Tui Không Chữa Người Bệnh Này Nữa Đâu

Chương 82: Thế giới thứ ba (19)




Trong thiết tưởng của Vigrit, lẽ ra đêm đính hôn sẽ diễn ra thế này:

Công khai đánh dấu con mồi bé bỏng của mình trước mặt mọi người, rồi vui vẻ bồng con mồi nhỏ về phòng, rồi lại cẩn thận đánh dầu từ trong ra ngoài lần nữa.

Tất nhiên, sẽ tốt nhất nếu con mồi nhỏ chịu cho hắn đánh dấu cả đêm.

Nhưng hiện thực hiện ra trước mắt hắn lại là thế này:

Bốn cục bánh trôi xấu đau xấu đớn đang ngồi xếp thành một hàng trước mặt hắn, muốn đến gần con mồi nhỏ của hắn. Hắn chẳng những không thể vứt chúng đi mà còn phải cọ lông với chúng nó, là lông đó!

Vigrit: "..."

Vừa rồi cậu Chít trưởng thành cảm thấy mình đã chạm đến đỉnh cao cuộc đời Chít lại lần nữa bị sự tàn nhẫn của cuộc sống tạt một gáo nước lạnh vào mặt.

Nếu đánh nhau với mấy cục bánh trôi xấu xí này thì chắc chắn hắn rất giỏi, nhưng cọ lông thân thiện với chúng lại là chuyện rất khó tưởng tượng nổi-

Đối mắt với hoàng đế nghiêm trang mấy giây, Vigrit theo phản xạ quay đầu lại nhìn người duy nhất mà mình từng cọ lông vào.

Con mồi nhỏ của hắn đang nháy đôi mắt đen bóng như ngọc lưu ly mềm mại nhìn hắn, thấy hắn quay đầu lại nhìn mình bèn hơi cong khóe mắt.

Vì sao tất cả mọi người ngoại trừ hắn đều có vẻ chấp nhận cọ lông là một chuyện tốt vậy?

Vigrit không khỏi hoài nghi đời Chít.

Ngay lúc hắn đang do dự không biết phải làm sao thì hoàng đế đang ôm một con non bỗng bình tĩnh nói: "Nếu ngươi không có kinh nghiệm về mặt này, ta có thể làm lại lần nữa với ngươi."

Làm lại lần nữa với hắn...?

Vigrit chưa kịp cẩn thận phân tích ẩn ý trong lời nói thì người cùng tộc lớn tuổi cao hơn hắn một chút đã buông con non trong lòng ra, chỉ trong vài giây hắn ta đã biến thành một con Lotta trưởng thành cao tương đương một con người.

- Để ngăn sự cố khủng khiếp như giẫm phải con non, hoàng đế bệ hạ không lộ ra dạng thú cỡ lớn của mình trong phòng nuôi dưỡng mà chỉ biến thành thú cao bằng Tô Đoạn.

Mái tóc của Lotta trưởng thành xuất hiện trước mặt Tô Đoạn và Vigrit tựa màu tóc ở dạng người - màu vàng nhạt gần như trắng tinh, chỉ có lông ở phần đuôi mới có thể thấy rõ màu vàng hơn khi bị ánh sáng chiếu ngược.

Dạng thú của hắn ta trông không bắt mắt lắm, còn có chút lạnh lùng sắc sảo, cũng không mềm mại, nhưng lại khiến người ta không thể rời mắt được đến lạ.

Đôi mắt ngọc lục bảo sâu thẳm khảm trên khuôn mặt thú tròn vo, như một loại đá quý nào đó, lại như hồ nước sâu thẳm, mang lại cảm giác phân tầng phong phú khi góc nhìn thay đổi.

Thật đẹp làm sao.

Đây là lần đầu tiên họ trông thấy dạng thú của bệ hạ, ý nghĩ này không khỏi xẹt qua trong đầu Tô Đoạn.

Chiếc đuôi to khỏe màu vàng nhạt vung lên từ phía sau, quét qua chóp mũi Vigrit thoáng chốc.

Đây là một động tác thử.

Cố ý biến về dạng thú để kích thích. Xuất phát từ bản chất mạnh mẽ, Vigrit đã không nhịn được cũng biến thành dạng thú cao bằng một con người che chắn trước mặt con mồi nhỏ của mình, vô cùng mang thù quét đuôi qua chóp mũi đối phương để khiêu khích.

