Nhiệt độ đã được hâm nóng lên, hầu hết đầu đường cuối ngõ đều đang bàn luận về chuyện này, Wahaha đã có một nền tảng thị trường nhất định, đặc biệt là ở phía Nam, trong khi Thực phẩm Phong Giai thực sự nổi lên nhanh chóng.
Đặc biệt là đối với sản phẩm đóng hộp nhỏ, không ít người lần đầu tiên hiểu rằng ai là người sản xuất ra sản phẩm đóng hộp nhỏ. Một ngày này, lượng tiêu thụ sản phẩm đóng hộp nhỏ tăng vọt, danh tiếng liên tục tăng lên, cộng thêm nhà sản xuất trong vùng đẩy mạnh các loại quảng cáo khác nhau. Truyện Sắc
Tổng giám đốc Tôn vốn tưởng rằng cú đấm này sẽ khiến cho Lục Tam Phong sẽ vô cùng chật vật, không nghĩ tới lại được bí quyết "câu kéo" kéo lại, xin lỗi một cách rất thành khẩn, đồng thời bày tỏ cộng tác viên làm sai bức ảnh đã bị đuổi việc, còn hi vọng được hợp tác cùng với Tứ Đại Thiên Vương, và đã được thương lượng riêng.
Thế nhưng tổng giám đốc Tôn cho người gọi điện thoại tới, không một ai nói chuyện với bọn họ, đã chuẩn bị tài liệu hội nghị phát triển, đồng thời chuẩn bị khởi tố, tổng giám đốc Tôn có cảm giác, Lục Tam Phong vô cùng giảo hoạt, cứ tiếp tục như vậy sẽ bị anh đùa giỡn.
Một khi vụ kiện được khởi tố vào ngày mai, mượn danh tiếng của Tứ Đại Thiên Vương, lại là tiêu đề trang nhất, anh ta nghĩ rằng nếu các nhà máy dưới quyền của Lục Tam Phong được đặt ở vị trí đó, cho dù là Wahaha không trực tiếp giữ lại, dự đoán rằng cũng sẽ có chút phiền phức.
Anh ta nhất định phải châm ngòi cho Lục Tam Phong, nếu không Thực phẩm Phong Giai sẽ thật sự được mở rộng lên. Đồ hộp nhỏ vừa mới được tung ra thì trường liên bị mua trở về, chúng được thực hiện đủ kiểu phân tách khác nhau, bộ nghiên cứu không chỉ phải nghiên cứu các sản phẩm mới của riêng mình, mà còn phải nghiên cứu cả đối thủ, một khi có vấn đề phải báo cáo ngay lập tức.
Loại chuyện này đối với các nhà máy lớn mà nói là chuyện bình thường, đừng nói là bây giờ, có ba mươi năm sau cũng là công việc bình thường. Đè bẹp đối thủ chính là để bản thân mình được sống sung sướng.
Bộ phận quảng cáo đã nghiên cứu cách thức tuyên truyền của Thực phẩm Phong Giai, phát hiện ra rằng được thổi phồng quá mức, nên đã đem một số tư liệu được dùng để tuyên truyền chỉnh sửa lại, giao cho phòng làm việc.
Tổng giám đốc Tôn sau khi xem xong, trong lòng nảy ra ý tưởng, gọi điện thoại cho bộ phận quảng cáo, thông báo cho bọn họ mở cuộc họp.
Trong vài ngày liên tiếp, sự chế giễu của hai doanh nghiệp trên các phương tiện truyền thông lớn, đồng thời còn đem ngọn lửa này đốt cháy cả ngành giải trí, sức chiến đấu hung hãn như thế, khiến cho những doanh nghiệp nhà nước và doanh nghiệp nhỏ khác được mở rộng tầm mắt.
