Tui Đời Nào Thích Cậu Ta

Chương 56: Chương 56






Thịnh Tinh Hà ngâm mình trong bồn tắm massage xem phim hài, tình tiết rất hài hước, anh xem đến nhập thần, người bên ngoài cũng không hối thúc, bất tri bất giác đã ngâm suốt nửa giờ, lúc đứng dậy có cảm giác như cơ bắp, xương cốt cả người đều bị ngâm đến mềm nhũn.
Không khí trong phòng tắm không lưu thông nên có chút ngột ngạt, anh buông điện thoại xuống, nhanh chóng gội đầu, sau đó mặc áo choàng tắm màu trắng tinh vào.
Bên ngoài vẫn không có động tĩnh gì, trước khi anh giơ máy sấy tóc lên còn cố ý hỏi một câu: "Hạ Kỳ Niên, em đã ngủ chưa?"
Bình thường gặp loại tình huống này, nếu Hạ Kỳ Niên không đáp lại thì anh sẽ không sấy tóc nữa.
"Không! Vẫn còn chưa!" Giống như là bị anh làm cho hoảng sợ, Hạ Kỳ Niên nói có chút lắp bắp.
"Anh xong rồi, em vào tắm đi." Thịnh Tinh Hà ấn công tắc một cái, tiếng gió vù vù rót vào lỗ tai.
Hạ Kỳ Niên đáp một tiếng, lập tức ném cả hướng dẫn sử dụng lẫn hộp vào thùng rác, còn về đồ vật bên trong thì, cậu suy nghĩ hai giây rồi nhét vào dưới gối.
Thịnh Tinh Hà vừa đứng lên từ bồn tắm, cả người nhiễm đầy hơi nóng, mái tóc đen ướt sũng nước nhỏ giọt xuống, áo choàng tắm màu trắng phủ xộc xệch lên người, bởi vì động tác giơ tay lên mà lộ ra hơn phân nửa cánh tay, hơi phiếm hồng y như làn da trần trên ngực.
Hạ Kỳ Niên và anh đứng cạnh nhau trước bồn nước đánh răng, miệng ngậm đầy bọt, không chớp mắt mà nhìn người trong gương.

Thịnh Tinh Hà cười cười với cậu, nhép miệng mắng một câu ngốc nghếch.
Hạ Kỳ Niên vừa nhìn đã hiểu, đưa tay véo mông anh một cái thật mạnh, đó là bộ phận duy nhất có cảm giác thịt trên cả người Thịnh Tinh Hà, cũng không tính là mềm mại nhưng lại đặc biệt đàn hồi.
Bình thường vào loại thời điểm này, Thịnh Tinh Hà sẽ véo ngược lại cậu một cái, nhưng mà hôm nay lại không có, chỉ đụng hông cậu nói: "Anh đi ngủ trước."
"À." Hạ Kỳ Niên bắt lấy cổ tay anh, vội vàng súc miệng.

"Anh chờ em với, ngủ cùng nhau."
Thịnh Tinh Hà: "Tại sao? Còn muốn anh kể chuyện trước khi ngủ cho em nghe nữa sao?"
Hạ Kỳ Niên không trả lời được liền bán manh: "Ai, chờ em lên giường rồi anh hãy ngủ, em tắm nhanh lắm."
Thịnh Tinh Hà bình thường bị cậu dính lấy đã thành thói quen nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ đáp một câu vậy thì em nhanh lên, rồi cũng không quay đầu lại mà đi ra.
Hạ Kỳ Niên dùng tốc độ sét đánh tắm rửa, cũng may dạo này cậu cắt đầu một tấc, không cần phải sấy cho khô, chỉ cần lau lau hai cái là xong việc.
Lúc trở về phòng, Thịnh Tinh Hà đang nghiêng người nằm trên giường lớn lướt video, một tay nâng cằm, bắp chân mảnh khảnh vểnh lên không trung, đong đưa theo tiết tấu của nhạc nền.

