Tư Hôn Mật Ái - Bà Xã VIP

Chương 72: Quyển 2 - Chương 72 - Vợ chồng đồng lòng đánh quái thú




Nâng cao giá tiền lên như vậy , thật đúng là lòng tham không đáy mà , nhưng Chử Đồng vì muốn câu được cá lớn , đương nhiên là phải chấp nhận , cô lấy lại giọng điệu cầu khẩn thiết tha , " không thành vấn đề , chỉ cần cứu được mạng của con gái tôi , mọi chuyện đều có thể thoả thuận . "

Bên kia ngay sau đó liền đáp lời , " được . Tình hình cụ thể sau này sẽ bàn bạc kỹ lưỡng hơn . "

Chử Đồng nhìn chằm chằm vào điện thoại di động thật lâu , Chử Nguyệt Tình thấy gương mặt cô ngẩn ra , " sao vậy ? "

" không , không có gì . "

Chử Nguyệt Tình ra hiệu bảo cô ngồi xuống mép giường , " Đồng Đồng , chúng ta từ nhỏ cùng nhau lớn lên , em có suy nghĩ gì , chị đại khái cũng có thể đoán ra được , hơn một nửa là có liên quan tới bọn người buôn thận đúng không ? "

" chị , đây chẳng qua là công việc của em mà thôi , bây giờ thân thể của chị yếu như vậy , đừng lo lắng đến chuyện của em nữa . "

Bàn tay Chử Nguyệt Tình phủ lên trên bụng của mình , nhẹ nhàng vuốt ve , " Đồng Đồng , nói thật , trước kia chị vẫn luôn phản đối việc em đi điều tra , dù sao chuyện mà em muốn tra cũng rất nhạy cảm , lại vô cùng nguy hiểm , nhưng bây giờ , chị chỉ có thể dặn dò em lúc xâm nhập vào điều tra , nhớ coi chừng bản thân mình . Sau khi chị mang thai , mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ , tựa như đang bước đi trên một tấm băng mỏng , chỉ sợ đứa bé này không chịu đựng nổi , càng hiểu thêm đối với một gia đình mà nói , hai chữ ' bảo bối ' có ý nghĩa như thế nào . Chị lật xem lại những tin tức trước đây , thật sự là rùng cả mình , chị không hiểu tại sao những người đó lại có thể vì lợi ích của bản thân mà nhẫn tâm xuống tay như vậy được ? Nếu như đó là con của chị , chị sẽ điên lên mất ......"

Chử Đồng giúp Chử Nguyệt Tình nhẹ sửa lại chăn , " chị , bây giờ nhiệm vụ chủ yếu của chị chính là dưỡng thai , những chuyện linh tinh khác , không cần chị phải quan tâm . "

" Đồng Đồng , nếu em muốn điều tra , trước tiên phải liên lạc được với những người đó chứ ? "

"dạ , chị yên tâm đi , em đã liên lạc được với bọn chúng . " Chử Nguyệt Tình là chị ruột của cô , Chử Đồng đương nhiên sẽ không giấu giếm , lại nói cứ thành thật khai báo , ít nhất cũng có thể khiến cho Chử Nguyệt Tình không suy đoán lung tung nữa, lo lắng hại thân .

" có thật không ? " Chử Nguyệt Tình càng muốn hỏi tới , " nếu đã xâm nhập điều tra , nhất định là không thể nào đối mặt phỏng vấn trắng trợn được , chẳng lẽ em nói là muốn mua thận sao ? "

" dạ , trước đây em có tìm hiểu một chút , bây giờ , mạng lưới của bọn người này càng lúc càng bành trướng rộng hơn , em sợ càng ngày càng có nhiều người dân vô tội sẽ bị sa vào bẫy của bọn chúng , đặc biệt là những đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên kia . Bây giờ ở bên ngoài , cha mẹ mang con cái đi ra khỏi nhà , đã không còn dám rời tay nửa bước , sự tin tưởng giữa người với người cuối cùng sẽ có ngày bị phá hủy hầu như không còn nữa , việc bây giờ em có thể làm được , chỉ là cố gắng hạn chế tối đa tổn thương cho người dân vô tội mà thôi . "

" Đồng Đồng ......" Chử Nguyệt Tình vui mừng cong khóe miệng lên , " chị cuối cùng đã hiểu rõ tại sao em muốn làm phóng viên đời sống rồi , chị rất hâm mộ em , có một lý tưởng khát vọng để kiên trì bền bỉ theo đuổi . "

