[ABO] Từ O biến A sau ta chỉ nghĩ ăn cơm mềm
Chương 4
Tác giả: Thanh Chi Lệnh
Ấn tượng đầu tiên của Dung Huy sau khi nhìn thấy Lục Ngộ Thanh tóm tắt trong một chữ------- Đẹp!!!
Ấn tượng thứ hai là ------- đẹp nhưng có điểm biệt nữu.
Nhưng sao lại thấy biệt nữu, cậu cũng không biết nên nói sao.
Thói quen trước mặt người lạ thì phải thanh lãnh cao quý như đóa hoa, Dung Huy lập tức áp chế cơn say, khôi phục bộ dáng thanh lãnh thường ngày, nhưng cái mặt đỏ như cà chua kia không có cách nào áp xuống, cho nên bộ dáng thanh lãnh này nhìn rất đáng yêu, tương phản manh chết người.
" Anh là....!"
Dung Huy lần trước say rượu khi tỉnh quên mất chuyện xảy ra ở nhà vệ sinh, nhớ mang máng là mình có nói chuyện với ai đó, nhưng không nhớ rõ người đó là ai, cũng không nhớ người kia nói gì.
Huống chi Lục Ngộ Thanh còn thay đổi phong cách, cậu nhận ra được mới là lạ.
Lục Ngộ Thanh không nghĩ sẽ xảy ra trường hợp này, lập tức nắm chặt tay, sau đó hoàn hồn buông tay, phải bình tĩnh, bình tĩnh!
Lục Ngộ Thanh, mày hiện tại không phải phố bá, không phải giáo bá, mày là một Omega đáng yêu mới ra lò, kiềm chế sức mạnh từ thời cha sinh mẹ đẻ của mày lại.
Anh cười tươi, ho nhẹ sau đó nói: " Cậu không nhớ tôi? Mấy hôm trước chúng ta đã gặp nhau ở toilet này, lúc đấy cậu uống say.
"
Dung Huy lần uống say gần đây nhất là lần trước đó, nghe anh nói vậy cậu liền nghĩ tới, bất quá hắn chỉ nghe Tiểu Tinh Tú sau khi say rượu cậu ôm ai đó sống chết không buông, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, cho nên người này....chính là người bị hại hôm kia?
Ý nghĩ dâng lên, cậu chỉ cảm thấy mặt lại nóng thêm 10 độ, vô cùng áy náy nói: " Ngượng ngùng.......!Lần trước tôi không làm phiền anh chứ?"
Đáng yêu!!
Nhìn cậu thẹn thùng mặt ửng đỏ, Lục Ngộ Thanh nội tâm giống như biến thành si hán*, hai mắt tỏa sáng, biểu cảm trên mặt phải cố gắng khắc chế
*Si hán: Cho bạn nào chưa biết thì si hán là biểu hiện của người đàn ông chân thành tha thiết yêu một ai đó.
Phải nhịn xuống, ngàn vạn lần không thể dọa người ta chạy.
" Không sao, không sao.
Chúng ta đều là Omega, sao có thể phiền chứ."
Dung Huy mặt lập tức cứng đờ, trong lòng ủ rũ suy nghĩ, Omega? Haizz rất nhanh liền không phải.
Cậu sắp trở thành biến thái!
Cậu là Omega đáng yêu như vậy thế nhưng phải trở thành biến thái, thật là cực kỳ bi thảm, trời đất không dung mà.
Dung Huy cực kỳ bi thương nhưng trước mặt người lạ phải cố nén lại.
Hình tượng hình tượng, cậu là Omega ngon lành như vậy không thể trước mắt người khác OOC hủy hình tượng được.
" Cậu cũng là học sinh của Đại Học Thiên Hải? Học năm mấy rồi? " Lục Ngộ Thanh cười có chút biệt nữu dò hỏi.
