Tuần Thú Đại Minh

Quyển 3 - Chương 220: Loan cung xạ thiên lang




Tô Dung điềm nhiên nói:

- Nói năng hàm hồ, rốt cuộc cô là đệ tử môn phái nào? Ta nghi ngờ cô xuất thân từ ma môn, nếu còn không nói thật ta sẽ không khách khí nữa đâu!

Đoàn Phi cũng nhìn Quản Tiêu Hàn nhàn nhạt nói:

- Quản cô nương, ta cũng muốn hỏi cô, tại sao cô không được sự đồng ý của ta đã tự tiện ra tay bắt Vương Thế Dũng? Nếu không phải cô nhiều chuyện, giờ này Vương Đường sớm đã bị tóm. Mong Quản cô nương cho ta một lời giải thích vừa ý.

Quản Tiêu Hàn cười khanh khách nói:

- Chỉ là người ta nhất thời nóng vội, muốn lập công trước mặt công tử thôi mà. Công tử cũng đâu có nói cho ta biết đã động tay động chân trên mình Vương Thế Dũng, bằng không ta nhất định sẽ không nhiều chuyện như vậy. Dung nhi muội tử, ngươi nghi ngờ ta không phải đệ tử Nga Mi, vậy có muốn cùng ta thử vài chiêu hay không? Là thật thì giả không được, là giả thật không xong. Hãy coi như là sư tỷ muội tập luyện đi, thế nào? Đến đây đi!

Tô Dung thản nhiên nói:

- Người ngoài cuộc là tỉnh táo nhất. Hoa tướng quân, ngài hãy tiếp chiêu với nàng ta, ta ở một bên quan sát. Không quá mười chiêu nhất định có thể nhìn ra lai lịch của ả!

Quản Tiêu Hàn cười khanh khách:

- Muội tử sợ ta thắng ngươi sao? Đừng sợ, ta không làm cô bị thương đâu. Chỉ là sư tỷ muội đùa giỡn với nhau thôi mà. Nào tới đây, xem kiếm!

Quản Tiêu Hàn vừa nói xong liền dùng chỉ (ngón tay) hướng thẳng giữa mắt Tô Dung lao tới. Hoa Minh cao hứng nói:

- Hay cho chiêu Ám hương phù động, quả nhiên là kiếm pháp Nga Mi.

Tô Dung cũng không yếu thế, nàng cũng dùng chỉ xuất ra Nga Mi kiếm pháp, xuất chiêu đấu đá cùng Quản Tiêu Hàn.

Hai người dùng tay chỉ thay kiếm nên bớt đi nhiều phần sát khí, chiêu xuất ra đều là Nga Mi kiếm pháp. Cả hai người xinh đẹp như hoa, khí chất thanh tao, xuất chiêu qua lại bay lên lượn xuống tựa như nước chảy mây trôi, thật khiến người chiêm ngưỡng cảm thán không thôi.

- Hoa Minh, ngươi có nhìn ra cái gì không vậy?

Đoàn Phi thấp giọng hỏi.

Hoa Minh nghi hoặc nói:

- Đại nhân, bọn họ xuất chiêu đều là Mai hoa thần kiếm của phái Nga Mi, nhưng lại khi giả khi thật. Thuộc hạ khi trước chưa từng giao đấu cùng cao thủ Nga Mi, cho nên không dám khẳng đinh.

Đoàn Phi bất đắc dĩ nói:

- Tất cả dừng tay đi. Quản cô nương, bất luận cô có phải là người của Nga Mi hay không ta đều không quan tâm. Tuy nhiên từ nay về sau cô không được phép tự ý hành sự khi không được ta đồng ý giống như chuyện Vương Thế Dũng.

Quản Tiêu Hàn khẽ cười nói:

- Dạ, công tử, ta đã nhớ rồi. Ngoại trừ một chuyện do Trương công công ủy thác ta nhất định phải hoàn thành, các việc khác ta sẽ không giấu diếm công tử. Dung nhi muội tử, chúng ta dừng tay chứ?