Áo choàng tắm là kiểu dáng dài trung bình, nhưng đối với một người cao 1m92 mà nói thì thật sự cũng quá ngắn rồi, vạt áo chỉ có thể che vừa vặn một đoạn đùi nhỏ, thắt lưng Thịnh Tinh Hà cong xuống nên phần mông lại đặc biệt càng cong hơn.
Hạ Kỳ Niên sao mà chịu nổi tư thế như vậy, nhìn thì hiền lành vô hại nhưng hoàn toàn là đang quyến rũ mà.
Đương nhiên, mặc kệ Thịnh Tinh Hà có nằm như thế nào, thì ở trong mắt cậu đều là quyến rũ cả.
"Anh đang xem cái gì vậy?" Hạ Kỳ Niên lên giường, nằm sấp trên người anh hỏi.
"Chỉ là những Vlog mà em đăng lên mạng thôi."Bắp chân Thịnh Tinh Hà bị Hạ Kỳ Niên đè cho không thể nhúc nhích được, nên hơi nhích sang phải, lại vung vung lên không trung.

"Chỉ tuỳ tiện xem chút thôi."
Hạ Kỳ Niên thường dùng điện thoại di động hoặc máy ảnh để ghi lại vài bữa cơm khi huấn luyện hàng ngày, hậu kỳ chỉ chỉnh sửa đơn giản thêm nhạc nền vào rồi đăng lên mạng, lượng tìm kiếm cũng không ít, cơ bản đều là dân đu nhan sắc, còn có một làn sóng fan cũ cố định.


Thịnh Tinh Hà đã nhấn chú ý cậu, mỗi lần có video mới đều sẽ tự động đẩy lên trang chủ, nhưng mà anh rất ít khi mở app này, vừa rồi là đang xem nội dung Hạ Kỳ Niên đã up lên từ mấy ngày trước.
Lúc đó bọn họ đang đi dạo trong trung tâm thương mại, chuẩn bị mua một đôi giày thể thao, Hạ Kỳ Niên còn giơ điện thoại ghi âm: "Anh à, em kể cho anh nghe một câu chuyện cười nhé."
Thịnh Tinh Hà hút sữa chua vừa mới mua, "Ừ" một tiếng.
"Có ba con thỏ nhỏ vào rừng để sản xuất phân, con đầu tiên đi ra tròn, con thứ hai đi ra dài, con thứ ba lại đi ra hình tam giác, mọi người hỏi nó sao làm được vậy, nó nói, tôi dùng tay bóp."
Thịnh Tinh Hà phun cả mồm sữa chua ra, sặc đến mặt mũi đỏ bừng ngồi xổm xuống, nửa ngày còn không đứng dậy nổi.
Hạ Kỳ Niên vui vẻ cười ha ha, tiếp tục nói: "Nhưng thỏ đi ra phân đều tròn cả, nên con thứ hai khẳng định cũng là nặn nặn nắn nắn mới ra được thế."
Thịnh Tinh Hà vất vả lắm mới bình tĩnh được, lại cười tiếp tới đau sốc hông luôn.
Hạ Kỳ Niên nhìn ống kính cười ngây ngô, có hơi khát nước, cậu uống luôn phần sữa chua còn lại của Thịnh Tinh Hà một cách rất tự nhiên.
Làn đạn mới vừa rồi còn đầy "Ha ha ha ha ha ha", lập tức đã biến thành "Gián tiếp hôn á á á á á á 1a", "Em trai chưa bao giờ ghét nước miếng của anh trai hết nha", "Đây tuyệt đối là thật đó", "Úi đệt, quá ngọt ngào luôn! KSWLKSWL*."
*Kswl: Ngôn ngữ mạng dân Trung, nghĩa là ngọt chết tui rồi.
Trong hỗn loạn, có một làn đạn màu đỏ từ từ bay qua màn hình: "Nói thật nhe, dáng người thế này thực sự rất khó phân công thụ à."
Ngay sau đó, màn đạn liền ào ào bắn ra như điên.
- Em trai nhất định là công, em trai 1m98, anh trai 1m92, chiều cao phân ra công thụ!!
- Em trai thật sự là ngốc quá trời! Anh trai vừa nhìn đã biết là loại người khống chế toàn cục rồi! Tôi ủng hộ niên thượng!
- Hơn bảy tuổi! Tôi cũng ủng hộ niên thượng!!
- Không không không không, mấy thím xem thêm mấy kỳ nữa đi là sẽ phát hiện ra em trai siêu trực tiếp siêu chủ động, còn đàn anh thuộc loại siêu nội liễm, hoàn toàn là nuôi sói trong nhà rồi.
- Đảng niên hạ +1
- Đánh cược một gói que cay, tui cũng theo phe niên hạ!
- Kiểu tóc phân công thụ đó có được hay không, đầu đinh một tấc của em trai công quá trời, kiểu tóc của anh trai lại mang mùi học sinh kìa.
Thịnh Tinh Hà cũng vừa vặn nhìn thấy đúng đoạn này, anh tương đối khiếp sợ, chiều cao 1m98 này thì không có cách nào vượt qua rồi, nhưng mà anh quyết định ngày mai trở về sẽ hớt ngay kiểu đầu một tấc.
Hạ Kỳ Niên thấy anh vẫn cứ nhìn chằm chằm màn đạn nhưng không lên tiếng, tựa hồ nhìn không hiểu cái gì đó, cậu nhịn không được nghiêng đầu hỏi: "Anh, anh có biết niên hạ công là có ý gì không?"
"Là..." Thịnh Tinh Hà nhướng mày.

