Nửa người trên của Chử Đồng lui về phía sau , phần eo bị bẻ ra một độ cong không thể tưởng tượng được , hai tay Giản Trì Hoài ôm cô , đôi môi mềm mại chỉ hôn lướt qua trên cánh môi , Chử Đồng tránh mặt qua một bên , " để em đứng ngay ngắn coi , mệt quá . "
Hai tay Giản Trì Hoài nhấc cô lên ngồi trên bồn rửa mặt , " thể lực quá kém , cần tăng cường vận động . "
" anh vào đây làm gì ? "
" không yên tâm , chỉ sợ em uống say . "
Chử Đồng lau khoé miệng , " tửu lượng của em không có kém như vậy , chẳng qua là nghe được chị của em nói như thế , em không muốn khóc trước mặt chị ấy mà thôi . "
Hai tay Giản Trì Hoài áp vào khuôn mặt của cô , " chị của em nói không sai , em nên nghe lời chị ấy . "
Chử Đồng gạt tay của anh ra , hai tay Giản Trì Hoài chống ở bên người cô , " cùng anh trở về Bán đảo hào môn đi . "
Cô nhẹ lắc đầu , ngón tay người đàn ông nâng cằm của cô lên , " cho anh một lý do . "
" em cảm thấy em vẫn chưa thể định thần lại , tối nay , em chỉ muốn uống một chút rượu , trò chuyện với chị của em , không muốn nói chuyện gì khác . "
Giản Trì Hoài tiến lên phía trước hôn môi của cô , khó có khi thấy cô không đẩy anh ra như thế này , người đàn ông liền được voi đòi tiên , xâm nhập vào từng chút một , đôi mắt Chử Đồng phủ đầy sương mù , tâm tình khó mà tự kiềm chế , hai tay vòng lên cổ của anh . Cả người Giản Trì Hoài run lên , tay đang ôm lấy cô càng thu càng chặt . Anh từ từ có chút kìm nén không được nữa , ngón tay kéo vạt áo của cô ra chui vào trong , bên trong lòng bàn tay chạm được tới da thịt trơn mềm như tơ lụa , toàn thân anh căng thẳng , cả người càng lúc càng nghiêng về phía cô đè ép tới .
Chử Đồng mở mắt ra , hai tay chống trước ngực anh chợt đẩy đi , bản thân cũng tỉnh táo định thần lại , cô đè thấp giọng nói , " anh đủ rồi nha , càng ngày càng quá đáng , đây là nhà của em . "
" em không nghe mẹ em nói gì sao ? Bảo anh đừng ngại , nơi này cũng là nhà của anh . "
Chử Đồng sửa sang lại áo len trên người , " nếu không đi ra ngoài , ba mẹ sẽ nghi ngờ . "
" nghi ngờ cái gì ? " Giản Trì Hoài nghiêng đầu mỉm cười , " suy nghĩ của ba mẹ rất đơn giản , sẽ không cho là chúng ta có thể làm cái gì ở nơi này . "
" anh rốt cuộc đã thừa nhận anh là một kẻ có tâm tư phức tạp, đồ nham hiểm . "
Giản Trì Hoài từ chối cho ý kiến , ngoài cửa truyền tới giọng nói của Lý Tĩnh Hương , " Đồng Đồng , con không sao chứ ? "
" không sao ! " Chử Đồng đáp lời , từ trên bồn rửa mặt nhảy xuống , cô dẫn đầu mở cửa ra , ung dung nhàn nhã đi ra ngoài , Lý Tĩnh Hương ân cần tiến lên , " đã bảo con đừng uống rượu . "
" mẹ , con thật sự không có gì . "
