Tướng Phủ Đích Nữ

Quyển 2 - Chương 43: Kế trong kế, chân chính hãm hại!




Nghe được ba chữ Thất Tinh Tán, mắt Thái hậu nương nương đột nhiên co rút lại, móng tay giả từng chút lại từng chút gõ trên mặt bàn, giống như đang tự hỏi gì đó!

Mama trong mắt dấu diếm ý cười, ngày thường nàng quả quyết không thể cùng Thái hậu nương nương nói chuyện, hôm nay, phụng mệnh lệnh Hoàng hậu nương nương, quả nhiên chiếu theo Hoàng hậu nương nương phân phó, Thái hậu tức thì sẽ không trách tội!

"Nếu Tương Bình vương gia không ngại ( vấn đề ), vậy lão nô lập tức lui xuống!" Mama cùng mọi người hành lễ, nhìn thấy Thái hậu gật gật đầu, vội chạy nhanh lui đi ra ngoài!

Thái hậu gắt gao nhìn chằm chằm Nạp Lan Tĩnh, dường như muốn nhìn ra manh mối, nhưng nhìn ánh mắt Nạp Lan Tĩnh thản nhiên, việc này chẳng lẽ thực cùng nàng không quan hệ? Thái hậu thu ánh mắt lại, nàng thật sự nghĩ không ra trong hậu cung này sẽ có ai có cái tâm tư như vậy, về phần Hoàng hậu, là có chút thủ đoạn, nhưng từ sau khi Cung quý phi ‘ra đi’, cũng thu liễm không ít!

"Đi, theo ai gia đi một chuyến!" Thái hậu nâng mắt, đối với Nạp Lan Tĩnh nói, tức thì được mama phù đứng dậy.Thông thường chuyện trong cung, Nạp Lan Tĩnh là không được phép ở bên cạnh, thế nhưng, Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, không rõ Thái hậu nương nương đây là ý gì.

Hoàng đế cũng vội đi theo, mặt trời dần dần thăng ( mọc ) rất cao, bên ngoài cũng ấm áp, rốt cuộc mấy ngày lạnh lẽo cuối năm trước đã qua.Nạp Lan Tĩnh ngồi ở trên nhuyễn kiệu, nhìn cung điện cao cao kia, trong mắt mang theo một tia lệ ý ( tàn khốc ), đã bao lâu, chính mình bị nhốt ở chỗ này, chết thảm ở chỗ này.Xa xa, nhìn một đám chim sẻ nhảy nhót líu ríu ở đấy, Nạp Lan Tĩnh thu ánh mắt, tổng cảm thấy đó là vô số oan hồn ngưng hóa mới thành nhiều chim chóc như vậy!

Đến nơi ( địa phương ) gặp chuyện không may, Nạp Lan Tĩnh nhận ra được, nơi này là lúc trước Hoàng đế vì Cung quý phi xây dựng_ Quan Tinh Đài, kỳ thật cũng không phải là nó được xây dựng giống một cái đài rất cao, mà là dùng thân cây Tử Đàn dựng thành đình, không cần huân hương liệu sẽ tỏa ra mùi Tử Đàn nhàn nhạt, trước mặt hòn non bộ còn có một giàn nho rất lớn, hiện tại lúc này, trên giàn còn không có lá cây, bốn phía trồng hoa Mai, mặt sau là Bách thụ vây quanh, đem nơi này trồng nhiều cây cối làm thành một cái sân thiên nhiên, thời điểm Nạp Lan Tĩnh mới vừa vào cung, trong lúc vô ý đi đến nơi đây, dưới giàn nho kia còn có bàn đu dây, mùa hè tới nơi này rất thích ý!

Bất quá nghe nói vì năm đó Cung quý phi kiện giảm ( tiết kiệm ), vẫn chưa cho phủ Nội vụ một lần tân trang sửa chữa, khi còn sống có chọn qua Hoán Y Cục ngay bên cạnh sửa lại, bất quá, từ khi Cung quý phi ‘đi’, nơi này lập tức không có ai để ý, tức thì trở thành một mảnh hoang vu, cỏ dại mọc lên, lại lần lượt Hoán y cục, ngày thường liền không có ai lại đây!

Nạp Lan Tĩnh xuống nhuyễn kiệu, đi phía sau Thái hậu cùng Hoàng đế, nhìn đến Hoàng đế tiến vào chỗ này, sắc mặt tức thì âm trầm đáng sợ, giống như có mây đen dày đặc trên mặt, sắc mặt Thái hậu cũng có chút trầm trọng, xuyên qua rừng cây Bách, đến Hoán Y Cục, đó là ở bên cạnh miếng giếng có người phát hiện xác chết!

