Tú Tài Gia Tiểu Kiều Nương

Chương 259: Lời nói khách sáo




Chờ dùng qua bữa trưa, Lục Vân Khai liền đi trấn trên, Đại Nha lại dẫn cặp song sinh bọn họ đi vào núi, Tống Tân Đồng ở Chu gia ngủ trưa một hồi rồi tỉnh lại cũng đã là giờ thân hai khắc, mặt trời đã dần dần dời đến phía Tây Nam.

Tống Tân Đồng đứng ở trong viện thư giãn thân thể, bốn phía nhìn nhìn cũng không nhìn thấy bóng người nào, cũng không biết Chu đại nương các nàng đi đâu.

Chậm rãi đi ra ngoài, mời vừa đi ra cửa viện liền gặp phải một phụ nhân nhà cách vách đang mang thai, Tống Tân Đồng nhớ tới sáng nay phụ nhân này cũng chạy tới xem náo nhiệt, có điều hình như nàng ta cũng không nói lời nào, cũng không có giúp đỡ Hứa thôn trưởng bọn họ.

“Ngươi là ra tìm Chu đại nương a? Nàng đi dưới ruộng nhỏ cỏ rồi.” Phụ nhân chủ động tiến lên nói chuyện.

Tống Tân Đồng nhìn nàng một cái, không quá muốn nói chuyện với nàng, cho nên chỉ là nhàn nhạt đáp một tiếng ‘nga’.

“Nhà ta chính là nhà bên cạnh kia, qua hệ với Chu đại tẩm rất tốt.” Phụ nhân nhiệt tình dính líu quan hệ: “Dù sao Chu gia cũng không có ai, không bằng đi nhà ta ngồi một chút? Dù sao cũng không có chuyện gì nha, chúng ta cũng có thể nói chuyện một chút.”

Tống Tân Đồng lắc đầu: “Không cần, ta muốn đi ra ngoài tìm người.”

“Trời nóng như vậy tìm người nào a? Ngồi xuống dưới cây này nghỉ mát một chút.” Phụ nhân ngồi xuống tảng đá dưới bóng cây: “Ngồi một chút đi, ta cũng sẽ không ăn ngươi, liền tùy tiện nói chuyện chút.”

Tống Tân Đồng nhíu nhíu mày, cảm thấy người này ân cần đến rất quá đáng.

“Ngươi yên tâm, nhà chúng ta với Hứa thôn trưởng bọn họ cũng không phải người chung đường, lúc trước khi phát sinh những chuyện kia, công công chúng ta bọn họ cũng chưa có chuyển tới đâu: “Các ngươi là người từ đâu tới a?”

Tống Tân Đồng cũng không nói vị trí cụ thể, chỉ là tùy tiện nói một chút: “Chỗ đó cách nơi này không xa.”

“Chỗ cách không xa? Là trấn nào của Lâm huyện?” Phụ nhân lại hỏi.

Tống Tân Đồng không nói chuyện.

Phụ nhân nhìn bộ dáng của nàng, liền cảm giác mình đã đoán đúng, nhất định là thôn nào của Lâm huyện, đoán chừng là trấn bên kia Nam sơn kia, nghe nói tiểu trấn bên kia phồn hoa hơn tiểu trấn bọn hắn bên này rất nhiều, xem quần áo bọn hắn mặc, đoán chừng là thương hộ ở trên trấn.

“Vậy cô gia các ngươi là làm gì a?” Phụ nhân lại từ suy đoán của mình hỏi: “Xem ra cũng không phải là nhà làm ruộng phổ thông, có thể thoáng cái ra nhiều bạc sửa mộ như vậy, trong là mở cửa hàng đi?”

Thì ra là muốn nghe được mấy cái này a, Tống Tân Đồng cười nhạo, không nói chuyện.

Phụ nhân thấy nàng cúi đầu cười, nhận định bản thân lại đoán đúng, lại nói: “Các ngươi thật đúng là rất có phúc, gả cho một người tốt, còn nguyện ý thay gia gia ngươi sửa mộ, đối với ngươi thật là tốt.”

Tống Tân Đồng cười cười, nàng đích thực là cho một người tốt, Lục mẫu với Lục tú tài đối đãi nàng và cặp song sinh đều đặc biệt tốt.

“Bụng ngươi này cũng gần ba bốn tháng rồi đi?” Phụ nhân lại nói: “Ta cũng sắp chín tháng, có tháng nữa cũng nên sinh, cũng không biết là con trai hay con gái. Đây đã là thai thứ ba của ta rồi, sinh hai nhi tử, lại sinh một đứa con gái nữa cũng không sao.”

“Ta thấy ngươi đây mới là thai đầu đi? Sinh con trai còn tốt, nếu như sinh con gái thì…” Phụ nhân tự cho là đúng dùng ánh mắt thương hại nhìn Tống Tân Đồng: “Nhà cô gia ngươi gả là nhà có tiền đi? Nhà người như vậy khẳng định muốn nhi tử, nếu như ngươi sinh cái nữ nhi khẳng định bị mắng chết.”

Ta sinh nhi tử sinh nữ nhi ngươi quản cái rắm a? Tống Tân Đồng trợn trắng mắt liền muốn đi về trong viện.

Phụ nhân thấy nàng muốn đi, lại vội nói: “Ai, ngươi đừng có đi gấp a, ta cũng là hảo tâm nhắc nhở ngươi.”