Hai người trở lại trước bàn ăn , Giản Trì Hoài tiếp tục uống rượu cùng Chử Cát Bằng , Chử Nguyệt Tình trở về phòng nhận điện thoại của Cố Thanh Hồi , Chử Đồng tay chống má , thấy hai người càng uống càng hăng say , bình rượu thứ hai đã sắp thấy đáy . " ba , đừng nữa uống , thân thể quan trọng hơn , lại nói lát nữa Giản Trì Hoài còn phải về nhà . "
" uống nhiều quá thì ở lại đây , nơi này cũng là nhà của nó . "
Giản Trì Hoài nghe xong , thấy cái chủ ý này cũng không tệ , trong miệng anh còn ngậm gần nửa ly rượu , uống một hơi cạn sạch , Lý Tĩnh Hương cũng cao hứng , " hai người uống đi , thức ăn cũng nguội rồi , mẹ lại đi hâm lại . "
" mẹ , " Chử Đồng nắm tay của bà , " mẹ cũng hăng hái hùa theo họ , uống nhiều quá sẽ hại thân , vừa vừa phải phải thôi . "
" khó mà có được thời điểm giống như tối nay vậy , ba con cũng lâu rồi không uống . "
Chử Đồng bất đắc dĩ buông tay ra , nhẹ chọc đôi đũa vào trong chén , cô lúc này rất thông minh , đã sớm nhìn ra ý đồ của Giản Trì Hoài , " em có số điện thoại của tài xế , đợi lát nữa anh uống say , em sẽ gọi điện thoại cho anh ta , bảo anh ta tới đón anh về . "
" ừ , " sắc mặt của Giản Trì Hoài rất tự nhiên , " lát nữa em cứ gọi . "
Chử Cát Bằng ngại Chử Đồng làm mất hứng , đuổi cô đi , Chử Đồng trở về phòng tắm rửa trước rồi đi ra xem TV một lát , Giản Trì Hoài cũng sắp gục . Mặt Chử Cát Bằng đỏ lên như cái mông khỉ , ông lớn tiếng sai bảo Lý Tĩnh Hương , " kêu Đồng Đồng ra đây , đỡ Trì Hoài vào phòng nghỉ ngơi đi . "
" không cần ! " Chử Đồng vội vàng lên tiếng ngăn lại , " con sẽ gọi điện thoại cho tài xế ngay lập tức , bảo anh ta tới đón người . "
" đây là chồng của con ! " Chử Cát Bằng chỉ chỉ vào con gái út , " nào có bà vợ nào giống như con vậy ? Uống rượu quá chén đã không chăm sóc , còn đem nó ném cho tài xế . "
Chử Đồng không phản bác , Chử Cát Bằng mỗi lần uống rượu say đều dài dòng muốn chết , Chử Đồng lấy điện thoại di động ra , gọi đến số điện thoại của tài xế . Bên kia rất nhanh truyền tới một giọng nữ máy móc , " xin lỗi , số điện thoại bạn vừa gọi hiện đã tắt máy ......"
Chử Đồng cho là mình nghe lầm , tài xế của Giản Trì Hoài từ trước đến giờ rất chuyên nghiệp , coi như là rạng sáng hai ba giờ , điện thoại cũng sẽ luôn duy trì liên lạc , thế nào mà mới chưa tới mười giờ đã tắt máy ?
" đứng đó làm gì ? " Chử Cát Bằng lại lên tiếng ra lệnh , " mau tới đây . "
Chử Đồng cất điện thoại di động lại vào trong túi , cô đi tới trước bàn ăn , Chử Cát Bằng nhìn cô , " hoặc là đưa Trì Hoài về phòng con nghỉ ngơi , hoặc là con lái xe đưa nó trở về ......"