Có thể nói chiêu nào chiêu nấy đều trí mạng, hiện tại đôi bên ai cũng không bị lỗ. Trước mắt xem ra, Thực phẩm Phong Giai kiếm được khá nhiều, một vài doanh nghiệp thực phẩm thậm chí còn mua không ít đồ hộp nhỏ về để nghiên cứu
Đầu đường cuối ngõ đều thảo luận, doanh nghiệp nhà nước, doanh nghiệp tư nhân cũng thảo luận một cách sôi noi. "Tôi cảm thấy Thực phẩm Phong Giai này quá dữ, khi đọc bảo tôi thấy người ta bảo đó là một doanh nghiệp thành lập chưa được một năm." "Nhưng tôi nghe nói lai lịch rất lớn. "Lai lịch có thể lớn như thế nào? Nếu lai lịch thực sự ghê gớm, vậy thì sẽ không có khả năng đấu đá nhau, chính là lai lịch của mọi người không khác biệt lắm nên mới đấu với nhau." "Nói cũng đúng nha, tôi cảm thấy Thực phẩm Phong Giai không được, chuyện này Tứ Đại Thiên Vương không xử lý rõ ràng, để cho người ta nằm được đẳng cần." "Đúng vậy." "Thực phẩm Phong Giai này thật thú vị, có đòn bẩy cao công thêm rủi ro thị trường lớn, toàn bộ dựa vào chính sách nuôi dưỡng, chơi đánh trống chuyền hoa, anh nói anh ta là người đầu tư, hay là kẻ đầu cơ?" "Loại người này thích hợp để ném vào phố Wall, thành công chính là người đầu tư, còn thất bại chính là kẻ đầu Co." "Giả vờ ăn vạ doanh nghiệp hàng đầu, và dùng những người nổi tiếng để tiến hành marketing, phương pháp này có chút mới lạ nha." "Mới lạ sao? Nước Mỹ thường chơi kiểu này, nhưng tôi cảm thấy, vị ông chủ này của Thực phẩm Phong Giai là người nhìn thấu cuộc đời, đã dẫn đầu giới kinh doanh trong nước về kiến thức thương mại trong rất nhiều năm." "Loại người này thích hợp với thị trường tự do. "Đúng vậy, anh ta không có không gian phát triển trong doanh nghiệp nhà nước, nhưng anh ta có năng lực học hỏi rất cao trên thương trường. Hôm nay anh ta chơi chiều này, ngày mai lại có thể tung hoành với chiêu khác. "Vậy các anh cảm thấy, anh ta sẽ thắng sao?" "Anh ta thắng không được mà thua cũng không được, nhìn xem đi, để náo loạn một khoảng thời gian, trong giai đoạn này hai người phải tung ra mọi thủ đoạn." Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net
Hai ngày liên tiếp, ngành giải trí sôi sùng sục lên, công ty ký hợp đồng với Tứ Đại Thiên Vương nói rằng Thực phẩm Phong Giai không tìm đến bọn họ, không bồi thường, càng không đạt được thỏa thuận hòa giải.
Thực phẩm Phong Giai nhanh chạy ra lại là một bộ Thái Cực Quyền, lại sa thải một vài cộng tác viên, thành công chiếm lấy tiêu đề của trang nhất.
Trong khoảng hai, ba ngày qua, một trăm ngàn đồ đóng hộp nhỏ đã được bán thành công, đồng thời đã có nền tảng thị trường nhất định, có khách hàng quen, nhất là tại khu vực địa phương, nó đã trở thành sản phẩm đồ hộp có lượng tiêu thụ cao nhất.
Mấy ngày nay Lục Tam Phong vẫn luôn chờ đợi điện thoại của Cao Chí Dũng, đã đi ba bốn ngày rồi mà không hề có một chút tin tức nào, anh có thể cảm nhận được Wahaha đã khá im lặng trong một hai ngày qua, đây không phải là điều tốt lành gì.
Trực giác của Lục Tam Phong nói cho anh biết, bên kia nhất định đã phát hiện ra kẽ hở marketing trong việc định vị sản phẩm, trong nhà máy mọi thứ đều ổn định, Lục Tam
Phong ngồi ngẩn ngơ trong phòng làm việc.
Hai giờ chiều, điện thoại bỗng nhiên vang lên trong phòng làm việc, có chút đột ngột. "Alo, ai vậy?" "Tổng giám đốc Lục, là tôi, Cao Chí Dũng, mọi việc đã xong xuôi, tôi đã thuê một phòng thí nghiệm, tìm hơn hai mười người nước ngoài, thậm chí có một số người là nhân viên nghiên cứu khoa học." Lục Tam Phong thở phào nhẹ nhõm, trên khuôn mặt nở một nụ cười, mở miệng nói: "Vậy là tốt rồi, bố trí một người đáng tin cậy ở bên đấy, anh mau quay về đi." "Tổng giám đốc Lục, nhân tiên tôi muốn về nhà một chuyến, cách nhà tôi cũng khá gần" "Được."
