Tử Thần, Tôi Yêu Em

Chương 21: Em là của một mình anh mà thôi




Tình yêu và sự thách đố

Chương 21: Em.chỉ là của mình anh mà thôi.

Sáng hôm sau, Chocolate tỉnh dậy, cả cơ thể cô tê dại. Chỉ cần cử động một chút là cả người cô vẫn đau đớn đến kinh khủng. Cô vẫn cố ngồi dậy, nhìn cả căn phòng bị xô lệch, máu trinh khô lẫn với thứ dung dịch màu trắng vẫn còn hiện rõ trên ga trải giường.

Levi vẫn đang ngủ say bên cạnh cô, gương mặt anh lộ rõ vẻ hạnh phúc cũng như sung sức. Nhắc đến tối ngày hôm qua, gương mặt cô đỏ lựng vì việc cô làm ngày hôm qua.

Khắp cả căn phòng, không còn chỗ nào là hai người không làm việc đó. Với mọi tư thế, với mọi tiếng rên trong niềm hoan lạc. Tất cả khiến cô một phần nào đấy thấy rất hạnh phúc.

- Em dậy rồi hả - Giọng Levi ngái ngủ - Em ngủ ngon không.

- Tại sao anh lại làm vậy với tôi - Chocolate bực tức muốn đánh nhưng lại không đánh được.

Cả cơ thể cô tê dại, đau nhức đến từng chi tiết.Nhưng người con trai đối diện với cô lại có gương mặt hạnh phúc vì được ăn cô. Anh tiến lại gần cô, mặt đối mặt, khoảng cách của hai người càng được thu gọn.

- Anh thực sự rất yêu em - Levi vuốt nhẹ gương mặt người con gái trước mặt anh - Đã một năm rồi, anh nhớ mong em suốt một năm. Anh sẽ không bao giờ để em bỏ chạy nữa.

- Tôi không hề quen biết anh - Chocolate lạnh lùng - Tôi chỉ biết rằng anh là người mà tôi phải giết chết. Và tôi sẽ hoàn thành được.

- Em hãy thử giết tôi vào lúc này xem - Levi cười - Tôi và em sẽ cùng cá cược xem ai đúng, ai sai. Được không.

- Được thôi - Chocolate cười lạnh .

Levi biết cô đi đâu cũng mang theo một con dao găm nhỏ. Nhưng anh tin tưởng vào chính Chocolate rằng cô không thể giết anh. Anh biết cô, cho dù mất trí nhớ, nhưng trái tim cô không thể làm được.

- Tại sao - Chocolate khóc - Tôi không giết được anh, lý do gì. Mỗi khi nhìn anh tại sao tôi lại đau đớn đến vậy. Anh hãy trả lời tôi đi.

- Em có nhớ chiếc vòng cổ này không - Levi lấy chiếc vòng cổ ra - Em có nhớ được cái gì không.

- Thực sự tôi không nhớ được cái gì hết - Chocolate ôm đầu - Anh muốn nói điều gì với tôi chứ. Hãy cho tôi ra khỏi đây.

- Được rồi - Levi đi ra khỏi giường - Phòng tắm ở đằng kia. Em có thể tắm sạch sẽ rồi hãy đi.

- Cám ơn anh - Chocolate cười - Coi như tôi không có khả năng làm được việc này. Hãy sống hạnh phúc với vị hôn phu của anh. Đây coi như là lần cuối cùng tôi đứng trước mặt anh. Cám ơn vì những việc anh làm.

Cô đứng dậy, lảo đảo bước vào phòng tắm. Cả cơ thể cô tê dại, đau đớn nhưng cô vẫn cảm thấy thật hạnh phúc vì người con trai đó đã cướp lầ đầu tiên của cô. Sau khi tắm gội sạch sẽ, vừa mới bước ra, Levi đã nhìn cô với ánh mắt tức giận.

- Đây là ai - Anh cầm lên chiếc điện thoại của cô và hình một người con trai có gương mặt rất tuấn tú không kém gì anh - Trả lời anh.

- Ai cho anh động vào đồ của tôi - Cô khó chịu - Mà sao anh phải quan tâm.

- Trả lời anh - Levi tỏa ra hàn khí khiến xung quanh trở nên lạnh cóng - Em mau trả lời anh.

- Đó là vị hôn phu của tôi - Chocolate lạnh lùng trả lời - Sao anh phải quan tâm.

Bỗng chốc, có một lực lớn đẩy cô về phía tường. Hình bóng của Levi được phóng to trước mặt cô, gương mặt anh biểu lộ sự khó chịu. Một thứ mềm mại lại đè lên môi cô, khuôn mặt anh gần đếm mức hơi thở của cả hai đều hòa quyện vào với nhau. Lưỡi anh từ từ tham dò khoang miệng cô, hút lấy dịch ngọt từ miệng cô đến lúc cả hai không thở được mới buông ra. Mặt cô thoáng hiện màu đỏ hồng ở hai má. Chưa kịp nói gì thì anh đã bá đạo tuyên bố.

- Em hãy nhớ - Anh buông cô ra - Em chỉ là của mình anh thôi.

Xin chào mọi người .

Mình đã quay trở lại sau mấy tháng biến mất.

Mọi người nhớ không nà.

Xin lỗi vì không thể đăng sớm hơn.

Do mình lười quá mà.

Hi vọng mọi người vẫn sẽ ủng hộ mình để hoàn thành truyện