" chị , chị cũng có mà , " bàn tay Chử Đồng khẽ vuốt ve trên bụng Chử Nguyệt Tình , " chỗ này , có một hạt đậu nhỏ xíu đang mạnh mẽ lớn lên , khát vọng mà chị phải kiên trì theo đuổi , chính là che chở cho nó thật trọn vẹn , cửa ải đầu tiên , chính là giúp nó gắng gượng chống đỡ mọi khó khăn , thuận lợi sinh nó ra . "

" chị biết , " thần sắc Chử Nguyệt Tình tiều tụy , ngay cả lật người cũng phải cẩn thận , " bác sĩ dặn chị không nên đi lại , cần nằm trên giường để tĩnh dưỡng , chị hoàn toàn có thể làm được , bắt chị ngày ngày nằm trên giường suốt ba tháng chị cũng đồng ý . Mỗi ngày đều bị tiêm cũng không sao cả , nỗi đau này , chị chịu được . Mỗi lần đầu kim đâm vào trong da thịt chị đều tự nhủ với bản thân , không thành vấn đề , đây là đang bảo vệ tính mạng cho con của chị , càng đau , càng chứng tỏ có hiệu quả . "

Chử Đồng cố gắng kìm nén xúc động trong lòng , " chị , nếu chị cảm thấy buồn chán , lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho em , em sẽ tới thăm chị . "

" công việc của em bận rộn như vậy , không cần bận tâm đến chị . "

Cửa phòng bệnh chợt mở ra , Cố Thanh Hồi bước vào , anh mặc một chiếc quần tây thoải mái màu đen , áo sơ mi trắng, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo len cổ tim màu xám tro , cả người toát ra một dáng vẻ tuấn tú mà lười biếng , chỉ dựa vào mắt thường, người ta liền có cảm giác mặc dù là thoải mái , nhưng luôn có một loại lạnh lùng xa cách từ ngoài ngàn dặm .

" anh rể , nếu anh quá bận rộn , gọi điện thoại cho em lúc nào cũng được . "

Cố Thanh Hồi cười một tiếng , " so với em , anh còn rảnh rỗi hơn nhiều . "

Chử Nguyệt Tình theo bản năng sờ lên bụng , Cố Thanh Hồi nhẹ nhàng đem tay của cô kéo ra , " bác sĩ nói , không nên sờ nhiều . "

" anh xem em này , cứ quên mãi , " Chử Nguyệt Tình ngẩng đầu lên nhìn Cố Thanh Hồi , " nếu như không có anh thường xuyên nhắc nhở em , em phải làm sao bây giờ đây ? "

" đừng nói vớ vẩn , anh luôn ở bên cạnh em , làm sao không thường xuyên nhắc nhở em được ? "

" đúng vậy , chị , chị gần đây cứ hay suy nghĩ lung tung . " Chử Đồng ngồi không được bao lâu , liền rời đi , trong lòng cô vẫn nghĩ ngợi mãi đến chuyện kia , có mấy lời ở bệnh viện cũng không tiện nói ra , cô phải mau chóng trở về Dịch Lục Soát .

Cố Thanh Hồi nhìn cô gấp gáp rời đi , anh đứng dậy rót cho Chử Nguyệt Tình ly nước , " nhìn em gái của em kìa , chạy cắm đầu cắm cổ , chắc lại đi săn tin tức à ? "

Chử Nguyệt Tình đương nhiên sẽ không giấu giếm Cố Thanh Hồi , " dạ , nhìn nó hăng hái mười phần , em cũng vui mừng thay cho nó . "

" không phải trước kia em vẫn luôn phản đối em ấy chạy lung tung khắp nơi sao ? "

" nó không có chạy lung tung , đã liên lạc được với bọn người bên kia , em đoán chừng không bao lâu nữa , Chử Đồng có thể điều tra ra được bọn chúng . "

Ngón tay cầm ly của Cố Thanh Hồi hơi siết lại , " bên kia ? "

" đúng vậy , gần đây nó vẫn đang điều tra . "

Cố Thanh Hồi đem ống hút cắm vào trong ly , " chuyện của em ấy , chúng ta cũng đừng quan tâm nữa , nào , uống nước . "

