Minh giới không có ánh mặt trời, đất đai không có một ngọn cỏ, trong dòng sông thống khổ tràn ngập vong linh đang khóc lóc.
Toàn thân Venus thuần một màu trắng, tóc vàng buông xuống, là sinh vật xinh đẹp duy nhất trong bóng tối u ám này.
Nơi đây không có núi Thánh phồn hoa, không có trai xinh gái đẹp, chỉ có vắng vẻ vĩnh hằng và tĩnh mịch, còn có âm thanh sởn gai ốc truyền ra từ dòng sông trong bóng tối.
Venus sợ hãi ôm chặt tay.
Đúng là cậu không phải thần minh có thể chịu khổ, ngay cả hoàn cảnh xấu cũng khó thích ứng, nếu không phải vì tìm kiếm linh hồn của Adonis thì cậu hận không thể lập tức chạy trốn khỏi nơi này.
Nhưng vì Adonis, cậu vẫn kiên định đi vào bên trong.
Ở cổng chính của Minh giới, chó săn ba đầu địa ngục Cerberus đang ngủ say, một khi có người lạ muốn xâm nhập, nó sẽ mở mắt đuổi khách không mời đi.
Venus có chút không biết làm sao.
Chó săn trông coi địa ngục chỉ cho phép vong linh tiến vào, còn có Thần minh hệ đầu của Minh giới có thể tự nhiên đi lại.
Thân là thần Olympus nhưng cậu không có cách nào tiến vào Minh phủ.
Cậu lang thang trước cửa địa ngục và rơi vào tình trạng khó xử.
"Venus?" Một âm thanh kinh ngạc truyền đến, "Làm sao cậu lại ở chỗ này?"
Venus ngẩng đầu lên, nhìn thấy vị thần quen thuộc, đột nhiên phấn chấn hẳn: "Hermes!"
Đúng rồi, làm sao cậu lại không nghĩ tới, trong Thần Olympus còn có một vị thần có thể tự do ra vào Minh giới, đó chính là Hermes.
Hermes làm rất nhiều công việc bán thời gian.
Hắn là sứ giả của các vị thần, là Thần bảo hộ của người đi đường, bác sĩ, trộm cắp và thương nhân, là Thần gian lận, nhanh nhẹn và hùng biện, còn là sứ giả chỉ dẫn vong hồn, phụ trách dẫn vong linh đến Minh giới, thuộc về thành viên ngoài rìa của Minh giới.
Dù sao khi Hermes sinh ra là con riêng không có gì, có được địa vị như ngày hôm nay hoàn toàn dựa vào bản thân dốc sức.
Nhân duyên của hắn ở trên núi Thánh rất tốt, giao thiệp rất rộng, ngay cả Minh giới cũng có vài phần giao tình, toàn bộ dựa vào điên cuồng làm việc nhiều năm như vậy, bận rộn thậm chí không có thời gian yêu đương.
Nam Thần Hephaistos không có tình nhân trên núi Thánh tính là một người, Hermes cũng là một người.
Nhưng bởi vì Hermes vĩnh viễn bảo trì bộ dáng thiếu niên, chúng thần cũng không đối đãi hắn như đàn ông thành thục.
Cho dù thật sự hắn lớn hơn Venus mấy trăm tuổi, khi Venus trưởng thành nhìn hắn cũng thấy giống một người em trai.
"Hermes, anh có tiếp nhận một vong linh tên là Adonis không? Tóc vàng, có lẽ cao như vậy, nhìn rất đẹp, đôi mắt màu vàng." Venus không thể chờ đợi.
Hermes lắc đầu: "Không có.
Sao cậu không hỏi Thanatos và Hypnos? Tôi chỉ chia sẻ một phần công việc của họ thôi."
Tử Thần Thanatos dùng lưỡi hái phụ trách thu hoạch vong hồn, Thần ngủ Hypnos phụ trách làm cho thân thể rơi vào giấc ngủ dài -- Bằng không sẽ xuất hiện hiện tượng cái xác không hồn.
