Tục Nhân Hồi Đáng

Chương 20: Bà chị, quần tôi ướt rồi




Phòng 717 tới trước, phòng 603 tới sau.

Trong ấn tượng của Biên Học Đạo, đại học Đông Sâm lấy khoa Kỹ thuật làm chủ, một phòng nữ sinh, có một nữ sinh dáng dấp tốt là đạt tiêu chuẩn, có hai người đẹp thuộc loại khó được, có ba người đẹp căn bản là nghịch thiên.

Đánh giá một loạt nữ sinh ngồi đối diện, khó trách đám nhóc phòng mình nóng lòng như vậy, phòng ngủ đối diện đã thuộc về thể loại vô cùng nghịch thiên.

Tuy rằng với ánh mắt của Biên Học Đạo, họ đều hơi non nớt, chẳng qua chiều cao tướng mạo và khí chất của các nữ sinh đối diện cũng rất tốt. Vừa nghĩ cũng thấy kỳ quái, không ít người học Lâm viên cũng phải có trụ cột tạo hình mỹ thuật, hết thảy từng làm nghệ thuật mấy năm, hoặc dính dáng tới nghệ thuật, có thể có một chút khí chất nói không rõ ràng.

Người vắng mặt của phòng 717 lần trước chính là Biên Học Đạo.

Người vắng mặt của phòng 603 lần trước là một nữ sinh tên Tô Dĩ.

Với thẩm mỹ của Biên Học Đạo, Tô Dĩ khí chất như hoa lan, khuôn mặt luôn mang theo nụ cười lạnh nhạt này là nữ sinh đứng đầu phòng 603.

Hiển nhiên Ngả Phong vẫn canh cánh trong lòng bởi lần trước Biên Học Đạo không uống bia, món ăn vừa lên, gã liền thu xếp để hai người vắng mặt lần trước uống một chén. Gã nghĩ thầm: Lần trước không uống, lần này có người đẹp, xem cậu uống hay không?

- Tớ không uống bia.
Biên Học Đạo rót cho mình một chén nước trà, nhìn Tô Dĩ đối diện.

Tô Dĩ nhìn hắn một cái, cũng nói:
- Tớ cũng không uống rượu, vậy trà đi!

Hai phòng đều không đồng ý, nhưng Biên Học Đạo và Tô Dĩ chỉ cười, cũng không uống rượu.

Trần Kiến phá vỡ giằng co:
- Không uống rượu thì không uống rượu, uống gì cũng có cảm tình, Lão Tứ, cạn một chén với người đẹp đi.

Tướng mạo và tài ăn nói của Trần Kiến đều nổi bật, lời nói có vài phần lực hiệu triệu. Hơn nữa mọi người cũng nhìn ra được, cho dù là Tô Dĩ hay là Biên Học Đạo, mặc dù luôn cười cười, nhưng cũng là người có chủ kiến, trực giác của mấy nữ sinh nói cho họ biết, nam sinh đối diện mới tới này không giống với những nam sinh khác, về phần chỗ nào không giống, họ lại không rõ ràng.

Uống mấy tuần rượu, sau khi không khí cởi mở, Trần Kiến đề nghị nam sinh nữ sinh ngồi xen kẽ, thăm dò lẫn nhau, tránh khỏi uống rượu chơi xấu.

Đổi chỗ ngồi cũng rất có học vấn.

Giằng co một hồi lâu, cuối cùng cũng ngồi vào chỗ của mình.

Trần Kiến chủ động đổi tới chỗ Tô Dĩ, Lý Dụ cùng Vu Kim ngồi hai bên nữ sinh tên Lý Huân, Ngả Phong bên cạnh Nam Kiều, hai bên Biên Học Đạo là Lý Hữu Thành cùng Trương Manh, chẳng qua Trương Manh hiển nhiên có hứng thú với Khổng Duy Trạch ở bên hơn, đạo lý rất đơn giản, Biên Học Đạo không uống rượu, vậy cũng chỉ có thể tìm Khổng Duy Trạch để gã uống.

Sau khi đổi chỗ ngồi, không khí nâng cao một bước.

Trần Kiến cẩn thận chiếu cố Tô Dĩ, uống rượu hay không đều rót chén trước mặt Tô Dĩ, cho dù người nào tìm cớ uống rượu, chỉ cần có liên quan tới Tô Dĩ, Tô Dĩ hé miệng cười không uống, Trần Kiến liền thay mặt uống, khiến cho các nữ sinh khác trên bàn đều rất bất mãn.

Một đối tượng khác bị chăm sóc trọng điểm là Lý Huân. Lý Dụ cùng Vu Kim nghĩ hết biện pháp thay nhau ngăn rượu cho Lý Huân, cho dù ai muốn uống rượu với Lý Huân, đều phải qua cửa ông hầm ông hừ này trước.

Biên Học Đạo phát hiện, lần trước ra ngoài uống rượu, Lý Dụ giấu diếm sức uống, lực chiến đấu thực tế của gã cao hơn Vu Kim không ít.

