Chử Đồng đi theo sau lưng Giang Ý Duy , hai người đi tới trên lầu , Giang Ý Duy đã lên ý tưởng xong , vốn định trốn trong đám đông nhìn trộm một chút , nhưng không nghĩ trên lầu tất cả đều trống trơn , chỉ có mỗi Trần Lộ và Giản Trì Hoài hai người đang ngồi ở đó .
Giang Ý Duy đứng ở đầu cầu thang , Chử Đồng lướt qua bên người cô , đúng lúc thấy động tác khom lưng đó của Giản Trì Hoài , anh nói , thấy cái gì cũng đừng thương tâm , bởi vì tất cả đều là giả . Nhưng biểu hiện dịu dàng như vậy , chẳng lẽ không một điểm nào có chút chân tình thật ý bên trong hay sao ?
Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên , nhìn hai người một chút , sau đó đứng dậy , " Giang Ý Duy , không lo đóng phim cho tốt , cô gây sự cái gì ? "
Một màn dưới lầu mới vừa rồi , nhất định là bị anh nhìn thấy , Giang Ý Duy cười khẽ , kỹ năng hai mặt ba lưỡi dao đã sớm học được , " xem Tứ ca nói kìa , em có gây cái gì đâu a , bất quá là không cẩn thận làm đổ ly cà phê thôi mà . "
Bàn tay Trần Lộ vuốt vuốt trên ống quần , cô ta đứng lên , làm theo ý tứ của Giản Trì Hoài ngồi vào chỗ ban đầu của anh . Người đàn ông thẳng tắp thắt lưng , " nếu quả thật là không cẩn thận , vậy thì tốt . "
Chử Đồng xoay người , đi xuống cầu thang một bước , " Giang Giang , còn không đi ? "
Giang Ý Duy hướng cô nhìn , nghĩ thầm Chử Đồng cứ như vậy có thể nhịn được sao ? Cô siết chặt ống hút trong tay , " Chử Đồng , tại sao không ngồi ở đây một lúc ? Có vài người nếu đã sớm trở thành quá khứ rồi , vậy nên đến khi đối mặt sẽ phải coi như gió thổi mây bay , như vậy mới thật sự là buông bỏ . "
Chử Đồng biết rõ việc đó không có ý nghĩa gì cả , ở lại , đơn giản chính là xem bọn họ thân mật như thế nào , Giản Trì Hoài giỏi nhất là làm chủ tình huống , người ngoài muốn xem cái gì , anh đều có thể thỏa mãn bọn họ , nhưng cho dù là giả vờ , cô cũng không cách nào thản nhiên mà nhìn trong mắt .
Giang Ý Duy đi tới , siết chặt ly cà phê trong tay , " Tứ ca , anh là tới để tham quan sao ? "
Giản Trì Hoài ' ừ ' một tiếng , cũng không muốn nói nhiều , Giang Ý Duy cười cười , nịnh nọt dựa vào bên cạnh anh , " Tứ ca , tham quan chỗ của em đi ? Anh nói sớm a , em khẳng định dành thời gian đi cùng anh , anh ăn cơm chưa ? "
Sắc mặt của người đàn ông lạnh nhạt nhìn cô , " không liên quan tới cô . "
" a ? " Giang Ý Duy làm bộ như giật mình nhìn anh , " em không phải là nghệ sĩ nổi tiếng nhất dưới tay của anh sao ? Em là người kiếm tiền giỏi nhất cho anh a . "
" Giang Ý Duy , tránh sang một bên !" Giản Trì Hoài phát hiện người phụ nữ này kể từ sau khi trở thành bạn bè thân thiết nhất của Chử Đồng , cái khác thì không học được , bản lĩnh giả ngốc ăn vạ ngược lại nhanh chóng ' trò giỏi hơn thầy' .