Mà lưỡi hái lấy vong hồn ra khỏi thân thể, do hai anh em cùng mang đến Minh giới, chức trách tương tự với Hắc Bạch Vô Thường phương Đông.
Đôi khi bận rộn quá thì Hermes sẽ đến giúp đỡ, vì vậy mối quan hệ của hắn với anh em Tử Thần rất tốt.
Về sau Minh Vương cũng noi theo phương Đông, để giảm bớt áp lực công việc cho thân tín, tuyển dụng một đống Tử Thần và Thần ngủ tạm thời, sao chép hàng tá thuốc ngủ và lưỡi hái phà kè.
Tuy nhiên, tất cả là sau này.
"Tôi đang muốn đi hỏi." Venus khó xử nhìn chó săn ba đầu "Nhưng tôi không thể vào được."
"Không có việc gì, Tôi dẫn cậu vào." Hermes rất sảng khoái.
Venus biết ơn: "Cảm ơn anh, hôm nay gặp được anh thật sự là điều may mắn nhất của tôi!"
Dưới sự dẫn dắt của Hermes, chó săn ba đầu như không nhìn thấy, bọn họ dễ dàng tiến vào cổng chính Minh giới.
"Có phải Adonis là bạn thân của cậu ở thế gian không?" Hermes nhắc tới chuyện ăn dưa.
Hắn biết trong những ngày này Venus thường chạy xuống núi, và có thể Adonis không chỉ là một người bạn, mà là một người yêu.
Ai sẽ vì một người bạn bình thường mà chạy đến Minh giới đòi linh hồn chứ?
"Coi như là vậy đi." Venus không có ý định giải thích chi tiết.
Cậu không phải ngốc bạch ngọt, đã chứng kiến qua núi Thánh bởi vì ghen tị mà gây ra tai họa, cậu lại có nhiều người theo đuổi như vậy, giấu giếm thân phận tình nhân của Adonis là bảo vệ anh.
"Anh ấy xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên chết, tôi muốn mang linh hồn anh ấy về trần gian." Venus nói.
"Minh Vương bệ hạ sẽ không đồng ý." Hermes nói, "Con người không thể sống lại, ngài ấy không thể phá vỡ trật tự nhân loại vì cậu."
Venus mím môi: "Không thử làm sao biết được?"
Hermes thở dài: "Minh Vương bệ hạ công chính nghiêm minh."
Venus suy nghĩ một chút: "Nếu tôi ngủ với hắn ta thì sao?"
Hermes: "Khụ khụ khụ!"
Trên núi Thánh lưu truyền một câu nói, nếu có thể ăn nằm cùng Mỹ Thần Venus, hái sao hái trăng cũng phải đáp ứng cậu.
Chỉ là bình thường nhìn khuôn mặt này, cũng ít người có thể từ chối thỉnh cầu của Mỹ Thần.
Nếu ở trên giường, bắt phải chết cũng có thể.
Hermes còn nghĩ Venus không nghe thấy lời này, bây giờ xem ra, Venus không chỉ đã nghe thấy mà còn để trong lòng.
"Cậu ngủ với Minh Vương bệ hạ, vị tình...!người bạn kia của cậu sẽ không để ý ư?" Hermes nhắc nhở.
Venus: "Nhưng tôi đã cứu anh ấy."
Hermes: "Nếu hắn ta biết cậu sử dụng phương pháp này để cứu hắn, ngay cả khi sống lại thì hắn ta cũng tức chết lần nữa."
"Hả? Có phải vậy không? Nhưng cho dù anh ấy không chết, sớm muộn gì tôi cũng sẽ ngủ với người khác.
Nếu cứ mỗi lần tôi ngủ với ai mà anh ấy lại tức chết, tôi phải cứu anh ấy bao nhiêu lần đây?" Venus buồn bã nói, "Tôi không hiểu, cái đó thì có gì mà phải tức giận."
Hermes: "..." May mắn thay, hắn không đặc biệt yêu thích Venus, nếu không nghe thấy cái này hắn cũng tức chết.