" vậy con sẽ đưa anh ấy về . "
" được , để mẹ thu dọn hành lý cho con , sau khi đưa về , con cũng về đó ở luôn đi . "
Chử Đồng tiến lên kéo cánh tay của Giản Trì Hoài , " dậy, dậy, dậy , anh ấy thế này , có thể đi được sao ? "
Lý Tĩnh Hương tới giúp một tay , hai người hợp lực đỡ Giản Trì Hoài vào trong phòng , Chử Đồng để anh nằm dài trên giường , trong phòng ăn vẫn còn một người nữa , Lý Tĩnh Hương còn phải quay lại chăm sóc , Chử Đồng giúp Giản Trì Hoài đắp chăn kín lại , cửa phòng ngủ không đóng kỹ , Chử Nguyệt Tình đẩy cửa đi vào . " Đồng Đồng . "
Chử Đồng ngồi ở mép giường , ngẩng đầu mỉm cười , " chị . "
" uống say à ? "
" còn không phải sao ? Hai người ít nhất cũng uống hơn hai cân , điên rồi . "
Chử Nguyệt Tình đi tới bên cạnh Chử Đồng , nhìn người đàn ông đang nằm ở trên giường , " hôm nay cũng coi là ngày vui , chỉ cần thân thể không sao là tốt rồi , uống thì cứ uống đi . "
" chị , gọi điện thoại cho bác sĩ Cố nói những gì vậy ? "
Chử Nguyệt Tình cúi đầu , khẽ mỉm cười , " không nói cho em biết . "
" ô ô , còn ngại ngùng nữa ? " Chử Đồng hướng Chử Nguyệt Tình vẫy vẫy tay , ý bảo cô ngồi vào bên cạnh mình , nhưng Chử Nguyệt Tình vẫn đứng ở đó , " nếu không có chuyện gì , nghỉ ngơi sớm một chút đi . "
" chị , tối nay em ngủ với chị nhé ? "
Chử Nguyệt Tình nâng chân mày lên , " anh ta không cần em chăm sóc sao ? "
" cũng đã say đến như vậy , để cho anh ta quấn chăn là được rồi , em muốn cùng chị trò chuyện thật vui vẻ . "
Chử Nguyệt Tình cười khẽ , " vậy cũng được , chị về phòng tắm rửa trước . "
" dạ . "
Sau khi Chử Nguyệt Tình rời đi , Chử Đồng cầm điện thoại di động và máy vi tính định qua bên kia , không khí trong phòng không được ấm áp lắm , lại không mở máy điều hòa không khí , tướng ngủ của Giản Trì Hoài rất xấu , Chử Đồng mới đi ra khỏi được hai bước , liền thấy anh lật qua đem chăn đè ở dưới người , nửa người trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng lộ ra trong không khí , tựa hồ đã cảm thấy lạnh lẽo , anh gập hai chân lại , co lên thành một khối . Chử Đồng quay lại bật máy điều hòa không khí lên , nắm một góc chăn kéo ra muốn đắp lại cho anh , nhưng cả tấm chăn cũng bị Giản Trì Hoài đè lên , cô gắng sức lôi kéo mấy lần , vẫn không nhúc nhích , Chử Đồng vỗ vỗ mấy cái lên đầu vai anh , " Giản Trì Hoài , dậy, dậy , để em kéo chăn ra nha ! "
Người đàn ông hình như đã ngủ say như chết , hai tay Chử Đồng ôm lấy nửa người trên của anh , muốn đẩy anh ra , nhưng anh thật đúng là quá nặng , cô không thể làm gì khác hơn là bỏ cuộc , " quên đi , lấy cho anh cái chăn khác vậy . "
Một lát sau , Chử Đồng ôm một tấm chăn khác đi tới mép giường , cô khom lưng giúp anh đắp kín , nhưng không nghĩ tới người đàn ông lại đột nhiên vươn tay ra tóm lấy cô , Chử Đồng lảo đảo đứng không vững , một phát ngã vào trong ngực anh , Giản Trì Hoài thuận thế gắt gao ôm chặt lấy cô , " lạnh quá . "
" em đã lấy chăn cho anh rồi . "
" vẫn lạnh , " Giản Trì Hoài lật người một cái , tựa như đang kéo Chử Đồng lên giường , người đàn ông hai mắt nhắm nghiền , trong miệng lẩm bẩm nói , " ấm áp quá , giống như một cái lò sưởi vậy . "
" anh đừng giả vờ say nha , em cũng thiếu chút nữa quên mất Giản Trì Hoài anh tửu lượng kinh người , được chưa , buông ra . "
Giản Trì Hoài ôm lấy cô càng lúc càng chặt hơn , hai vai Chử Đồng giãy giụa , dậy cũng không dậy nổi , chân cũng bị cố định ở giữa hai chân anh , Chử Đồng khẽ cắn cánh môi dưới , ánh mắt nhẹ mị, lại toát lên sự đùa nghịch tinh quái . " mau buông em ra đi , em còn phải gọi điện thoại cho Đường Minh Lục nữa . "
Giản Trì Hoài vẫn nhắm chặt đôi mắt như cũ , Đường Minh Lục ? Tình huống này , đang trong khung cảnh lãng mạn nên thơ , anh níu lấy chuyện ấy đạp vào một cước làm cái gì ?
