Nhìn ca ca của mình muốn nổi bão cô đành phải mở miệng khuyên ngăn “ Thôi được rồi,
chẳng có gì to tát cả, ca ca huynh bình tĩnh đi” vừa nghe xong muội muội của mình nói Lcazh vội híp mắt cười nói “ Làm sao mà sinh khí được.
Nhưng mà ta không yên tâm về muội, không được ta quyết định rồi từ sau
ta ở thế giới này chung với muội” . Cô nhìn ca ca nghiêm túc như vậy
cũng chỉ thở dài “ Vậy được rồi nhưng ở đây huynh phải kêu muội bằng 'em gái' ta sẽ kêu huynh là 'anh', hiểu không? “ Lcazh cười tươi “ Tuân
theo lệnh muội.. à không .. em gái đại nhân “ nhỏ trong lòng phun trào
'Muội khống, muội khống là đây'. Cô không nói gì thêm chỉ quay mặt nhìn
hai kẻ kia ngay lập tức nhỏ và Tu La cũng gật đầu. Cô lười biếng nói “
Vậy thì được chúng ta ra khỏi đây” nãy giờ cô nhịn mùi thuốc khử trùng
muốn chết luôn đây mặc dù cô không thể chết được. Lạp Ảnh cũng vội quăn ' thi thể' của Tô Nhược lại, trong lòng không ngừng ghét bỏ ' Thân xác đó nãy giờ ăn đậu hủ Tu La quá nhiều'.
Thành phố về đêm rất đẹp ,
người người qua lại ồn ào tấp nập cảm giác thanh bình, vui vẻ nhưng đó
chỉ là mặt ngoài mà thôi, về đêm cũng chính là thời điểm mà những thế
lực hắc đạo hành động. Ở ngoại ô thành phố lúc này tiếng súng nổ ra liên tục, tiếng vũ khí va chạm ' Keng. ... keng ' vô cùng chói tai, mà hiện
tại trên bãi đất trống mùi máu tươi nồng nặc , những thi thể khắp nơi.
Cả đám sát thủ đang bao vây một người đàn ông mà không ai khác chính là
Lãnh Hàn Vũ. Một người bước lên phía trước lạnh giọng nói “Sát thủ Minh
ngươi hiện tại bị thương rất nặng tốt nhất nên đầu hàng đi”, Lãnh Hàn Vũ cười khinh bỉ “ Dựa vào các ngươi mà giết chết ta” mà hắn vừa dứt lời
thì tên kia cũng đầu lìa cổ rồi, không kẻ nào nghĩ hắn đột nhiên sẽ ra
tay nên không kịp phòng bị mà hắn thừa cơ hội giết chết mấy tên nữa.
“ Không tồi chút nào, con người được trình độ như vậy cũng đáng thưởng
thức” Lcazh lên tiếng bình luận mà nhỏ đang ở trong lòng Tu La cũng gật
đầu tán thành “ Không hổ danh là nam chính“. Cô lại lười biếng nói “
Nhưng theo ta thấy ta cũng chuẩn bị gặt linh hồn của hắn rồi” ,Tu La
lạnh lùng nói “ Con người yếu đuối” nói xong che mắt Lạp Ảnh lại “ Hắn
ta không có đẹp bằng ta không nên nhìn nữa” . Lạp Ảnh nghe xong phì cười “ Tu La ngươi đang ghen” mà ý thức được mình đang nói gì Tu La mở miệng phản bác “ Mới không có” xong còn mất tự nhiên xoay mặt đi chỗ khác,
Lạp Ảnh che miệng cười trộm sau đó khẽ hôi môi Tu La “ đồ ngốc ta chỉ
yêu mình ngươi“.