Nạp Lan Tĩnh trong lòng trầm trầm, người này quả nhiên là lợi hại, đầu tiên là hại Tương Bình vương, Thái hậu chắc chắn sẽ không bỏ qua, sau lại có người ở đây nháo ra chuyện này, sợ là Hoàng đế trong lòng cũng tức giận vô cùng, đến lúc đó, sợ Bình Chiêu Nghi lành ít dữ nhiều!

"Tham kiến Hoàng thượng, tham kiến Thái hậu nương nương, tham kiến Vận Trinh quận chúa!" Nhóm cung nhân nhìn thấy Hoàng đế cùng Thái hậu lại đây, đều hành lễ!

"Miễn lễ!" Hoàng đế nhíu mày, cho cung nhân thối lui đến một bên, chỉ lưu lại một người để sai khiến!

"Tham kiến Hoàng hậu nương nương!" Nạp Lan Tĩnh cúi người, nhìn mặt Hoàng hậu có chút nhăn mi, giống như lo lắng, bất quá miệng giếng này thật không có lưu nhiều người xung quanh, chỉ có mấy cung nữ, hai người khám nghiệm tử thi ở nơi này, chuyện hậu cung, rốt cuộc người biết càng ít càng tốt!

“Vận Trinh quận chúa mau miễn lễ!” Hoàng hậu nhìn lại, trong mắt lộ ra tia kinh ngạc, tựa hồ là ngạc nhiên tại sao Nạp Lan Tĩnh lại xuất hiện ở trong này, trong nháy mắt lập tức khôi phục vẻ mặt như trước.

“Thần thiếp ra mắt Vận Trinh quận chúa!” Nạp Lan Tĩnh giương mắt, nhìn phía sau Hoàng hậu còn đứng một vị nữ tử, mặc một thân quần áo vàng nhạt, cài trâm vàng mà bởi vì thân mình khẽ động, ở dưới ánh mặt trời càng phát ra lấp lánh.Kia trang phục hoa Mai tinh xảo, càng đem nàng lộ rõ vẻ kiều mị so với mọi người một chút.Nhưng Hoàng hậu ở trước mặt nàng, cũng không lộ vẻ già hơn, lại hơn một phần ung dung, đẹp đẽ quý phái!

Nạp Lan Tĩnh ân thầm tán thưởng bà mẫu ( mẹ chồng ) kiếp trước của mình, rốt cuộc là một người có tâm cơ.

“Tĩnh nhi tham kiến nương nương!” Nữ tử này Nạp Lan Tĩnh biết, đó là Ngô quý nhân, mẫu phi Tứ hoàng tử, đích nữ công bộ Thị Lang, phân vi ( địa vị ) mặc dù không cao, nhưng có một hoàng tử, ngày thường cũng được sủng ái, Nạp Lan Tĩnh nhanh chóng đi lên hoàn lễ.

Mọi người lễ xong, Hoàng thượng mới trầm giọng:“Nhưng nghiệm ( tra xét ) ra cái gì?” Hoàng đế nhíu chặt mày, người ta nói người chết sau mười năm mới luân hồi ( đầu thai ), nếu nơi nàng yêu thích nhất khi còn sống xảy ra án mạng, chứng minh nàng mấy năm nay cũng chưa từng rời đi, cho đến lúc tìm được người chết thay, nàng mới rời đi đầu thai.

Hoàng đế nghĩ tới, cước bộ không nhịn được muốn tiến lên nhìn, muốn nhìn xem cuối cùng nàng tìm người như thế nào để thay nàng rời đi.Hoàng đế nghĩ, hốc mắt đỏ lên, nhiều năm như vậy, hắn hy vọng cỡ nào có thể ở trong mộng gặp nàng một lần cũng tốt, nhưng từ đầu đến cuối ( thủy chung ) chưa từng gặp qua nàng một lần.Nay, hắn chỉ hy vọng có thể biết chút tin tức của nàng, muốn biết được hết thảy về nàng.

“Hoàng thượng, ngài thân Rồng, vạn không thể xem mấy thứ uế vật này.” Hoàng hậu nhìn thấy Hoàng đế nghĩ tới đi lên, chạy nhanh quỳ xuống ngăn cản, nàng nhìn trong mắt Hoàng đế mang theo tia mơ màng, trong lòng lại hận, con tiện nhân kia đã chết nhiều năm, không nghĩ tới Hoàng đế đến nơi của ả vẫn còn mất hồn.Hoàng hậu buông ( cúi ) mắt nhìn xuống, sợ người ta nhìn thấy trong mắt nồng đậm không cam lòng, nhiều năm nay, chính mình vẫn ở bên chăm sóc Hoàng thượng, bất quá là bại tướng dưới tay một người đã chết!