Chử Đồng thấy hô hấp anh vẫn trầm ổn , một bộ dáng hoàn toàn chân chính ngủ say , tay cô khẽ đẩy bụng anh ra , " Giản Trì Hoài , anh biết sau khi chúng ta giả vờ ly hôn , em và Đường Minh Lục vẫn chưa tiến triển đến một bước kia sao ? "
Cô chỉ hỏi anh , cũng không lập tức nói tiếp , Giản Trì Hoài vốn đã sớm đem cái người tên Đường Minh Lục này ném ra sau gáy , anh cảm thấy , giữa anh và Chử Đồng vẫn còn một tờ giấy hôn ước , người khác đối với bọn họ không gây ra bao nhiêu sức ảnh hưởng cả . Nhưng Chử Đồng lại hết lần này tới lần khác lôi ra chọc ngoáy , gợi lên cảm xúc mà anh luôn che giấu , giống như có vô số con côn trùng nhỏ bò vào tận đáy lòng anh , không quấy nhiễu đến khi anh cầu xin tha thứ thì không bỏ qua .
Chử Đồng giơ ngón tay lên , ngoắc ngoắc cằm người đàn ông , cô khẽ thở dài , khóe miệng cũng câu lên , " em lúc ấy thiếu chút nữa đã chấp nhận Đường Minh Lục , dù sao gia đình anh ấy cũng có học thức, con người lịch sự, phẩm chất lại tốt , đối với em luôn dùng mọi cách để quan tâm, giúp đỡ , then chốt nhất là , em rất coi trọng giá trị ngoại hình , mà dáng dấp của anh ta lại đẹp trai như vậy ......"
Đầu ngón tay Giản Trì Hoài khẽ nhúc nhích , Chử Đồng muốn nghiêng người qua , bất đắc dĩ người đàn ông ôm cô quá chặt , mặt cô dán sát vào Giản Trì Hoài , thổi nhẹ một hơi lên cần cổ anh , " anh biết không ? Đường Minh Lục vẫn luôn đang chờ câu trả lời chắc chắn của em , anh ta cũng không quan tâm đến chuyện của em và anh . Em cũng đã nghĩ tới , nếu như ở cùng với anh ta , em nhất định sẽ sống rất tốt , nhà hàng của anh ta nhiều như vậy , nói không chừng tùy ý cho em một cái để quản lý , em kinh doanh a ......"
" ai nha --" Chử Đồng chợt thét chói tai , Giản Trì Hoài mở mắt ra , ngón tay vẫn còn đang dùng lực véo hông của Chử Đồng , cô vừa nhột lại vừa đau , " mau buông em ra . "
" dùng một câu chuyện như vậy cũng không bằng tự em tới kích thích anh , em đối với bản thân lại thiếu tự tin như vậy sao ? "
" Đường Minh Lục so ra lại kém hơn anh sao ? " Chử Đồng nghiêm túc hỏi ngược lại , " ít nhất người ta có nhân phẩm tốt . "
Giản Trì Hoài đỡ trán , " đầu anh đau quá , đừng kích thích anh . "
" người nào kích thích anh ? "
" kích thích anh , coi chừng chuyện gì anh cũng có thể làm ra được đấy . "
Chử Đồng gạt bàn tay đang đặt tại thắt lưng mình ra , " mới vừa rồi , em và chị của em nói chuyện, anh cũng nghe thấy đúng không ? "
" không nghe thấy , " Giản Trì Hoài tựa đầu vào bả vai Chử Đồng , " đầu anh đau dữ dội . "
" nhức đầu thì anh đi ngủ đi . "
Giản Trì Hoài cười khẽ , " không có lý do gì khiến hai vợ chồng phải chia giường ngủ cả . "
Chử Đồng hướng anh liếc mắt , còn nói ' không nghe thấy ' , " em muốn trò chuyện thoải mái với chị em tới sáng . "
Hai cánh tay Giản Trì Hoài ôm chặt lấy cô , " sức lực của em không sánh bằng anh đâu , nói chuyện phiếm , sáng mai cũng được , lúc nào cũng được , em nếu nhắm chạy trốn nổi , em hãy thử một chút đi . "
Chử Đồng nhìn chằm chằm lên trần nhà , giường của cô cũng không lớn , chỉ khoảng một mét rưỡi , bình thường một người ngủ khá rộng rãi , hôm nay thêm một người đàn ông thân thể cao lớn, tay dài chân dài , tay chân cô cũng không mở rộng ra được . Giản Trì Hoài nghiêng người qua , ôm cô vào trong ngực , Chử Đồng đề cao tính cảnh giác , " đây chính là nhà em , anh đừng làm loạn ! "
" làm loạn ? Làm cái gì với em ? " Trong giọng nói của Giản Trì Hoài có vẻ coi thường , " yên tâm đi , anh nếu muốn làm , còn phải chú trọng đến độ thoải mái , chiếc giường này của em sao ? " Sự chán ghét trong lời nói của anh càng toát ra mạnh hơn , " chỗ không tiến hành được , anh cho tới bây giờ cũng không lãng phí thời gian . "
Chử Đồng thật sự là lần đầu tiên gặp phải một nhân vật như vậy , cô chỉ chỉ đầu giường , " tắt đèn đi . "
Giản Trì Hoài vươn tay ra , đèn liền tắt .