Giang Ý Duy bĩu môi , " Tứ ca , mới vừa rồi cái cô Trần Lộ này nói ' thật ngại vì đã chiếm vị trí của Chử Đồng ' , không biết là cái vị trí gì a ? "
Trần Lộ hơi biến sắc mặt , cô ta ngẩng đầu lên , cằm nhẹ giương , " chị Ý Duy , chị cần gì phải nhằm vào em như vậy ? "
" tôi chỗ nào nhằm vào cô ? Lời này có phải từ miệng cô nói ra hay không ? "
Giản Trì Hoài có chút không nhịn được , hướng Trần Lộ nói , " đi thôi . "
Trần Lộ đứng lên , đem hai ly cà phê trên bàn cầm theo , Giản Trì Hoài hướng cô ta nhìn , Trần Lộ cười khẽ , " còn chưa có uống , đừng lãng phí , mang về phòng đi . "
Chử Đồng nghe được hai chữ ' về phòng ' , trái tim tựa như đang nức nở rỉ máu , Giản Trì Hoài đưa Trần Lộ đi về phía trước , khóe miệng cô gái mỉm cười , bờ mi hơi nhếch lên , cô ta không hề biểu lộ khiêu khích , nhưng đắc ý trong lòng không cách nào che giấu được . Bước qua trước mặt Chử Đồng , Trần Lộ hướng cô cười cười , Chử Đồng chỉ cảm thấy kiểu tươi cười đó quá chói mắt , tựa hồ hoá thành một con dao nhọn , đang hướng vào trong con ngươi của cô từng nhát một đâm xuống . Có đôi lúc , cho dù là một người lý trí đi chăng nữa , phát ra bản năng phản ứng cũng sẽ vi phạm nguyên tắc chuẩn mực từ trước đến giờ của mình , " Giản Trì Hoài , anh nói anh không thích cô ta , bất quá chỉ vì mục đích của mình , nếu đã như vậy, mong anh dựa theo quy định giữa hai người mà nhắc nhở cô ta , không biểu hiện, không lộ liễu , cũng không cần bất kỳ khiêu khích nào , dù sao chẳng qua cũng chỉ là một diễn viên mà thôi , không cần nhập vai quá sâu như vậy . "
Khoé miệng của Giản Trì Hoài mím chặt thành một đường thẳng tắp , Trần Lộ đứng ở trước mặt Chử Đồng , sắc mặt thay đổi liên tục , có lúng túng , cũng có thương tâm , còn có tức giận sắp giấu giếm không được nữa . Chử Đồng nói xong những lời này , theo bản năng cau mày lại , chính cô cũng có thể cảm giác được trong không khí có mùi chua nguy hiểm , giữa Giản Trì Hoài và Trần Lộ có lẽ là có quy định , nhưng cô bây giờ không cần thiết phải vạch trần ngay trước mặt họ như vậy , cô làm như thế , tính nhỏ nhen trong lòng mình cũng không cần phải đoán tại sao mà có , chính là vì nhìn bọn họ như vậy không thoải mái , muốn cho Trần Lộ khó chịu .
Trần Lộ rũ mi mắt xuống hướng Giản Trì Hoài nhìn một chút , " chúng ta đi thôi . "
Cô ta dẫn đầu bước chân đi về phía trước , Chử Đồng mắt thấy Giản Trì Hoài cùng cô ta xuống lầu , bên cạnh Giang Ý Duy vỗ thật mạnh một cái lên bả vai cô , " Chử Đồng , cậu mới vừa nói lời đó là có ý gì ? Cái gì gọi là mục đích của mình a ? Thì ra Tứ ca với cô ta chẳng qua là có quan hệ lợi ích thôi sao ? "
" cậu cũng đã hiểu ? "
" nói nhảm , cậu cũng đã nói như vậy , cậu hoài nghi chỉ số thông minh của mình sao ? " Giang Ý Duy tỏ vẻ khinh thường mà hừ nhẹ .
Chử Đồng không biết nói gì nữa , cô ngồi xuống một chiếc ghế ở bên cạnh , " Giang Giang , có phải mình thể hiện quá rõ ràng hay không ? "
" ghen à ? "
Chử Đồng đưa tay lên che mắt , " cậu đã nhìn ra ? "
Giang Ý Duy bóp cái ly giấy trong tay , " Chử Đồng , đây là lần cuối cùng cho phép cậu sỉ nhục chỉ số thông minh của mình như vậy ! Người ngốc cũng có thể nhìn ra được chuyện này , cậu còn hỏi mình , bất quá ...... thật quá bí ẩn a , vậy Trần Lộ kia lôi tới kéo lui , thì ra là cũng không khác mấy với mình năm đó . "
" cậu đem bản thân ra so với cô ta , cậu cũng đủ rồi đấy . " Chử Đồng nhấp một hớp cà phê , cảm thấy mùi vị này hôm nay có cái gì không đúng , thế nào lại khó nuốt đến như vậy ?
