Tướng Quân Gần Đây Tương Đối Phiền

Chương 11




Muốn do thám ban đêm cần phải tuân thủ các quy tắc dưới đây: 1, y phục dạ hành 2, tập trung leo tường 3, đầu tiên phải núp nhìn trộm phòng.

Tướng quân đánh giặc đã từng có kinh nghiệm dạ thám dò xét doanh trại địch thủ, buồn buồn thì thuận tay thiêu trụi đống lương thực cây cỏ của bọn họ. Y phục dạ hành hắn tất nhiên có sẵn.

Tướng quân là khách quen của Vương phủ, đều biết rõ trong Vương phủ thiết kế cơ quan bẫy rập ở chỗ nào, khi nào không nên kinh nhiễu tới thủ vệ khi nào canh gác lỏng lẻo, vì thế việc trèo tường cũng thật thuận lợi.

Còn việc nhìn trộm… Vương gia, mặc dù vụng trộm lén lút, nhưng mục tiêu trong sáng tâm tư bộc trực, cho nên cước bộ cực nhanh nhẹn, bật nhảy vượt tường.

Thế là xa xa trông thấy ánh đèn ánh xạ khỏi phòng Vương gia, lại phát giác thấy có một bóng người hoảng hốt đi đi lại lại bên trong, thân thủ liền đẩy cửa đi vào. Cứ như đang nói, ta tới rồi!

Trong phòng rầm rầm một tiếng. Chờ Tướng quân nhìn rõ thì phát hiện, không có Vương gia mà chỉ có một nam tử gầy guộc, mặc y phục màu trắng đầu tóc rối bời té xuống thành giường, vẻ mặt đầy hoảng sợ nhìn hắn. Tướng quân không suy nghĩ nhiều bổ tới một chưởng chế ngự đối phương, quát! Ngươi là người phương nào! Sao lại ở đây!

Nam tử gầy guộc run run nói, đại hiệp tha mạng, tôi là cận thị của Vương gia, tới hầu hạ Vương gia ngủ.

Tướng quân dồn lực xuống tay, nhảm nhí! Sao ta không biết là cận thị! Ngươi tới hầu giường, Vương gia vẫn không quay về ngươi sao lại quần áo không chỉnh!

Nam tử gầy guộc ô ô khóc, tôi ngày thường đều ngủ trên giường nhỏ bên kia chờ Vương gia nửa đêm triệu thị, Vương gia nói gần đây khí trời rét lạnh nên lệnh tôi mỗi ngày phải làm ấm giường cho Vương gia, đại hiệp tha mạng ô ô ô.

Tay Tướng quân bóp cổ gã có chút thả lỏng, hắn nhíu nhíu hàng lông mày, ấm giường ý là… vừa nói vừa trái phải nhìn đối phương một lần, rồi mới thoáng cách xa đối phương một cự ly, hỏi, ngươi là nữ?

Nam tử gầy guộc sửng sốt, tôi… tôi đương nhiên là nam.

Tướng quân thả tay ra.

Nam tử gầy guộc một lần nữa ngã phịch xuống di di từng bước nhỏ lết về giường, đột nhiên bị Tướng quân túm lên dùng sức quẳng lên, lập tức nhắm chặt mắt la lớn: người tới a có thính khách. Tướng quân vọt thân tránh né nhào tới định há miệng quát lớn thì, cửa phòng bị đẩy văng ra, sau đó giọng nói Vương gia từ cửa truyền tới, các ngươi đang làm gì!

Tướng quay ngoảnh đầu trông thấy Vương gia lại tâm phiền ý loạn, nhất thời không nhớ ra mục đích đêm nay, nhưng cũng sang sảng đáp trả, ta tới đây nhìn xem!

Vương gia tựa hồ hơi nghiến răng nghiến lợi nói: tới nhìn? Tướng quân đại nhân đêm sấm Vương phủ… Vừa nói ánh mắt y liếc đằng sau Tướng quân, mắt sáng như đuốc, cận thị của ta nhìn khá chứ? Ta có phải đã quấy nhiễu tới nhã hứng của Tướng quân đại nhân rồi không.

Tướng quân nghi hoặc, chuyển đầu nhìn cận thị dưới thân, vô cùng kinh sợ. Người nam tử trước mắt bị hắn đè xuống đang cực độ hoảng hốt, nước mắt giao hòa tóc tơ lăng loạn, y phục do vùng vẫy mà rơi rớt, hiển lộ cả vùng ngực trắng nõn. Tóm lại, tình cảnh này thoạt nhìn phi thường – bất chính.