Hôm sau , hai người rời khỏi giường , Lý Tĩnh Hương đã mua đồ dùng cá nhân cho Giản Trì Hoài , cả nhà ngồi ở trước bàn ăn bữa sáng , Chử Đồng cầm đũa lên nhìn Chử Nguyệt Tình ở đối diện , " chị , thật xin lỗi nha , tối hôm qua đã nói ngủ cùng chị . "
Chử Nguyệt Tình da mặt tương đối mỏng , vốn là muốn coi như Chử Đồng chưa từng nói qua chuyện muốn ngủ với cô , không nghĩ đến Chử Đồng cư nhiên ở trên bàn ăn nhắc lại , Chử Nguyệt Tình cúi thấp đầu , " không sao , không sao đâu , chị cũng quên mất , tắm táp xong chị cũng ngủ thiếp đi . "
Chử Đồng cười cười , bên cạnh Giản Trì Hoài cắm vào thêm một câu , " trong nhà chỉ có ba căn phòng , vậy tối hôm qua em ngủ ở đâu ? "
Chử Đồng gò má ửng đỏ , hướng anh trợn mắt , người này có ý gì ? Vốn chỉ là thuận miệng nhắc tới chuyện đó , lại bị tên Giản Trì Hoài này hỏi ngược lại, cố tình nhấn mạnh thêm . Giản Trì Hoài ăn cháo trắng , " tối hôm qua anh uống say , thật sự không biết . "
Chử Đồng dứt khoát ngậm chặt miệng , Lý Tĩnh Hương cũng cười , bảo Giản Trì Hoài ăn nhiều hơn .
Hai người ăn xong bữa sáng, đi ra cửa , mới vừa vào thang máy , Chử Đồng cũng không ngần ngại chút nào mà nói , " Giản Trì Hoài , anh có ý gì ? Đồ trẻ con ! "
" tình thú , không hiểu sao ? " người đàn ông vươn tay ấn vào nút xuống lầu một , " suy nghĩ kỹ một chút , thật ra thì em hẳn phải cảm thấy đáng thương . "
" tại sao ? "
Cửa thang máy ' đinh ' một tiếng mở ra , Giản Trì Hoài bước chân đi tới , " vợ chồng cùng giường , cũng giống như em ngày ngày cần phải ăn cơm vậy , đó là chuyện hết sức bình thường , nhưng em lại nói ' trẻ con ' , chứng tỏ em đã bị thiếu hụt sự thoả mãn quá lâu rồi . "
" khốn kiếp ! "
Bên dưới toà nhà cho thuê , một người phụ nữ mang khăn quàng cổ , trên mặt được bịt kín bằng một tấm khăn đen ngòm , cô ta nhấn chuông nửa ngày , trên màn hình chuông cửa mới có người lên tiếng , " alo . "
" Lộ Lộ , là mình , mở cửa đi . "
Cửa chính mở ra , người phụ nữ sau khi bước lên lầu , đi vào trong phòng , Trần Lộ ngã vào ghế sa lon , Ngải Nhân nhìn bốn phía , " làm sao lại trở thành bộ dáng này ? "
" cái gì bộ dáng ? Không phải vẫn đang tốt vô cùng sao ? " Trần Lộ tóc tai bù xù , áo ngủ trên người nhăn nhúm đầy nếp , Ngải Nhân ngồi vào bên cạnh cô ta , " mình biết cậu không chấp nhận nổi , ai có thể nghĩ tới Chử Đồng và Tứ ca lại còn có mối quan hệ như thế này . "
" mình bây giờ đóng phim cũng không đóng được , đắc tội Chử Đồng rồi , cô ta làm sao có thể bỏ qua ình đây . "
