Chương này coi như là ta viết hơi dài ( so với bình thường) nha. Chuẩn bị ta thi HKII
rồi nên phải ôn bài nên cô như chương này là quà cáo lỗi nha
Lạp
Ảnh khoát tay lên vai cô rồi giả vờ ủy khuất nói “Tiểu tổ tông thật làm
người ta thương tâm nga~ Xa nhau mới bao nhiêu mà bây giờ.......” sau đó còn giả bộ che mặt khóc. Cô nhìn xéo qua Tu La rồi sau đó nói “ Tu La,
nhận hàng” rồi không 'thương hoa tiếc ngọc' ném Lạp Ảnh qua một bên. Cô
nhìn ba người từ trên xuống dưới rồi từ dưới lên trên, xoa xoa đầu “
Nhìn bộ dạng của các ngươi, lại thay đổi trí nhớ của con người” . Lcazh
cười cười “ Em gái đại nhân, nếu không làm thế thì làm sao đường đường
chính chính mà bước vào. Với lại con người được chúng ta sử dụng để làm
'cha, mẹ' là vinh hạnh của bọn họ“.
Cô không nói gì thêm, bỗng
nghe tiếng bước chân đi về phía này mà quay mặt nhìn lại thì thấy nữ
chính đang đi đến đây “ Như Nhi thật vui được gặp cậu” nữ chính hớn hở
nói mà cô lại phiền chán không thôi. Mà nữ chính đi lại chỗ cô không bao lâu sau một lũ oanh oanh yến yến cũng chạy lại chỗ này. Cô trong lòng
chán ghét không thôi tìm chỗ yên tĩnh khó lắm sao, rồi nhìn lại nữ chính lại âm thầm cân nhắc (nữ chính = rắc rối =không thể yên tĩnh = nên
tránh xa). Thật sự là lũ tiểu thư ở đây đang tìm cách bắt chuyện với bọn hắn nhưng thật sự chưa biết nói sao, liền khi nhìn thấy cô có kẻ không
biết sống chết nói “ Con hoang mày dám đi đến đây sao? Chỗ này không
thuộc những đứa như mày” không để ý đến sắc mặt của Lcazh ngày càng đen
những vị tiểu thư này tiếp tục châm chọc cô. Bỗng một người chỉ vào phần tóc trước của cô “ Chắc chắn bộ dáng xấu cí mới dùng tóc che mặt mình”
sau đó ngay lập tức có người gật đầu phụ hoạ.
Nhìn thấy anh trai
mình sắp mất bình tĩnh cô vội kéo tay hắn lại sau đó bước lại chỗ cô gái đó, dùng tay nâng cầm cô ta lên rồi trào phúng nói “ Mặt ta xấu xí, còn ngươi hừ là sự lai giống thất bại của ngao Tây Tạng và chó Bắc Kinh đó” nhìn mặt cô ta từ đen sang đỏ, từ đỏ sang xanh cô mới thu tay về mà Lạp Ảnh lại không nể mặt mà cười to lên hấp dẫn rất nhiều công tử, tiểu thư khác. Cô ta tay run run chỉ vào cô “ Ngươi....... Ngươi..., ta mới
không là sự lai giống thất bại” mà lần này không để cô trả lời Lcazh
khinh thường nói “ Cho dù ngươi lai giống thành công cũng chỉ là chó
thôi” nói xong hắn còn tà ác chỉ tay về phía bảng ' Cấm đem động vật
vào' . Lạp Ảnh lắc đầu “ Thật sự làm người không muốn mà muốn làm súc
vật” nhỏ nói xong Tu La cũng châm chọc thêm “ Không chỉ thiếu về sắc đẹp mà còn thiểu năng về trí tuệ nữa” mà Tu La dứt lời cả đám người xung
quanh ai nấy đều bật cười.