Quay trở lại Dịch Lục Soát , Chử Đồng lập tức gọi thêm mấy đồng nghiệp nữa , đặc biệt mở ra một cuộc họp nhỏ , một anh đồng nghiệp cũng là thành viên cốt cán trong nhóm này , trên mặt anh lộ ra vẻ hào hứng , " mới vừa rồi bên kia đã nhắn tin xác định , chúng ta có thể tiếp tục theo dõi đầu mối này . "

" tốt lắm , " ngón tay Chử Đồng gõ nhẹ lên mặt bàn , " tôi và người trung gian ở bên này cũng đã thoả thuận xong , chỉ chờ sắp xếp thời gian thôi . "

Tiếng nói vừa dứt , điện thoại di động đang đặt trên bàn của Chử Đồng chợt vang lên , cô cầm lên xem , phía trên chỉ có bốn chữ , " giao dịch tạm hoãn . "

Cùng lúc đó , anh đồng nghiệp ở đối diện cũng nhận được tin nhắn , anh khẽ đọc lên tiếng , " giao dịch tạm hoãn ? Tại sao có thể như vậy ? Rõ ràng lúc sáng đã thoả thuận xong rồi mà . "

Chử Đồng cũng cảm thấy có cái gì đó không đúng , không thể nào liền cả hai đầu mối đều cùng bị đứt một lúc , " hỏi lại đi , xem chuyện gì đã xảy ra . "

" dạ . "

Chử Đồng đứng dậy đi tới bên cửa sổ , cô kéo tấm rèm lá xếp lớp lên , giọng nói của anh đồng nghiệp vang lên ở sau lưng , mang theo một loại cảm giác thất bại , " nói là qua một thời gian ngắn nữa mới liên lạc lại , bên cung cấp có vấn đề . "

Chử Đồng không quay đầu lại , hai tay khoanh ở trước ngực , " trong này , nhất định là có vấn đề , nếu cậu đã nghe được đáp án này , tôi cũng không cần phải hỏi lại nữa . Đầu mối này nhất định phải giữ lại cho bằng được , bắt đầu từ hôm nay , cậu phải liên lạc chặt chẽ với bọn chúng , càng nhiệt tình càng tốt . "

" dạ . "

Trở về Bán đảo hào môn , xe của Giản Trì Hoài đang đậu ở trong sân , nhưng người thì không thấy đâu cả , Chử Đồng ở trên lầu tìm một vòng rồi bước xuống , hỏi người giúp việc đang chuẩn bị cơm tối , " Giản tiên sinh đâu rồi ? "

" ở ngoài hồ bơi . "

Chử Đồng nghe vậy liền đi qua đó , lại thấy người đàn ông đang tung dây câu xuống mặt hồ , không phải là muốn câu cá chứ ? Chử Đồng bước tới bên cạnh anh , " làm gì vậy ? "

" có hẹn với vài người bạn đi câu cá , anh luyện lại , trông có gượng gạo không . "

" anh lại có thể đi luyện tập cái trò này nữa à , trông thật kỳ cục , bảo người ta giúp anh đi , nhìn bộ dáng của anh như vậy , chẳng giống người thường xuyên đi câu cá chút nào ? "

Giản Trì Hoài ném dây câu ra một lần nữa , sau đó ngồi xuống , " anh từ trước đến giờ chưa từng nhờ người khác giúp một tay , chuyện không có mười phần nắm chắc , anh sẽ không làm . "

Chử Đồng ghé sát vào anh ngồi xuống chỗ của mình , " em lại cảm thấy rõ ràng là chuyện đã có mười phần nắm chắc , tại sao đến cuối cùng vẫn bị thất bại đây ? "

" sao vậy ? "

Chử Đồng đem chuyện vừa rồi kể hết từ đầu tới cuối cho Giản Trì Hoài nghe , sắc mặt người đàn ông không hề biến đổi , trong hồ bơi căn bản không có cá , anh cũng không để ý đến cần câu , " rất rõ ràng , đối phương chắc chắn đã phát hiện ra cái gì đó . Nếu không, bọn chúng cũng không tự nhiên lại đi cắt đứt cả hai đầu mối của mọi người ở bên này , những người đã liên lạc gần đây , chắc hẳn cũng bị hoãn lại toàn bộ , bọn chúng cần có thời gian để tra xét lại kỹ càng , nếu như anh đoán không sai , chuyện em dùng thân phận phóng viên để điều tra vụ án này đã bị bọn chúng phát giác ra rồi . "