Trần Lộ đi theo Giản Trì Hoài trở về phòng , người đàn ông đóng cửa lại , hai tay Trần Lộ còn cầm hai ly cà phê kia . Giản Trì Hoài đi tới ghế sa lon trước mặt , cũng không quay đầu lại . " có phải cảm thấy rất khó chịu hay không ? "
Trần Lộ đi tới bên cạnh anh , đem một trong hai ly giấy đưa cho anh , " cũng không đến nỗi . "
Giản Trì Hoài cởi áo khoác xuống , Trần Lộ vội vàng đón lấy giúp anh , điện thoại di động trong túi của người đàn ông đúng lúc vang lên , anh nhận máy sau đó áp vào bên tai , " alo . "
" Tứ ca , tới đây bơi lội , chúng tôi ở dưới lầu chờ anh . "
Giản Trì Hoài nói một tiếng ' được ' , anh cất điện thoại di động lại , hướng Trần Lộ nói , " tôi đi ra hồ bơi một chút . "
" bây giờ sao ? " trời lạnh như thế này , sở thích của kẻ có tiền thật quái dị , ánh mắt Trần Lộ toát ra mong đợi , " anh chạy tới chạy lui không mệt mỏi sao ? Cũng không còn sớm , nghỉ ngơi sớm một chút đi ? "
Giản Trì Hoài hướng cô ta liếc nhìn , thân thể Trần Lộ chợt run lên , người đàn ông thật ra cũng không nói một câu một chữ nào nhẫn tâm , ánh mắt cũng không dừng lại , nhưng cái loại cảm giác bị uy hiếp đến run sợ đó làm cô ta đóng băng mà chôn chân ngay tại chỗ không dám nói tiếp . Giản Trì Hoài nhìn đồng hồ , " sớm quá tôi cũng không ngủ được , em xem TV một chút trước đi . "
" dạ . "
Giản Trì Hoài vốn là đi cùng mấy người bạn tới đây , bên trong hồ bơi của khách sạn , dăm ba người đàn ông đang ôm lấy những cô gái xinh đẹp mà đùa giỡn , có người thét lên ' không biết bơi ' , lại bị người đàn ông giữ chặt hông ôm lấy rồi ném xuống hồ , sau đó sẽ tới màn anh hùng cứu mỹ nhân , quấn quýt dưới nước .
Giản Trì Hoài tựa vào vách tường làm động tác chuẩn bị , những cảnh tượng khiêu khích , âm thanh cười cợt tất cả anh đều không nghe lọt , người đàn ông đeo kính bơi lên , làn nước mát mẻ bao quanh toàn thân khiến anh cảm thấy thoải mái, sung sướng . Anh chợt nhảy lên một cái sau đó lao xuống nước , tiếng vang muôn hình muôn vẻ phát ra từ trong thế giới của anh lan tràn ra ngoài . Anh nghĩ đến lúc còn ở trong Starbucks , Chử Đồng đã nói những lời đó , lúc này bên tai yên tĩnh , cẩn thận hồi tưởng lại , nhớ được những lời này làm anh thích thú trong nháy mắt không chịu buông ra .
Thân thể cao lớn của người đàn ông xuyên qua những đường bơi trong hồ , da thịt màu đồng cổ đang di động trên mặt nước , lúc ẩn lúc hiện , bắp thịt săn chắc có lực , vẻ đẹp cùng sức quyến rũ chết người được hoà hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ , anh bơi qua bơi lại , lúc nổi lên mặt nước , có người thân mật đưa khăn lông tới .
Giản Trì Hoài ngẩng đầu lên , " sao em lại tới đây ? "
" dù sao cũng không ngủ được , em tới chỗ này chờ anh . " Trần Lộ khoác một chiếc áo len dài đến đầu gối , từng giọt nước trên gương mặt Giản Trì Hoài nhỏ xuống, anh lau đi giọt nước vương trên hàng mi dày của mình , nước chảy từ trên cần cổ quanh co rơi xuống xương quai xanh của anh , tầm mắt Trần Lộ đảo qua chỗ khác , cả người đang ngồi xổm chợt đứng lên .