Dung Huy hít hít cái mũi nhỏ, cười nhạt nói: " Ca ca anh cũng học ở đó phải không? Em học khoa tiếng Trung năm nhất, là tân sinh viên năm nay.
"
Lục Ngộ Thanh mắt càng sáng, lúc này cười lên vô chân thành, tủm tỉm nói: " Vậy em phải kêu anh là học trưởng nha, anh là....!"
Giọng nói bị mắc kẹt trong phút chốc.
Dung Huy ngẩng đầu mặt đầy nghi hoặc, " Ca ca anh sao vậy? "
Sao vậy?
Là một câu hỏi hay.
Lục Ngộ Thanh lúc này mới nghĩ đến mẹ nó anh học khoa Thể Dục! Thể! Dục!
Một Omega mềm mại, dịu dàng ai lại đi học khoa Thể Dục?!
Nếu anh nói ra chẳng phải kế hoạch liền tiêu? Nếu vậy anh làm sao còn dùng phương phức khuê mật Omega để tiếp cận bé dễ thương này đây!?
Trong đầu suy nghĩ bay loạn, có lẽ anh quá mức vội vàng, nhưng tình huống này làm anh trong cái khó ló cái khôn suy nghĩ được 1 lý do quá hoàn mỹ nên cúi thấp mặt ra vẻ cô đơn nói: " Em thật lợi hại, khoa tiếng Trung điểm chuẩn lấy rất cao,anh không giống em, anh là đặc chiêu sinh.....!"
Anh gục đầu xuống suy nghĩ xem mình có diễn đạt vai diễn " Nhu nhược đáng yêu " không nhỉ, xem ra sau khi về nhà phải xem nhiều video để học tập tốt trở thành một Omega đáng yêu, sau này không cùng đám kia đi đánh lộn nữa.
Dung Huy quả nhiên không nhìn ra nhu nhược đáng yêu, cậu nhìn ca ca ủ rũ cụp đuôi bộ dáng mất mát, hơi sửng sốt, sau đó nghiêng đầu chớp chớp đôi mắt to tròn, " Không sao ca ca, kỳ thật em cũng không phải trúng tuyển một cách đúng đắn, ba em quyên cho trường một tòa thư viện nên được á.
"
Đúng vậy, Dung Huy quả thật không nói dối, thành tích của cậu tuy không kém, nhưng để đậu Đại học Thiên Hải thì điểm của cậu còn kém, ba cậu quyên một cái thư viện nên mới được vào học.
Cậu cũng không cảm thấy mất mặt, việc này chứng minh nhà cậu rất yêu thương cậu, người khác muốn quyên còn không quyên được đâu, hơn nữa về sau cậu đi học cũng không quá mệt, so với các bạn học khác tốt hơn rất nhiều.
Hừ, cậu chính là thanh thuần như vậy sẽ không làm ra vẻ như rất thông minh.
Lục Ngộ Thanh: “……”
Phut! Một phát xuyên tâm.
Nhìn bé dễ thương đem việc quyên tòa thư viện treo bên miệng, trái tim sắt thép của anh đột nhiên bị hòa tan.
Cho nên, muốn cùng bé dễ thương làm bạn bè, anh cũng phải quyên góp một cái gì đó sao? Nếu vậy anh với bé dễ thương có duyên không phận rồi sao?
Tình yêu của anh chưa bắt đầu đã kết thúc rồi sao?!
Không được, không thể từ bỏ, Lục Ngộ Thanh mày có thể bỏ lỡ bé Omega đáng yêu lại thơm ngào ngạt này sao? Đám bạn bè xấu xa kia sẽ có một Omega đáng yêu như này sao?
Chắc chắn không có!!
Bất luận ra sao, anh phải nắm bắt cơ hội trước mắt.
" Cảm ơn em, anh thấy khá hơn nhiều rồi.
Chúng ta có thể làm bạn không? Tên em là gì vậy? " Lục Ngộ Thanh nói.