"Em cút khỏi người anh trước cái đi!"
Hạ Kỳ Niên không nhúc nhích.
Cậu đoán chừng loại trai thẳng như Thịnh Tinh Hà nhất định sẽ không hiểu thuật ngữ chuyên nghiệp của giới GAY đâu, không chừng ngay cả công thụ phân biệt thế nào cũng không biết.
Vốn còn định giải thích thật kỹ, nhưng cậu liếm liếm khe môi, lại nảy ra một ý nghĩ ác liệt trong đầu, cậu vỗ vỗ nệm: "Chính là kỹ thuật massage phái nam siêu tốt đó, anh nằm sấp xuống đi, để em trình diễn một chút cho anh xem."
Trình diễn cái quỷ gì.
Thịnh Tinh Hà không biết cậu chuẩn bị làm gì, "A" một tiếng rồi nằm sấp trên gối mềm mại: "Vai cổ với bắp chân nhớ dùng sức một chút."

Thủ pháp xoa bóp của Hạ Kỳ Niên vậy mà lại rất thành thạo, đầu tiên là xoa bóp gáy, sau đó miết một đường xuống dưới dọc theo cột sống, đến vị trí đốt sống đuôi thì Thịnh Tinh Hà bị ấn đau, hít hà một tiếng, quay đầu lại nói: "Đừng ấn ở đó, có hơi đau."
"Ồ." Hai bàn tay của Hạ Kỳ Niên lướt qua ngọn đồi nhỏ, di chuyển đến gốc đùi, tiếp xúc với làn da trần trụi, bởi vì vừa ngâm bồn tắm nên sờ lên còn mịn màng hơn bình thường.
Đầu ngón tay của cậu hơi dùng sức một chút, Thịnh Tinh Hà lại mẫn cảm kêu đau, hơn nữa còn giãy giụa.
"Em đừng có bóp, nhột."
Hạ kỳ Niên không có ý tốt cười cười, hết lần này tới lần khác cứ chăm chăm véo vào đùi anh, thậm chí còn đưa tay vào trong áo choàng tắm của anh nữa.
Thịnh Tinh Hà muốn xoay người né tránh, nhưng cả người Hạ Kỳ Niên đều đè nặng trên đùi anh, căn bản không thể động đậy được, nghiêng hông và mông thôi cũng đã bị người ta ác ý cào cho vài cái, anh nhột đến không chịu được, vùi mặt vào gối đầu mà cười đến không ngóc dậy nổi.
Anh thử vặn vẹo người thoát kiềm chế nhưng chỉ vừa mới có dấu hiệu muốn buông lỏng thì Hạ Kỳ Niên đã trực tiếp nằm đè xuống lưng anh, còn gặm một ngụm trên vai anh nữa.
"Em là chó hả?" Thịnh Tinh Hà hít một tiếng, không ngừng giãy dụa.