Tô Dung quát:

- Chậm đã, còn phải tiếp ba chiêu của ta!

Tiếng quát vừa dứt, Tô Dung tức thì xuất ra một chỉ. Những người đứng xem bỗng nhiên cảm thấy như bị đẩy về phía trước. Chỉ thấy váy áo của Quản Tiêu Hàn bị cuộn lên như sóng, thấy rõ áp lực bức tới trước mặt nàng đã lớn hơn rất nhiều.

Quản Tiêu Hàn sắc mặt vẫn mỉm cười, nhưng trong lòng đã thầm kinh hãi. Bởi vì kiếm này đạt tới thần túy của Mai hoa thần kiếm, nhưng tuyệt đối không phải là chiêu nào trong Mai hoa thần kiếm. Giống như một đóa hàn mai cô độc vươn ra khỏi vách vực sâu, từ trong hàn phong giá buốt vẫn mạnh mẽ sinh trưởng khai hoa, không sức mạnh nào có thể ngăn cản nổi.

Quản Tiêu Hàn tự thấy tâm thần bị chiêu này tác động, bèn nhẹ cười một tiếng rồi xuất chỉ hướng về mạch môn của Tô Dung, miệng cười nói:

- Dung nhi muội tử học ở đâu được loại chiêu số tà môn như vậy a? Lẽ nào Dung nhi muội tử chính là xuất thân từ ma môn?

Tay Tô Dung rung lên, một đóa hàn mai hóa thành vô số đóa hoa, hoàn toàn vây kín lấy thân thể Quản Tiêu Hàn. Nàng nhàn nhạt đáp:

- Lấy thần động niệm, lấy niệm động ý, lấy ý chế địch. Đến điều này cũng không biết, còn giả trang làm đệ tử Nga Mi sao? Hàn mai vạn đóa, yêu nữ hiện hình!

Quản Tiêu Hàn chỉ cảm thấy áp lực từ bốn phía dồn lên, cuồng phong lạnh thấu xương. Nàng ta gần như không thể nhận ra đóa hoa nào mới là thật trong vạn đóa hàn mai Tô Dung điểm tới, thân thể giống như lạc vào trong băng thiên tuyết địa. Cuồng phong cuộn tròn lấy hàn mai rồi lao về phía mình, mỗi đóa hoa đều phát ra tiếng rít mãnh liệt, tựa hồ như đem chiếc máy xay thịt ra quay tít lên vậy.

Quản Tiêu Hàn tuy rằng kinh ngạc cực độ, những cũng không đến mức thúc thủ chịu thua. Nàng ta khúc khích cười:

- Chiêu số lợi hại a! Tỷ tỷ cũng đành phải tung ra công phu thật sự thôi. Muội tử hãy xem cho rõ đây!

Dưới sự tấn công mãnh liệt của Tô Dung, Quản Tiêu Hoàn nhẹ nhàng thu mình lại. Đột nhiên nàng giống như phi tiễn rời cung lao thẳng về hướng Tô Dung. Kiếm chỉ trong tay nàng điểm thẳng vào giữa trán Tô Dung.

Nhìn thấy động tác của Quách Tiêu Hàn, Hoa Minh buột miệng kinh hô lên:

- Loan cung xạ thiên lang! Nàng ta là đệ tử Điểm Thương phái!

- Điểm Thương phái?

Đoàn Phi hỏi lại, môn phái này trước giờ chưa từng nghe danh a.

Hoa Minh gật gật đầu, mắt vẫn không quay lại nói:

- Không sai, trăm năm trước Điểm Thương phái vốn là một trong giang hồ thập đại môn phái. Đã rất lâu rồi không nghe nói đến bọn họ có truyền nhân hành tẩu giang hồ a. Chiêu Loan cung xạ thiên lang này thực sự quá nổi tiếng rồi, chính là một chiêu trong Ngọc thạch câu phần (ngọc đá cùng cháy)! Hơn trăm năm trước không ít đệ tử Điểm Thương phái sử dụng chiêu này trong trận chiến với Ma môn, cùng kẻ thù đồng quy vu tận. Điểm Thương Phái cũng từ đó sa sút đi.