Nếu bé dễ thương chịu trao đổi tên với mình, vậy là mình còn hi vọng, nếu không chịu nói tên ra vậy...vậy lần sau lại đến hỏi nữa!
Lại không nghĩ đến ngay sau đó Dung Huy sắc mặt kinh hãi, hoang mang vội móc điện thoại ra truy cập vào diễn đàn trường xem bảng xếp hạng, xem xong lập tức thở phào nhẹ nhõm.
" May quá vẫn còn đó vẫn còn có! Không có rớt! "
Sau đó kinh ngạc nhìn về phía Lục Ngộ Thanh, " Lục ca ca anh không xem diễn đàn trường sao? "
Lục Ngộ Thanh chột dạ, " Anh, anh có xem.
"
Dung Huy cố nén thương tâm, " Vậy anh sao không nhận ra em! Rõ ràng em là O đẹp nhất trường không phải sao?! "
Tuy cậu sắp trở thành biến thái, xếp hạng O này sớm muộn cũng sẽ bị gỡ xuống nhưng việc này không gây trở ngại đến việc hiện tại cậu vẫn vô cũng hưởng thụ nó, quyến luyến không quên.
Thế nhưng có người không biết cậu? Cậu không cho phép chuyện đó xảy ra!
Lục Ngộ Thanh: “……”
Lại lần nữa trúng đạn!
Anh nghĩ lại, điện của của mình trừ bỏ việc để gọi điện, gửi tin nhắn còn có tác dụng gì nữa đâu, tháng trước anh mới dùng nó quăng vào mặt của một tên lưu manh, tuy vậy nó vẫn kiên cường mà sống không bị hư, thật không hổ là đồ anh đào ở chợ second-hand sơn trại, đúng là cứng như gạch, lì như trâu.
" Chính là, chính là anh muốn nghe em nói, không được sao? " Lục Ngộ Thanh lại gục đầu xuống, anh đã học được kỷ xảo, kỹ thuật diễn chưa được như các ảnh đế nhưng chỉ cần cúi đầu, dù mặt có nghiến răng nghiến lợi hay thương tâm cũng không ai thấy.
Còn bao nhiêu từ đuôi có thể thêm vô cho hay hay như là cái gì nha, đâu, á, í..
Có thể sử dụng vô cùng dễ thương.
Dung Huy quả nhiên liền tin, lập tức vui như hoa, nhảy nhót nói: " Thì ra là vậy nha, được.
Em liền chính miệng nói cho anh, em là Dung Huy, anh có thể gọi em là Tiểu Huy hoặc có thể kêu là đàn em.
"
" Được, Dung Dung.
" Lục Ngộ Thanh cười đầy cưng chiều nói.
Dung Dung....!Dung Huy mặt lại đỏ thêm một tầng, lắp bắp nói:
" Anh anh anh....!"
" Anh thì sao?? " Lục Ngộ Thanh ra vẻ vô tội, anh phát hiện nói chuyện cùng bé dễ thương, bản thân cũng là đang học tập để làm một Omega mềm mại đáng yêu, xem xem, mới xíu thôi mà mình đã trêu được bé dễ thương rồi nè.
Anh tin tưởng không bao lâu nữa, mọi người phải lau mắt mà nhìn.
Xem mấy tên kia còn cười nhạo anh được không!
" Anh sao, sao có thể kêu em như vậy....!" Dung Dung hai chữ này có thể kêu sao? Dung Huy cảm thấy hôm nay mình uống rượu quá nhiều rồi, nếu không sao nghe 2 từ Dung Dung lại mặt đỏ tai hồng chứ.
Da mặt mình đã mỏng đến tình trạng này rồi sao?
" Người trong nhà em cũng chưa gọi như vậy nha? " Cậu ngại ngùng nói.
" Anh không thể kêu như vậy sao? Chúng ta rõ ràng đã làm bạn bè rồi mà, chẳng lẽ không phải hả? " Lục Ngộ Thanh giả bộ tủi thân nói.