"Nặng quá, mau dậy đi."
"Em không dậy đó."
Hạ Kỳ Niên ổn định lại nhịp thở, từ trên cao nhìn xuống anh: "Hôm nay sinh nhật em, em muốn có một món quà sinh nhật đặc biệt."
Hai chữ đặc biệt còn cố ý nhấn mạnh.
Thịnh Tinh Hà nhíu mày nói: "Không phải sinh nhật là ngày 2 tháng 8 sao?"
Hạ Kỳ Niên không ngờ tới anh lại nhớ rõ ràng như vậy, mặt không đổi sắc nói: "Đó là dương lịch, theo âm lịch thì chính là hôm nay."
"Anh không tin." Thịnh Tinh Hà muốn xoay người, lại bị kẹp chặt hai bên hông thành một tư thế nằm sấp vô cùng bị động lại còn nguy hiểm.

Anh quay mặt nhìn về phía Hạ Kỳ Niên.

"Đã nói là vượt qua mốc 2m30 mà, em muốn chơi xấu à?"
"Vậy tốt xấu gì em cũng đã tiến bộ được 3cm rồi, không có phần thưởng nào sao?" Ngón tay Hạ Kỳ Niên luồn vào chân tóc anh, nhẹ nhàng xoa xoa.

Cậu từ từ cúi người, lúc nói chuyện, môi dán vào vành tai Thịnh Tinh Hà, còn cực kỳ có ý tứ mà liếm hai cái.
Mềm, lại còn nóng.
Thịnh Tinh Hà vô cùng sợ ngứa, liên tục vươn cổ né về phía sau: "Đổi một phần thưởng khác bộ không được sao?"
"Không được." Chóp mũi Hạ Kỳ Niên đến gần cằm anh, cọ cọ.

"Lần trước để anh nói yêu em trong gọi video thôi mà cứ như đòi mạng anh vậy, sao anh lại không muốn mở miệng hả?"

Bốn mắt nhìn nhau, Thịnh Tinh Hà ngượng ngùng nuốt nước miếng một chút, cổ đỏ một mảng, ngay cả vành tai cũng phiếm hồng: "Buồn nôn lắm."
Hạ Kỳ Niên nhướng mày một chút, tỏ vẻ không ngại: "Vậy thì trực tiếp dùng hành động để biểu đạt đi."
"Đệt!" Thịnh Tinh Hà nhíu nhíu mày, còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng gì thì ngón tay của Hạ Kỳ Niên đã bám dọc theo xương cột sống của anh, thuận thế mà lần xuống, theo ngay sau đó còn có nụ hôn vừa gấp gáp lại cuồng nhiệt.
Hạ Kỳ Niên giống như bị ai đó bỏ thuốc, nôn nóng đến không thể kiên nhẫn mà gặm cắn làn da của anh, từ tai đến bên cổ, lại theo vòng cung mút đến xương quai xanh, bả vai.

Áo choàng tắm trên người không biết đã trượt xuống từ khi nào, làn da ấm áp mà khô ráo trực tiếp dán vào lưng Thịnh Tinh Hà.
Cảm giác đó không thể dùng ngôn ngữ để hình dung được, ngoại trừ xấu hổ thì cũng chỉ có xấu hổ mà thôi.

