Tướng Công Ta Đây Không Muốn Bị Ép Cưới

Chương 241: Chương 241. Trong nháy mắt mắt bị kinh diễm!




Hắn nói lập lờ nước đôi như vậy, cũng không nói thẳng Ôn Quân Dao có liên quan đến tuyệt thế cao nhân. Dù sao, cường giả tuyệt thế như thế, hẳn không đám có một tia khinh nhờn nào.

Lỡ như cao nhân đang ở gần đây quan sát thì sao. Nếu như hân cưỡng chế móc nối quan hệ, khiến cho đối phương không vui, như vậy chẳng phải là tìm phiền toái cho mình?

Ôn Thái Ba nghe được hẳn nói như vậy, cũng không nắm chắc được chủ ý. Suy nghĩ liên tục, hắn ngẩng đầu nhìn về phía bờ biển: 'Vừa rồi cục đá chính là từ nơi đó bản ra, chúng ta đi gặp vị tuyệt thế cao nhân đó một chút”

Nói xong, hắn dẫn theo một đám thủ hạ vội vàng đi đến bờ biển.

Ôn Quân Dao cắn răng, nhìn thoáng qua Khương. Tấn Trung: "Khương thúc thúc, chúng ta cũng đi qua đi!"

"Tốt!" Khương Tấn Trung đồng ý gật đầu.

Bây giờ nếu như bọn họ trở về, chỉ có thế càng ngày càng tới gần phạm vi thế lực Đan Vương thế gia ờ biển.

Chẳng bằng vò đã mẻ không sợ rơi, cũng Nói không chừng còn có thể phong hồi lộ chuyển, đụng phải vị tuyệt thế cao nhân xuất thủ đó.

Sau đó hai người vội vàng đi theo phía sau bọn người Ôn Thái Ba, nhanh chóng đi đến bờ biển.

Mà lúc này.

Lâm Hiên đã ôm bốn tiểu nha đầu từ trong hố ra.

"Cha, vừa rồi ta giống Hồng Vũ Đà Điểu hay không?" Tuyền Ấu chớp mắt to hưng phấn hỏi.

"Ha ha, giống!” Lâm Hiên bóp ra một đạo linh khí, rửa sạch sẽ toàn thân cho tiểu nha đầu, lắc đầu cười nói.

Tuyền Hi gật gù đắc ý nói ra: "Ta cảm thấy, lần sau chúng ta dùng mực nước nhuộm đỏ cái mông mới càng giống Hồng Vũ Đà Điểu!"

Tuyền Châu và Tuyền Hàm đồng thời gật đầu đồng ý: "Đúng!"

"Không có vấn đề, các ngươi thích chơi như thế nào đều được, cha đều có thế rửa sạch sẽ cho các ngươi!" Lâm Hiên cưng chiều nói.

Sau đó hắn lại bóp ra một đạo linh khí.

Phất qua thân thể ba tiểu nha đầu, rửa sạch từ đầu đến chân các nàng.

"0a ~ thật sạch sẽ!"

"Đúng vậy, có cha ở bên người thật là tốt!”

Các tiểu nha đầu đều vô cùng vui vẻ, mỗi người đi lên cho Lâm Hiên một cái hôn thơm ngào ngạt.

Lâm Hiên xoa xoa nước bọt trên mặt, không khỏi bất đắc dĩ lắc đầu cười một tiếng. Những tiểu khả này để lại nước bọt trên mặt mình càng ngày càng nhiều.

"Tiền bối!"

Đúng lúc này, sau lưng bỗng nhiên truyền tới một giọng nói khiêm tốn.

Lâm Hiên xoay người sang chỗ khác thì thấy một đám người Ôn Thái Ba, còn có Ôn Quân Dao và Khương Tấn Trung đều đứng ở trước mặt mình.

Thật ra thì từ vừa mới bắt đầu Lâm Hiên đã biết chuyện xảy ra trong rừng cây. Nếu không phải Địa Ngục Sư Thứu xuất hiện, hắn chẳng muốn xuất thủ. Hiện tại xem ra, đúng là hắn vừa mới ra tay dọa sợ đám người này cho nên bọn họ mới tới đây tìm mình.