" Tứ ca , đây chính là nữ sủng mới của anh sao ? Cuối cùng đã thấy được tận mắt . "
Giản Trì Hoài cũng không phủ nhận , Trần Lộ ngược lại đỏ mặt , lui đến bên cạnh ghế nằm trước mặt chờ Giản Trì Hoài . Mấy người bạn tiếp tục chơi đùa , Giản Trì Hoài từ trong hồ bơi đi ra , lồng ngực tinh tráng vừa nhìn một cái đã không sót thứ gì , Trần Lộ đứng tại chỗ , vẻ khẩn trương và tâm tình bất an tràn ngập ở quanh người . Dáng vẻ của người đàn ông ngược lại rất tự nhiên đi về phía cô ta, sau đó cầm chai nước ở trên bàn lên .
" Tứ ca , anh đặc biệt tới đây , tối nay chắc có chuyện tốt nhỉ ? "
Giản Trì Hoài không nói lời nào , mặc kệ tiếng cười chung quanh tùy ý lan tràn ra ngoài , bọn họ biết tính tình của anh , anh không thèm để ý chút nào , bọn họ vẫn tiếp tục cợt nhả quá trớn . Giản Trì Hoài khoác thêm áo choàng tắm , " các người cứ chơi tiếp , đi quá giới hạn , cẩn thận gặp chuyện không may . "
" Tứ ca , lời này ngược lại hẳn nên nói với ngài đúng hơn , ngài a , phải kiềm chế --"
Giản Trì Hoài xoay người rời đi , Trần Lộ cũng theo sát phía sau , hai người trở về phòng , hương hoa thơm ngát lan tràn vào cánh mũi của Giản Trì Hoài, đi về phía trước mấy bước , thấy trên tủ hai bên giường, mỗi bên đặt một bình hoa , trong bình cắm một bó hoa hồng . Cái anh nghĩ tới không phải là lãng mạn , mà là hai chữ ' diễm tục '. ( vô cùng tầm thường )
Trần Lộ có chút ngượng ngùng , Ngải Vi nói không sai , người đàn ông này , chỉ có sau khi đã thực sự sở hữu , mới có tư cách nói tới chuyện đem anh giữ chặt trong lòng bàn tay. Bên trong phòng ngủ có hai chiếc giường , Trần Lộ đi tới sau lưng Giản Trì Hoài , lòng bàn tay run rẩy sờ lên phía sau lưng của anh . Giản Trì Hoài vẫn tiếp tục động tác cởi tay áo , thậm chí không quay đầu lại , Trần Lộ đánh bạo dùng hai tay vòng lên thắt lưng của người đàn ông .
Giản Trì Hoài cuối cùng mở miệng , giọng nói lạnh nhạt , " em làm cái gì vậy ? "
" Tứ ca , anh không muốn em sao ? " cô ta đem mặt áp vào lưng Giản Trì Hoài , người đàn ông này , giống như một đám lửa cháy bừng bừng chói mắt , anh có thể mang lại hết thảy những gì cô ta muốn , toả sáng, vinh dự, vị trí cao nhất có thể nâng lên , anh khiến cho càng ngày càng nhiều phụ nữ đổ xô xông tới , cam nguyện làm con thiêu thân lao vào lửa , dù chẳng qua chỉ là tình một đêm , cũng cảm thấy đời này vô cùng đáng giá .
Giản Trì Hoài nhìn xuống đôi tay trước mặt đang vững vàng ôm chặt lấy anh , " tôi chưa có nói qua là tôi muốn em . "
" em biết , anh nâng đỡ em là có mục đích của anh , nhưng dẹp bỏ mục đích này sang một bên , chỉ vì niềm vui sướng nam nữ khi cam tâm tình nguyện , anh cũng không muốn em sao ? " Ngón tay Trần Lộ nhẹ vuốt ve trên phần bụng cứng rắn phía trước của Giản Trì Hoài , cô ta thấp thỏm , nhưng nếu không thử nghiệm qua , cô ta lại càng không cam lòng .