Lcazh kéo tay cả ba người đi ra ngoài
vì hắn biết em gái đại nhân của mình ghét nhất là ồn ào. Đi đến một mảnh vườn trống cả bốn người liền thuấn thân đến đỉnh một toà nhà cao tầng,
chưa để ba người nghi hoặc Lcazh đem ra một hủ rượu to đưa mỗi người một bình “ Này uống đi, anh đây hôm nay tâm trạng rất tồi tệ” cả ba người
gật đầu dù sao Lcazh chưa phá huỷ cái thế giới này là may lắm rồi dù sao Lcazh nổi danh là siêu cấp muội khống mà. Chính là cả bốn người cho dù
là ngàn chén không say nhưng mà họ cũng quên mất một điều là hiện nay cô đang ở trong thân thể con người mà rượu Lcazh đưa là loại mạnh nữa cho
nên uống đến mấy ngụm cô thấy đầu óc đảo điên lên rồi. Mà Lcazh cũng
phát hiện em gái mình không đúng vội nhìn xem sau đó vẻ mặt hoảng hốt la lên “ Không xong, Agdel hình như say rồi” mà nghe Lcazh nói bọn họ cũng quay mặt lại nhìn cô thầm than không ổn. Bình thường cô là một người
lạnh lùng cao ngạo nhưng một khi say lên một cái chính là cô sẽ đi trêu
ong bướm liền. Mà tình cảnh quẩn bách như thế này lại thêm một kẻ không
mời mà đến đó là Diêm Vương đại nhân nhà ta. “ Lcazh tổ tông, Lạp Ảnh,
Tu La chẳng lẻ các người nhẫn tâm để ta dưới đó xử lí công vụ một mình
sao?” Diêm Vương nhà ta bộ dạng nhìn giống một người mới 20 tuấn tú,
thanh lịch mở giọng oán trách. “ U, cậu bé đẹp trai nào đây. Có hứng tối nay chơi với ta một đêm không” cô quàng tay qua cổ Diêm Vương sau đó
giọng điệu hoa hoa công tử nói. Diêm Vương vừa nghe bao nhiêu sợ hãi
liền lan tràn giọng điệu này là tiểu tổ tông này say rồi. Diêm Vương vội cầm tay bọn hắn liền thuấn thân đi đến chỗ cô ở nhờ vài cái phép hạng
xoàng. Rồi sau đó cũng dắt tay ba người kia biến mất trong không khí còn vang lên tiếng nói “ Lcazh ngài yên tâm ta sẽ xử lí mọi chuyện ở đây,
ngài nên về đi dưới đó loạn lắm rồi“.
Bạch Dật nhìn căn nhà trống trãi hơi hơi thở dài cô chủ thì đi dự tiệc, Bảo Thiên thằng bé lại học
bổ túc sao trùng hợp thế này, vừa định xoay người bước về phòng hắn thì
thấy một bóng người nằm trên sôfa. Hắn cảnh giác lên tiếng “ Ai?” rồi
hắn từ từ bước lại gần, ánh trăng soi lên bóng người kia “ Tiểu thư?”
xác định người phía trước là ai hắn vội bước đến lây lây cô “ Tiểu
thư....” chưa để hắn nói hết câu một mùi rượu xông lên mũi hắn “ Rượu?
Tiểu thư, cô.....” hắn nhìn cô đang ôm trụ ngay trên cổ hắn có chút giật mình, cô khàn khàn mà quyến rũ lên tiếng “ Bạch Dật?” nghe cô gọi hắn
vội trả lời “ Tiểu thư“. Cô kéo hắn xuống thổi qua lỗ tai hắn một hơi “
Này bồng ta lên lầu, nhớ là bồng nha” còn xấu xa cắn nhẹ vành tai hắn.
Bạch Dật mất tự nhiên quay đầu nhưng cũng bồng cô lên lầu may là trong
nhà không có ai lại thêm tối nữa nên không ai nhìn thấy khuôn mặt hắn đỏ rực kể cả cô nữa.