Khi nụ hôn của Hạ Kỳ Niên rơi xuống bụng, cơ bắp toàn thân Thịnh Tinh Hà đều căng chặt lại.
Trong suốt quá trình, anh càng muốn tránh thoát thì đối phương lại càng dốc hết sức khống chế, giống như tuyển thủ quyền anh tự do đánh nhau trong lồng bát giác vậy.
Trên tấm kim loại của đèn bàn phản chiếu ra hai bóng dáng đang dây dưa cùng nhau.
Tiếng xin tha khổ sở và tiếng rên rỉ đầy sung sướng xen lẫn với những lời lẽ tục tĩu cùng nhịp rung có tiết tấu của ván giường.

Nhiệt độ trong phòng cũng không cao mấy, nhưng Thịnh Tinh Hà lại nóng như một con tôm chín, anh ngửa chiếc cổ thon dài, khuỷu tay không ngừng phát run, làn da từ mu bàn tay đến xương cổ tay đều nổi đầy gân xanh đan xen.
Hạt châu nhỏ trên cổ tay lấp đầy dưới ánh đèn.
Mọi thứ đều không thể tin được.
Anh vẫn nghĩ rồi cũng sẽ có một ngày như thế này, nhưng ít nhất cũng phải nửa năm, thậm chí là một hai năm nữa...!Anh hoàn toàn không ngờ tới nó sẽ đến một cách đột ngột như vậy.
Thể lực của vận động viên thể dục cấp kiện tướng quốc gia thực sự không phải là thổi phồng mà có.
Thịnh Tinh Hà cảm thấy đầu óc choáng váng, hô hấp cũng run rẩy: "Hạ Kỳ Niên, sức lực này của em cũng đủ chạy mười km rồi đó."
Khóe miệng Hạ Kỳ Niên nhếch lên: "Vậy sau này cứ dùng việc này thay cho chạy mười cây số đi."
"Mẹ kiếp!"
Làn da ướt đẫm dán sát vào nhau, vuốt ve, dây dưa.
Khái niệm về thời gian đã hoàn toàn mơ hồ.
Có lẽ là một giờ, hoặc là lâu hơn một chút.
Ngón tay Thịnh Tinh Hà bị Hạ Kỳ Niên nắm chặt trong tay, hơi thở nặng nề liên tiếp, đại não trống rỗng thiếu oxy.
Trong không khí tràn ngập mùi mồ hôi và hương vị tanh ngọt.
Hạ Kỳ Niên vuốt ve xương bả vai hơi nhô lên của anh, nhẹ giọng thở dốc: "Anh cảm thấy thế nào? Có còn đau không?"
Thịnh Tinh Hà cắn bả vai cậu: "Bây giờ hỏi cái này còn có ích gì không?"
"Không biết vì sao, em nhịn không được..." Hạ Kỳ Niên liếm đi giọt nước mắt còn chưa kịp khô nơi khóe mắt anh.
Nhịp tim và tiếng thở dốc dần dần nhỏ đi.
Hạ Kỳ Niên quỳ gối trên nệm, vô cùng thành kính lau sạch sẽ thân thể cho anh.
Trong lúc vô tình Thịnh Tinh Hà rút ra được một túi đồ nhỏ từ dưới gối, ngây ngẩn cả người.
Hạ Kỳ Niên vội vàng giải thích: "Đó là của khách sạn chuẩn bị đó, lúc em tìm đồ ăn vặt thì phát hiện nó trong ngăn kéo."
"............" Thịnh Tinh Hà nhìn chằm chằm Okamoto trong tay mình, muốn nén lửa giận trong lồng ngực xuống, lại phát hiện căn bản không có tác dụng, giơ tay lên chính là một cái quật qua vai, khóa chặt cổ họng người ta.
"Em có tại sao lại không lấy nó ra chứ! Em có biết việc xử lý bên trong rất phiền phức không?"