" không thể nào ? " mặc dù trong lòng Chử Đồng có nghi ngờ , nhưng cũng không dám chắc chắn như vậy , " em không có liều lĩnh , tự thấy bản thân cũng rất kín miệng . "

" nếu không , bọn chúng cũng không thể nào thấy tiền mà chê , bọn chúng vốn là những kẻ liếm máu người trên lưỡi đao , bảo bọn chúng ngoan ngoãn thu tay lại , có khả năng sao ? "

Chử Đồng cũng nghĩ mãi không ra , " sáng nay còn rất thuận lợi , hơn nữa ngay cả giá cả bọn em cũng đã thoả thuận xong , nhưng đến khi em trở lại Dịch Lục Soát , liền xảy ra chuyện như vậy . "

" chuyện này có thể là bị người nào đó tiết lộ ra ngoài chăng ? "

Chử Đồng ngẫm nghĩ hồi lâu rồi lắc đầu một cái , " chỉ có mấy người chúng ta biết việc này , hơn nữa đều là những người em rất tin tưởng . "

" có thể là do vô tình tiết lộ ra ngoài hay không ? Ví dụ như khi trò chuyện với ai đó hoặc là trong lúc bàn tán về một sự kiện nào đó chăng ? "

" không ......" Chử Đồng vừa nói ra được chữ này , lại đem nửa câu sau cứng rắn nuốt trở lại , Giản Trì Hoài nhìn thật sâu vào trong mắt cô , " sao vậy ? "

" sáng nay em đến bệnh viện , có nói qua với chị của em , nhưng chị của em tuyệt đối không có khả năng này . "

Con ngươi Giản Trì Hoài nhẹ híp lại , " chị của em không có khả năng , nhưng cô ấy vẫn có thể nói lại cho người khác . "

Sau lưng Chử Đồng không khỏi túa ra mồ hôi lạnh ròng ròng , khi nói chuyện , giọng cũng đang run rẩy , " không thể nào đâu , số người tiếp xúc được với chị của em rất ít ỏi , chị ấy cũng biết công việc của em cần phải giữ bí mật , trừ người thân thiết ra , không thể nào tùy tiện nói lung tung . "

" vì vậy , người càng thân thiết với cô ấy càng đáng ngờ . "

Chử Đồng sờ sờ xuống chân của mình , phát hiện ra cả người đã lạnh như băng , tựa như rơi vào hầm băng vậy , Giản Trì Hoài vươn tay ra nắm lấy tay của cô , " bây giờ việc đầu tiên phải làm là đem chuyện này che giấu thật kỹ , đối phương đã biết em đang điều tra , nhưng tóm lại vẫn không biết đầu mối bên kia là của em . Bắt bọn chúng huỷ bỏ tất cả các vụ làm ăn , bọn chúng đương nhiên sẽ không thể bỏ được , vì thế , tiếp theo nên làm như thế nào , đã biết chưa ? "

Chử Đồng gật đầu một cái , " dạ . "

Hôm sau , Chử Đồng gọi riêng anh đồng nghiệp kia vào phòng làm việc , " đầu mối bây giờ cậu đang nắm , phải buông tay thôi , chỉ còn cách khiến cho bọn chúng tin tưởng nguy hiểm đã trôi qua , chuyện về sau mới có thể triển khai dễ dàng hơn . "

" được , vậy chúng ta cắt đứt liên lạc , hay là ......"

Tối hôm qua Chử Đồng đã suy nghĩ cả đêm , cô nhìn về phía anh đồng nghiệp , " bây giờ cậu vẫn phải bám chặt đến cùng , giọng điệu thành khẩn thiết tha một chút , để cho bọn họ thấy biểu hiện gấp gáp giả dối của cậu , đến tối , cậu dùng cái điện thoại di động này chia sẻ vị trí ở đây . "

" hả? "

Chử Đồng giải thích một lượt cho anh ta , đối phương lúc này mới hiểu ra ý đồ của cô .

