Chu Tử Tiệp được Tổng Khiêm đưa về đến nhà, đợi anh đi rồi cô mới định vào nhà.
Chưa kịp mở khoá, cô bỗng bị ai đó giữ chặt lấy tay cô, kéo cô đi.
Chu Tử Tiệp nhất thời chưa kịp thích ứng liền la lên.
" Buông tôi ra, này,...".
Giọng nói Lục Hàn lúc này có đôi chút giận dữ lên tiếng.
" Đi theo anh!".
Nghe được giọng nói của anh, Chu Tử Tiệp mới yên tâm, nhưng cô thật sự ngạc nhiên khi bị anh kéo đi.
Lục Hàn kéo cô đến một con ngõ vắng gần đó, ép cô dựa vào tường, ánh mặt của anh lúc này nguy hiểm như một con mãnh thú, anh kìm nén cái cảm xúc khó nói nhìn cô.
" Vừa rồi em đi đâu?".
Chu Tử Tiệp thoáng giật mình, sao anh lại giận dữ cơ chứ, trông thấy bộ dạng anh lúc này cô thật sự có chút không quen.
" Em, em vừa đi dạy về".
" Nói dối!".
Chỉ một câu của anh, cô khẽ run lên sợ hãi như thể đứa trẻ bị bắt quả tang làm chuyện xấu vậy, cô thật sự ghét cái cảm giác này!
Cổ tay bị anh nắm chặt khiến cô khẽ kêu lên.
" Lục Hàn, đau quá, bỏ em ra".
Nghe giọng nói của cô, lúc này Lục Hàn mới ý thức được hành động của mình vừa rồi vô tình đã khiến cô bị thương, anh hơi thả lỏng tay ra nhưng cũng không định dừng lại câu hỏi vừa rồi.
" Người lúc nãy đưa em về là ai?''.
" Là một người bạn, anh ấy tiện đường nên đưa em về, dù sao cũng đã muộn em đi một mình không an toàn lắm".
Chu Tử Tiệp thật sự không biết tại sao lúc này mình lại phải giải thích cho anh nữa...
Lục Hàn nhìn người con gái trước mặt mình, sao cô lại nói dối anh chứ? Dù biết hành động lúc này của mình rất ích kỷ, nhưng anh thật sự ghét khi nhìn thấy cô đi cùng một người con trai khác. Vốn dĩ anh định đợi cô về chỉ để nói câu " chúc mừng sinh nhật'', khi vừa thấy cô đi theo hướng khác anh thật muốn đi theo để bảo vệ cô khỏi màn đêm tĩnh lặng này, nhưng thật không ngờ, thứ anh thấy được lại là cảnh cô cùng một người đàn ông khác ở cạnh nhau, anh như phát điên khi thấy một người khác hôn cô, Chu Tử Tiệp, cô thật sự muốn bức anh đến chết sao!!
Không kiềm được mình, anh đặt môi mình lên đôi môi anh đào của cô, mạnh mẽ xâm chiếm nó như một sự chừng phạt.
Chu Tử Tiệp bị hành động của anh làm cho giật mình, cô dùng bàn tay yếu ớt đẩy anh ra, nhưng vô ích, cùng với sức của người đàn ông trước mặt, cộng thêm nụ hôn cuồng nhiệt này lại là từ người đàn ông mà cô " thầm thương mến trộm", cô có thể chống cự sao!!
Dù bị anh hôn nhưng lý trí cô không ngừng mách bảo đây là người mà chị cô yêu, cô ngậm chặt răng, không muốn để anh tiến sâu vào. Nhưng đáng tiếc, đôi môi của anh quyến rũ chạm vào môi cô khiến đầu óc cô càng lúc càng trở lên mơ màng, cô khó thở muốn lấy chút không khí nhưng lại vô tình mở đường cho hành động xâm chiếm của anh. Khi hai đầu lưỡi bắt đầu hoà vào nhau, cô thật sự bị nó mê hoặc, lý trí nói với cô dừng lại nhưng con tim lại đập liên hồi như muốn kích thích cô... Cuối cùng trái tim của cô đã chiến thắng, Chu Tử Tiệp hoàn toàn tiếp nhận nụ hôn của anh...
Thật lâu sau đó, khi nụ hôn dần đi đến hồi kết, lý trí của cô mạnh mẽ bảo cô phải dừng lại. Người đàn ông này là Lục Hàn, là người chị cô yêu!
Chu Tử Tiệp đẩy mạnh anh, cô vừa bối rối, vừa tức giận nhìn anh.
" Anh, anh làm gì vậy? ".
Lục Hàn nhìn vẻ mặt hoảng sợ của cô, anh nghĩ mình đã thật sự doạ cô rồi.
Đoạn tình cảm này nếu bị hoãn lại càng lâu càng khiến anh lo lắng, vì người anh yêu lại là Chu Tử Tiệp, là người con gái mà chỉ cần lướt qua cũng đủ làm nhiều người gục ngã, anh thật sự không muốn để mất cô!!
" Tiểu Tiệp, anh thích em, thật sự rất thích em".
Chu Tử Tiệp bị lời của anh làm cho bàng hoàng, không phải anh và chị cô đang ở bên nhau sao? Sao anh lại có thể nói với cô như vậy chứ? Tại sao anh nhất quyết phải chơi đùa với trái tim cô như vậy? Lục Hàn, rốt cuộc con tim anh đang nghĩ gì?
" Tiểu Tiệp, anh...".
Lời nói còn chưa dứt, Chu Tử Tiệp vội vàng lên tiếng.
" Vừa rồi, không, không phải sự thật, anh đang trêu em phải không? Sao anh có thể, có thể nói thích em mà không cần suy nghĩ vậy chứ?".
Chu Tử Tiệp bịt tai, cô không muốn nghe anh nói lúc này, cô sợ đó sẽ là lời nói dối, sợ rằng con tim nhỏ bé này sẽ vì anh mà tổn thương.
" Tiểu Tiệp, em sao vậy? Em nghe anh nói đã...".
Chu Tử Tiệp hất tay anh ra.
" Không, đừng nói gì hết, em không tin, sao anh có thể đối xử với em như vậy chứ? Em ghét anh, ghét anh...".
Chu Tử Tiệp hét lên, cô chạy đi, cô muốn về nhà, có lẽ chỉ có như vậy trái tim cô mới được an toàn. Tại sao anh lại đối xử với chị em cô như vậy chứ, cô thật không thể hiểu được con tim anh!!
'' Tiểu Tiệp, Tiểu Tiệp...".
Lục Hàn gọi theo, nhưng vô ích, cô hoàn toàn biến mất. Cô sao vậy? Tại sao lại lẩn trốn anh, tại sao lại không chịu cho anh bước vào cô một lần chứ, chẳng lẽ cô yêu người đàn ông kia ư?