Hoàng đế đột nhiên ngẩn ra, cảm thấy vừa rồi chính mình luống cuống, bước chân đưa ra lại thu trở về, nhưng bi ai trong mắt vẫn chưa kịp giấu, lúc trước, mình vì giang sơn, không thể không thu nạp nữ nhân vào hậu cung, không thể không tin những nữ nhân này lại có ‘một mặt xấu xí’ ( tàn độc ) như vậy.Chính mình từng nghĩ rằng, chỉ cần cho nàng toàn bộ tâm mình, cho nàng địa vị cao thì nàng sẽ vui vẻ, nhưng là cho tới bây giờ chính mình cũng không biết nàng muốn gì, thẳng đến khi nàng ‘đi’ rồi, nàng muốn, là toàn bộ bản thân mình, nhưng chung quy đã chậm. Bao nhiêu đêm không có người ở bên, bản thân không ít lần cầu nguyện ông trời, nếu đến một lần nữa ( cơ hội đến một lần nữa ), bản thân nguyện ý dùng vạn dặm giang sơn đổi lấy một đời nàng tươi cười.

Nhưng là, đều tại nữ nhân đáng chết nào đó, ngày nàng ‘đi’, đúng là ngày nàng sinh Niệm Nhi, nàng khó sanh mà chết, còn có cung điện của một quý nhân bị cháy, ánh lửa ngập trời, mọi người trong điện đều bị thiêu cháy.Khâm thiên giám nói Niệm Nhi là Sát Tinh, khắc chết mẫu thân, khiến trời giáng Thiên Hỏa cảnh cáo, muốn mình giết Niệm Nhi để bình Thiên Nộ, bọn họ tàn nhẫn đến cỡ nào!

“Đã nghiệm ra cái gì?” Hoàng đế thu hồi tâm trạng, trong mắt lộ ra một tia lạnh như băng, trên mặt lại không để cho người khác nhận ra cái gì.

Hoàng Hậu nhìn trên mặt Hoàng thượng đã không còn bi thương như vừa rồi, mới để cho người giúp đỡ đứng lên.“Bẩm Hoàng thượng, người khám nghiệm tử thi còn đang tra xét, nghe nói trên người cung nữ này có không ít máu bầm, giống như bình thường bị đánh không ít, trên cổ còn có một vòng máu ứ đọng, là bị người xiết rồi mới vứt vào trong giếng.” Thanh âm Hoàng hậu vẫn bình tĩnh như trước, ánh mắt lại dán chặt vào sườn mặt Hoàng thượng, trong mắt toát ra nồng đậm si mê!

Nạp Lan Tĩnh cúi thấp đầu, trong lòng bách chuyển ( nghĩ đủ loại chuyện ), nàng vẫn nghĩ mãi không rõ, vì sao xảy ra chuyện như thế này, Hoàng hậu không giấu diếm, lại để cho Hoàng thượng và Thái hậu biết được, nếu mình đoán không lầm, Hoàng hậu là muốn mượn cơ hội này trừ bỏ Bình chiêu nghi, chính mình cũng ngạc nhiên, Bình chiêu nghi và Bình thượng thư rõ ràng là cha con, lại giống như kẻ thù, nếu mình đoán đúng, Bình chiêu nghi là không tự nguyện vào cung, nàng nhìn chằm chằm Ngô quý nhân, trong mắt lóe ra một tia tinh quang, cái gọi là thành cũng chết mà bại cũng chết có lẽ chính là ý tứ này đi.Nếu mình đoán không sai, Bình chiêu nghi lọt vào mắt Hoàng thượng là bởi vì giống Cung quý phi, mà cử động lần này của Hoàng hậu đó là muốn Hoàng thượng nhận rõ, Cung quý phi đã mất, nàng đã đi đầu thai, nhưng nếu không có cung nhân Bình chiêu nghi, thì có lẽ, hôm nay Cung quý phi vẫn còn bồi hồi ( chần chờ ) ở trong cung, không ly khai Hoàng đế!

Thái hậu gắt gao cau mày, nàng cũng không muốn biết Cung quý phi có đi đầu thai hay không, nhưng việc hôm nay nếu đúng là do Bình chiêu nghi gây ra, nhưng tại sao một phi tần nho nhỏ lại có thể tiếp cận Tương Bình Vương, trừ khi, Thái hậu nghĩ đến khả năng kia, trong lòng càng thêm tức giận, chớ không phải Tam hoàng tử căn bản không phải là con của Hoàng đế mà là con Tương Bình vương? Kiếm Hồn vừa mất, Bình chiêu nghi liền hấp dẫn Tương Bình vương, mặc kệ Tương Bình Vương có nguyện ý hay không, tức thì chỉ có thể phù trợ Tam hoàng tử đăng cơ! Nghĩ vậy trong mắt Thái hậu lộ ra sát ý, nàng sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào gây tai họa cho giang sơn Đại Dong này!

