Tự Mộng

Chương 5: Có muốn thoải mái hơn không?




Cố Tử Ninh cảm giác như tất cả của mình đang bị nắm trong tay Bạch Khải Hạp, cậu cứ dần dần sa vào mà không thể kiềm chế được.

Hắn lần này cũng không có thô bạo tiến vào, cũng không có ngang ngược xâm chiếm mà chẳng qua chỉ là theo từng đường cong xinh đẹp của cậu hôn xuống khiến cho cơ thể nhạy cảm đã mềm nhũn kia lại trận trận run rẩy. Cảm giác đê mê từ sống lưng kéo dài tới xương cụt, tất cả tế bào của cơ thể cũng run lên, theo động tác của Bạch Khải Hạp mà chạy tán loạn khắp cơ thể…

Y phục của hai người thì đã tứ tán, hắn đột nhiên phát hiện Cố Tử Ninh có cái gì không đúng cho lắm. Cậu mặc dù đang rất hưởng thụ nhưng sau lưng lại hiện ra những vết hằn tròn tròn to bàn nửa bàn tay màu đỏ. Bạch Khải Hạp liền bế ngang cậu dậy, thì ra là ghế sa lông nó bị hư. Vì xài trong thời gian dài nên có vài chỗ lò xo bằng sắt lộ đầu ra ngoài.

Bạch Khải Hạp đương nhiên là nhìn mấy vết hằn đỏ ửng sau lưng Cố Tử Ninh mà thấy đau lòng rồi. Hắn ôm ngang cậu lên, định lên lầu đổi trận địa tác chiến. Chẳng qua là lầu còn chưa kịp lên, cậu đã không chịu đi, một tay bấm vào eo, một tay cấu lên ngực hắn khiến hắn khó lòng mà di chuyển.

”Ngoan, chúng ta lên giường nha. Giường vừa rộng vừa mềm sẽ thoải mái hơn đấy. Ngoan, buông anh ra.”

Bạch Khải Hạp định bước lên thì Cố Tử Ninh đã ôm chặt hắn lại, giống như kẹo dính vậy.

”Anh, anh…”

”Sao?”

”Em muốn, muốn nằm ở cái giường đó cơ…”

”Giường nào?”

Chẳng lẽ ý cậu chính là… ghế sa lông?

”Sao em lại muốn nằm cái giường đó?”

”Cái giường đó, có cái gì cạ em thật thoải mái. Tuy có hơi đau, nhưng vẫn, thoải mái…”

Cố Tử Ninh vươn lưỡi liếm đầu ngực của Bạch Khải Hạp, Bạch Khải Hạp bị cậu làm loạn cũng sắp bắn ra lửa tới nơi.

Hắn nhìn em trai của mình đang híp mắt, cảm giác lòng dạ đều bị manh hóa tới nơi.

Thì ra… Tử Ninh còn có máu M, cậu vậy mà cũng sẽ thích cảm giác kim loại thân mật với da thịt.

”Tử Ninh, chúng ta đi lên lầu, trên lầu cũng có cái giường giống vậy.”

Bạch Khải Hạp vừa nói vừa bóp bóp eo cậu, quả nhiên Cố Tử Ninh ngoan ngoãn dụi vào lòng hắn không quấy nữa. Hắn nhìn cậu như vậy liền không khỏi cười thầm, trong lòng ấm áp hẳn.

Xem ra lần trước hắn vào phòng thí nghiệm của Quân đoàn lựa mấy món đồ chơi tưởng vô dụng hết cả đám ai ngờ hôm nay lại có dịp sử dụng rồi..

Đừng hỏi hắn tại sao lại chuẩn bị mấy thứ này, thật ra thì hắn đã sớm đối với em trai mình có dục vọng sâu sắc. Ban đầu chỉ là tình cảm thinh thích nhẹ nhàng nhưng theo thời gian tình cảm càng lúc càng biến chất đến nỗi hắn không thể kiểm soát được. Mặc dù bên ngoài hắn lạnh nhạt tưởng chừng như không có gì nhưng nội tâm hắn luôn khao khát được Cố Tử Ninh chấp nhận, muốn cậu cho hắn chân chính chiếm cả tâm hồn lẫn thể xác của mình. Tất cả là của riêng mình hắn mà thôi, khoái cảm nhục dục thể xác lén lút không thể thỏa mãn hắn nổi nữa rồi.