Giản Trì Hoài gạt tay của cô ta ra , đối với sự đụng chạm của cô ta , tựa hồ không có nổi lên nửa điểm phản ứng , " nếu như em kiên trì làm như vậy , tôi có thể đổi một người khác . "
" Tứ ca ? "
Người đàn ông hướng lên tủ đầu giường nhẹ quét mắt , " tôi không phải là phụ nữ , lại càng không thích hoa hồng đỏ , sau này đừng vọng tưởng tự suy đoán tâm tư của tôi , hơn nữa , chỗ tôi ngủ không thích ngửi thấy bất kỳ mùi hoa gì . "
" cái này ......" Trần Lộ ủ rũ cúi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn , " em sẽ ném ra ngoài ngay lập tức . "
Cô ta lôi bó hoa từ trong bình cầm đi ra , sau đó bỏ lại ngoài cửa , quay lại bên trong phòng , Giản Trì Hoài đang ngồi trên ghế sa lon , tựa hồ không có ý tứ muốn nghỉ ngơi . Trần Lộ cẩn thận đi tới trước mặt anh , " Tứ ca , có chuyện em không hiểu . "
" chuyện gì ? "
" mới vừa rồi ở Starbucks đụng phải Chử tiểu thư , em cũng có thể đoán ra một vài chuyện , nhưng trước đây anh có nói qua , chỉ cần em nghe lời , anh sẽ không phản đối ý niệm kết hôn với em đúng không ? Em cũng tự biết rõ , quan hệ giữa anh và Chử tiểu thư không đơn giản , nhưng nếu anh muốn lợi dụng việc thân thiết với em để cho cô ấy bỏ cuộc , lời nói ban nãy của cô ấy là có ý gì đây ? "
Giản Trì Hoài lật lật trang sách trong tay , ngay cả chân mày cũng không nhướng lên , " cô ấy nói cái gì ? "
Dĩ nhiên , Giản Trì Hoài vẫn nhớ , chỉ là muốn thông qua miệng của người khác lặp lại một lần nữa , thỏa mãn nhu cầu nào đó trong lòng anh mà thôi . Trần Lộ hẳn là nhớ rõ ràng , " cô ấy bảo , anh đã nói với cô ấy , giữa anh và em không có gì . "
Khoé miệng của Giản Trì Hoài nhẹ vãn , câu lên một vòng cung nho nhỏ như có như không , Trần Lộ cho là mình nhìn lầm rồi , loại thời điểm này , chẳng lẽ anh còn có thể cười được ?
" ừ , tôi đã nói vậy . "
" vậy em càng thêm không thể hiểu nổi nữa , nếu anh muốn đem cô ấy đẩy ra thì tại sao lại nói cho cô ấy biết giữa chúng ta là đang đóng kịch ? Không phải là nên để cho cô ấy tin là thật , cô ấy mới có thể thất vọng, đau khổ, mới có thể tránh ra thật xa sao ? "
Cuốn sách trong tay người đàn ông chợt gập lại , ai nói muốn khiến cho Chử Đồng thất vọng, đau khổ ? Lại nói , ai dám làm cho cô thống khổ , anh liền không tha cho kẻ đó ! Giản Trì Hoài nâng mi mắt lên hướng Trần Lộ liếc nhìn , " em nghĩ không hiểu phải không ? "
" dạ . "
" tôi cần em hiểu rõ làm gì ? " Giản Trì Hoài lười giải thích , anh ngoắc tay ý bảo Trần Lộ ngồi xuống bên cạnh anh , cô gái ngoan ngoãn làm theo , trên mặt Giản Trì Hoài khôi phục lại dịu dàng , " lần đầu tiên đóng phim như vậy , có áp lực không ? "
" dạ có . " hai tay Trần Lộ thả lên trên đầu gối , " em sợ em làm không tốt . "
" làm không tốt cũng phải làm , em mà trở thành thuốc độc của phòng vé , ai cũng không giúp được em đâu . "
Trần Lộ gật đầu , Giản Trì Hoài tiếp tục đọc sách trong tay , " em qua căn phòng kế bên đi , tôi đã thuê một phòng đơn cho em , đạo diễn nói nhiệm vụ ngày mai của em rất nặng , trong lòng không cần nghĩ đến chuyện khác . "
Trần Lộ thất vọng đứng dậy , lúc đến hồ bơi tìm anh đã xịt nước hoa, coi như là phí của rồi .