“Tuyên Bình Chiêu Nghi!” Thái hậu nhìn Hoàng đế buồn không lên tiếng, trong lòng thật sự thất vọng vô cùng, đụng chuyện gì quan hệ đến Cung quý phi là hắn lại có dáng vẻ như vậy, hơi lắc đầu, Thái hậu phân phó ma ma trước mặt đi mời Bình chiêu nghi tới.

Hoàng hậu nhìn thấy sắc mặt Thái hậu, trong mắt lóe lên một tia khoái ý. Nàng lập tức nhận ra Thái hậu cùng nàng giống nhau, chán ghét Cung quý phi kia, cùng hoàng tử mà người nữ nhân đó sinh nữa. Hơn nữa ở trên đại điện, Tam hoàng tử rõ ràng vẫn duy trì bảo hộ Nhị hoàng tử, nếu đoán đúng vậy, bọn họ ắt hẳn liên thủ với nhau, đến tranh đoạt Thái tử vị của hoàng nhi, chính mình tự nhiên không thể buông tha bọn họ!

Hoàng đế nhíu mày, lại không nói gì, chỉ buông mắt xuống, làm cho người ta nhìn không thấu trong lòng rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

***

“Thần thiếp kham kiến Hoàng thượng, tham kiến Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương!” Thật lâu sau, Bình chiêu nghi mới theo ma ma đi tới trước mặt Thái hậu, hơi cúi người hành lễ, trên mặt như trước vẫn mang theo vẻ bình thản.

“Miễn lễ!” Hoàng đế trông thấy Bình chiêu nghi, trên mặt nhu hòa như trước, tay hơi nâng, đó là cho phép Bình chiêu nghi đứng dậy.

Nạp Lan Tĩnh cười nhẹ, nếu nàng đoán không lầm, trên người Binh chiêu nghi chắc chắn có điểm nào đó giống Cung quý phi, cho nên mới có thể làm Hoàng thượng tâm phiền chán trở lên nhu hòa.

Bình chiêu nghi nhìn thấy Nạp Lan Tĩnh, cười cười, hơi cúi người, tuy nàng đúng là nương nương nhưng suy cho cùng cấp bậc không có cao như Nạp Lan Tĩnh, trong mắt cũng không có vẻ hờn giận bởi chuyện lần trước, trên mặt vẫn dịu dàng mang theo nụ cười ấm ấp.

Nạp Lan Tĩnh cúi người xem như đáp lễ, trong lòng lại thêm một phần tán thưởng, Bình chiêu nghi này sợ cũng không phải người đơn giản, trên đường tới đây, nàng tất nhiên đã biết chuyện gì xảy ra, nhưng trên mặt lại thong dong, lạnh nhạt không chút thay đổi.Trên người, tản ra ý vị làm cho người ta yên ổn, quần áo màu xanh váy hoa văn, làm cho nàng càng có vẻ thanh nhã!

“Tham kiến chiêu nghi tỷ tỷ!” Nơi này, Ngô quý nhân phân vị thấp nhất, nàng gượng cười, hành lễ, trong mắt lại mang theo tia không cam lòng.

“Quý nhân muội muội miễn lễ!” Bình chiêu nghi dường như không nhìn thấy vẻ mặt đó của Ngô quý nhân, vẫn mang theo vẻ thong dong lạnh nhạt thường ngày, mang theo ý cười thản nhiên, lại càng nổi bật hơn Ngô quý phi trong phòng.

“Bình chiêu nghi, người đến nhìn một cái, có nhận ra người nọ?” Trên mặt Thái hậu có chút không kiên nhẫn, nhìn Bình chiêu nghi lại phảng phất thấy được bóng dáng Cung quý phi, nếu không phải bình thường Hoàng đế cũng không quá sủng nàng, chính mình cũng sẽ không lưu nàng đến bây giờ.Bất quá, nếu nàng dám nổi lên tâm tư xấu, mình tuyệt đối không thể lưu nàng!

Bình chiêu nghi trên mặt tựa như lộ ra tia kinh ngạc, cung nữ phía sau chạy lên dìu nàng tiến lên nhìn thi thể.Cung nữ đã chết kia bị ngâm nước một đêm, tuy nói đã vào đông nhưng làn da bị ngâm sưng lên.Bình chiêu nghi đứng từ xa nhìn, giống như không chịu nổi ở bên cạnh nôn khan vài tiếng, cung nữ phía sau vội vàng dìu nàng quay lại.