Hạ Kỳ Niên nắm cổ tay anh: "Vậy không bằng...!Làm lại lần nữa đi?"
"Cút!" Thịnh Tinh Hà một cước đá bay cậu, xoay người đi vào phòng tắm tắm rửa.
Hạ Kỳ Niên mặt dày dính lên: "Vợ à, em sai rồi, lần sau nhất định đeo mà, vừa rồi em thật sự không nhịn được."
"Cút đi!" Vai Thịnh Tinh Hà nhún nhún, thúc thúc vào cằm cậu, Hạ Kỳ Niên thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi rồi.

"Bắn ở trong rất phiền phức, làm không tốt còn có thể phát sốt, anh lại không thể uống thuốc lung tung, có gì em sốt thay anh được sao?!"
Hạ Kỳ Niên chậm lụt, làm sao cậu biết được những chuyện này, khẩn trương nói: "Không phải chứ?"
Thịnh Tinh Hà: "Anh nào biết có thể hay không, anh cũng chỉ mới xem người ta chia sẻ kinh nghiệm trên web thôi."
"Ồ." Hạ Kỳ Niên khôi phục tinh thần từ trong lo lắng vô hạn.

"Anh còn đi xem loại chuyện này nữa à? Anh đã chuẩn bị từ lâu rồi ư?"
"..." Thịnh Tinh Hà nuốt nước miếng.

"Thì sao? Anh lo lắng cho em không được sao?"
Hạ Kỳ Niên sờ sờ trán anh: "Nếu thật sự phát sốt thì em sẽ xin nghỉ hầu hạ anh."
Độ nóng của nước ấm được điều chỉnh rất tốt, Hạ Kỳ Niên cũng chen vào trong phòng tắm giúp Thịnh Tinh Hà tắm rửa, xử lý, tuy nửa chừng bị Thịnh Tinh Hà quay lại cắn cho hai miếng, nhưng cậu lại cảm thấy thật mỹ mãn.
Đùi trong của Thịnh Tinh Hà đều bị cậu xoa miết cho đỏ một mảnh, tự mình soi gương chỉ thấy đầy cả người đều là một mớ lộn xộn.
Bả vai, ngực, thậm chí bụng dưới và mắt cá chân đều trải rộng những dấu hôn sẫm màu, trên cổ tay cũng bị nắm đến hằn ra hai vết đỏ khó bỏ qua.
Một màn điên cuồng trên giường vừa rồi lại tái diễn trong đầu anh.
Thật xấu hổ.
Hạ Kỳ Niên từ sau lưng ôm lấy anh, cằm cũng đặt trên vai anh, cười ngây ngô với người trong gương: "Em yêu anh rất nhiều."
"Em vừa mới nói rồi." Thịnh Tinh Hà nói.
"Vậy thì có sao đâu." Hạ Kỳ Niên bĩu môi hôn vành tai anh.

"Em ~ rất ~ yêu ~ anh, vợ à."
Thịnh Tinh Hà liếc cậu một cái, hơi tỏ vẻ khó chịu: "Gọi anh."
"Vợ~"
Mu bàn chân bị người ta giẫm mạnh cho một cái, Hạ Kỳ Niên đau đến mức phải khom lưng ôm lấy bắp chân: "Anh dịu dàng một chút, chỉ khi có hai người chúng ta em mới lén kêu thôi!"
Thịnh Tinh Hà trở lại cạnh giường, nhặt khăn giấy rơi vãi đầy đất ném hết vào thùng rác, khoác áo choàng tắm vào lần nữa, Hạ Kỳ Niên bay ra khỏi phòng tắm, giống như mới ngâm trong một bồn sữa xong, vẻ mặt sảng khoái: "Bảo bối ~ anh muốn ngủ chưa ~"
"Nếu không thì sao? Đánh em à?" Thịnh Tinh Hà kéo chăn đắp lên tận cổ, ngăn cách hết tất cả động tĩnh.
Một cái đầu chui vào chăn, cọ theo bụng anh cọ lên cổ, sau đó giang hai tay ôm lấy anh: "Chúc ngủ ngon nha!"
Thịnh Tinh Hà nghiêng đầu hôn lên trán cậu: "Chúc ngủ ngon."
_ Hết chương 56 _.