Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 802




Chương 803

 

 Mấy tên phó tướng và đám tinh nhuệ của thượng cổ hỏa hạt tộc nghe vậy đều gật đầu đồng ý. 

 Lần này Huyết Vương Tinh tổng tiến công Bắc Huyền Thiên là đã trải qua nghiên cứu và cân nhắc cẩn thận. 

 Mà một vùng thiên địa Bắc Huyền Thiên rộng lớn ở ngay trước mắt đã nói rõ tất cả sở liệu của tổng minh chủ Kiền Điện Thần. 

 Binh lực Bắc Huyền Thiên không đủ, không cách nào đồng thời đối phó với Huyết Vương Tinh vây công tứ phía. 

 Hơn nữa khu vực bắc bộ này quả thực chính là chỗ không người, mặc cho ngàn vạn đại quân của Dưỡng Hồng tùy ý tiến vào ! 

 Đang lúc nói chuyện, Dưỡng Hồng dẫn theo ngàn vạn đại quân rất nhanh đi tới trước Ngân Lâm sơn mạch. 

 Bởi vì sông thời không ẩn giấu trong linh vụ băng khí nồng đậm, cộng thêm Huyết Vương tinh lúc trước đã phái ra quan tình báo tiến hành thăm dò địa hình nơi đây. 

 Cho nên bọn Dưỡng Hồng luôn giữ vững tốc độ cao đi tới, cũng không chú ý tới sự tồn tại của sông thời không. 

 Dưỡng Hồng quơ lôi đình chiến đao trong tay, điên cuồng hét lên một tiếng: 

 "Xuyên qua sơn mạch này, lập tức tới biên cảnh Bắc Huyền Thiên bắc bộ." 

 "Các ngươi đều tăng tốc, đi theo bổn tướng lấy thế sét đánh lôi đình đánh vào Bắc Huyền Thiên!" 

 Theo tiếng hét của Dưỡng Hồng, trống trận vang rền, thanh âm rung trời. 

 "Xông lên a!" 

 Một tiếng trống lên tinh thần. 

 Dưỡng Hồng dẫn đầu ngàn vạn đại quân dâng lên yêu khí ngập trời, hung xông về phía trước. 

 Song mới vừa tiến vào linh vụ phía trên Ngân Lâm sơn mạch, Dưỡng Hồng liền cảm thấy một cổ huyền lực đáng sợ đột nhiên xuất hiện 

 "Hừ ~ đây là cái gì? !" 

 Dưỡng Hồng là cường giả cản giới đại thánh đỉnh phong, vội vàng ngừng lại, thu hồi chân phải bước ra. 

 Nhưng cho dù là như vậy, chân phải của hắn vẫn bị lực thời không đáng sợ xoắn thành bột phấn. 

 Dưỡng Hồng đau đến khóe mắt muốn nứt, khiếp sợ đánh giá con sông huyền diệu trước mắt. 

 Cẩn thận suy nghĩ, con ngươi của hắn co rụt lại, đây chẳng phải là sông thời không sao? 

 Hắn vội vàng xoay người, quát lên với đại quân ở bên cạnh đang chen chúc tiến về trước : 

 "Tất cả mọi người dừng lại, ngàn vạn không thể xông về phía trước!" 


 Nhưng đã quá muộn! 

 Hắn chỉ mới ngây người một lúc, đã có trăm vạn yêu tộc gần đó xông ào vào sông thời không. 

 Uỳnh uỳnh uỳnh... 

 Từng đạo huyền lực quấn lấy thân thể yêu tộc rồi nổ tung, lấy khí thế không cách nào kháng cự xé bọn họ thành byij phấn, ngay cả binh khí áo giáp cũng thành tro! 

 Thấy một màn như vậy, Dưỡng Hồng trong nháy mắt mặt xám như tro tàn. 

 Ngắn ngủn chỉ trong vài ba hơi thở, đã tổn thất trăm vạn đại quân, hơn nữa phần lớn là tộc nhân của thượng cổ hỏa hạt tộc bọn hắn. 

 Điều này... 

 "Quan tình báo chó chết, tại sao nơi này lại tồn tại sông thời không?" 

 Dưỡng Hồng ngửa mặt lên trời tức giận mắng, hận không thể ăn tươi nuốt sống quan tình báo lúc trước tới đây thăm dò. 