Chử Đồng cùng Giang Ý Duy trở về phòng , Giang Ý Duy nhấc mông ngồi lên mép giường , " ăn no . "
Chử Đồng vén chăn lên trèo trên giường , " còn nhiều bản thảo cần sửa chữa như vậy , cậu tự chơi đi . "
" cậu còn có tâm tư làm việc a ? " Giang Ý Duy tiến lên , lấy tay đè lại máy vi tính xách tay của Chử Đồng , " trong lòng có cảm nhận gì a ? "
" không có cảm giác gì , cậu nếu còn không chịu đi ngủ , coi chừng ngày mai không quay phim được , các ngôi sao mới nổi nhiều như vậy , cẩn thận bị người ta trèo lên đầu lúc nào không hay . "
" bớt nói chút đi , " Giang Ý Duy vẫn không sao lờ đi vấn đề này , nhưng cô không thể ngủ , " mới vừa nhận được một tin nhắn , có người hẹn mình xuống lầu dưới gặp mặt . "
" đi nói chuyện yêu đương a ? "
Giang Ý Duy liếc mắt đáp lại , " mình với cậu nói a ? "
" vậy sao cậu còn đi hẹn hò ? "
Trên mặt Giang Ý Duy tràn đầy vẻ bất đắc dĩ , " bên nhà đầu tư mời mình đi ăn khuya , mình không thể đắc tội được ? "
Chử Đồng nghe được câu này , trong lòng rơi xuống lộp bộp , " Giang Giang , đang bình thường mà gặp phải chuyện này , đã chứng tỏ không phải chuyện tốt gì rồi ? "
" không có gì đâu , bản thân mình đã chiến đấu trăm trận rồi , biết rõ làm sao để không đắc tội với người ta , lại không để cho bọn họ chiếm tiện nghi của mình . " Giang Ý Duy chỉ nằm trên giường chừng nửa phút , sau đó mệt mỏi chống người dậy , cô đi tới tủ treo quần áo trước mặt , bắt đầu chọn lựa quần áo .
" Giản Trì Hoài không phải đang ở chỗ này sao ? Anh ta là ông chủ của cậu , gặp phải chuyện như vậy , cậu nhờ anh ta giúp đỡ một chút . "
" cậu đừng nói đùa , Giản Trì Hoài làm sao đi quản chuyện như vậy a ? Lại nói , quy tắc ngầm , nhất định phải tuân theo . " Giang Ý Duy không tránh khỏi Chử Đồng mà nhanh chóng ở trước mặt cô biểu diễn màn thay đổi quần áo , sau đó lại bắt đầu trang điểm . Chử Đồng vẫn không yên lòng , " xác định không sao chứ ? "
" yên tâm . " Giang Ý Duy thu dọn ổn thoả , cầm một chiếc túi xách đi ra ngoài , Chử Đồng từ trên giường đứng dậy , " Giang Giang , các người hẹn ở đâu ? Nói ình biết địa chỉ cụ thể . "
" chỉ là hồ bơi ở lầu dưới thôi mà , bên cạnh có một phòng ăn trên mặt nước , chắc là sẽ ăn khuya ở nơi đó rồi . "
" vậy cậu nhớ cẩn thận . "
Giang Ý Duy vẫy tay rồi đi ra ngoài . Chử Đồng ngồi trên mép giường , Giang Ý Duy thường xuyên gặp phải những chuyện như vậy , nhất định sẽ giải quyết tốt . Cô quay trở lại ngồi trên giường , chẳng qua là muốn tập trung tinh thần đối mặt với công việc cũng không có đơn giản nữa .