Thế nhưng Lotta lớn tuổi toàn thân gần như thuần trắng lại vô cùng bình tĩnh, đôi mắt sâu thẳm không hề có chút gợn sóng nào, sau khi giật giật vành tai vô cùng nhỏ so với cơ thể, hắn ta bèn chậm rãi đưa đầu về phía hậu bối.

Vì động tác của hắn ta rất chậm, lộ ra yết hầu lúc đưa đầu đến nên đây hoàn toàn là dấu hiệu ra chiều thân thiện. Vì vậy Vigrit đang căng thẳng tinh thần không lập tức ngậm con mồi nhỏ của mình chạy đi, mà do dự đứng tại chỗ, đợi động thái tiếp theo của đối phương.

- Sau đó bỗng dưng bị đối phương cọ lông trên cổ bằng tốc độ nhanh như chớp.

Một cảm giác kỳ lạ mà hắn chưa bao giờ cảm nhận được đến từ vị trí bị thú cùng tộc tiếp xúc, khiến toàn thân hắn thấy khó chịu.

"Chíp" một tiếng, Lotta trưởng thành hoảng sợ dựng hết cả lông, cong mông vung đuôi liên tiếp lùi về sau.

- Tất nhiên sẽ tránh hướng Tô Đoạn.

Lotta lớn tuổi có mái tóc vàng nhạt cũng nhanh chóng vung đuôi đuổi theo.

Và với kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn hẳn thú cùng tộc lông đen, hắn ta không ngừng đánh lén đối phương.

Cả phòng nuôi dưỡng nhanh chóng trở thành chiến trường của hai Lotta trưởng thành.

Mặc dù Lotta trưởng thành lông đen cẳng thẳng vì những đòn đánh lén liên tiếp của đối phương, nhưng chẳng biết vì sao hắn vẫn không dứt khoát tránh né, hắn chỉ lùi về sau một chút mỗi khi bị chạm, nếu bỏ qua hình thể thì chẳng khác gì cây mắc cỡ mẫn cảm.

Đối mặt với hai con to lớn người đánh kẻ né, Tô Đoạn và một đám con non tự giác nép vào một góc.

Không có đồng loại lông đen hung dữ nữa, bốn cục bánh trôi thích mê bò vào lòng Tô Đoạn dọc theo ống quần của cậu.

Để tránh gây chú ý với tên lông đen, chúng đều kiềm chế không hề kêu chíp hưng phấn, con nào cũng ra chiều ngoan ngoãn cực kỳ.

Tốc độ sinh trưởng của kỳ ấu niên tộc Lotta không quá nhanh, nên dù đã nửa năm trôi qua, bốn cục bánh trôi này cũng không lớn lên bao nhiêu. Tô Đoạn ôm bốn con một lúc cũng không thành vấn đề.

Bốn con non Lotta vô cùng hài hòa cùng chen vào vòng tay không rộng của Tô Đoạn, vừa dụi đầu nhỏ và thân mình vào cánh tay và ngực Tô Đoạn, vừa dụi lấy nhau, chóp tai nhỏ gần như được lông bao phủ của chúng bao phủ cọ nhau run run.

... Có vài phần tương tự với hai Lotta trưởng thành khác đang nằm sấp nhích gần trong phòng nuôi dưỡng này.

Lotta lông đen chẳng biết đã từ bỏ vùng vẫy từ lúc nào, bị trưởng bối lớn tuổi dùng móng vuốt đè xuống đất, bộ lông trắng đang cọ vào một bên cơ thể hắn, có thể thấy rõ chiếc đuôi đang đong đưa một cách cứng đờ.

Không biết qua bao lâu, cái đuôi cứng ngắc mới dần mềm ra, khi bị đối phương dựa vào sẽ lơ đãng cử động thân thể.

Từ góc nhìn của Tô Đoạn giống như hai cục bánh trôi nhân mè đen và nhân đậu phộng tan chảy với nhau.

Tô Đoạn nhìn trong chốc lát, lại cúi đầu nhìn ổ bánh trôi nhỏ xíu trong ngực, cảm thấy mình rất muốn ăn khuya, tốt nhất là món bánh trôi.

Nhân mè đen và nhân đậu phộng có thể thích hợp hơn.