“Bẩm Thái hậu nương nương, cung nữ này, tần thiếp nhận được, là cung nhân trong cung tần thiếp!” Bình chiêu nghi phúc phúc, trên mặt còn chút trắng bệch, dường như nàng vừa phải chịu kinh hãi, nhưng cử chỉ đúng mực, lại làm cho người khác không bắt được lỗi nào!

“A? Hóa ra là cung nhân của chiêu nghi tỷ tỷ, chính là nghe người khám nghiệm tử thi báo cáo nói, trên người cung nhân có không ít vết bầm, nghĩ đến khi còn sống ngày thường đắc tội không ít người.Nghe nói, chiêu nghi tỷ tỷ ngày thường đối đãi cung nhân rất hiền hòa, Hoàng hậu nương nương còn lấy tỷ tỷ làm tấm gương cho bọn muội muội học tập.Nhưng nay nhìn lại, muội cũng không hiểu được, đây là đối xử tử tế với cung nhân a.” Ngô quý nhân cười lạnh, tuy lời nói của nàng ( Ngô quý nhân ) có chút cung kính, nhưng cũng đúng sự thật, Bình chiêu nghi đứng đầu một cung, người của nàng ( Bình chiêu nghi ) trừ Hoàng hậu thì chỉ có nàng ( Bình chiêu nghi ) có quyền xử lý, người khác tự nhiên là không thể nhúng tay.Trên người cung nữ đầy vết thương, tất nhiên là Bình chiêu nghi ngày thường cỡ nào khắt khe với cung nhân!

“Trước mặt mẫu hậu ai cho ngươi tùy ý nói bậy!” Hoàng hậu nhíu mày, trừng mắt không rõ hờn giận lườm Ngô Quý Nhân, nhưng trong giọng nói cũng không có được sự lanh lợi như vậy, càng như đề điểm, Hoàng hậu rốt cuộc là mẫu nghi thiên hạ, Thái hậu đã nhiều năm không quản chuyện hậu cung, toàn bộ phi tần đều giao Hoàng hậu quản lý, Ngô quý nhân này nói năng lỗ mãng, mặc dù ở trước mặt Thái hậu, Hoàng hậu răn dạy nàng cũng không coi là thất lễ!

“Thần thiếp đáng chết! Thái hậu nương nương bớt giận!” Ngô quý nhân nhìn sắc mặt Hoàng hậu thay đổi, chạy nhanh tới trước mặt Thái hậu quỳ xuống cầu xin tha thứ.

“Mẫu hậu bớt giận, là thần thiếp dạy phi tần không tốt, là lỗi của thần thiếp, hiện giờ lại xảy ra việc như vậy, còn kinh động tới mẫu hậu, thật sự không phải, thần thiếp cầu mẫu hậu trách phạt!” Hoàng hậu hơi nheo mắt, nhìn Ngô quý nhân bên cạnh cũng không phải kẻ ngu xuẩn, cũng ở bên cạnh nàng nhận lỗi.

“Được rồi, được rồi, đều đứng lên đi!” Thái hậu hừ lạnh một tiếng, Hoàng hậu để cho ma ma kia đi nói như vậy, bất quá là vì cho mình lại đây nhìn một cái, nàng là cố tình trách phạt Bình chiêu nghi, lại phải làm cho Hoàng thượng không thể tức giận, nên để cho mình ra mặt, tâm tư nàng coi như cẩn thận, Thái hậu lại sao nhìn không thấu, chẳng qua là không nói ra thôi.

“Cầu Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương thay thần thiếp phân xử!” Binh chiêu nghi đột nhiên quỳ trên mặt đất, đáy mặt tựa hồ chứa nước mắt, đầu hơi hơi nâng.“Nàng đúng là người trong cung thần thiếp, lại vô cớ bị người hại chết, thần thiếp cầu Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương có thể tìm ra thủ phạm, không để cho hắn có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, nếu không trừ bỏ kẻ xấu, sợ là những cung nhân khác cũng sẽ suốt ngày lo lắng!” Bình chiêu nghi hít hít cái mũi, giọt lệ trong mắt làm cho người ta nhìn thấy rõ ràng, lại từ đầu đến cuối kìm nén không để rơi lệ. Nạp Lan Tĩnh không khỏi cười, người trong hoàng cung này, rốt cuộc một người so với một người diễn kịch còn giỏi hơn!

Hoàng đế ngẩn ra, lại như nhìn thấy Cung quý phi ngày trước khóc như hoa lê trong mưa, lúc trước nàng cũng là vì chuyện cung nhân suy nghĩ, nàng bị ủy khuất cũng như vậy, mang theo ánh mắt đẫm lệ, lại quật cường không cho chảy xuống.