Bạch Khải Hạp ôm cậu về phòng sau đó nhẹ nhàng đặt lên giường. Bởi vì ban nãy trên ghế sa lông đã thoát hết quần áo rồi cho nên bây giờ đương nhiên là cả hai đều ”trần trụi” cả.

Hắn cố gắng quay đầu đi chỗ khác mà không nhìn Cố Tử Ninh mặc cho hạ thân đã ưỡn lên căng cứng.

”Anh… Nóng… Ha…”

Kéo từ dưới giường một cái rương nhỏ màu đen trạm trổ những kí tự khoa học tinh xảo, hắn đặt vân tay vào, cái rương liền lập tức mở ra. Nói thật hắn cũng không rõ ràng về mấy món ”đồ chơi” dùng cho phòng thí nghiệm kia nữa, chỉ là tiện mắt đem về.

Nhưng mà khi Bạch Khải Hạp hoàn toàn mở cái rương ra, nháy mắt hắn liền ngây người.

Trong rương không phải là đồ chơi bình thường, từng món từng món cực kì tinh xảo lẫn đẹp mắt.

Có trứng rung, gậy đấm bóp, chuỗi hạt châu, còng tay, nến, ngân châm… và tất cả đều là bản độc quyền mới nhất và có đủ các kiểu dáng từ cực đại to như cổ tay đến nhỏ bằng một đốt ngón tay. Nhưng thứ hút mắt Bạch Khải Hạp nhất đó chính là cái roi da màu đen nhỏ. Cả tay cầm của cái roi màu đen tuyền sáng bóng, được làm từ chất gỗ rất thơm, chuôi còn được khắc chữ khiến hắn quả thật là hưng phấn hẳn lên.

Bạch Khải Hạp bò lên giường, đè trên người Cố Tử Ninh rồi ngửi mùi thơm nồng nàn của cậu lúc kích tình, trong lòng có chút say.

Hắn kề sát tai của cậu rồi nỉ non: ”Tử Ninh, em có muốn thoải mái hơn không?”

Bạch Khải Hạp đưa tay nhào nặn cái mông tròn tròn của cậu thành đủ loại hình dáng sau đó dùng roi quét qua hai điểm đỏ thẫm trước ngực cậu như chuồn chuồn lướt nước. Đôi lúc hắn sẽ nấn ná lại một chút nhưng rồi lại không cho Cố Tử Ninh thỏa mãn, cứ lướt qua như thế khiến cậu run rẩy, hai mắt ướt lệ.

”A, a a… Ha, thật là ngứa…”

Cố Tử Ninh lúc này đầu óc đã lên mây, cậu cảm thấy như có kiến bò khắp cơ thể, đặc biệt là chỗ hai đầu v* đã ngứa đến mức muốn hét lên. Chỗ tư mật bị Bạch Khải Hạp dùng ngón tay ra vào với tốc độ chậm rãi, đột nhiên hắn gập ngón tay lại vừa đúng với điểm mẫn cảm khiến cả cơ thể cậu biến hóa bắn ra chất lỏng thơm nồng.

Bạch Khải Hạp hô hấp nặng nề, không nói một lời, nghiêng người mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi của cậu, lãnh liệt hôn. Cố Tử Ninh cảm giác như muốn ngất, cả cơ thể là của mình mà giờ hoàn toàn không phải là của mình nữa.

Hắn hôn đủ liền ôm Cố Tử Ninh nằm trên giường một hồi sau đó đứng lên ra khỏi giường.

Nhìn cơ thể đang uốn thành những đường cong đẹp mắt cực kì mê người kia, hắn lại nhìn roi trong tay mình, khóe miệng bỗng nhiên hơi nhấc lên.

Đêm nay, bất quá cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi…