~ 10.00 AM:
+ Los Angeles:
Máy bay đã hạ cánh, nó, Evil, Mel và anh đi về biệt thự của nàh nó ở England này, nó sau khi về biệt thự nhanh thay đồ và chạy tới bang RE ở Anh. Mel, Evil và anh cũng đi theo nó
Đén trước bang RE, trụ sở chính mà lâu nay nó ít khi tới nhất, nó nhanh bước vào trong, những người mặc vest đen khi thấy nó nhanh cúi chào
- Boss Vanessa!
Nó chỉ gật đầu rồi bước nhanh vào bên trong bang, các thành viên khi thấy nó thì vội cúi chào
- Boss
- Sao rồi?- Nó hỏi
Bang RE ở Anh này là nơi tập trung của nhiều người Việt sang Anh sinh sống nên nó có thể nói tiếng Việt thoải mái không sợ. Một người con trai khoảng 19 tuổi đi tới cạnh nó
- Tình hình đã ổn thỏa nhưng cần Boss ra mặt họ mới đồng ý giao cho chúng ta nhưng nếu có việc gì không đúng thì bọn họ sẽ phá hủy cả bang- Người con trai đó báo cáo tình hình cho nó
- Evil, nhanh sắp xếp cho tôi một cuộc gặp mặt bọn họ- Nó ra lệnh
- Rõ!- Evil tar loiiwf rồi nhanh sắp xếp cho nó một cuộc hẹn với đám người giấu tên đó
Có vẻ như lần này hơi khó giải quyết đối với nó, nhưng nêu không cứu bang được thì nó cũng chẳng thể nào xứng đáng với danh hiệu là “ Boss”. Evil đã sắp xếp mọi thứ cho nó, vào thứ 5 tuần sau nó sẽ được gặp những người đó, những người đã cố ý tấn công bang RE khi nó không có ở Anh vào 2 năm trước. Đã có rất nhiều người hi sinh trong vụ việc đó, nó cảm thấy rất ân hận nó đã hứa với bản thân sẽ trả thù giúp những người đó. Những người nó đã cử đi về Anh để điều tra vụ việc xảy ra đó chính là Killer, Mel, Angel và Evil, những người mà nó tin tưởng nhất.
~ 10.00 PM:
+ Biệt thự Black:
Hắn vẫn còn thức, hắn nhớ nó rất nhớ nó, đã qua 2 đêm 1 ngày hắn không gặp nó, hắn vẫn đi học nhưng không nói chuyện, không còn là hắn của mọi ngày nữa. Hắn trở nên lạnh lùng và khác thường hơn mọi ngày
- Nam!- Cô gõ lên vai hắn
-…
- Đi xuống canteen!- Nhõ kéo hắn đi xuống canteen
-…
Hắn vẫn im lặng không trả lời gì, hắn như người mất hồn khi không có nó bên cạnh, chỉ một ngày hắn đã không chịu được còn nói chi một tháng không gặp nó. Hắn yêu nó, quan tâm đến nó nhưng nó có lúc lại quan tâm tới hắn, có lúc lại lạnh nhạt với hắn khiến hắn khó hiểu nó. Nó hiện tại cũng đang rất nhớ hắn, nhớ tiếng cười và giọng nói thân thuộc của hắn, nó nhớ từng cử chỉ dịu dàng của hắn khi nó chọc giận hắn. Hiện tại ở Anh đang là tháng 10, tuyết đã rơi khiến nó hơi lạnh không như ở Việt Nam, nó lạnh nhưng vẫn không xóa được sự lạnh lùng trong trái tim nó hiện tại
+ Los Angeles:
Nó được gặp những người đã phá hủy bang RE, giết chết những thành viên trong bang của nó, ánh mắt của nó lạnh lùng khi gặp những người đó
- Hello, Boss Vanessa!- Một người đàn ông trung niên cười khẩy khi gặp nó
- Why?- Nó hét toáng lên khi nhớ lại cảnh tượng người trong bang của nó chết dưới tay của những người này
- Tôi biết tiếng Việt nên cô khỏi nói chuyện bằng tiếng Anh với tôi đi!- Người đàn ông đó lên tiếng
- Tại sao? Tại sao lại giết những người trong bang của tôi?- Nó hét lên, ánh mắt nó hiện lên sự hận thù
- Nếu như cô giết được hết những thành viên trong bang của tôi và kể cả tôi thì tôi sẽ không phá bang của cô nữa!- Người đàn ông đó ra đề nghị
- Hứa?- Nó vui khi nghe câu nói đó
- Hứa! nhưng nếu cô thua thì bang RE sẽ thuộc về tôi đồng ý?- Người đàn ông đó ra thêm đề nghị cho nó
- OK!
Nó cười khẩy và bắt đầu ra tay, hết sử dụng súng thì tới dao, hết dao lại tới trâm tẩm độc, hết trâm tẩm độc lại sử dụng súng. Cứ thế nó sử dụng hết tất cả những vũ khí mà nó có, từng người từng người trong bang đó đã ngã gục dưới tay nó. Mùi máu bay nồng nạc khiến nó hơi khó chịu nhưng nó cũng đã mãn nguyện, mãn nguyện vì nó đã trả thù, nó đã giết chết cả tên thủ lĩnh của bang đó nhưng vẫn không may còn một tên. Tên đó nhanh tay lấy một gậy đập thẳng vào lưng nó khiến nó ngã gục xuống, cây gậy vẫn vươn lên và đập thẳng vào đầu nó. Có máu chảy ra từ đầu nó, người đã đánh chết tên đó để cứu nó là anh, anh chạy tới đỡ nó
- An…Em mau tỉnh đi! Đừng làm anh hai sợ mà!- Anh khóc, ôm chặt nó vào lòng
- Em…không…sao…- Giọng nói của nó yếu ớt vang lên
- Em đừng bỏ anh hai mà! Đừng chết mà An!- Anh siết chặt nó trong vòng tay
- Gửi…lời…chào…của…em…cho…mọi…ng…người…
Nó nói, mắt nó dần dần nhắm lại, bàn tay nó đã ngã gục xuống đất, trong đầu nó hiện lên những kí ức về nó và hắn, những kí ức đẹp đã xảy ra giữa nó và hắn. Chưa đủ một tháng yêu nhau nhưng nó đã có nhiều tình cảm dành cho hắn, chỉ riêng hắn không của ai khác ngoài hắn. Anh đưa nó vào bệnh viện và cuối cùng nhận lại câu nói của bác sĩ
- I’m sorry, I can’t help her! She’s die!- Bác sĩ lắc đầu nói với anh rồi quay bước đi
Anh gục xuống trước cửa phòng cấp cứu, Mel khi nghe xong không kìm được nước mắt đã khóc rất nhiều trên tay Evil. Evil cũng không thể không khóc được, sau 3 ngày ở Anh thu xếp mọi việc đâu vào đáy, anh, Mel và Evil trở về Việt Nam. Khi về tới Việt Nam nhanh đi thẳng về biệt thự Black…
--------------END Chương 19-----------