Ôm bầy bánh trôi nhỏ, Tô Đoạn hỏi: "Hệ thống ơi, vẫn đang tiếp tục ghi hình hả?"

Hệ thống đáp: "Đúng vậy ký chủ!"

Ngay khi hai người biến về dạng thú, Tô Đoạn hiếm khi nhạy bén nhờ hệ thống ghi hình lại.

Cậu dự là sẽ lưu đoạn video này cùng với đoạn video Vig Chít bị ngậm ra ngoài mà cậu lấy được từ ngài Alberta lần trước, và một quyển sổ nhỏ ghi lại lịch sử đen tối hồi bé của Vig Chít.

Biết đâu có thể tặng nó cho hắn vào một ngày đặc biệt nào đó, như một món quà hay điều gì đó có ý nghĩa.

Cứ vậy nhìn hai cục bánh trôi bự một chốc, lại xoa bầy bánh trôi nhỏ trong lòng một chốc, Tô Đoạn bỗng nghĩ đến điều gì đó, hỏi trong lòng: "Hệ thống, bây giờ có phải tôi trông... Hơi xanh* không?"

*Ý là bị cắm sừng í.

Cậu bỗng nhận ra một điều, đó là bạn đời của mình đang "thân" với người khác, theo cách nói của con người thì như này sẽ gọi là đội nón xanh* nhỉ?

*Bị cắm sừng.

Hệ thống vẫn đang tận chức tận trách hỗ trợ ghi hình: "..."

Dừng vài giây, hệ thống nói: "Ký chủ, bây giờ trong lòng cậu cũng đang ôm bốn con đấy."

"..." Tô Đoạn chớp mắt, cúi đầu nhìn bốn con non Lotta đang rúc vào nhau trong tay, lộ lông mềm mại trên bụng, còn giơ móng vuốt nhỏ hồng hồng lên, yên tâm kết luận: "Vậy Vig Chít cũng xanh xanh."

Hệ thống: "..." Đây chắc là kiểu tình thú mà nó chẳng thể hiểu nổi.

Vì thoáng tò mò về trạng thái tâm lí của ký chủ, sau khi hệ thống im lặng, nó nhập cảnh khó diễn tả bằng lời vào cơ sở dữ liệu một cách ngắn gọn và chính xác nhất, rồi tìm kiếm thuật ngữ thích hợp trong đó.

Mười giây sau, cơ sở dữ liệu nhanh chóng đưa ra kết quả phù hợp nhất - Tâm lý nón xanh.

Tâm lý nón xanh là một trạng thái tâm lí không những không thấy tức giận mà còn hưng phấn kỳ lạ khi thấy bạn đời của mình có hành vi quá mức với người khác.

Hệ thống không khỏi rơi vào trầm tư.

...

Tiết mục ly kỳ "Chồng chồng tương lai đội nón xanh cho nhau trong đêm đính hôn" cuối cùng cũng kết thúc đột ngột khi Lotta lông đen phát hiện cả lồng ngực con mồi nhỏ của mình bị bốn cục bánh trôi xấu ma chê quỷ hờn chiếm giữ.

Sau khi nghe thấy âm thanh nhỏ xíu của đám bánh trôi xấu xí đang thoải mái đến tận cùng, Lotta lông đen đang bị cọ lông nằm liệt trên đất bỗng nhận ra gì đó, vèo một tiếng bật dậy rồi đẩy thú lớn tuổi ra, nhảy vài bước đến trước mặt con mồi nhỏ của mình, đôi ngươi xanh băng từ trên cao nhìn xuống đám bánh trôi xấu xí đang cọ lung tung đến mất trí trong lòng con mồi nhỏ.

Còn bắt chéo chân! Mới có tí tuổi đã biết giở trò lưu manh rồi ha!

Ngay khi Lotta lông đen giận dữ cúi đầu định ngậm đám bánh trôi xấu xí này ra khỏi lòng ngực con mồi nhỏ thì hoàng đế đã trở về dạng người từ khi nào chạy đến bên cạnh Tô Đoạn, một tay thuần thục xách hai con non đã choáng váng trong lòng Tô Đoạn vào lòng mình.

"Đính hôn vui vẻ."

Trước khi Vigrit ngẩng đầu lên, hoàng đế thuần thục bế đàn con non về đã rảnh một tay, vừa nói vừa nhẹ nhàng xoa cái trán lông xù của nó.