Ngải Nhân bước chân tiến về phía trước , đá phải chai thức uống ở bên cạnh , " Lộ Lộ , cậu không cảm thấy chuyện này rất kỳ quặc sao ? Chúng ta nghi ngờ Tứ ca , cũng không phải là bịa đặt không có cơ sở, mà là trong từng lời nói của anh ta có manh mối , sau khi vạch trần ra ngoài , hành vi cử chỉ của cậu cũng hết sức cẩn thận không để cho người ta bắt được sơ hở , nhưng Chử Đồng lại đến chất vấn cậu , nói cậu đi khắp nơi rêu rao Tứ ca không được . Mình thế nào cũng có cảm giác đây là do Chử Đồng tự biên tự diễn cái vở kịch này ? Cậu xem , cô ta dễ dàng công bố mối quan hệ với Tứ ca , mà cậu thì lại dễ dàng bị đá lăn qua một bên . Theo mình thấy , Tứ ca là thật sự có bệnh , hôm nay Chử Đồng lấy thân phận vợ hiền quay lại bên cạnh anh ta , trong lòng anh ta quá cảm động , liền đón nhận ngay . "
" phải không ? " Trần Lộ ngồi dậy , " đúng vậy , thật sự là như vậy , mình đã bị Chử Đồng chơi xỏ rồi . "
" cậu đấy , thật là quá ngây thơ , " Ngải Nhân tháo khăn choàng cổ trên mặt xuống , " lần dạy dỗ hắt rượu hôm đó còn chưa đủ sao . "
" nhưng mình không có cách nào nữa , giống như bây giờ , mình không còn năng lực chống đối cô ta . "
Ngải Nhân vuốt ve vết sẹo trên tay mình , " mình có một kế hoạch , có thể thử một chút xem sao . "
" kế hoạch gì ? "
" trước tiên cậu nói ình biết , tiếp xúc với Tứ ca lâu như vậy , cậu cảm thấy tình cảm của anh ta đối với Chử Đồng như thế nào ? "
Trần Lộ lắc đầu , trong mắt tràn ngập vẻ khinh thường , " cũng không như thế nào cả , thời điểm anh ta ở riêng với mình , đối xử với mình tốt vô cùng , từ trong mắt của anh ta, mình có thể nhìn ra được anh ta có thích mình . Hơn nữa anh ta cũng không nói nhiều lắm về Chử Đồng , chẳng qua là lúc mình tranh chấp với Chử Đồng , anh ta cũng chỉ che chở cô ta . "
" chuyện này cho đến bây giờ cũng rất dễ hiểu , bọn họ dù sao cũng là vợ chồng , dạ tiệc từ thiện là một sự kiện lớn như vậy , không chừng vẫn có người biết mối quan hệ của bọn họ , dù sao Chử Đồng cũng là người vợ hợp pháp , Tứ ca không thể tự làm mất thể diện của mình ......"
" đúng đúng , " sau khi nghe Ngải Nhân phân tích như vậy , Trần Lộ trong nháy mắt cảm thấy tất cả gút mắc đều được tháo gỡ , " chuyện sau đó anh ta bảo tài xế đưa lễ phục ình chính là bằng chứng tốt nhất , có phải không ? "
" đương nhiên rồi . "
" vậy mình nên làm gì ? " Trần Lộ hỏi tiếp .
" gây xích mích ly gián bọn họ . " cái từ này mặc dù mang ý nghĩa xấu xa , nhưng từ xưa đến nay , một chiêu này bất kể đối với nam hay nữ mà nói , đều là thử thách khó khăn .
Sau khi Chử Đồng quay lại làm việc ở Dịch Lục Soát , các đồng nghiệp đối xử lễ phép với cô thì khỏi cần phải nói , cô ngồi trước máy vi tính sửa sang lại tài liệu , nhưng lại có chút không yên lòng .