Họ gặp Minh Vương Hades trên ngai vàng.
Bên trái hắn là một vị Thần được áo choàng đen bao phủ và bên phải là một chàng trai tóc vàng xinh đẹp đối lập, đó là Tử Thần Thanatos và Thần ngủ Hypnos.
Hades là một Nam Thần áo đen tướng mạo không tầm thường, khí chất lạnh lùng.
Sau khi lắng nghe ý định của Venus thì hắn không động đậy: "Linh hồn của người chết không thể trở về mặt đất, đó là quy tắc."
Venus không cam lòng thêm tiền đánh bạc: "Nếu như chúng ta cùng nhau qua đêm?"
Hades thản nhiên nhìn cậu.
Venus cắn môi, dứt khoát lưu loát cởi bỏ áo bào của mình.
Hai tròng mắt Hermes phóng đại, đáy mắt hiện lên dục niệm.
Ánh mắt Hades lại bình tĩnh, tựa như ao tù nước đọng.
Hypnos - Một quý ông dịu dàng thì theo bản năng rời mắt.
Quần áo Venus cởi ra được một nửa thì một chiếc áo choàng đen bay qua đầu, che phủ thật kín đáo Venus.
Cậu ngẩng đầu nhìn lại, phía sau bên trái Minh Vương có một chàng trai tóc bạc u ám xinh đẹp, đồng tử màu bạc, nhìn lãnh đạm lại tái nhợt.
Là hình dáng của Tử Thần luôn bao phủ mình dưới áo choàng đen.
Tử Thần khoác trang phục của hắn lên người Venus.
Venus giật mí mắt, Thần tình yêu không có cảm giác xấu hổ và khó chịu, cậu cũng biết rõ trong lòng những vị thần trên núi Thánh kia đều nghĩ cách lột sạch quần áo của cậu như nào, thế cho nên khi có người khoác quần áo cho cậu, cậu cảm thấy lạ lẫm với sự tôn trọng như vậy.
Không, cũng không lạ lẫm, lần trước Hephaistos cũng khắc chế đắp chăn cho cậu.
Tại sao một số vị thần không bị dục vọng câu dẫn? Venus không thể hiểu được ba Nữ Thần, cũng giống như họ không thể hiểu được cậu.
Venus cũng không rõ vì sao rõ ràng Hephaistos yêu cậu lại ẩn nhẫn khắc chế, Thần của Minh giới thì từ đầu đến cuối thờ ơ với cậu.
"Mỹ Thần điện hạ." Hypnos tốt bụng mở miệng, "Thật ra chúng tôi vẫn chưa thấy vong hồn của thanh niên tên là Adonis mà ngài nói."
Venus sửng sốt, phản ứng đầu tiên là không tin: "Không, tôi tận mắt nhìn thấy anh ấy chết, không phải vong hồn người phàm đều quy về Minh giới --" Cậu đột nhiên khàn giọng.
Phải, cậu quên mất, Adonis không phải là người trần thế.
Chỉ là cậu vẫn luôn không hỏi.
Các vị thần cũng sẽ chết.
Không phải là thần thì sẽ không chết, bọn họ không bệnh không tai thì có thể không già không diệt, nhưng gặp phải tai nạn vẫn sẽ chết.
Thần minh ngã xuống chính là thần cách bị tiêu hủy, ngay cả linh hồn cũng sẽ không có.
Hypnos không đành lòng nhìn Mỹ Thần đau khổ, hắn tiếp tục nói: "Adonis mà cậu nói sống trong rừng, nhưng hôm nay Thanatos không đi vào rừng thu hoạch vong hồn.
Adonis bao nhiêu tuổi? Chúng tôi sẽ kiểm tra danh sách tử vong một lần nữa, có lẽ là thiếu sót của chúng tôi."
"Tôi không rõ lắm." Venus lắc đầu, "Tôi biết anh ấy khoảng 150 năm."
Tất cả mọi người: "....."
Rốt cuộc Thanatos cũng mở miệng: "Mỹ Thần điện hạ, trên thế giới sẽ không tồn tại thanh niên con người 150 tuổi."