Cô và Lcazh vội lùi xa mấy bước nhìn hai kẻ tình
yêu đang thăng hoa này biểu tình nhìn bệnh dịch một dạng vậy. Lcazh chán ghét nói “ Hai ngươi thôi hành động khinh khủng đó đi kẻo ta đá xuống
dưới bây giờ, tuy độ cao hiện giờ của chúng ta mới 500m mà thôi nhưng
vẫn đau đấy” đúng vậy nãy giờ bọn họ lơ lửng trên không trung mà bình
luận nam chính Lãnh Hàn Vũ. “ Phụt” một con dao gâm ngay bụng hắn mà hắn cũng vừa lúc giết chết tên cuối cùng đó, “A đâm rồi đâm rồi, thật tuyệt kịch tình sắp xảy ra. Nữ chủ cứu nam chính” nhỏ vỗ tay hoan hô nhìn
cảnh phía dưới mà ba người đầu đầy hắc tuyến. Hắn khuỵ chân xuống đất
nãy giờ chiến đấu khiến hắn mất máu quá nhiều, tâm mắt dần mơ hồ nhưng
hắn không cho phép nhắm lại hắn hiện tại không được chết phải trả thù cô gái lần trước dám khiến hắn ra nông nổi này, nếu không phải cô gái đó
hắn đâu có khốn khổ như vậy. Cố gắng bước về phía trước mà máu cũng chảy nhiều ra, cô lắc đầu “ Ta nghĩ tên đó chết chắc rồi” , nhỏ bỉu môi “
Không được nam chính không thể chết được” , cô không thèm liếc mắt nhìn
phía dưới “ Ta không muốn can dự” mà Lcazh nghe em gái nói cũng nhất
quyết không tham gia còn Tu La thì thôi miễn bàn. Bỗng nhiên cô nhớ đến
gì đó “ Ta nhớ ra rồi. Hắn chính là kẻ bị ta bẻ gảy mấy cái xương” , nhỏ nghi hoặc “ Vậy thương thế hắn như vậy nếu hắn thật sự chết là do người hết tiểu tổ tông. Không được người phải cứu hắn, hắn chết lấy gì còn
những đoạn tiểu thuyết mà coi“.
' Rầm' hắn nặng nề ngã xuống đất, vì lòng từ bi cao cả không nói đúng hơn là do con nhóc Lạp Ảnh quá càu
nhàu nên cô từ bi cứu tên nam chính kia một lần. Trong chớp mắt cô xuất
hiện bên chỗ của hắn dùng một tay xách hắn lên rồi biếng mất, ba người
kia cũng biến mất vô tung mọi thứ quay lại yên tĩnh lúc đầu nếu ở đây
không có những 'xác chết' kia thì không ai nghĩ ở đây vừa xảy ra một hồi ác chiến.
————
Khi hắn tỉnh dậy thấy mình ở trong một căn
phòng xa lạ, vết thương cũng được băng bó lại . Hắn nhìn xung quanh : là ai đã cứu hắn. Mà rất nhanh câu hỏi của hắn được trả lời, một người con gái có vóc dáng hoàn hảo khuôn mặt thì bị che lấp bởi mái tóc không thể nhìn rõ khuôn mặt được nhưng hắn nhận ra là cô gái lần trước cũng là cô gái mang lại nổi nhục mà hắn lần đầu tiên trải phải. “ Ngươi.....” hắn
vừa định ngồi dậy liền bị cô nhanh tay ấn lại xuống giường “ Tốt nhất
ngươi nên nghĩ ngơi cho tốt” không thôi con nhóc Lạp Ảnh sẽ càu nhàu ta
cả ngày. Cô chán nản nhìn kẻ thương thế đầy mình kia, lấy tay bưng lên
chén cháo còn nóng hổi “ Ăn” mà hắn thấy cô như vậy cũng không làm gì
chỉ lẳng lặng nhìn cô. Bỗng muốn đùa với cô gái này một phen “ Giúp
người phải giúp cho chốt. Hiện tại tôi đang là người bệnh cô nên chăm
sóc mới phải” sau đó cô lại nghe hắn nghiến răng nói “ Nếu không phải do cô tôi cũng đâu ra nông nổi này“. Cô nhướng mi nhìn hắn qua mái tóc
trước giọng nói có chút trào phúng nói “ Do ngươi quá yếu“. “ Ngươi” hắn nghiến răng nghiến lợi lòng thầm nói chỉ cần hắn bình phục lại thì hắn
sẽ hảo hảo trừng phạt cô nhóc này. Mà chính hắn lại không biết quyết
định ngày hôm nay lại cho hắn biết nửa kia của mình là ai?