Mà sau khi nhìn thấy khuôn mặt Lâm Hiên, bọn người Ôn Thái Ba đều bỗng nhiên sững sờ. Dung mạo như thiên thần của Lâm Hiên, hiếm thấy trên đời, khiến cho bọn họ trong nháy mắt bị kinh diễm.

"Nghe đồn Vô Lượng Đại Đế của Vô Lượng Thiên chúng ta chính là cực phẩm mỹ nam tử trong cửu thiên"

"Ta từng may mắn thấy tôn dung của Vô Lượng Đại Đế, nhưng so với vị công tử trước mắt này thì vẫn kém một bậc a!"

Trong lòng Ôn Thái Ba dâng lên sợ hãi thán phục nồng đậm.

Chỉ với dung mạo tuyệt thế fo Lâm Hiên mà đã khiến cho tất cả mọi người đang có mặt ở đây đều cảm thấy hắn chắc chắn bối cảnh phi phàm, thực lực siêu tuyệt.

"Các ngươi có việc?" Lâm Hiên lạnh nhạt hỏi.

Ôn Thái Ba vội vàng nói: "Xin hỏi, mới vừa rồi là tiền bối dùng cục đá đánh bay Địa Ngục Sư Thứu sao?"

Mặc dù Lâm Hiên nhìn tuổi còn trẻ, Ôn Thái Ba vẫn dùng xưng hô "Tiền bối"


Hắn cảm thấy, người trước mặt không phải người bình thường, nhất định phải cẩn thận, càng tôn kính càng tốt.

"Ừm” Lâm Hiên tùy ý gật đầu: "Địa Ngục Sư Thứu tạo ra gió lốc suýt chút quấy nhiễu nữ nhi của ta, ta đánh bay nó, có vấn đề gì hay không?”

Nghe vậy, sắc mặt bọn người Ôn Thái Ba đều đại biến.

Quả nhiên!

Địa Ngục Sư Thứu chính là vị tuyệt thế công tử trước mặt này đánh bay !

"Không có vấn đề! Không có vấn đề!"

Ôn Thái Ba lập tức thay đổi vẻ mặt nịnh nọt nói: "súc sinh đó không biết cao nhân ở đây, dám quấy rãy tiền bối, khiến cho bốn vị tiểu công chúa kinh hãi, đúng là không nên sống nữa!”

Phía sau hắn, một đám tùy tùng cũng nhao nhao gật đầu, tỏ vẻ Lâm Hiên đánh thật hay.

Nhìn thấy thái độ bọn họ như thế, Ôn Quân Dao và Khương Tấn Trung đều vẻ mặt vẻ khinh bỉ. Đám người này vừa rồi lệ khí mười phần, dáng vẻ như thiên lão đại ta lão nhị.

Không ngờ được là chỉ đảo mắt một cái thì tất cả đều thay đổi thành vẻ mặt tiểu nhân nịt nọt.

Nhưng mà nghĩ đến Lâm Hiên chính là tồn tại mạnh mẽ trẻ tuổi như vậy, hai người đều cảm thấy lẽ ra nên tôn kính hẳn như thế mới đúng.

Thế là Ôn Quân Dao và Khương Tấn Trung đồng thời hành lễ: "Xin ra mắt tiền bối!"

"Ừm” Lâm Hiên lạnh nhạt khẽ gật đầu, sau đó quay người nhìn các cô con gái bảo bối của mình.

Bốn tiểu nha đầu đang nhặt vỏ sò trên bờ cát. Tuyền Hàm nhặt được một cái vỏ sò thất thải lộng lẫy, lập tức hưng phấn nâng cao.

Oa, các ngươi mau nhìn, cái vỏ sò này thật là đẹp!"

Tuyền Châu, Tuyền Hi và Tuyền Ấu lập tức xẹt tới "Đúng đó, thật là đẹp!"

“Ta cũng muốn tìm được một cái đẹp giống như nó mang về Bắc Huyền Thiên!"

Tiểu nữ hài tứ bào thai.

Tiền bối mỹ công tử mạo như trích tiên.

Ba điều kiện này gộp chung vào một chỗ, khiến cho tất cả mọi người nhịn không được con ngươi co rụt lại.

"Bắc Huyền Thiên Đế phu!"