Trần Lộ đi tới Dịch Lục Soát , cô ta cho là sẽ hao tổn rất nhiều công sức mới có thể lên lầu , không nghĩ tới lễ tân lại để cho cô ta đi tự do . Cô ta hăng hái đi thẳng đến phòng làm việc ở tầng chót , cũng không ai ngăn cản cô ta lại , chỉ đến khi nhìn thấy thư ký của Giản Trì Hoài đang đứng ở cửa , Trần Lộ mới hạ xuống sự kiêu ngạo , " xin chào , cho hỏi Tứ ca có ở đây không ? "
" Giản tiên sinh đang ở trong phòng làm việc . "
Trần Lộ hớn hở , " tôi muốn gặp anh ấy . "
" vâng , ngài chờ chút . " thư ký mở cửa đi vào , cũng không lâu lắm liền đi ra , " xin mời ngài vào . "
Trần Lộ đi theo thư ký tiến vào phòng làm việc , một không gian rộng lớn như thế , cũng chỉ có một mình Giản Trì Hoài đang ở bên trong . Thư ký tiện tay đóng cửa lại , Trần Lộ nổi lên xúc động , cô ta đi đến trước bàn làm việc , " Tứ ca . "
" lúc này đang là đầu sóng ngọn gió , em tới đây làm gì ? " Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên .
Trần Lộ hốc mắt ửng đỏ , hai tay cô ta chống dọc theo bàn làm việc , " Tứ ca , có phải sau này anh cũng không muốn gặp em hay không ? "
Giản Trì Hoài thả cây bút trong tay xuống , đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm Trần Lộ , " tin tức hôm đó , là do em tung ra ? "
" không , không phải thế , " Trần Lộ dĩ nhiên không thể thừa nhận , " em chính là vì chuyện này mà đến . "
" oh ? " Giản Trì Hoài nổi lên một chút hứng thú , " em muốn giải thích cái gì ? "
" em nghĩ tới nghĩ lui , cảm thấy đây là một âm mưu . "
Người đàn ông dựa vào lưng ghế phía sau , tầm mắt hai người chạm nhau , một ngồi , một đứng , ánh mắt khó tránh khỏi phân chia cao thấp , mặc dù Trần Lộ đang đứng ở trên cao , nhưng trong trường hợp thế này , cô ta lại không có một chút cảm giác an toàn nào cả , " Tứ ca , tin tức là do Chử Đồng tung ra ngoài , trong đêm dạ tiệc từ thiện đó cô ta cũng đã nói , cô ta sẽ quay lại bên cạnh anh , dù phải dùng bất cứ thủ đoạn nào , cô ta bảo em phải tự biết nhường đường , sau đó , lập tức lại xảy ra chuyện tin tức bị đăng lên như vậy . Còn nữa , cô ta buộc tội em nói với giới truyền thông chuyện anh bị bệnh , trời đất làm chứng , đó hoàn toàn là bịa đặt vu không , anh có thể xem một chút tin tức mấy ngày nay , cô ta thật là hết sức vô đạo đức ! "
Giản Trì Hoài nâng chân mày lên , Trần Lộ cũng không hề biết được sự thật bí mật đằng sau chuyện này , Giản Trì Hoài nhẹ nhếch khoé miệng , cô ta thật là gan to hơn trời , dám ở ngay trước mặt anh mà mắng anh vô đạo đức .
" em cảm thấy tôi sẽ tin tưởng lời của em nói ? "
Trần Lộ nghe xong , thái độ càng tỏ ra mềm mỏng , " Tứ ca , từ khi em đi theo bên cạnh anh , chưa bao giờ dám làm chuyện gì quá đáng , bây giờ biết anh là người đã có gia đình , em càng không thể dây dưa với anh . Chẳng qua là em sợ mắt anh mơ hồ , không nhìn thấy rõ bộ mặt thật của người bên cạnh . "
" ý của em là Chử Đồng trăm phương ngàn kế , không tiếc làm tổn hại danh dự của tôi , sau đó sẽ giả vờ như bảo vệ tôi, yêu thương con người của tôi , nguyện ý trở lại bên cạnh tôi là để khiến cho lòng tôi cảm động, biết ơn phải không ? "
Trần Lộ vốn là vẫn còn rất nhiều lời quanh co dông dài muốn nói với Giản Trì Hoài , không nghĩ tới người đàn ông này lại quá thông minh , mới nói vài ba câu đã nắm được trọng điểm , làm hại Trần Lộ không thể phát huy lời thoại học thuộc lòng vốn đã tỉ mỉ chuẩn bị . Cô ta chỉ có thể gật đầu , " đúng vậy . "
Giản Trì Hoài im lặng không nói , ở trong mắt Trần Lộ , cô ta chỉ cho là anh đang suy nghĩ , ngay sau đó cô ta lại nói , " Tứ ca , em là thật lòng mong anh hạnh phúc , không muốn nhìn thấy anh bị cô ta lừa gạt như vậy . "
Ngón tay Giản Trì Hoài đặt trên khoé miệng khẽ vuốt , sau đó nghiêng người đứng dậy cầm điện thoại lên , bấm gọi một dãy số .