Trần Lộ gọi điện thoại cho Ngải Nhân , nói vài câu về chuyện tối nay với cô ta , Ngải Nhân một bộ dáng chỉ hận rèn sắt không thành thép , Trần Lộ chỉ sợ tiếng nói chuyện bị người ở căn phòng bên cạnh nghe được, cô ta rón ra rón rén đi ra ngoài , sau đó theo thang máy đi xuống lầu . Ngải Nhân đương nhiên là nói Trần Lộ không biết nắm chặt cơ hội của mình , hai người trò chuyện một lúc , Trần Lộ nói muốn đi về nghỉ ngơi , liền cúp điện thoại , ngẩng đầu lên lại vừa khéo nhìn thấy bóng dáng của Giang Ý Duy bước qua từ cách đó không xa .
Trần Lộ không biết tại sao lại đuổi theo , Giang Ý Duy cúi đầu gửi đi tin nhắn giọng nói , sau đó thẳng tắp đi về phía hồ bơi . Những người đàn ông ở đó vẫn còn chưa tan cuộc , sau khi Giang Ý Duy tiến vào , lại càng náo nhiệt hơn . Phim trường vốn là nơi dùng để lấy cảnh vật , bình thường ngoại trừ đi cùng đoàn làm phim , rất ít khi có nhân vật lớn xuất hiện ở đây , Giang Ý Duy mạnh mẽ vén khoé miệng lên mỉm cười , để túi xuống đi tới .
Trần Lộ đi tới cửa , thấy những người đó tha thiết chào hỏi với Giang Ý Duy , mặc dù bọn họ mới là ông chủ lớn , nhưng Giang Ý Duy dù sao cũng là một diễn viên nổi tiếng , bọn họ cũng phải nể mặt nhau . Trần Lộ đứng ở đó , có người đàn ông vừa khéo đi vào , hướng cô ta nhìn , " đây không phải là bạn gái nhỏ của Tứ ca sao ? Em thế nào lại ở nơi này ? Tứ ca đâu ? "
Trần Lộ có chút lúng túng , người đàn ông một phát kéo lấy cánh tay cô ta lôi vào trong , " nhìn một chút , ai tới này . "
Mấy người khác nghiêng đầu qua xem , Giang Ý Duy cũng nhìn thấy Trần Lộ tiến vào, tiếng chào hỏi bên tai thi nhau vang lên , " thì ra là Trần tiểu thư . "
" Tứ ca có phải đang ngủ hay không ? Trần tiểu thư mệt lả rồi nhỉ ? "
Người đàn ông đưa Trần Lộ đi vào bảo cô ta ngồi xuống , cũng ra hiệu bảo nhân viên phục vụ cầm ly nước trái cây mang vào , ở trước mặt Trần Lộ , ngay cả Giang Ý Duy cũng bị lạnh nhạt . Trần Lộ chưa bao giờ được hưởng thụ sự ưu đãi như vậy , mà cô ta cũng quá rõ ràng rồi chứ , những người này đều là nể mặt của Giản Trì Hoài .
Trần Lộ nhận ly nước trái cây , rất dễ dàng trở thành tâm điểm , đặc biệt là thời điểm được người khác ưu ái , cô ta mỉm cười quyến rũ , " cám ơn . "
" Trần tiểu thư thật là may mắn a , Tứ ca đặc biệt tới trường quay gặp em , đối với em khẳng định rất đặc biệt nhỉ ? "
Trần Lộ càng tỏ ra thẹn thùng , Giang Ý Duy đứng ở cách đó không xa , thái độ khinh thường hiện trên mặt rất rõ ràng , Trần Lộ nhẹ gật đầu , " dạ , anh ấy đối với em rất tốt . "
" xem ra , có hy vọng hoá thành phượng hoàng rồi . "
Trần Lộ ngẩng đầu lên , thấy vẻ mặt của Giang Ý Duy , trong lòng cô ta có chút không vui , " chị Ý Duy , chuyện chị làm đổ ly cà phê của Tứ ca thật đáng tức giận , may nhờ nhiệt độ cũng bình thường , nếu không chân của tôi cũng sẽ bị tai hoạ rồi . "
" tức giận thì cứ tức giận đi , cô bảo Tứ ca tự mình đến hỏi tội tôi đi nhé . "
Trần Lộ mặc dù có thể mượn Giản Trì Hoài này cây to bóng lớn , nhưng Giang Ý Duy cũng không phải là kẻ dễ đối phó . Trần Lộ đứng dậy , " thật ngại quá , em phải đi về , xem ra Giang tiểu thư cũng không thích em lắm . "