Venus: "..." Không hổ là Tử Thần, lời nói một nhát trí mạng.
Hypnos thông cảm: "Người Adonis mà ngài nói, có thể là một vị Thần thực vật trong rừng.
Hẳn là hắn đã hoàn toàn bỏ mạng, không có linh hồn, xin ngài nén bi thương."
Trong một khoảnh khắc, bỗng Venus cảm thấy chóng mặt.
Đó là sự thật cuối cùng mà cậu không muốn chấp nhận nhất.
Venus mất hồn mất vía rời khỏi Minh giới, Hermes lo lắng đi cùng cậu.
Thanatos muốn nói lại thôi, thoạt nhìn rất muốn nói gì đó.
Nhưng từ trước đến nay hắn ít nói, hôm nay đã dùng hết thoại, không muốn mở miệng nữa.
Hypnos hiểu ý thay hắn mở miệng: "Mỹ Thần điện hạ, áo choàng đen của em trai tôi ngài có thể trả lại không? Nó rất thích chiếc áo choàng này, là vật bất ly thân."
Venus: "......"
Venus mặc quần áo rồi trả áo choàng đen cho Thanatos.
Tử Thần khoác áo choàng lại, một lần nữa che giấu khuôn mặt tinh xảo và mái tóc bạc chói mắt.
Thật không hiểu, trông đẹp như vậy mà sao phải giấu mặt? Venus nghĩ, mình có được bộ dạng mỹ mạo này thì thật sự là hận không thể để cho toàn thiên hạ biết.
Hermes dẫn Venus ra khỏi cửa địa ngục, cả đường tinh thần Venus đều chán nản.
Hermes an ủi cậu: "Đừng nghi ngờ mị lực của mình, những Thần minh ở Minh Giới này ai nấy đều thanh tâm quả dục, bằng không cũng không thể quanh năm suốt tháng sống trong hoàn cảnh này.
Nếu bên trong là Thần Olympus, cậu sẽ không thể ra khỏi cánh cửa này."
"Không phải tôi đang rối rắm cái này." Venus đau đớn, "Tôi sẽ không bao giờ được gặp Adonis nữa, tôi chỉ cần nghĩ về nó là đau lòng."
"Cũ đi thì mới tới, phương pháp quên đi một đoạn tình cảm chính là bắt đầu một mối tình mới." Hermes chỉ thiếu viết hai chữ "đề cử" lên mặt.
Hào hứng của Venus đã thiếu hụt: "Đi đâu để tìm một mối quan hệ mới?" Không có ai tốt hơn Adonis.
Hermes: "Cậu nghĩ gì về tôi?"
Hermes cũng có tình cảm khá tốt với Venus, nhưng cũng không yêu cầu thật lòng.
Bởi vì EQ cao nhất, kiến thức rộng rãi, hắn cũng biết rõ tấm chân tình là khó có được nên không cầu xa vời.
Mấy trăm năm nay bận rộn đến mức chưa từng yêu đương, nếu lần đầu tiên nói chuyện đã vồ trúng Mỹ Thần Venus, đó cũng là kết quả rất tốt.
Venus nghiêm túc đánh giá thiếu niên tóc đen trước mắt, lại thương cảm thu hồi tầm mắt "Quên đi, anh còn là em trai nhỏ."
Hermes: "...!Tôi lớn hơn cậu vài trăm tuổi."
"Cũng vẫn là một em trai, thoạt nhìn thật nhỏ."
"......!Em trai của tôi không nhỏ!"
"À." Ngữ khí có lệ, rõ ràng không tin.
Đột nhiên Hermes bắt đầu thống hận thân thể không lớn của mình.
Đến chết hắn vẫn là thiếu niên là lỗi của hắn sao?
..........!
•Tác giả có lời muốn nói: Có độc giả đặt câu hỏi tại sao Poseidon không thú nhận? Bài viết đã nói, hắn thẳng thắn thừa nhận Venus sẽ tìm kiếm một niềm vui mới.