“Chiêu nghi tỷ tỷ quả thật đối xử tử tế với cung nhân, muội muội ban nãy hiểu lầm tỷ tỷ, tỷ tỷ thiện tâm, trách không được nhóm cung nhân đều nói tỷ tỷ giống Hiền Đức hoàng hậu lúc trước, vết thương trên người cung nhân kia,nghĩ đến có lẽ là bản thân không cẩn thận va chạm người khác gây ra, tỷ tỷ mềm lòng như vậy, như thế nào hạ thủ!” Ngô quý nhân nhìn sắc mặt Hoàng đế, trong lòng thầm than không tốt. Bình chiêu nghi thường ngày không khoe mẽ, thế nhưng, chỉ cần là nàng cầu xin Hoàng thượng, Hoàng thượng nhất định đáp ưng, hiện tại sợ là lại đang mê hoặc Hoàng thượng, nhìn Hoàng thượng như bị câu mất hồn, trong lòng sốt ruột, đột nhiên nhớ tới lời người kia dạy mình, tức thì mở miệng.

Hoàng đế đang muốn cho Bình chiêu nghi đứng lên, nhưng nghe xong lời Ngô quý nhân nói, trên mặt lại lạnh đi vài phần, Bình chiêu nghi sao có thể cùng nàng so sánh, nàng tốt đẹp thiện lương như vậy.Hơn nữa những vết thương trên người cung nhân kia sao có thể là vô ý va chạm người khác, rõ ràng Bình chiêu nghi ngày thường đã xuống tay, Hoàng thượng lắc đầu, Bình chiêu nghi chung quy không phải nàng, không bằng một phần vạn nàng ( Cung quý phi).

Hoàng hậu nhíu mày, tức giận trừng mắt lườm Ngô quý nhân, Cung quý phi được sủng ái bất quá là một phi tần, mình là chính cung Hoàng hậu, là nguyên phối của Hoàng thượng.Nhưng mà, nàng chết đi Hoàng thượng cố tình truy phong nàng vị Hiền Đức hoàng hậu, đem mình đặt ở nơi nào? Mấy năm nay, chuyện này vẫn là nỗi đau trong lòng Hoàng hậu, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt khó coi của Hoàng thượng, trong lòng cười lạnh một tiếng, không nghĩ tới Ngô quý nhân cũng có thời điểm thông minh!

Nạp Lan Tĩnh không khỏi nhìn Ngô quý nhân hơn vài lần, theo nàng biết, Ngô quý nhân cũng không phải loại người thông minh sắc sảo, hôm nay có thể nói ra lời như vậy tất nhiên là có tâm cơ.Nạp Lan Tĩnh nhíu mày, nếu hôm nay Bình chiêu nghi gặp chuyện không may, Tam hoàng tử chắc chắn sẽ nghĩ là Hoàng hậu làm hại, trong lòng phẫn nộ, sẽ có ý định trả thù, nếu nàng đoán đúng các nàng ( Hoàng Hậu + Ngô quý nhân ) đã phát giác Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử quan hệ không đơn giản, đến lúc đó Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử sẽ cùng nhau đối phó Thái tử, tuy rằng Nhị hoàng tử cùng Tam hoàng tử đều không còn mẫu phi, nhưng là Nhị hoàng tử rất được Hoàng thượng sủng ái, đến lúc bọn họ tranh đến ngươi chết ta sống, nàng ( Ngô quý nhân ) ở giữa làm ngư ông đắc lợi, đừng quên, Tứ hoàng tử tuy nhỏ, nhưng rốt cuộc là hoàng tử, có thể kế thừa ngôi vi Hoàng đế, Nạp Lan Tĩnh minh bạch giật mình, ai mà ngờ được Tứ hoàng tử hiểu được thủy ấn trên giấy kia chứ, chắc chắc các nàng ( Ngô quý nhân ) đã thông đồng một giuộc với Na Gìa vương tử, đã sớm biết bí mật bức tranh kia.

“Kéo ra ngoài, truyền ý chỉ của ai gia, phế Bình chiêu nghi!” Thái hậu nhắm mắt, thời điểm mở mắt, trong mắt lại một mảnh lạnh lùng, chỉ có Bình chiêu nghi chết đi, chuyện này mới có thể kết thúc, chính mình tuyệt đối sẽ không cho phép chuyện gì gây tổn hại đến uy nghiêm hoàng gia, mặc kệ Tam hoàng tử có phải là con Hoàng đế hay không, hắn nay là hoàng tử thì nhất định là hoàng tử!