Bên kia , một người đàn ông trẻ tuổi đang lái xe , khi điện thoại di động vang lên , qua khoảng chừng mười mấy giây , lúc này anh mới nhận máy , " alo . "

" tra được rồi . "

" làm sao tra được ? "

Giọng nói của người ở bên đầu điện thoại kia vô cùng hưng phấn , mang theo tràn ngập kích động , " chúng tôi vẫn luôn đang truy xét , may mắn bắt gặp được đối phương mới vừa dùng cái điện thoại di động này để định vị , chia sẻ vị trí , mặc dù hắn đã lập tức tắt dịch vụ định vị đi , nhưng vẫn bị chúng tôi tóm được . "

" rồi sao ? " sắc mặt người đàn ông căng thẳng , " vị trí ở đâu ? "

" Dịch Lục Soát , nhất định là nhóm phóng viên của bộ phận đời sống . "

Người đàn ông khẽ thở phào nhẹ nhõm , ngón tay gõ nhẹ trên bánh lái , người ở bên đầu điện thoại kia vẫn còn đang tiếp tục , " hơn nữa , hôm nay hắn bám theo rất sát , chắc là sợ đầu mối này bị đứt , còn tự động đặt ra giá cả , bảo rằng tình nguyện bỏ ra ba mươi vạn , còn lặp lại yêu cầu , hy vọng có thể được gặp mặt nói chuyện . "

Người đàn ông nghe xong , cười khẽ đầy vẻ giễu cợt , " cũng may chỉ là một đầu mối nhỏ , chút tiền như vậy mà đòi vào tận hang ổ của chúng ta để diệt trừ tận gốc , thật là mơ tưởng hão huyền ! "

" đúng vậy , khách hàng còn lại , tôi sẽ tự động thu xếp nhận vụ giao dịch . "

" không cần gấp , hoãn lại hai ngày , " người đàn ông liếc nhìn vào trong kính chiếu hậu , thấy khóe miệng của mình lơ đễnh câu nhếch lên , nham hiểm mà thần bí , không mang theo một chút tình người nào , " kẻ gấp gáp cần được cứu mạng chính là bọn họ , không phải chúng ta . Vì thế , không vội . "

" dạ . "

Qua hai ngày , Chử Đồng đặc biệt chọn một thời gian thích hợp để đến bệnh viện , Cố Thanh Hồi cũng đang ở đây . Chử Đồng trông thấy anh , giả vờ vô tư không có việc gì xảy ra, lên tiếng chào hỏi , " anh rể . "

Cố Thanh Hồi nhẹ gật đầu , Chử Đồng ngồi xuống mép giường , Chử Nguyệt Tình thấy cô thỉnh thoảng lại ngẩn người ra , tâm tình cũng không tốt , " sao vậy ? Mặt mũi dáng vẻ đầy tâm sự . "

" không có gì . "

" có phải công việc gặp phải chuyện gì phiền phức không ? "

Chử Đồng vẫn không chịu nói , Cố Thanh Hồi liếc nhìn về phía cô , " hai người cứ trò chuyện trước đi , anh đi ra ngoài mua ít trái cây . " anh xoay người bước ra ngoài , đóng cửa phòng bệnh lại .

Chử Nguyệt Tình thu hồi tầm mắt , " Đồng Đồng , hai ngày trước em tới đây vẫn còn hào hứng mà , sao vậy ? "

" đầu mối theo dõi bọn người buôn thận bị đứt , em đã ém quân bao lâu rồi ? "

" chị cũng biết em buồn , " Chử Nguyệt Tình an ủi cô , " đứt thì cũng đã đứt rồi , chuyện em muốn điều tra , cũng không phải ngày một ngày hai liền có kết quả , cứ từ từ đi . "

" nhưng em cảm thấy rất kỳ quái, " Chử Đồng cố tình tiết lộ vài thông tin cho chị cô nghe , " chị , những lời hôm đó em đã nói với chị , chị không hề kể lại cho ai khác biết chứ ? Lúc em đang ở bệnh viện , vẫn còn bàn bạc với bên kia thuận lợi vô cùng , nhưng đến khi em trở lại Dịch Lục Soát , đối phương liền nói hủy bỏ giao dịch . "

" thế ư ? " Chử Nguyệt Tình tỏ vẻ giật mình , cô nghĩ đến mình đã nói những lời đó với Cố Thanh Hồi , nhưng cô tuyệt đối sẽ không nghi ngờ anh , " chắc là trùng hợp chăng ? "

" hy vọng là vậy . " Chử Đồng đã nói đến nước này , cũng không muốn tiếp tục đào sâu vào vấn đề đó nữa , cô rất sợ suy đoán của mình sẽ trở thành hiện thực , nhưng cô cũng không thể để cho Chử Nguyệt Tình hoàn toàn chẳng hay biết gì , có một số việc , cần phải hiểu biết đúng thời điểm thì mới có thể chuẩn bị tâm lý đón nhận .

