Với chùm chìa khóa mở cửa, thật không ngờ Chu Tử Tiệp còn chưa kịp cho chìa khóa vào ổ cánh cửa đã được mở ra, Chu Tử Lan vẻ mặt tức giận nhìn cô.
Chu Tử Tiệp cất chìa khóa đi, vừa tính lách qua Chu Tử Lan vào nhà liền bị giữ lại.
" Vừa đi đâu về?".
Chu Tử Tiệp hất bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình ra, nhìn thẳng vào đôi mắt đầy lửa giận kia.
" Tôi đi ăn".
Một câu trả lời ngắn gọn dường như không thoả mãn với câu hỏi kia.
" Với ai?".
" Lục Hàn".
" Mày".
" Bốp", một cái tát yên vị xuống má Chu Tử Tiệp, không ngờ chị cô lại làm vậy, cô vốn định tính sổ chuyện này sau ai ngờ Chu Tử Lan lại lôi nó ra trước.
Chu Tử Tiệp ôm một bên má, xoa nhẹ nó rồi nói.
" Chị làm sao vậy? Lục Hàn đâu phải của chị, hà tấc vì một người đàn ông mà đánh cả em gái mình".
" Mày... Được lắm hôm nay tao phải cho mày một bài học".
Cái tát thứ hai còn chưa kịp dáng xuống đã bị Chu Tử Tiệp ngăn lại, cô nắm chặt lấy cổ tay hung hãn kia.
" Chị còn định đánh thêm lần nữa sao, không dễ vậy đâu".
Hất bàn tay kia ra, cô nở nụ cười tự giễu nhìn chị gái mình.
" Tôi bị chị lừa như vậy là quá đủ rồi, rốt cuộc chị có phải là chị gái tôi không vậy?".
" Mày...''.
" Hai đứa làm gì vậy?".
Nghe tiếng cãi vã, ba mẹ Chu chạy ra ngoài liền trông thấy cảnh tượng Chu Tử Tiệp do bị đánh mà sưng cả má.
Tiêu Vu vội vàng tiến đến, sửng sốt hỏi.
" Tiểu Tiệp con sao vậy?".
Không đợi Chu Tử Tiệp trả lời, Chu Tử Lan đã vội vàng nói.
" Mẹ xem, con gái út của mẹ đủ lông đủ cánh rồi, bây giờ còn dám cướp cả bạn trai của chị nó nữa".
Chu Lâm nghe vậy đứng ngồi không yên, tức giận nhìn Chu Tử Tiệp.
" Chị con nói vậy là sao? Không phải cha đã dặn con không được hẹn hò quá sớm sao?".
Chu Tử Tiệp lúc này cũng chịu lên tiếng.
" Ba, mẹ, hai người nghe con nói đã con....".
" Còn nói gì nữa, sự thật bày ra trước mắt rồi không phải sao? Mày đi chơi với anh Lục Hàn lén lút sau lưng...".
" Tiểu Lan!".
Chu Lâm khẽ quát.
" Tiểu Tiệp, con nói tiếp đi".
" Ba thật ra chuyện của con với Lục Hàn bắt đầu chưa lâu, con vốn không muốn qua lại với anh ấy vì con biết anh ấy và Tử Lan đang qua lại, nhưng con thật không ngờ hôm nay con đã trông thấy một cảnh tượng khó có thể tin được...".
Chu Tử Tiệp dừng lại một chút, ánh mắt dừng lên người Chu Tử Lan.
" Trông thấy gì?".
Mẹ Vu vội vàng gặt hỏi.
" Trông thấy chị cùng một người đàn ông khác qua lại với nhau".
Chu Tử Lan nghe vậy khẽ giật mình, cô tức giận.
" Mày còn dám nói dối, mày, hôm nay tao không dạy dỗ mày thì không được".
'' Tiểu Lan, dừng lại ngay, thật không ra thể thống gì".
'' Nhưng,...".
Chu Tử Tiệp không dừng lại.
" Chị còn định chối? Chuyện này không chỉ mình tôi nhìn thấy, Lục Hàn cũng đã trông thấy rồi, bao lâu nay thật ra chị chưa từng hẹn hò với Lục Hàn, anh ấy vốn chỉ coi chị là bạn thân, chị nói dối tôi đừng đấy chưa đủ sao?".
Chu Tử Lan như bị nói trúng điểm yếu của mình mà run lên.
" Mày, mày...".
Tiêu Vu bên cạnh nhíu mày lo lắng.
" Sao con lại làm vậy hả? Tiểu Lan con nói đi?".