- Ngọc thạch câu phần? Vậy làm sao mà được?

Đoàn Phi kinh hãi, gấp gáp hướng về hai nàng quát lên:

- Dừng tay, dừng tay a!

Khí thế mãnh liệt chưa từng thấy của Quản Tiêu Hàn phá vỡ thế vây hãm do Mai hoa vạn đóa của Tô Dung tạo thành. Tô Dung thấy nàng ta không màng đến thân mình xuất chỉ tới, thần sắc liền trở nên trang nghiêm, nghẹ nhàng linh hoạt điểm ra một chỉ.

Trong cảm giác của Quản Tiêu Hàn, sát khí bốn bề đã biến mất, nhưng phía trước lại có một cỗ áp lực mãnh liệt cuồn cuộn bức tới. Trong khoảnh khắc hai người xuất chỉ chạm vào nhau, một tiếng ầm vang lên gióng như bong bóng bị dẫm bẹp vậy. Phút chốc cuồng phong cuộn lên, hai người liên tiếp lùi lại mấy bước, mặt có chút biến sắc. Quản Tiêu Hàn khẽ cười nói:

- Tô Dung muội tử, chiêu thứ ba hãy để lần sau đi. Lúc này đấu tiếp sẽ không tốt cho cả hai.

Tô Dung lùi nhiều hơn một bước, trong lòng tự biết mình còn thua kém Quản Tiêu Hàn một bậc. Nàng nghe nói vậy bèn gật đầu cười:

- Thì ra tỷ tỷ là đệ tử phái Điểm Thương. Nếu như sớm nói ra, muội tử làm sao dám động thủ cùng tỷ tỷ? Nói thực chiêu thứ ba của Mai ảnh thần kiếm ta còn chưa có luyện thành, miễn cưỡng xuất ra nhất định sẽ bị tỷ tỷ chê cười.

Quản Tiêu Hàn cười khổ nói:

- Điểm Thương phái sớm đã không còn tồn tại. Ta đã không muốn lấy danh nghĩa của nó hành tẩu giang hồ, càng không muốn vì ân oán mơ hồ với Ma môn khi trước mà bị người ta truy sát, cho nên trước nay chưa trừng thi triển Điểm Thương kiếm pháp. Không ngờ lần đầu tiên tung ra lại là chiêu dễ bị người ta nhận ra nhất. Mai ảnh thần kiếm của muội thật sự quá lợi hại, trước giờ ta chưa từng nghe nói tới. Lẽ nào là do Minh Tâm sư thái nghĩ ra ư?

Tô Dung buồn bã nói:

- Sư tôn trúng phải ám toán qua đời quá sớm, bằng không đến giờ ta cũng không cần miễn cưỡng mới chỉ thi triển được ba chiêu này.

Hai người trước nay vốn trái tai gai mắt, lại có phe phái sinh tử thù địch, nay bỗng nhiên trở nên thân mật tỷ tỷ muội muội, thật khiến cho mấy tên đàn ông Đoàn Phi cùng Hoa Minh trợn mắt há mồm.

Hoa Minh ho nhẹ một tiếng, nói:

- Quản cô nương, nếu cô vốn là đệ tử Điểm Thương phái, sao lại trở thành thủ hạ của Trương công công?

Quản Tiêu Hàn khẽ thở dài:

- Trương công công có ơn với ta, nhận ơn nghĩa của người khác nhất định phải báo đáp. Chỉ cần việc Trương công công sai ta làm không phải chuyện thương thiên hại lí, thì ta không có tư cách để cự tuyệt.