Có trời mới biết anh véo đùi của mình mạnh đến cỡ nào, mới khổ sở nặn ra một ít nước mắt nhiều đến mức phải lấy kính lúp ra soi mới thấy được.
" Cũng không phải không thể.
" Dung Huy bắt đầu ngà say, nhưng đầu vẫn nổ lực cố gắng tỉnh táo, " Nhưng chúng ta mới quen biết không lâu, làm vậy có quá thân không? "
Lục Ngộ Thanh cưỡng từ đoạt lí, " Chuyện này bình thường mà, có người vừa gặp đã thân giống như đã quen từ lâu.
Bạn bè của anh.....!" Bạn của anh còn có người ngày đầu gặp hôm sau đám cưới, đánh dấu xong hết luôn rồi.
May mắn anh kịp ngậm miệng lại, nếu không nếu bé dễ thương nghe được sẽ nghi ngờ thân phận Omega đáng yêu mà anh tạo ra?
" Bạn bè của anh làm sao? " Dung Hut nghiêng đầu hỏi.
Bé dễ thương hơi say nghiêng đầu qua, mắt chớp chớp, chớp đến tâm Lục Ngộ Thanh vô cùng ngứa.
" Bạn anh....!Bạn anh cũng giống chúng ta vậy đó! "
Không cần biết đứa bạn là ai, có tồn tại hay không, anh đã nói có vậy sẽ có, không có cũng phải có!
Nếu bé dễ thương tiếp tục hỏi, anh sẽ phải tìm đâu ra một đứa bạn đây?
Bên đây Lục Ngộ Thanh đang suy tư, ngay sau đó sắc mặt anh thay đổi, ánh mắt sắt bén cũng không rảnh li việc Dung Huy ở đây mình sẽ bại lộ, lập tức định sắn tay áo lên chuẩn bị đánh nhau.
Dung Huy mê hoặc, sau đó cậu ngửi được trong không khí có mùi tin từ tố, hơn nữa là mùi của Alpha!
Mỗi giới tính khác nhau đều có nhà bệ sinh riêng, tin tức tố không có khả năng bay mùi qua nên đây, nhưng hiện tại bọn họ ngửi được mùi của Alpha.
Dung Huy trong lòng lập tức sợ hãi, có khi nào mình đã phân hóa thành công? Và phân hóa thành Alpha mùi vị khó ngửi!?
Buông cậu ra, cậu muốn chạy!
" Em ngoan ngoãn đi, đừng nhúc nhích, để gọi cảnh sát.
" Lục Ngộ Thanh nghiêm túc nói.
Mẹ nó, dám ở trước mặt lão tử mà phát tao, còn quấy rầy anh kết giao bạn bè, hôm nay anh phải đập cho tên đó nhừ tử.
Dung Duy lúc này mới nhận ra, không phải do cậu phân hóa thành Alpha, tin tức tố của cậu cũng không biến thành mùi tanh, mà là có Alpha xông vào WC Omega quấy rối tình dục!
Mắt thấy Lục ca ca mới quen muốn ra ngoài một mình, Dung Huy cảm thấy cảm động không thôi, lập tức mắt đẫm lệ giữ chặt cánh tay anh, " Lục ca ca anh từ từ, chúng ta trốn vào đám người đợi hổ trợ đi, nguy hiểm lắm! "
Cậu trăm triệu lần không nghĩ đến, người mới quen biết Lục ca lại tốt như vậy, gặp nguy hiểm lại bảo vệ cậu đầu tiên.
Dung Huy......Dung Huy quá cảm động!
Tuy cảm động lắm, nhưng cậu không muốn đối phương lấy cứng chống cứng đâu, gọi điện thoại kêu người ta đến giúp đỡ là được rồi.
Nếu muốn cậu cùng đi ra đánh địch? Đừng.