“Không phiền ngươi nhắc nhở.” Tống Tân Đồng lãnh đạm nói.

Phụ nhân vội nói: “Ta đây không phải là nghĩ cho ngươi sao, ta là biết có phương pháp có thể sinh nhi tử, xem tướng mạo ngươi cũng thân thiết, cho nên mới muốn nói với ngươi một chút, ngươi không muốn nghe cũng được.”

Ha ha! Nếu như nàng là người thời đại khẳng định liền ba ba sán tới, muốn phương pháp sinh nhi tử đi, đến lúc đó khẳng định tốn không ít bạc.

Đáng tiếc, nàng không ngốc như vậy.

Muốn từ chỗ nàng đây hỏi thăm tin tức, muốn bạc của nàng, tưởng bở! Đi nằm mơ đi!

Nàng kiếm bạc của bọn họ còn không sai biệt lắm!

“Trời nóng như vậy, ta vẫn là đi về trước, bị cảm nắng cũng không có lời.” Tống Tân Đồng lạnh nhạt nói xong cũng đi về phía viện, đóng cửa lại còn nghe được tiếng phụ nhân kia lải nha lải nhải.

Tống Tân Đồng lười phản ứng nàng ta, đến phòng bếp lấy một chậu nước rửa mặt, mát mẻ một chút rồi mới đi ra, bên này Chu đại nương đã đeo một gùi dưa chuột, dây mướp mấy loại rau này về: “Tân Đồng ngươi tỉnh a?”

“Vừa mới tỉnh.” Tống Tân Đồng giúp đỡ Chu đại nương lấy dưa chuột từ trong gùi ra để vào chậu, phát hiện phía dưới còn có không ít rau heo, Chu gia còn nuôi hai con heo, chờ lúc ăn tết bán một con giết một con, đến lúc đó giữ một chút làm thịt khô, còn lại đều bán kiếm chút bạc.

Kỳ thực đại đa số nhà nông hộ đều là như vậy, năm nay Tống Tân Đồng ở nhà cũng nuôi hai con, chờ cuối năm giết toàn bộ làm lạp xưởng với thịt khô, người trong nhà nhiều, ăn cũng đặc biệt mau.

“Chu nãi nãi, nhà sát vách có một phụ nhân mang thai đúng không?” Tống Tân Đồng hỏi.

“Sát vách không có a?” Chu đại nương nghĩ nghĩ: “Có phải là cái thai phụ buổi sáng ở ngoài cửa viện hay không?”

Tống Tân Đồng gật đầu.

“Úc, người nọ ở giữa thôn, gả cho nam nhân dòng bên Hứa gia.” Chu đại nương vừa nói xong lập tức đề phòng: “Nàng tới tìm ngươi? Hỏi ngươi cái gì?”

Tống Tân Đồng nhíu mày, không nghĩ đến một thai phụ vậy mà chạy tới làm nằm vùng, thật đúng là trâu, may mắn nàng cảnh giác cái gì cũng không nói: “Nàng hỏi chúng ta từ đâu tới, trong nhà làm gì, nhưng ta không phản ứng nàng.”

Chu đại nương nghe xong tức giận mắng: “Hứa thôn trưởng bọn họ thật đúng là chưa từ bỏ ý định, lúc trước vốn chính là lỗi của bọn họ, hảo hảo nói lời xin lỗi thì xong rồi mà, sao lại làm loại chuyện này.”

“May mắn Tân Đồng ngươi chưa nói, nếu không bọn họ khẳng định tìm phiền phức với các ngươi, những kẻ này tâm nhãn nhỏ đến không được!”

Tống Tân Đồng nghe nhịn không được nhíu mày: “Vậy chờ sau khi chúng ta đi, bọn họ có thể trả thù Chu nãi nãi các ngươi hay không?”

“Hắn dám!” Chu đại nương nói: “Cháu trai của muội muội nhà mẹ ta làm tiểu lại trong huyện nha, nếu là bọn hắn dám tìm phiền phức với chúng ta, chúng ta chắc chắn để cho bọn họ ăn không hết còn gói đem đi.”

Thì ra còn có vụ này, Tống Tân Đồng hơi nhíu mày.

Chu đại nương lại nói: “Tân Đồng a, các ngươi nếu là có văn thư gì lên chuyện cũng có thể đi tìm cháu trai của muội tử kia của ta, hắn hẳn là có thể giúp đỡ.”

“Cảm ơn Chu nãi nãi, sau này hãy nói đi, chỉ cần bọn họ không tìm các ngươi làm ầm ĩ là tốt rồi.” Tống Tân Đồng áy náy nói: “Cũng là chúng ta không nghĩ đến, náo một trận thế cho các ngươi thêm nhiều phiền toái như vậy.”

“Này có liên quan gì, ta sớm không quen nhìn cả nhà đám người Hứa thôn trưởng kia, các ngươi hạ uy phong của bọn họ như vậy, trong thôn không biết có bao nhiêu người cảm kích các ngươi đâu.” Chu đại nương sang sảng cười nói: “Hứa thôn trưởng ích kỉ đến không được, chuyện tốt gì toàn bắt hết về nhà mình, người khác họ đều lấy không được chỗ tốt gì, mọi người nhưng oán hận rất sâu, ngươi như vậy còn giúp mọi người trút giận.”