"Ý Duy , đây là em không đúng , sau này nếu Trần tiểu thư trở thành Tứ tẩu , em ấy sẽ là bà chủ của em a , nhìn xa trông rộng một chút đi . "
Cô ta ? Tứ tẩu ? Giang Ý Duy thật là a...a , nhưng cô cũng không tiện gây gổ , chẳng qua là ngoài cười nhưng trong không cười, vén lên khóe miệng , " dạ , Vương tổng nói thật đúng . "
Chử Đồng ở trong phòng nhìn đồng hồ , ăn khuya nhất định phải rất lâu , nhưng cô cứ nơm nớp lo lắng đề phòng mãi không yên lòng , rốt cuộc vẫn là có ý định len lén chạy qua xem thử . Xuống thang máy , hướng đi về phía hồ bơi. Giản Trì Hoài vốn đang ngồi trên ghế sa lon ở đại sảnh , vừa khéo tài xế tới đây , anh dặn dò vài công việc , nhưng không nghĩ tới lại thấy được thân ảnh của Chử Đồng đang vội vàng đi qua . Giản Trì Hoài lập tức đứng dậy , nói với tài xế , " chờ tôi một chút . "
" dạ . "
Bên trong hồ bơi , Giang Ý Duy đứng bên cạnh hồ , Trần Lộ hướng phía sau cô nhìn , " chị Ý Duy , chị biết bơi không ? "
" Trần tiểu thư , hôm nay Chử Đồng đã nói những lời gì với cô, còn nhớ rõ không ? "
Chử Đồng bảo Trần Lộ đừng gây sự , Trần Lộ có cái gì a ? Chẳng qua là một con rối , còn đụng chạm khắp nơi , thật sự ình là chim sẻ bay lên đầu cành liền hoá thành phượng hoàng sao ? Trần Lộ nghe được câu này , sắc mặt không khỏi khẽ đổi , mấy người đàn ông bên cạnh ai cũng không giúp , bọn họ cũng đã quen , coi như đang xem kịch . Trần Lộ đứng dậy , " mới vừa rồi có một trò chơi rất là thú vị , chính là đem người ném xuống hồ nước đấy . "
Có người đàn ông nghe nói vậy , đi tới một phát ôm lấy Giang Ý Duy , " vậy thì chơi đi !"
Giang Ý Duy thét lên chói tai , " thả tôi xuống !"
" chị Ý Duy , các đại gia đây ở chung một chỗ chơi đùa chút thôi mà , hẳn là phải chơi cho thật đã , chị yên tâm đi , mặc dù không biết bơi cũng không sao cả , có chìm cũng không chết được . "
Giang Ý Duy hận đến nghiến răng nghiến lợi , cô cũng không thích giữa mùa đông bị người ta ném vào trong nước đâu , ngay cả nước ấm cũng không được , cảm giác rất khó chịu a ? Nhưng những tên đàn ông chết tiệt kia nơi nào sẽ đếm xỉa đến cảm nhận của cô , xoay người một cái , nhảy lên cao rồi đem cô ném vào hồ bơi .
Trần Lộ che miệng , ha ha cười lớn , " quá thú vị . "
" chơi thật vui đúng không ? " bất thình lình bên cạnh có một giọng nói con gái truyền tới đây , Trần Lộ mới vừa nghiêng đầu , chẳng qua là còn chưa thấy rõ ràng đối phương hình dáng thế nào , đã cảm thấy nơi bả vai bị người ta bất ngờ đẩy mạnh , cả người thẳng tắp hướng vào trong hồ bơi mà ngã xuống , cô ta sợ hãi thét chói tai liên tiếp , " cứu mạng a , tôi không biết bơi !"
Khoé miệng Chử Đồng đang mím nhẹ chợt lên tiếng , " không sao cả , không biết bơi có chìm cũng không chết được , chơi thôi mà , phải để cho các đại gia chơi thật đã mới phải !"
Mấy tên đàn ông kia đưa mắt nhìn nhau , không thể hiểu nổi nửa đường lại xông ra một Trình Giảo Kim này rốt cuộc là kẻ nào vậy a ?