Chử Nguyệt Tình ổn định lại , Chử Đồng kéo kéo tay của cô , " không sao hết , sau này em lại triển khai đầu mối khác là được . "

" Đồng Đồng , em cảm thấy Thanh Hồi đối với chị như thế nào ? "

" tốt lắm , tốt vô cùng . "

Chử Nguyệt Tình mỉm cười , trên gương mặt đều là hạnh phúc , " chị cũng cảm thấy , ở chung một chỗ với anh ấy , chị thật sự rất vui vẻ . "

Trái tim Chử Đồng không khỏi chìm xuống , bất quá , trước đó tất cả những chuyện kia đều là suy đoán của cô , tin tức rốt cuộc có phải là do chị cô ở bên này tiết lộ ra hay không , dù sao cô cũng không thể xác định được . " chị , anh rể là bác sĩ , em tin tưởng anh ấy là một người tốt , không ngừng đối xử tốt với chị , vì vậy cũng sẽ đối xử tốt với tất cả mọi người . "

Hai chị em đang nói chuyện , cửa phòng bệnh chợt mở ra , Chử Đồng ngẩng đầu nhìn lên , thấy Cố Thanh Hồi ẵm một bé gái bước vào , mặt Chử Nguyệt Tình đầy kinh ngạc , " Thanh Hồi , cô bé này là ? "

" nào , chào chị đi . "

" cả hai đều là chị sao ? "

Cố Thanh Hồi cười khẽ , " đúng vậy , nằm trên giường chính là chị lớn , người còn lại gọi là chị nhỏ . "

Bé gái lanh lợi lên tiếng , " Chị lớn , chị nhỏ . "

Chử Nguyệt Tình thích không chịu được , lúc này muốn chống người ngồi dậy , Chử Đồng vội vàng cẩn thận đỡ cô lên , Cố Thanh Hồi ôm bé gái đi tới mép giường , Chử Nguyệt Tình hướng ra phía sau anh liếc nhìn , cũng không thấy người nào khác , lúc này lại càng cảm thấy kỳ quái , " cô bé này , anh từ đâu ẵm tới vậy ? "

" đây là bệnh nhân của anh . "

Trái tim Chử Đồng chợt rơi xuống , Cố Thanh Hồi là bác sĩ tâm lý , tại sao lại có thể có bệnh nhân nhỏ tuổi như vậy được ? Sắc mặt Chử Nguyệt Tình cũng khẽ đổi , cô ngắm nhìn bé gái kia , dáng vẻ này nhiều lắm chỉ khoảng tám chín tuổi , tóc hơi xoăn , mặc một bộ quần áo màu xanh nhạt , khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn đáng yêu , tương lai nhất định sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp hơn người , mặt Chử Nguyệt Tình đầy vẻ thương tiếc , " cô bé bị sao vậy ? "

Ánh mắt Cố Thanh Hồi hơi tối xuống , không trả lời ngay , anh chỉ chỉ vào Chử Nguyệt Tình , sau đó hướng về phía bé gái kia , " biết tại sao chị lớn phải nằm trên giường không ? "

" bởi vì chị bị bệnh . "

" không phải vậy , " Cố Thanh Hồi kéo cái ghế qua ngồi xuống rồi ẵm bé gái lên ngồi trên đùi của mình , " trong bụng chị lớn có một em bé nhỏ xíu , nhưng em bé nhỏ rất nghịch ngợm , luôn luôn quậy phá , sau này nếu em cảm thấy buồn chán , anh sẽ dẫn em tới chơi với em bé có được không ? "

" nhưng em có thấy em bé nhỏ đâu . " cô bé nhấp nháy một đôi mắt đen trắng rõ ràng , khuôn mặt nhỏ nhắn hồn nhiên vô tư .