Điện thoại trên bàn làm việc của Chử Đồng vang lên , cô tiện tay nhận máy , " alo , xin chào , tôi là Chử Đồng của bộ phận đời sống . "
" tới phòng làm việc của anh một chuyến . "
Chử Đồng không nghĩ tới lại là anh , cô đè thấp giọng nói , " anh làm cái gì vậy , em đang làm việc . "
" ở đây có người mà em muốn gặp nhất , không tới , em sẽ hối hận . " Giản Trì Hoài nói xong , cúp điện thoại .
Chử Đồng nhìn chằm chằm ống nghe hồi lâu , ' người mà cô muốn gặp nhất' ? Đó là ai ? Ngay cả chính cô cũng không biết . Cô đẩy cái ghế ra , tính toán chạy qua xem thử .
Trần Lộ nghe anh nói chuyện điện thoại xong , không khỏi siết chặt lòng bàn tay , trong lòng ngược lại cảm thấy không uổng phí chút nào , " Tứ ca , anh gọi cô ta tới đây , là muốn hai mặt một lời sao ? "
" tôi cũng không thể nghe lời từ một phía của em , có đúng không ? "
Trong lòng Trần Lộ cũng trấn định , " vâng , chỉ cần anh nguyện ý tin tưởng em , em nhất định sẽ khiến cho cô ta lộ ra bộ mặt thật . "
Chử Đồng đi tới tầng chót của Dịch Lục Soát , thư ký thấy cô , sự nghiêm túc trên mặt chợt bị thay thế bằng một khuôn mặt vui vẻ , " Giản phu nhân . "
" Giản Trì Hoài ở bên trong à ? " cô gọi thẳng tên anh .
Thư ký có chút khổ sở , " đang, dạ, ở ......" nhưng dù sao vẫn còn có người khác , " nếu không tôi đi thông báo giúp ngài một tiếng . "
" tôi vào đó còn cần phải thông báo sao ? Bước thẳng vào là được . " Chử Đồng đẩy cửa ra , vốn chính là Giản Trì Hoài gọi điện thoại bảo cô đi lên đây mà .
Bước vào phòng làm việc , Chử Đồng liếc mắt liền thấy Trần Lộ , cô vặn chặt chân mày , Giản Trì Hoài lại còn nói , cô ta là người mà cô muốn gặp nhất ? Đầu óc bã đậu mà .
Tầm mắt người đàn ông lướt qua Trần Lộ , cười như không cười nhìn chằm chằm vào Chử Đồng , Trần Lộ đã bày ra một bộ dáng hăng hái chuẩn bị chiến đấu , Chử Đồng ung dung thong thả bước tiến lên , " bảo em tới đây làm gì ? "
Trần Lộ cười lạnh , đang định mở miệng , Chử Đồng liền thấy Giản Trì Hoài hướng Trần Lộ chỉ chỉ , " người ở ngay đây , trước kia đã đắc tội chỗ nào với em , em đem toàn bộ liệt kê ra hết đi , muốn xử lý thế nào , tùy em đấy . "
Bởi vì Trần Lộ quay lưng về phía Giản Trì Hoài , nên cũng không ý thức được lời này là hướng về phía Chử Đồng mà nói , phản ứng đầu tiên của cô ta chính là vô cùng sung sướng , khoé mắt bờ mi tràn ngập vui vẻ , Giản Trì Hoài lại còn nói để cho cô ta tha hồ xử lý Chử Đồng .