Sức lực nhẹ nhàng và trấn an của trưởng bối dừng lại trên lông, đôi mắt ngọc lục bảo của thú cùng tộc lớn tuổi vẫn sâu thẳm như ngày nào.

"Xem như tặng cho ngươi-"

"Chíp" một tiếng, Lotta lông đen bị sờ đến cứng đờ, hắn như nhớ tới chuyện kỳ lạ mà mình vừa làm ra dưới sự cám dỗ của vị trưởng bối này, sợ đến mức ngậm con mồi nhỏ của mình, không đợi đối phương nói xong đã hoảng hốt lo sợ bỏ chạy khỏi phòng nuôi dưỡng con non.

"... Quà đính hôn."

Nhìn cậu nhóc thành niên chạy trối chết, hoàng đế sờ đám nhóc được cọ đến mềm nhũn trong lòng cậu Plant kia, nở nụ cười bất đắc dĩ, thấp giọng nói nốt nửa câu còn lại.

✦✦✦

Bên ngoài, Tô Đoạn bị bạn đời đột nhiên ngậm đi ngây người một lúc mới nói: "... Hệ thống, dừng ghi hình đi, sau khi rời khỏi phòng nuôi dưỡng thì không cần ghi hình nữa."

Hệ thống: "Được ký chủ, video đã được biên tập và lưu lại, ký chủ có thể lấy ra xem bất cứ lúc nào."

Tô Đoạn tay chân không chạm đất: "Cảm ơn."

Lotta trưởng thành bế cậu về phòng ngủ, may là giờ này không có người làm nào đi lại trên hành lang nên không ai thấy dáng vẻ kỳ lạ của hai người.

Đến phòng ngủ, Lotta trưởng thành bèn biến về dạng người.

Loại có mặc quần áo.

Một số loài người thú mạnh mẽ có khả năng tạo ra quần áo khi biến về dạng người, và tộc Lotta chắc chắn là một trong số đó. Vigrit vừa trưởng thành nên chưa thành thạo, sau khi được hoàng đế dạy vài lần thì nhanh chóng học được.

Vẻ mặt hắn rất kỳ lạ, như buồn bực lại có chút xấu hổ, đôi mắt xanh băng nhìn về phía Tô Đoạn có chút thận trọng.

Tô Đoạn chớp mắt suy tư.

Cọ lông là một cách vô cùng phổ biến để thú cùng tộc thân nhau hơn. Giống đám bánh trôi nhỏ cọ lông rất thuần thục, hơn nữa thoải mái không hề khó chịu.

So với nhóc con đang thẳng thắn thành khẩn này, Vigrit đã trưởng thành lại có vẻ ngượng ngùng trong chuyện này.

Rõ ràng trong lòng rất muốn thân hơn - Dựa vào sự hiểu biết của cậu với hắn, Tô Đoạn có thể cảm nhận được - nhưng xét về hành động thì chẳng những không dám chủ động mà còn bị dọa đến ngậm cậu chạy như vừa rồi khi bị thú cùng tộc chủ động.

Hay có chăng do tiếp xúc quá ít với thú cùng tộc-

Việc thiếu bạn cùng tộc trong giai đoạn con non vẫn ảnh hưởng nhất định đến tính cách của Vigrit.

Tô Đoạn bỗng cảm thấy áy náy. Vốn dĩ lúc hắn mới sinh ra cậu đã có cơ hội đưa đối phương về hoàng thất sống cùng tộc của mình, nhưng vì chút ích kỷ không muốn chia xa mà đã cùng hắn ở lại hành tinh nhỏ hẻo lánh đó.

Khiến hắn mất đi cơ hội hòa hợp với tộc của mình.

Chủ động vòng tay qua cổ bạn đời, để đối phương cúi đầu, gương mặt lại gần đến khi chóp mũi chạm nhau, Tô Đoạn nhỏ giọng hỏi: "Lông của ngài Alberta mềm không em?"

Như không ngờ cậu lại câu này, Lotta thành niên chớp mắt nhìn vào đôi mắt đen láy trong veo của bạn đời, đôi mắt xanh băng dần bớt bất an, qua mười mấy giây mới trả lời nhỏ hơn giọng cậu: "... Mềm."

Còn nóng hầm hập.