Dáng vẻ Cố Thanh Hồi vô cùng kiên nhẫn , Chử Nguyệt Tình ngắm nhìn một cách ngây ngốc , người có thể yêu thương vô hạn đối với một đứa trẻ như vậy , trái tim của anh đương nhiên cũng hết sức cao thượng , " nếu em thường xuyên đến chơi sẽ có thể thấy được . "

" thật không ? "

" anh từ trước đến nay chưa từng gạt người . " Cố Thanh Hồi đem cô bé thả xuống đất , chỉ về phía bệ cửa sổ, trên đó có để một đĩa cam , " em xem , trên đó có hai quả cam , em đi lấy xuống đây , anh cho em . "

" dạ . " bé gái nói xong , vui vẻ chạy tới .

Ánh mắt Chử Nguyệt Tình rơi vào trên bóng lưng của cô bé , " Thanh Hồi , chẳng lẽ một đứa trẻ còn bé như vậy , tâm trí đã có bệnh rồi sao ? "

Thần sắc Cố Thanh Hồi không rõ ràng , sau đó hướng Chử Đồng liếc nhìn , " không phải em vẫn đang điều tra vụ nhóm người buôn thận sao ? Chờ đến lúc bắt được bọn chúng , nhất định phải nói cho anh biết . "

" tại sao ? "

Tầm mắt Cố Thanh Hồi rơi về phía cô bé , ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào , con ngươi của người đàn ông bị phủ lên một tầng sương mù , " bởi vì cô bé kia chính là người bị hại , anh chính mắt nhìn thấy gia đình họ gánh chịu tổn thương , cô bé còn nhỏ như vậy , ban đầu , ngay cả thuốc cũng không chịu uống , nói đắng , cứ nhìn thấy vết sẹo trên thắt lưng của mình là điên cuồng khóc lớn . Cha mẹ của cô bé đều là tầng lớp làm công ăn lương , một đứa trẻ gặp phải chuyện không may , cả nhà đều bị sụp đổ theo . "

Chử Nguyệt Tình khó tin lắc đầu một cái , " đứa bé còn nhỏ như vậy , cư nhiên ......"

" mẹ cô bé là người giúp việc cho một khách hàng khác của anh , anh là trong lúc vô tình mới biết được , anh còn biết điều kiện gia đình cô bé này cũng bình thường , vì thế ngoài thời gian gần gũi để trị liệu cho cô bé ra , anh cũng không thu những chi phí khác . Lần đầu tiên anh thấy cô bé , cô bé liền hỏi anh một vấn đề , rằng : " anh ơi , có phải trên người em bị thiếu thứ gì đó hay không ? Em rất đau đớn , có phải vì biết em khó chịu , cho nên ba mẹ cứ nhìn thấy em là lại khóc không ? "

Nơi cổ họng Chử Đồng nhẹ lăn , ánh mắt dừng lại thật lâu ở trên người cô bé mãi vẫn không thể thu hồi lại được . Chử Nguyệt Tình càng tỏ ra đau lòng hơn , " những kẻ đó , thật sự không phải là người . "

Cô bé lấy được hai quả cam quay trở lại , bước tới bên cạnh Cố Thanh Hồi , cô bé đem một quả trong đó đưa cho anh , " anh ơi , anh ăn đi . "

Cố Thanh Hồi nhận lấy rồi cầm trong tay , " bài tập hôm nay đã làm xong chưa ? "

" xong rồi ạ . "

Cố Thanh Hồi xoa xoa đầu của cô bé , " lát nữa trở về , anh giúp em kiểm tra lại , còn phải ký tên có đúng không ? "

" dạ , cô giáo nói , anh ký tên cũng được , anh phải giúp em kiểm tra thật kỹ đó nha . "

" được . "

Chử Nguyệt Tình vốn là một người dễ mềm lòng , cô đứng dậy mở ngăn kéo ra , " Đồng Đồng , lấy trái cây ra cho cô bé ăn . "

" dạ . " tâm tình Chử Đồng cũng nặng nề vô cùng , Cố Thanh Hồi đối với bé gái lại càng quan tâm nhiều hơn , cô đi rửa trái cây cho cô bé , chỉ mới nghĩ tới cảnh tượng một đứa trẻ còn bé như vậy lại bị tiêm thuốc mê sau đó đặt lên trên bàn mổ , Chử Đồng đã cảm thấy đau lòng tới mức khó mà nhịn nổi .