Sau khi cúp máy, tâm tình của Lục Tam Phong tốt hơn nhiều, huýt sáo đi ra khỏi phòng làm việc.
Cao Chí Dũng cúp máy, mua xong vé bay đến Xương Châu cùng ngày, vừa về đến nhà thì gặp một đồng nghiệp cũ ở dưới tầng, lên tiếng hỏi thăm một chút, đôi phương bây giờ là chủ nhiệm bộ phận quảng cáo của Wahaha, lăn lộn cũng được xem là không tệ.
Chưa đầy một canh giờ, tổng giám đốc Tôn đã biết tin
Cao Chí Dũng trở về, trong phòng họp, tài liệu báo cáo đặt trên bàn được được viết vô cùng kĩ càng, đây tuyệt đối là một đòn rất mạnh, nếu như có thể thêm Cao Chí Dũng, thì chính là một đòn trí mạng. "Buổi tối nấu một bữa cơm, các cậu ai cũng có quan hệ tốt với anh ta, mời một vài người khách, đến lúc đó tôi sẽ đi." "Vậy hãy giao cho tôi, hai chúng tôi là hàng xóm của nhau." Lý Long Duyệt nói.
Cao Chí Dũng đột nhiên trở về, nhất định là một điều bất ngờ đối với vợ của anh ta, một nhà ba người vô cùng vui vẻ, đang chuẩn bị nấu một số món ngon cho bữa tối, thì lão Lý ở sát vách tới gõ cửa. "Có chuyện gì vậy?" "Chỉ là thấy anh quay về, chúng ta ra ngoài ăn cơm đi, đừng nấu ăn ở nhà, tôi đặt giúp anh vài món" "Không cần thiết phải bày biện như vậy, ở nhà cũng tốt hơn, có thể đến nhà tôi ăn cơm." Vợ của Cao Chí Dũng nói. "Chủ yếu là do tôi quyết định rồi, bây giờ lão Cao ở phương Bắc, cơ hội được ăn rất ít, đi đi đi."
Cao Chí Dũng cũng muốn ra ngoài vui vẻ, uống một chút, liền đồng ý. Hai nhà đến nhà hàng, đồ ăn vừa mới lên đủ thì ở bên cạnh vang lên một giọng nói đầy kinh ngạc: "Ai da, thật là trùng hợp, các anh cũng ở đây sao?"
Cao Chí Dũng quay đầu lại nhìn, khi thấy tổng giám đốc Tôn thì khuôn mặt trở nên đông cứng lại. Mặc dù thời gian trôi qua đã lâu, nhưng anh ta vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, vội vàng cúi đầu xuống không nói một lời nào. "Giám đốc Cao cũng ở đây à?" "Hai nhà chúng tôi đến dùng bữa, anh cũng ở đây sao? Nhanh, ngồi xuống đi, cùng nhau ăn cơm, chỉ là nhiều hơn một đôi đũa mà thôi." "Ăn cơm thì không thành vấn đề, chỉ là tôi muốn uống với giám đốc Cao một chút, đã lâu không gặp rồi." "Tổng giám đốc Tôn, anh đừng như vậy, tôi không dám nhận!" "Chia tay vào năm ngoái, đã gần chín tháng rồi. Nói thật là lúc đó anh từ chức tôi đã rất kinh ngạc, có điều trong lòng tôi vẫn giữ một vị trí dành cho anh. Nhà máy nhỏ kia lại có thể được anh xây dựng đến quy mô như ngày hôm nay, tôi thật sự không ngờ đấy." Tổng giám đốc Tôn bưng ly rượu lên nói: "Tôi cạn trước." "Không phải." Cao Chí Dũng có một cảm giác bất đắc dĩ, chỉ có thể buồn bực, nói: "Tôi không đóng góp gì nhiều cho nhà máy kia, chủ yếu là tổng giám đốc Lục." "Cái đó Lục Tam Phong không làm được, tuổi vẫn còn nhỏ, không làm được chuyện này, không có anh thì anh ta không có khả năng đi đến ngày hôm nay, Thực phẩm Phong Giai có tám mươi phần trăm công lao của anh" "Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy chủ yếu là ở anh, giám đốc Cao, năng lực của anh rất mạnh" "Thế à, cảm ơn vì lời khen. "Anh nhìn anh xem, bận rộn như vậy, làm nhiều như vậy, anh ta trả cho anh bao nhiêu một tháng?" Lý Long Duyệt tò mò nói. "Hơn ba chục." "Chỉ có hơn ba chục?" Lý Long Duyệt kinh ngạc, chóp chép nói: "Anh là người làm nhiều nhất, lại lấy ít tiền nhất. Nếu tôi là anh, tôi nhất định sẽ không làm. "Quả thật là hơi ít một chút, phần lớn công lao đối với nhà máy này đều là anh."