 Sau khi bình ổn tức giận. 

 Hắn tỉnh táo suy nghĩ, cảm thấy có thể là lộ tuyến tiến quân của mình xuất hiện sai lệch. 

 Hắn quyết định dẫn theo đại quân đi về hướng đông bắc, xem có thể tránh được sông thời không này không. 

 Lúc này bởi vì trăm vạn yêu tộc phía trước bị sông thời không xoắn diệt, đại quân phía sau cũng từ từ ngừng lại, không ngây ngốc đi về phía sông thời không nữa. 

 Dưỡng Hồng vô cùng đau lòng nhìn xung quanh còn lại chín trăm vạn đại quân, cắn răng nói: 

 "Các tướng sĩ nghe lệnh, theo bổn tướng đi về hướng Đông Bắc!" 

 Cách biên giới phía đông Bắc Huyền Thiên ba ngàn vạn dặm. 

 Mây đen đè ép, trời đất sắp đứt gãy. 

 Mây đen và sương mù nồng đậm phủ xuống. 

 Từng con thượng cổ long tích (thằn lằn) dài hàng nghìn trượng, lấy thế nghiền nát trời cao hung hăng bay xuống. 

 Phía sau bọn chúng, có hơn mấy trăm vạn yêu tộc đủ loại màu sắc hình thái, tất cả đều hình thể khổng lồ, khí thế ác liệt. 

 Mọi nơi chúng đi tới, vạn vật im lặng, run rẩy bất an trước khí thế của bọn chúng. 

 Đây là một đội quân khác của Huyết Vương Tinh, do Thương Kiếm Dương, thủ lĩnh của thượng cổ long tích tộc dẫn dắt. 

 Thương Kiếm Dương giờ phút này đã hóa ra bản thể, lân giáp thanh đồng toàn thân lóe lên màu đỏ nhàn nhạt, lộ rõ sự khát máu. 

 Con long tích to lớn ở bên cạnh hắn, ngắn hơn hắn một chút, chính là Thương Đào, con trai độc nhất của hắn. 

 Thương Đào theo cha xuất chinh, là vì quan sát tư thế oai hùng của Thương Kiếm Dương mang binh chiến đấu, gia tăng kinh nghiệm chiến đấu. 

 Thương Đào, nhìn thoáng qua Thương Kiếm Dương, có vẻ không vui, nói: 

 "Phụ thân, thượng Cổ Long tích tộc chúng ta chính là cường tộc mạnh thứ ba của Huyết Vương Tinh, thế nhưng tấn công phía Đông yếu kém nhất, đây cũng quá đại tài tiểu dụng rồi!" 

 Phân phối cụ thể cho lần tác chiến này chính là tổng minh chủ Kiền Điện Thần, dẫn đầu thượng Cổ Lôi Giao tộc cùng với đám người thượng cổ Cửu anh tộc Cái Nguyên, chủ công nam bộ Bắc Huyền Thiên. 

 Dưỡng Hồng, Thượng cổ hỏa hạt tộc và mười tộc quần thượng cổ mãnh hổ tộc, chia ra tiến công tây bộ và bắc bộ của Bắc Huyền Thiên. 

 Mà thân là thượng cổ long tích tộc, đệ tam cường tộc của Huyết Vương Tinh, lại tấn công khu vực đông bộ phòng thủ kém nhất Bắc Huyền Thiên. 

 Điều này ở trong mắt Thương Đào, hiển nhiên là đại tài tiểu dụng, bị Kiền Điện Thần chèn ép xa lánh. 

 Theo lý mà nói, Thượng Cổ Long tích tộc nên đám Điện Kiền Thần, chủ công nam bộ Bắc Huyền Thiên. 


 "Nếu chúng ta có thể giết vào Bắc Huyền Thiên đầu tiên, hoả tốc chiếm toàn bộ quốc gia ở Bắc Huyền Thiên đông bộ, vậy không khác gì trọng chấn uy vọng tộc ta a!" 

 Thương Đào nghe vậy ánh mắt sáng ngời: "Ngẫm lại những lời này..., thật sự đúng a!" 

 "Phụ thân thật là cao kiến!" 

 "Ha ha ha!"