Dung Huy cái gì cũng không hiểu, nhưng rất hiểu bản thân mình, làm một đóa hoa được cưng chiều từ bé, nắm tay của cậu mạnh lắm là đập chết được con muỗi.
" Nghe lời." Lục Ngộ Thanh không nghĩ nhiều, khí phách hiên ngang mà đạp cửa phòng vệ sinh.
Anh muốn tận mắt nhìn xem tên vương nát đản nào muốn quấy rầy chuyện của của anh!
Nhưng một màn vừa xảy ra trong mắt Dung Huy chính là Lục ca ca vì bảo vệ mình mà xông ra nghênh đón kẻ địch.
Dung Huy cắn chặt mỗi thầm nghĩ trong lòng: Không ngờ Lục ca ca tốt như vậy, quả thật là một Omega dịu dàng sao mà có thể đấu với tên Alpha lưu manh ngoài kia?! Sao anh ta lại ngu như vậy.
Cậu lập tức móc điện thoại ra gọi chó Tiểu Tinh Tú, " Tiểu Tinh Tu mau đến toilet cứu người! Có Alpha động dục xông vào nhà vệ sinh Omega, có một Omega vì bảo vệ tao mà đi ra ngoài đánh nhau, mau tìm người cứu anh ấy đi!! "
Cậu không giúp được Lục ca ca, chỉ có thể gọi người cứu giúp, Lục ca ca anh phải kiên trì nha!
Tiểu Tinh Tú cúp điện thoại sắc mặt tối sầm, dám có người ở địa bàn của cậu giương oai, ngại tuổi thọ quá dài nên không muốn sống nữa!
" Cường tử, mang người đi theo tôi!! "
" Dạ! "
Đoàn người hùng dũng mạnh mẽ đi đến toilet, thật xa nghe được có người kêu rên thảm thiết.
Tiểu Tinh Tú trong lòng lộp bộp.
Chết! Chẳng lẽ mình đến chậm?!
Cậu lập tức đi nhanh hơn tiến về phía nhà vệ sinh.
" Cứu mạng-------! "
" Cứu mạng đi! "
" Tha cho tôi......tôi tôi, tôi không dám nữa! "
Lục Ngộ Thanh cười lạnh, lại đấm một đấm vào bụng, " Cho mày động dục này, mày lại lãng cho tao xem! "
" Không dám....không dám! Huhu...!Đại hiệp tha mạng....!" Tên kia nước mũi, nước mắt rơi, hình tượng xấu xí khó coi.
Người trẻ tuổi đạp lên trên người của hắn ta, mặc một bộ quần áo mềm mại, nhưng nắm đấm lại cứng như sắt.
Anh càng đánh càng hăng, hình tượng Omega dễ thương bị chó rặm, có thể thấy lúc nãy anh đã phải kiềm nén khổ như nào, giờ mới có cơ hội phát tiết.
Sướng!
Đánh đên vui sướng, thời gian trôi nhanh qua.
Ngay lúc Tiểu Tinh Tú chạy đến tiếp ứng Dung Huy, nghe được tiếng kêu thảm thiết, trong lòng lo lắng.
" Tinh Tú, Tinh Tú....!Mày có thấy Lục ca ca không? Anh ấy không sao chứ?! " Cậu chạy đến chỗ Tinh Tú, nhìn đối phương lo lắng hỏi
Tiểu Tinh Tú vẻ mặt chết lặng mà nhìn về một hướng.
Dung Huy cũng theo đó quay đầu xem...!Tiếp đó trầm mặt.
Lúc nãy cậu nói gì ta?
Lục ca ca đi ra ngoài nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
Đúng vậy.
Hiện tại đám Alpha lưu manh thật sự rất nguy hiểm.
- -------------------------------------------------------
Nếu mọi người thích truyện mình edit.
Mọi người chỉ nên đọc ở trang chính chủ thôi nhé.
Là trên W.a.t.t.p.a.d ???? của Ổi nha.
Cảm ơn mọi người!.