Lúc trước Cao Chí Dũng ở đó, hai người này cũng không tầng bốc anh ta như thế này, anh ta suy nghĩ một chút, lập tức hiểu ra, hai người này là đang gài bẫy anh ta. "Tôi nói thật, mẹ kiếp tôi không muốn làm nữa." Cao Chí Dũng đập đũa xuống bàn với vẻ mặt khó chịu, nói: "Trước đây khi nhà máy còn nhỏ, đưa cho tôi chút tiền này, tôi cũng đành nhịn. Bây giờ phát triển lớn mạnh như vậy, phương diện nào của nhà máy không phải là tâm huyết của tôi đâu, kết quả thì sao? Tất cả đều là của người khác, anh ta đã trở thành một người giàu có." "Đúng vậy. Nếu tôi là anh, tôi cũng không nhịn nổi." "Đây chính bụng dạ của người làm ăn có vấn đề rồi. Bây giờ anh đã nói ra, thì tôi cũng trải lòng, vị trí ấy tôi vẫn luôn giữ lại cho anh. Bất cứ lúc nào anh cũng có thể trở về, hơn nữa, tôi có thể chia cổ phần cho anh. Tình hình hiện tại anh cũng biết rồi đó, náo loạn thành ra thế này, anh tự tay tạo dựng lên thì cũng có thể tự tay phá hủy anh ta, không thể giữ lại cho anh ta." "Đúng, đúng, đúng, anh có năng lực như vậy mà." "Bây giờ tôi cần sự phối hợp của anh!" "Tuyệt đối phối hợp, tôi nhịn không phải một ngày hai ngày, anh ta dám chỉ vào người tôi hỗ to gọi nhỏ, tôi sẽ khiến cho anh ta biết cái gì gọi là hối hận." Cao Chí Dũng kêu gào nói. "Không phải anh nói.." Vợ của Cao Chí Dũng tự hỏi tại sao người đàn ông của mình lại biến thành bộ dạng như thế này. "Em ngậm miệng, biết cái gì mà nói chứ?" "Là như thế này, sản phẩm đồ hộp nhỏ này, nhất định là giống như quảng cáo, là nghiên cứu của nhóm nước ngoài phải không?" "Làm sao có thể, là anh ta tìm mấy người pha chế, tất cả đều là chất hóa học, tôi sợ rằng ăn vào sẽ chết người." Vẻ mặt Cao Chí Dũng ghét bỏ nói. "Nếu như vậy, chúng ta chỉ cần tố cáo anh ta quảng cáo giả dối, lừa dối người tiêu dùng là được rồi. Chỉ cần có anh làm chứng, tất cả sẽ không có vấn đề gì." "Yên tâm, thời điểm cần đến tôi, tôi nhất định sẽ làm chứng, khiến cho anh ta sập tiệm, cho anh ta biết ai là người giúp anh ta kiếm được nhiều tiền như vậy." "Tốt lắm, tốt lắm, các anh ăn trước, tôi phải về đây "Tổng giám đốc Tôn đi thong thả ạ."
Cao Chí Dũng khoát tay áo, cúi đầu ăn cơm, vợ anh ta ở một bên tức giận cũng không được, tại sao lại nói người ta như thế. Không phải lần trước đã nói tổng giám đốc Lục này là một người rất nhân nghĩa hay sao, cái gì mà chia cổ phần, chẳng lẽ lại là giả ư?