Năm Thịnh Long thứ 6 , Hoàng Hậu nước Sở - Tô Thi Cẩm đang hạ sinh Thất công chúa trong cung của mình , tiểu hài tử trong bụng hoàng hậu là kết quả của tình yêu giữa Hoàng đế và hoàng hậu.
Phụ nữ sinh con là đi một vòng qua quỷ môn quan , đau đớn tột cùng , nhưng thiên bẩm làm mẹ , hoàng hậu vẫn muốn hạ sinh cho hoàng thượng đủ nếp đủ tẻ.
Bên ngoài là Thịnh Long Đế - Hoàng đế nước Sở hùng mạnh uy nghi biết bao đang đi đi lại lại ngoài cửa phòng.
Một hồi sau nghe thấy tiếng khóc của trẻ con , tiếng khóc này rất to và vang xa như thể hiện đó là một đứa trẻ khỏe mạnh.
Mama đỡ đẻ bế tiểu công chúa ra , Thịnh Long Đế ôm lấy cô đung đưa người rồi hôn vào trán cô một cái.
Ánh mắt dịu dàng khác rất xa ngày thường , ngày thường ông là một vị minh quân nghiêm khắc công minh.
Nhưng đến hôm nay lại lộ ra ánh mắt dịu dàng hiếm thấy.
" tiểu công chúa của ta , tiếng khóc của con lớn như vậy ắt hẳn là một đứa trẻ khỏe mạnh "
Trước cô cũng có một anh trai là Thái Tử - Duẫn Điền.
ngày Thái Tử chào đời ánh mắt của Thịnh Long Đế cũng dịu dàng như vậy.
Bên ngoài có tên thái giám hớt hải chạy vào đến mức ngã cả ra sàn trên tay cầm bức mật thư.
" Hoàng thượng ! Có cấp báo chiến sự phía Bắc gửi về ! "
Không sai ! Nước Lạc đang đánh ở vùng biên giới phía Bắc của nước Sở , đánh nhau cũng đến 3 năm , hàng ngàn vạn quân lính và tướng quân đưa sang đàn áp nước Lạc.
3 năm nay chiến sự phía Bắc chẳng khác nào cái gai trong mắt , cái dằm trong thịt của Thịnh Long Đế.
Nghe thấy cấp báo chiến sự , Thịnh Long Đế đưa sang cho Triệu tổng quản - Thái giám thân cận hầu hạ Thịnh Long Đế từ khi ông lọt lòng cho tới từng bước từng bước ngồi trên ngai vàng tôn quý.
Thịnh Long Đế vổ mở mật thư ra liền cười lớn
" Ha Ha Ha , tốt tốt không hổ danh là Ân Hưng tướng quân ! "
Thịnh Long Đế ôm lấy cô dơ lên cao rồi hạ xuống !
" Tiểu phúc tinh , con vừa ra đời thì nước Lạc lại xin đầu hàng không lí do , 3 năm đánh trận cuối cùng cũng kết thúc trong yên bình.
Đứa trẻ này sinh ra quả là may mắn của nước Sở "
Chỉ một câu nói này của Thịnh Long Đế , cả nước Sở và hậu cung triều chính loan tin rằng Thất công chúa mà hoàng hậu hạ sinh là đứa con của trời , được ông trời cử xuống phù hộ nước Sở được bình yên.
Tại Phụng An Cung của hoàng hậu , vì tiểu công chúa cứ uống sữa của vú nuôi liền khóc lớn.
Hoàng Hậu xót con liền đích thân mình nuôi con , hoàng hậu đang cho tiểu công chúa ăn thì hoàng thượng vào không báo trước.
" Hoàng thượng ! Sao người đến đây không báo cho cung nhân một tiếng thông báo cho thần thiếp "
" Trẫm vốn là muốn vào xem tiểu phúc tinh của chúng ta rồi thăm nàng , trẫm sợ nàng đang nghỉ ngơi nên không cho người thông báo "
Công chúa ăn no xong liền muốn được vui đùa , Thịnh Long Đế ẫm công chúa từ tay hoàng hậu sang rồi dùng trống lắc tay lắc qua lắc lại trước mặt công chúa.
Tiểu công chúa chỉ cần cười lên là Thịnh Long Đế có thể vui cả ngày , bao nhiêu muộn phiền cũng đều biến mất.
" Cẩm nhi , trẫm vừa nghĩ ra một cái tên mới "
" Hoàng thượng , mấy ngày nay người đã đến cung của thần thiếp.
Mỗi lần đến đều là nghĩ được một cái tên mới : Dung Anh , Huệ Giang , Kiều Khuê , Lệ Ngọc , Quỳnh Nhung.
Lần này là tên gì nữa đây ? "
" Trẫm là sợ cái tên của công chúa không đủ đẹp , không đủ hay để xứng với tiểu công chúa của chúng ta "
" Thần thiếp cũng nghĩ ra được tên cho công chúa , là Diễm Hạnh "
" Diễm Hạnh là một cái tên hay "
" Diễm trong đẹp đẽ , tươi đẹp ,mong tiểu công chúa sẽ có cuộc sống tốt đẹp hạnh phúc.
Hạnh trong đức hạnh.
Thiếp mong công chúa của chúng ta là một người xinh đẹp đức hạnh "
" Không ! công chúa của chúng ta dùng từ xinh đẹp cũng không thể tả hết "
Vậy là từ đó Thất Công Chúa đã có một cái tên là Diễm Hạnh.
Trong khoảng thời gian này , cứ rảnh là Thịnh Long Đế đến Phụng An Cung của hoàng hậu có thể nói là độc sủng trung cung.
Một vài phi tần bị lạnh nhạt cũng đành yên phận không dám làm càn , người thì lại tỏ thái độ bất mãn , nhưng bất mãn thì có thể làm được gì cơ chứ ?
1 tháng sau là lễ đầy tháng của Thất công chúa , vì chiến sự phía Bắc nên nước Sở dù không bị ảnh hưởng lớn nhưng hoàng hậu vẫn muốn tiết kiệm ngân khố dùng để khôi phục lại nền kinh tế nước Sở bị thiệt hại ít nhiều nên không làm quá long trọng.
Các phi tần cũng gửi quà chúc mừng , những món quà quá xa hoa đắt tiền sẽ trực tiếp trả về cung đó.
Di Huệ cô cô bên cạnh hoàng hậu đọc từng món quà của các phi tần.
" nương nương Hoàng Quý Phi Ỷ Hiên Cung tặng 1 bức tranh thêu thủy mặc vẽ núi , nương nương à ! đặc biệt ở chỗ hoàng quý phi biết người không thích đồ quá xa hoa vào dịp lễ đầy tháng của công chúa nên ban đầu vốn là tranh thêu chỉ vàng giờ đã đổi sang chỉ bạc "