Chính là sau khi đặt cô lên giường tính toán
xoay người ra khỏi phòng một lực đạo kéo hắn lại. ' Phịch' vừa ngã trên
giường hắn tính ngồi lên thì bị cô nhanh tay trèo lên người hắn, hai
chân thon dài của cô vòng qua thắt lưng hắn, đôi tay thì chế trụ khuôn
mặt hắn rồi từ từ vén tóc qua một bên ép buộc hắn nhìn thẳng vào mặt cô. Cô quyến rũ cười “ Bạch Dật ta có đẹp không?” hắn đang thất thần nhìn
khuôn mặt tuyệt đẹp của cô đang phóng đại trước mặt mình, tuy là trước
đây có nhìn qua nhưng bây giờ mới thấy kĩ, thấy hắn vẫn còn đang ngẩn
ngơ cô xấu xa đưa môi đến sát lỗ tai hắn “ Dật, ta đẹp sao?” sau đó còn
đưa lưỡi liếm liếm rồi cắn nhẹ vào. Hắn phục hồi tinh thần đỏ mặt nói “
Ân đẹp lắm” một bộ phận nào đó trong cơ thể lại không an phận nhưng nghĩ đến gì đó hắn nghiêm túc nhìn cô “ Tiểu thư cô say rồi“. Nghe hắn nói
cô bật cười “ Ta hiện đang rất tỉnh táo” đúng vậy hiện cô rất thanh tỉnh nhưng tính cách lại trái ngược hoàn toàn so với lúc bình thường.
“ Tiểu..... ngô” chưa để hắn nói hết câu cô hôn lên môi hắn nhưng thật sự cô chưa bao giờ hôn cả chỉ mới đọc từ ' Yêu em từ giây phút đó'. Cô nhẹ nhàng hôn lên môi hắn rồi cắn nhẹ, nụ hôn mang nét ngây thơ đó của cô
làm hắn lâm vào bể kích tình. Hắn lấy tay đè sau gáy cô lại dùng lưỡi
khắc hoạ môi cô sau đó mới xông vào khoang miệng của cô cùng lưỡi nhỏ
của cô day dưa, hắn ôn nhu cũng cuồng dã hôn cô. Dù sao hắn cũng là đàn
ông bình thường mà người mình thương yêu trước mặt bày ra những dụ hoặc
như vậy cũng khó mà khống chế. Chờ lâu sau khi hai người thiếu dưỡng khí hắn mới buông môi cô ra kèm theo một sợi chỉ bạc ái muội, khẽ liếm lên
môi cô giọng hắn trầm trầm lên tiếng “ Tiểu t..... Nhi cho anh” . Chính
là lúc này cô không hiểu cảm xúc của mình nữa, cảm giác gì đó sung sướng nhưng cũng khó chịu đặc biết là cảm giác thân thể trong rỗng, cảm giác
trong miệng lại khô khát. Cô nhìn đôi môi ướt át của Bạch Dật khẽ nuốt
nuốt một ngụm nước bọt cô lại lần nữa hôn lên môi hắn nhưng lần này
không có sự ngây ngô như trước , mà đây cũng như là đáp ứng.
Nhận
được sự đồng ý của cô, hắn xoay người đặt cô dưới thân hắn bàn tay chạm
lên trên xương quai hàm tinh xảo rồi vòng sang dây kéo sau lưng. Nhẹ
nhàng cởi chiếc váy ra dáng người lung linh của thiếu nữ mới lớn hiện ra trước mắt hắn, dáng người thon gọn không thừa cũng không thiếu, da
trắng như bạch ngọc, bầu ngực no đủ bao bọc bởi áo ngực màu đen. Hắn
ngây ngẩn người nhìn cảnh đẹp trước mặt, cúi đầu xuống hôn lên bầu ngực
no đủ, dùng tay xoa xoa qua lớp bra dùng tay còn lại vuốt xuống vùng
bụng phẳng lì rồi lại vuốt ve đôi chân thon gọn sau đó hắn mới cởi hết
chướng ngại vật cuối cùng trên người cô. Dùng tay bao trùm cả bầu ngực
hắn hết xoa rồi lại bóp nắn mọi hình dạng, môi thì hôn lên cái cổ trắng
để lại những ấn ký do hắn tạo ra, sau đó một tay hắn dời đi khỏi bầu
ngực cô thay vào đó là miệng của hắn. Dùng miệng vân vê ra sức bú mút
bầu ngực no đủ như một đứa trẻ đôi khi lại cắn mạnh vào. “ Ân... Khó
chịu” cảm giác xa lạ khiến cô khẽ rên rĩ thành tiếng, tay kia của hắn
xoa nắn bồng đào của cô theo đủ mọi hướng làm cho đầu ngực sưng lên màu
đỏ sẫm trông rất mê người. “ Đừng cắn..... A” mỗi khi hắn ngậm, cắn làm
cô có cảm giác khó chịu nhưng lại càng muốn nhiều hơn nữa, cô ôm chặt
đầu hắn vào ngực mình. Toàn thân cô nóng rực chỉ dựa vào cảm giác mà rên rĩ.