“Thần thiếp tạ ơn Thái hậu nương nương!” Giọt lệ trong mắt Bình chiêu nghi vì lời nói của Thái hậu nháy mắt rơi xuống, không có cầu xin tha thứ, không có không cam lòng, chỉ bình tĩnh đón nhận, chính là khi nâng khuôn mặt đẫm lệ lên, lại có chút ý cười.“Hoàng thượng, thần thiếp không thể tiếp tục hầu hạ ngài, ngài, ngài...!” Bình chiêu nghi nói xong có chút nghẹn ngào, hiện giờ chỉ vì một cung nữ, Thái hậu tức thì hạ chỉ đem Bình chiêu nghi hạ phân vị, kẻ ngốc cũng hiểu được khẳng định chuyện này không đơn giản như vậy.

Hoàng đế ngẩn ra, mắt như nhìn thấy Cung quý phi ngày đó, nàng cũng rơi lệ nhưng lại cố gượng cười, nàng cũng nói với mình, từ nay về sau không thể hầu hạ mình nữa!

“Chậm đã!” Mắt thấy cung nhân sẽ đem Binh chiêu nghi kéo đi, Hoàng thượng nhịn không được mở miệng, hắn thở dài một hơi, xoay người lại:“Mẫu hậu, sự tình cuối cùng cũng phải đem chân tướng điều tra cho rõ ràng đã, chỉ dựa vào một cung nữ, cũng không chứng minh được cái gì!” Hoàng đế hơi khom thắt lưng.

“Không thể chứng minh? Điều tra rõ ràng? Ngươi có biết ngươi đang nói gì không?” Thanh âm Thái hậu bất giác nâng cao, nàng không hiểu Hoàng đế đến tột cùng muốn làm cái gì, cho dù là Bình chiêu nghi thật sự oan uổng, Thái hậu cũng thà giết nhầm một ngàn còn hơn bỏ sót một người! Nếu tiếp tục tra đi xuống, có phải hay không phải lấy máu nhận thân, kiểm tra xem Tam hoàng tử đến tột cùng có phải con Hoàng thượng hay không, hay muốn tra xem Tương Bình vương rốt cục có cùng Bình chiêu nghi vụng trộm, hoặc muốn lục soát toàn cung, đem việc này nháo lớn, khiến cho thiên hạ đều biết Tương Bình vương không thể có tương lai tốt, như vậy khác gì là muốn cho thiên hạ chế nhạo hoàng tộc sao?

Ánh mắt Nạp Lan Tĩnh thẳng tắp nhìn Bình chiêu nghi, lúc Hoàng thượng cầu tình cho nàng, trên mặt của nàng cũng không có mừng rỡ, có chỉ là nồng đậm phiền chán, dù là lướt qua, Nạp Lan Tĩnh cũng nhìn rõ ràng!

“Tham kiến Hoàng thượng, Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nương nương! Người chết tuy rằng đã bị nước ngâm không thể nhìn ra được gì, chính là trên móng tay nàng có chút vụn Tử Đàn, dường như là thời điểm giãy dụa, móng tay bỗng quệt qua gỗ cây Tử Đàn!” Lúc này, một người khám nghiệm tử thi tiến lên bẩm báo, có vẻ như là vừa tìm ra được chi tiết quan trọng, tiểu cung nữ này bị người xiết chết chứ không phải là chết đuối, chỉ cần vén lên tấm màn, sợ là có thể tìm được manh mối.

Cây tử đàn? Hoàng đế tâm niệm vừa động, hắn tự nhiên biết chỗ nào có cây Tử Đàn, tay gắt gao nắm lại, giống như là đấu tranh cái gì, thật lâu sau, mới thở dài một hơi:“Truyền người đi đình nghỉ mát kia nhìn một chút!” Thời điểm Hoàng đế nói lời này tựa như mất hết sức lực, có lẽ hắn biết rõ Bình chiêu nghi không phải Cung quý phi, nhưng mà như trước luyến tiếc trên người nàng có điểm giống Cung quý phi, mặc dù làm tổn hại uy nghiêm hoàng gia, hắn cũng muốn cho người tra xét rõ ràng.

Cung nhân kia được lệnh, lập tức thối lui tới đình nghỉ mát kia tra xét xung quanh, thời điểm Nạp Lan Tĩnh đến có liếc trộm một cái, cái đinh kia bởi vì nhiều năm không có người quét dọn, mà cỏ dại mọc um tùm, cũng phải đến nửa thân người bình thường!

Qua lâu sau nhóm cung nhân rốt cuộc quay lại, “Bẩm Hoàng thương, ở đình kia nô tài phát hiện vật này!” Cung nhân hai tay đem nâng vật đó tới giao cho Hoàng thượng!