Chử Đồng rời khỏi bệnh viện trước Cố Thanh Hồi , cô bé chơi được một lát liền cảm thấy mệt mỏi , Chử Nguyệt Tình xoa xoa tay của cô bé , trong lòng luôn có một loại cảm giác chua xót đồng cảm . Cố Thanh Hồi ẵm cô bé trong tay , " Chử Đồng ở bên kia , điều tra ra được không ? "

Chử Nguyệt Tình nhẹ lắc đầu , " không được , đầu mối bị đứt . "

Cố Thanh Hồi gật đầu một cái , ôm cô bé đứng dậy , " anh đưa cô bé về nhà trước , lúc quay lại sẽ mang một ít thức ăn cho em . "

" vâng , anh đi đi . "

Chử Đồng lái xe rời khỏi bệnh viện , tầm mắt nhìn chằm chằm vào trong kính chiếu hậu hồi lâu , hiển nhiên , cô chắc chắn mình đã hoài nghi lầm người rồi , Cố Thanh Hồi không thể nào có liên quan tới nhóm người buôn thận kia được , chị cô, cả bé gái kia nữa đều là người bị hại , Cố Thanh Hồi luôn luôn giúp đỡ và thương yêu đối với bọn họ như vậy , đương nhiên là thật lòng .

Trở về Bán đảo hào môn , vẫn chưa tới giờ ăn cơm tối , Chử Đồng đi vào phòng ngủ , thấy Giản Trì Hoài đang ngồi ở ghế sa lon trước mặt , trên bàn trà bày một bàn cờ , cô bước tới ngắm nhìn , " chơi gì vậy ? "

" ngồi xuống đây , chơi với anh một ván . "

" em không biết chơi . "

Giản Trì Hoài ra hiệu bảo cô ngồi xuống , " anh dạy cho em . "

Chử Đồng vội vàng lắc đầu , " em học không nổi đâu , trò này cần sự kiên nhẫn , không thích hợp với em . "

" tại sao lại không thích hợp với em ? Em đi săn tin tức , thật ra thì cũng giống như đánh cờ vậy , cần có bố cục, phá mất cục , sốt ruột nôn nóng sẽ thất bại ngay . "

Chử Đồng đứng im ở tại chỗ , trong lòng có chút bạo dạn , " em cảm thấy Cố Thanh Hồi thật sự không có liên quan tới sự việc kia . "

" em trái lại mỗi ngày một ý tưởng . " Giản Trì Hoài tự làm đối thủ của mình , hạ quân cờ xuống triển khai thế cờ ở trên bàn , ánh mắt anh liếc qua thấy Chử Đồng vẫn đứng im ở chỗ cũ , anh hướng Chử Đồng vẫy tay , " tới đây . "

Chử Đồng ngoan ngoãn đi tới bên cạnh anh , Giản Trì Hoài nắm lấy bàn tay kéo cô ngồi lên đùi của mình , " đã có nghi ngờ , tại sao lại dễ dàng gạt bỏ đi như vậy ? "

" bởi vì sự hoài nghi của em vốn cũng không có sức thuyết phục . "

" vì thế , nên điều tra kỹ lưỡng hơn mới phải , vậy em đang sợ điều gì ? "

" em đương nhiên là rất sợ , " hai tay Chử Đồng ôm lấy cổ Giản Trì Hoài , " chị của em vừa mới vượt qua hết những đau khổ, cuộc sống kia đã sống không bằng chết , Cố Thanh Hồi bây giờ là bầu trời của chị ấy , là mặt đất của chị ấy , hạnh phúc của chị ấy đã bị tước đoạt một lần , em không đành lòng lặp lại một lần nữa . Hôm nay ở bệnh viện , em cũng đã tin tưởng Cố Thanh Hồi không phải là người như vậy . Em rất may mắn , Giản Trì Hoài , em thật sự rất may mắn , nếu không có Cố Thanh Hồi , chị của em sẽ chết mất . "

Sắc mặt Giản Trì Hoài cũng đổi thành nghiêm túc , " tại sao lại nói như vậy ? "

Bàn tay Chử Đồng nhẹ vuốt ve đầu vai anh , cô cũng không biết mình đang khẩn trương vì điều gì , ánh mắt cô nhìn chăm chú về phía Giản Trì Hoài , " từ khi chị của em bắt đầu nhập viện giữ thai một thời gian , em luôn có một dự cảm xấu , tính mạng của chị em đang đặt ở trên người Cố Thanh Hồi , anh ấy nhất định phải là người tốt , nhất định không thể xảy ra chuyện gì cả , nếu không , sợ rằng chị của em ...... đời này ...... không , cũng sẽ không còn đời này nữa . "