Đôi mắt hắn nhiễm đầy tình dục nhìn chằm chằm vào tiểu huyệt
của cô, dùng hai ngón tay kẹp hạt châu của cô dùng sức kẹp, nắn không
ngừng làm cô tiết ra nhiều dịch nhờn. Sự sung sướng khoái cảm làm cô đắm chìm trong bể tình nhưng càng lúc lại càng khó chịu hơn “ Dừng lại..... ta không .....a..a..... ư”, hắn cúi đầu xuống đặt hai chân cô lên vai
đầu lưỡi không ngừng kích thích hạt châu bên ngoài của cô, ngón tay thì
xông thẳng vào tiểu huyệt đảo quanh “ Ân ... Thật thoải mái” cô rên rĩ
ra tiếng khi hắn đưa ngón thứ hai vào, rồi ngón thứ ba . Ba ngón tay
trêu đùa nơi mẫn cảm trong người cô “ Dật..... Ân thoải mái....
nhanh.... nhanh nữa” cô quyến rũ lên tiếng. Mồ hôi trên người hắn chảy
như tắm lại nhìn dung nhan yêu kiều kia, cởi khố quần ra dương v*t tím
xanh bại lộ trong không khó. Đưa ' tiểu đệ' của hắn đến trước tiểu huyệt nhờ lúc nãy có dịch trơn mà hắn dễ dàng vào phân nửa nhưng đến đây bị
tiểu huyệt cô kẹp chặt lại. “ Ngoan.... thả lỏng.. anh sẽ nhẹ nhàng tiến vào” cô nghe hắn dụ dỗ có phần bán tính bán nghi nhưng vẫn thử thả lỏng cơ thể. “ A....quá.... Dật tên lừa đảo... bại hoại” thân thể như bị xé
rách ra làm đôi đau đớn hơn khi bị thuỷ tinh đâm vào nữa, hắn ôn nhu hôn lên khuôn mặt cô, hắn biết Nhi của hắn mới lần đầu nên vô cùng đau
nhưng hắn không biết làm gì ngoài trấn an cô. Cảm nhận tiểu huyệt của cô từ từ buông lỏng hắn mới nhích thử hạ thân trong người cô, thấy cô ngay lập tức nhíu mày hắn cũng ngừng động tác. Cô thấy hắn không có ý định
động đậy thì thân thể vô cùng khó chịu “ Dật... Ngươi nhanh động ... ta
thật khó chịu” cô uốn éo thân mình nhích lại để cho của hắn đâm sâu hơn. Nghe cô nói hắn động thử thân mình, khoái cảm đánh úp đến làm cho hắn
thoải mái. Từ từ động thân mình đến lúc hắn điên cuồng ra vào trong hoa
huyệt càng lúc càng nhanh “ Ân.... ư.... A không chậm lại..... Dật
chậm.... a .. lại” mặc kệ cô kêu như thế nào hắn vẫn liên tục ra vào mỗi lúc một nhanh mỗi lúc một sâu hơn. Điên cuồng lật lộng khiến hai người
đạt nhiều khoái cảm càng nhiều. Đạt tới giới hạn thân thể hai người khẽ
run sau đó bắn ra ngoài.
Ta viết H còn non thông cảm nha mấy nàng, thật sự để ta * che mặt* khụ coi thêm . Thanhtuyenkoi Ok chưa nàng. Cảm ơn mấy nàng Talacahop, huyet_tu, Rika2808, SaoMai165 đã ủng hộ