Bia không ngừng được đưa vào phòng riêng, góc tường đã chất đầy chai bia rỗng. Đồng Siêu và Khổng Duy Trạch nhiều lần tìm Lý Hữu Thành bên cạnh Biên Học Đạo uống rượu, nhưng bị nữ sinh này dùng lời nói xoay quanh, cho dù nói vấn đề gì, kết quả cũng là 'nữ sinh tùy ý nam sinh đeo đuổi'.

Biên Học Đạo phát hiện một thói quen uống bia của Lý Hữu Thành ---- đổ bia.

Ba chai không trước mắt cô, hắn nhiều nhất uống ba chén, những thứ khác đều bị cô nhân lúc người khác không chú ý mà đổ xuống dưới bàn.

Lúc đầu Biên Học Đạo giả trang không biết, không nói gì, sau lại cảm thấy ống quần là lạ, vừa sờ, ướt rồi.

Tìm cơ hội, Biên Học Đạo tiến tới bên cạnh Lý Hữu Thành:
- Bà chị, đổ bia chú ý một chút, quần tôi ướt rồi.

Lý Hữu Thành lúc đầu không hiểu được, chờ lúc hiểu ra mặt liền đỏ lên, nói với Biên Học Đạo:
- Lần sau tôi sẽ chú ý.

Vu Kim bắt được một màn này, hô to gọi nhỏ:
- Các cậu xem một chút, Lão Tứ không uống rượu đã chơi đùa khiến Lý Hữu Thành đỏ mặt.

Từ chơi đùa này khiến người trong phòng cũng cười.

Lý Hữu Thành tìm bình rượu, tự mình rót một chén đầy, muốn uống riêng với Vu Kim. Vu Kim không uống, nói:
- Muốn uống cậu và Biên Học Đạo cùng tìm tôi.

Lý Hữu Thành nhìn thoáng qua Biên Học Đạo ngồi bên cạnh nhìn cười ha ha nhìn mình và Vu Kim, cô buồn bực ngồi xuống. Biên Học Đạo nhìn Lý Hữu Thành đoán chừng tức giận Vu Kim, liền nói cho cô biết, muốn Vu Kim uống rượu, không bằng tìm Lý Huân uống.

Lý Hữu Thành tìm được điểm yếu của Vu Kim, tàn nhẫn rót cho Vu Kim mấy chén.

Cơm nước xong, Lý Dụ bỏ tiền mời mọi người tới KTV. Biên Học Đạo biết, trong cuộc chiến giành sự chú ý của Lý Huân, Vu Kim không thắng được.

Quả nhiên, vừa đến KTV, Lý Dụ như rồng vào biển, hát tiếng Trung, hát tiếng Anh, hát tiếng Việt, ai đến cũng không cự tuyệt.

Biên Học Đạo đều cầm chuông tay đệm nhạc cho mọi người, nhìn từng đôi thiếu nam thiếu nữ dần dần tự ghép thành đôi, hoặc ghé vào một góc nói chuyện, hoặc nghiêm túc hát đôi trước màn hình, mặc dù tiếng của người bên cạnh khá lớn, nhưng một cảm giác tịch mịch vẫn xông ra khỏi đáy lòng. Hắn nhớ tới cảnh tượng sau khi cưới mang theo Từ Thượng Tú ra ngoài ca hát, cảm giác thời không thoáng chốc hỗn loạn, thậm chí hắn không phân biệt rõ cảnh tượng trong đầu mình đã xảy ra hay là tự mình tưởng tượng ra.

Có người chú ý tới Biên Học Đạo tịch mịch, Lý Dụ, Vu Kim, Trần Kiến, Ngả Phong cùng Nam Kiều đều tìm tới hắn cùng ca hát, Biên Học Đạo đều nói không.

Lúc Biên Học Đạo ngồi ngẩn người, Lý Hữu Thành đi tới ngồi xuống bên cạnh hắn:
- Tôi gọi bài, cùng hát chứ?

Biên Học Đạo lắc đầu.

Dương Hạo hỏi:
- 'Khi tình yêu trở thành chuyện cũ' người nào gọi vậy?

Lý Hữu Thành giơ tay lên:
- Tôi tôi, đưa mic cho tôi.

Hai chiếc mic được đưa tới.

Âm nhạc vang lên…

- Chuyện cũ không nên nhắc lại

Đời người đã nhiều mưa gió

Ngay cả ký ức không lau hết

Yêu và hận đều ở trong lòng

Thật muốn cắt đứt quá khứ

Để ngày mai tươi đẹp tiếp tục

Anh không cần phải đau khổ hỏi thăm tin tức của em



Lúc Lý Hữu Thành hát đến câu thứ hai Biên Học Đạo cầm mic bên cạnh lên, hắn tìm được thứ gì đó trong bài hát này phù hợp với tâm tình của mình.