Hoàng thượng nhìn một chút, gắt gao nhắm mắt lại, đầu hơi nghiêng một bên, không muốn lại nhìn Bình chiêu nghi một chút nào nữa, đem đồ vật cầm trong tay giao cho Thái hậu nương nương, Thái hậu nhận lấy, mày nhíu lại càng chặt, hung hăng lườm Bình chiêu nghi.“Người đâu, đem hà bao trên người Bình chiêu nghi đến đây!” Thái hậu trong miệng ức chế không được giận dữ, phảng phất như muốn công bố chân tướng!

Nạp Lan Tĩnh hướng nhìn vật trên tay Thái hậu, trên tay nàng bây giờ một cái đúng là hà bao của Bình Chiêu Nghi mà cung nhân lấy xuống, một cái là cung nhân vừa mới lục soát, hai cái hà bao lại giống nhau từ hoa văn màu sắc cho đến cách thêu, hơn nữa còn có một chữ giống nhau, đó chính là khuê danh của Bình chiêu nghi!

“Ngươi nhìn cho cẩn thận, đây chính là đồ của ngươi!” Trên mặt Thái hậu phẫn nộ vô cùng, hà bao trong tay ném mạnh về phía Bình chiêu nghi, tức giận sơ với hồi nãy càng tăng lên!

“Này!” Bình chiêu nghi có chút không dám tin, ngày hôm qua nàng từ tiệc riệu về, tìm không thấy hà bao trên người, cũng không nghĩ lại tìm thấy ở chỗ này, nàng ngẩng đầu dường như nghĩ tới chuyện gì, trong mắt lộ ra một tia bối rối.Tội này nếu định xuống, kia Tam hoàng tử, nàng không dám tưởng tượng hậu quả nghiêm trọng như vậy, thân thể bất giác mềm nhũn!

Thái hậu nhắm chặt mắt, chuyện này so với tưởng tượng của bà còn đáng giận hơn, đương sự trước mặt, Thái hậu sắc mặt nhịn không được u ám đi, so với phẫn nộ trong lòng thì lại sợ hãi hơn rất nhiều, nàng sợ, từ nay về sau Tương Bình vương cùng Hoàng thượng trong lúc đó tức thì sinh ra hận ý, con trai của nang rốt cuộc nàng đều quan tâm, nàng không mong muốn một ai trong số họ gặp chuyện không may!

“Ngươi nhưng nói ra suy nghĩ của mình?” Hoàng đế xoay người lại, trong mắt lại trong trẻo nhưng lạnh lùng, đã không còn tình ý vừa rồi, lạnh lùng nhìn về phía Bình chiêu nghi, giống như đang nhìn một cỗ thi thể!

“Hoàng thượng, thần thiếp bị oan uổng, thần thiếp cái gì cũng không có làm, Hoàng thượng không tin có thể hỏi các nàng, thần thiếp ngày thường ít ra ngoài, huống chi là tới chỗ xa như vậy!” Thân thể Bình chiêu nghi mềm nhũn, tội danh này so với tội danh khác nghiêm trọng hơn rất nhiều, nếu là chuyện khác, nàng có thể cầu tình Hoàng thượng vì nàng nói chuyện, thế nhưng, nếu nàng đoán đúng, chuyện Tương Bình vương bệnh, sợ là có liên quan tới chuyện hôm nay. Đến tột cùng là ai muốn hại nàng? Dùng thủ đoạn ti tiện như vậy, hãm hại trinh tiết của nàng, làm cho Hoàng đế nghĩ nàng làm chuyện có lỗi với Hoàng đế, sợ là sau khi mình ‘đi’, Tam hoành tử cũng khó thoát khỏi tội chết!

“Hoàng thượng tha mạng a, nô tỳ nói, nô tỳ sẽ nói hết toàn bộ!” Bình chiêu nghi vốn muốn cho cung nữ phía sau làm nhân chứng chứng minh nàng ngày thường không đi đến chỗ như này, nhưng cố tình cung nữ phía sau nàng lại nói ra lời làm cho tất cả mọi người sửng sốt.

“Nói!” Hoàng đế lạnh giọng, trong mắt sát ý dâng lên cao.

“Ô.. Ô...nô tỳ nói, nô tỳ sẽ nói toàn bộ, nô tỳ xin lỗi Chiêu Nghi nương nương, nô tỳ vốn không muốn nói, nhưng mà Hoàng thượng đối với người tốt như vậy, ngài lại phản bội Hoàng thượng, đây chính là tội lớn khi quân a!” Cung nữ kia khóc lóc rất thảm thương, giống như đã giải được nỗi khổ trong lòng.“Mấy ngày trước, nô tỳ thấy Vận Trinh quận chúa mang thư của Tương Bình Vương cho Chiêu Nghi nương nương, lá thư này hiện giấu ở dưới gối của Chiêu Nghi nương nương!” Cung nữ kia từ từ nhắm hai mắt, giống như hạ quyết tâm thật lớn mới nói ra!