Ngay cả khi Adonis luôn cùng Venus thì Venus vẫn sẽ đi ăn món mới sau khi ăn món này.
Poseidon không ngây thơ như vậy, đã sớm nhìn thấu, cho nên để Adonis dừng lại ở "thời điểm tươi mới nhất", chỉ để cho Venus nhớ mãi không quên.
Adonis trong thần thoại nguyên bản cũng là người yêu mà Thần tình yêu yêu thương nhất, nhưng cũng không ngăn cản vị Thần yêu tiếp tục tìm kiếm người yêu.
[Không phải bởi vì Thần biển lẩn trốn, Venus với trái tim tổn thương mới bắt đầu cặn bã, vốn hắn đã là cặn bã, Hải Thần không chết hắn cũng sẽ cặn bã, nhưng Hải Thần không cho hắn cơ hội cặn bã trước khi chết.]
•Lúc trước gỡ mìn đã sắp xếp hai bên đều không có đạo đức, Venus thiếu đạo đức ở chỗ trời sinh phong lưu, Poseidon thiếu đạo đức là vì không từ thủ đoạn.
Chỉ có không từ thủ đoạn mới có thể khắc chế phong lưu bẩm sinh.
Ngược lại có Thần lửa là thật lòng, bản gốc hắn cũng rất chân thành với Thần tình yêu, nhưng mà Thần tình yêu vẫn đội cho hắn một đống nón xanh, có thể thấy được chiêu này không có hiệu quả.
Thần biển từng bước câu được Venus, ngay cả kể cho hắn nghe chuyện nghịch thiên cũng là cố ý dẫn dắt, bao nhiêu tâm trí đều dùng hết.
Nhìn tưởng Thần tình yêu thâm tình, đều là thủ đoạn Hải Thần cao minh.
•Văn án có nói Thần biển là bệnh kiều, giải thích từ Baidu: Nói chung là đề cập đến trạng thái của bệnh tâm lý và bị thu hút mạnh mẽ bởi một cái gì đó không thể tự kiềm chế đặc điểm tính cách của mình, người mắc bệnh này ôm lấy chấp niệm và tình cảm mãnh liệt với sự vật sự việc nào đó mà xã hội không thể lý giải, cũng lấy loại cảm tình này trở thành động lực sinh ra các loại trạng thái tinh thần - hành vi cực đoan như bày tỏ tình yêu một cách quá khích, tự làm tổn thương bản thân, thương tổn người khác...!
•Vì vậy, Poseidon coi Venus là người yêu hoàn hảo của chấp niệm, để Venus chỉ có hắn trong trái tim của mình, sinh ra những suy nghĩ cực đoan, làm ra những hành vi thiếu đạo đức với thiết lập của con người.
Hắn không hạ thuật cấm dục cho Venus cũng đã vi phạm luật cơ bản của bệnh kiều, chuyện làm người bình thường nên phải sụp đổ.
•Về sau trình độ đạo đức hai bên đều sẽ càng thấp, để cho hai người trời sinh thiếu đạo đức tổn thương lẫn nhau, thuần phục lẫn nhau mới là điểm mấu chốt của tôi.
Bài mục có nghĩa là mỗi câu chuyện đều độc lập, đây không phải là những hồi ức của bài mục, đây là câu chuyện của họ, là bây giờ họ đang tiến hành, tôi sẽ không bỏ qua bất kỳ cốt truyện nào.
•Đây là cảnh báo gỡ mìn thứ tư và về sau sẽ không còn được nhấn mạnh nữa.
Vốn tôi tưởng viết loại đề tài này ở Tấn Giang thì chỉ có bản thân mình thấy sảng khoái, thế mà có người yêu thích, còn rất ngạc nhiên, không thích thì gặp nhau ở câu chuyện tiếp theo.
Nhân vật chính hoàn mỹ về đạo đức còn nhiều, cần gì phải chấp nhất với cặp Nam Thần cặn bã này.
.....????????????????????????????????.....!
30/10/2021
#NTT.