- Tình yêu là một vấn đề khó khăn

Khiến người ta hoa mắt mê mang

Có lẽ có thể quên nỗi đau

Nhưng quên em lại không dễ dàng

Em chư từng rời đi xa

Em vẫn luôn trong lòng anh

Anh vẫn luôn yêu em

Anh lại bất lực với bản thân mình

Bởi vì anh có giấc mộng

Vẫn đặt em ở trong lòng anh

Vẫn dễ dàng bị chuyện cũ làm rung động

Vẫn đau lòng vì em



Biên Học Đạo hát đến câu thứ ba, Lý Dụ bắt đầu tìm kiếm là ai hát. Người khác có lẽ nghe không hiểu, Lý Dụ có bản lĩnh âm nhạc ca hát nghe ra được tài nghệ của Biên Học Đạo.

Lý Hữu Thành hiện giờ cảm thấy rất kỳ quái, trước kia cô từng hợp tác bài này với người khác, nhưng không thể hát thoải mái giống như cùng với Biên Học Đạo. Lý Hữu Thành dung nhập vào trong bài hát có thể cảm nhận được cảm giác tang thương và tình cảm sâu dậm trong giọng hát của Biên Học Đạo, có một khắc cô đã động tâm đối với nam sinh cùng hát với mình.

Tối đó, Biên Học Đạo chỉ hát một ca khúc như vậy, mọi người chơi đến lúc sắp tắt đèn, đều trở về phòng của mình.

Lý Dụ gọi điện tới phòng 603, hàn huyên với Trình Lộ một hồi, để Trình Lộ đưa điện thoại cho Lý Huân, Vu Kim ở bên cạnh dựng lỗ tai nghe hồi lâu, cướp lấy điện thoại bắt đầu hàn huyên với Lý Huân. Một lát điện thoại chuyển qua tay Ngả Phong, Ngả Phong để Lý Huân gọi giúp Nam Kiều. Nói chuyện một hồi, điện thoại bị Trần Kiến cướp đi, nói để Tô Dĩ nghe điện thoại. Qua một lúc, Trần Kiến hô:
- Lão Tứ, Lão Tứ, Lý Thành Hữu muốn cậu nghe điện thoại.

Biên Học Đạo cầm điện thoại lên:
- Alo!

- Ừ.
Lý Thành Hữu đầu điện thoại bên kia đáp lại một tiếng.

Vừa rồi Lý Thành Hữu mượn sức bia đầu óc nóng lên nói muốn tìm Biên Học Đạo, kết quả sau khi đối diện truyền tới giọng Biên Học Đạo, cô lại không biết nói gì. Cô không cách nào giống như những nữ sinh khác trong phòng, quan tâm đối phương có say hay không, dạ dày có khó chịu không, phải biết rằng tên họ Biên này cả tối không uống một ngụm bia.

Biên Học Đạo nhận ra Lý Hữu Thành đối diện luống cuống, hắn mở miệng nói:
- Tối nay cậu uống không ít, trong phòng có sữa tươi hay không, uống một chút tốt cho dạ dày.

Lý Hữu Thành ừ một tiếng.

Biên Học Đạo nói:
- Nghỉ ngơi sớm một chút, ngủ đầy đủ, tốt cho da.

- Ừ.

- Tôi cúp máy nhé?

- Ừ.

Biên Học Đạo cúp điện thoại.

Phía sau còn ba tên nhóc chưa nói chuyện với các cô gái phòng 603 khóc lên:
- Lão Biên, cậu không nói chuyện còn có tớ, tớ còn chưa nói mà!

Bắt đầu từ lần quan hệ hữu nghị này, mấy nam sinh trong phòng bắt đầu chú trọng vệ sinh cá nhân, đi sớm về trễ, mỗi ngày giống như lên dây cót, sức mạnh mười phần.

Một ngày trên khóa quân lý, thầy Trương được mọi người gọi đùa 'Đại Bảo' ở trên bục kể lại tình cảnh lúc máy bay đâm vào tháp đôi ngày 11 tháng 9, Biên Học Đạo hỏi Lý Dụ nhà ở Tùng Giang:
- Biết nơi nào bán máy tính dùng rồi giá rẻ không?

Lý Dụ đáp:
- Không biết, cậu hỏi cái này làm gì?

Biên Học Đạo nói:
- Tớ đang tự học lập trình, cần máy tính luyện tay nghề.

Lý Dụ nghĩ một lát nói:
- Nhà tớ có máy tính, cha tớ mua cho tớ, tớ ra ngoài ở, để trong nhà không ai dùng. Như vậy tớ đem máy tính tới phòng ngủ, cậu cứ dùng. Chỉ là tốc độ hơi chậm, cậu đừng chê nhé.

Biên Học Đạo không nghĩ tới, ngày thứ hai Lý Dụ tìm xe chuyển máy tính tới phòng ngủ.

Lúc này mọi người mới biết được, Lý Dụ có rất nhiều tiền trong tay, cha gã mở một công ty xe taxi trong thành phố, trong nhà có hơn bốn mươi chiếc taxi cho người khác thuê lái.