Tù Nô Tân Nương: Cải Tạo Tổng Tài Gay Của Giới Hắc Đạo

Chương 50: Chuyển vào biệt thự




Ngay giữa trưa hôm sau, vì sẽ phải xa Tiểu Đào lâu, Đào Chỉ Yêu thật không nỡ, cho nên liên xin nghỉ cho nó, sau đó đưa Tiểu Đào đi chơi trò chơi.

Hai người đi xe Cáp treo, vòng quay cao chọc trời, xoay ngựa gỗ. xe lướt nước... mỗi thứ đầu chơi một lượt, đến xế chiều họ tuy trong tay đi bộ về nhà.

Theo thói quen, sau khi về đến nhà Đào Chỉ Yêu xuống bếp, làm những món Tiểu Đào thích ăn nhất: sườn xào chua ngọt, trứng xào cà chuoa khoai tây chiên, còn có canh cái. đều là những việc như những buổi tối bình thường khác, nhưng hôm nay hơn' người cùng ăn và nói chuyện cười đùa thật sự vui vẻ và hạnh phúc.

Nhìn thấy mẹ cười có chút gượng gạo, thực ra Đào Tiểu Đào hiểu và cảm nhận đươc. bởi vì mỗi lần mẹ phải xa nhà, đều dẫn nó đi chơi trò chơi, chơi xong lại về làm đồ ăn ngon cho nó.

Ăn cơm chiều xong, Đào Chi Yêu tắm cho Tiểu Đào, mỗi lẫn lau đến cái bớt trên trán nó, còn có chiếc vòng trên cổ nó, Đào Chi Yêu cảm thấy hơi kỳ lạ.

Thay vì tự tắm rửa thì hôm nay Đòo Tiểu Đào đươc mẹ tắm cho, làm nũng nói: “Mẹ, đêm nay chúng ta cùng nhau ngủ một giấc thật ngon đươc không?” Đào Chỉ Yêu nhìn thấy hai mắt Đào tiểu Đào sáng long lanh, bộ dáng thật sự mong đợi, gật đầu nói: "ĐƯỢC mẹ cũng rất: muốn ngủ cùng Tiểu Đào. "

Đào Tiểu Đào cũng chẳng quan tâm đến bọt xà phòng trên người mình, ôm mẹ thắm thiết một cái.

Đào Chỉ Yêu nói to: "Đứa bé này, quần áo mẹ bị bấn hết bây giờ. "

Đào Tiểu Đào vui về cười, hì hì nói: “Vậy thì mẹ con mình cùng nhau tắm”

'Tiếu quỷ". Đào Chỉ Yêu cốc đầu nó, khế cười. Sau một hồi tranh luận thì cũng tắm xong cho Tiểu Đào, Đào Chỉ Yêu Ôm Tiểu Đào, hôn nhẹ rồi đặt nó lên giường. Khi nằm bên cạnh Tiểu Đào, Đào Chỉ Yêu đột nhiên khế nói: "Bảo Bối ngày mai mẹ phải đi công tác rồi!” i

Đào Tiểu Đào im lặng hồi lâu, sau đó lại hé mới cưới, nằm gọn trong lòng mẹ, làm nũng nói: "Lần ngày mẹ đi nhanh một chút được không?”

Đèo Chỉ' Yêu Gật đầu nói: "Lần này mẹ đi không lâu đâu, hơn nữa mẹ sẽ thường xuyên về thăm Tiểu Đào. Thời gian mẹ không Ở nhà, mẹ dặn di Tiểu Vũ đến chăm sóc Tiểu Đào đươc không?”

ĐÀo Tiểu Đào nói:”Mẹ,có thể tự chăm sóc bản thân, con không muốn bị dì làm phiền, luôn giành chơi máy tính với con, như là đứa trẻ vậy. " Miệng thì nói như vậy nhưng thực ra Tiểu Đào vẫn rất thích cùng tranh luận với dì.

Từ khi Tiểu Đào sinh ra đã quan với sự có mặt của Tô Tiểu Vũ. hai người tuy hay cãi nhau nhưng vẫn là đôi bạn tri kỷ.

Đào Chí yếu năm quay ngược lại, khế nói: “Bảo bối, con có thể không trách mẹ bỏ con ở nhà một mình được không?"

Đào Tiểu Đào cười nqot ngào nói: "Có sao

đâu ạ, đó là mẹ đi công tác mà. HƠn nữa chẳng phải mẹ nói sẽ hay trở về thăm con sao?” Tuy nó biết, mẹ không phải đi công tác nhưng mà... nó hi vọng mẹ không phân tâm vì lo lắng cho nó.

Nó chính là bảo bối của mẹ, nó không thể trở thành gánh nặng của mẹ.

"Ngốcl Đào Chí yêu hôn nhẹ lên trán nó, dịu dàng nói: "Ngủ ngon nhé bảo bối. " "Ngủ ngon, mẹ."

Sớm ngày thứ hai, Đào Chí yêu sắp sửa hành lý đơn giản, trang điểm nhẹ nhàng rồi mới đánh thức Tiểu Đào, làm cho nó bữa ăn sáng thật ngon rồi đưa nó đến trường. trước giờ đi, có gọi điện cho Tô Tiểu Vũ.

Cô căn dặn dò thật kĩ lưỡng rồi mới yên tâm rời đi. Mang theo không nhiều hành lý đi tới nơi mà cô phải cải tạo người chủ nhà.

Bấm chuông đã lâu nhưng không thấy ai trả lời, Đào Chỉ Yêu chuẩn bị rời đi thì cánh cửa đột nhiên mở ra. Hiện ngay trước mắt, một người tóc đuôi gà, đôi mắt lờ mờ ngái ngủ, sắc mặt xám xịt, hơn nữa còn không mặc quần áo ngủ, trên thân hình trần trụi của hắn chỉ là một chiếc quần bơi. Đào Chỉ' Yêu bị choáng vì cảnh trước mắt, chiếc vali trong tay rơi xuống đất.

Tiếng vang này, cuối cùng cũng đánh thức Cung Nhã Thương, hắn ngáp một cái, lạnh lùng nhìn Đào Chỉ Yêu đang trợn mắt há mồm, hờ hững nói: “Cô nên thấy may mắn vì tôi không có thói quen ngủ trần. Vào đi, đừng quấy rầy giấc mơ của tôi. “

Đào Chỉ Yêu nuốt nước miếng một cách khó khăn, hắn nói vậy là ý gì, nếu như hắn có thói quen ngủ trần, thì có phải vừa nãy cô sẽ thấy một người đàn ông trần như nhộng hay không?

Cung Nhã Thương dẫn cô vào tòa biệt thự khổng lồ chỉ có một người đuy nhất ở, căn phòng rất nhỏ lại bừa bộn, liếc nhìn Đào Chỉ Yêu một cái, lạnh lùng nói”: “Đây chính là của cô, cô tự nhiên đi “

Đào Chỉ Yêu hit sâu vài hơi, cuối cùng nặn ra một nụ cười nhiên nói: “Cám ơn Cung tiên sinh. "

Cung Nhã Thương thấy cô không tỏ vẻ gì, nhất thời cảm thấy mất hứng thú, mình thì đi về phòng rửa mặt