Từ Diễn Viên AV Đến Ảnh Hậu Bình Hoa

Chương 26: Hỏi thăm Diệp tổng




Gửi lời hỏi thăm Diệp tổng

Sau khi quay quảng cáo chưa bao lâu, Thẩm Doãn theo sự sắp xếp của quản lý Chu Khiết, nhận vai nữ thứ của một bộ phim.

Chính là phim điện ảnh chuyển thể từ tiểu thuyết trinh thám nổi tiếng 《 Murder 》, với tên gọi 《 Hành trình trốn chạy của kẻ bị tình nghi 》, là một tác phẩm có đề tài siêu thực.

Trước khi xem kịch bản, Thẩm Doãn đọc qua tiểu thuyết một lần, không thể không nói khả năng viết lách của tác giả cực kỳ xuất sắc, chỉ vài câu đã có thể miêu tả một cảnh tượng vô cùng phức tạp. Tiết tấu cũng rất tốt, nội dung không hề chắp vá như những truyện online kéo dài, ngắn gọn xúc tích kết cấu chặt chẽ, lôi cuốn người xem đọc liền một mạch.

Sau khi đọc xong Thẩm Doãn hồi lâu vẫn không thể bình tĩnh lại, nàng cảm thấy một bộ truyện thế này làm sao có thể chuyển thể thành phim được, độ khó khi quay phim hoàn toàn không thua bất kỳ một bộ phim khoa học viễn tưởng nào. Ôm nghi hoặc đó, nàng mở kịch bản ra, sau khi xem xong cả người ngây ngẩn.

"Em không biết sao?"

Chu Khiết kinh ngạc liếc nhìn Thẩm Doãn, sau đó lại cúi đầu, ngón tay gõ gõ lên bàn phím.

"Biên kịch Danh Nhạc đã giành được giải thưởng 'Biên kịch xuất sắc nhất' của liên hoan phim Bách Hoa khi chỉ mới 25 tuổi, còn đạo diễn Quách, chắc em không cần chị phải giới thiệu chứ?"

Thẩm Doãn xấu hổ cúi đầu, mắt chớp chớp, quay về Chu Khiết lặng lẽ thể hiện sự cute lạc lối.

"Haiz."

Chu Khiết không nói gì vuốt trán, "Trên lớp giáo viên không dạy cho em sao?"

"Giáo viên có giảng những chuyện này đâu ạ..."

"Vậy em chưa từng xem phim của Quách đạo sao? 《 Đại nghiệp kiến quốc 》 《 Con đường thiên thần 》 còn có 《 Hái sao 》?" Đầu Thẩm Doãn gục càng ngày càng thấp, Chu Khiết không thể tin nổi cau mày, "Không phải chứ, những phim này đều là tác phẩm nổi tiếng của anh ta, nhận được vô số giải thưởng trong và ngoài nước đấy."

"Em chưa từng xem ạ..."

Giọng nàng nhẹ nhàng mang theo vài phần bất lực, Chu Khiết đột nhiên nhớ đến điều gì, ngẩng đầu liếc nhìn nàng một cái, ngữ khí hơi dịu đi một chút.

"Là một đạo diễn rất tài năng rất nổi tiếng, anh ta cũng coi như là con ông cháu cha, gia cảnh ưu việt, vì lẽ đó khi quay phim đều quay những điều mà bản thân anh ta tâm đắc và thực sự muốn quay."

"Phu nhân và anh ta cũng coi như là thanh mai trúc mã, nhờ mối liên hệ trung gian này em mới có cơ hội thử vai đấy."

"Nói là thử vai nhưng trên thực tế đã quyết định nội bộ nhân vật này sẽ để dành cho em, nhưng dù như vậy thì đạo diễn cùng ê-kíp sản xuất đều sẽ theo dõi, tốt nhất em đừng làm cho phu nhân quá mất mặt."

Hôm thử vai, Thẩm Doãn cố tình nhuộm tóc trở về màu đen, bởi vì nhân vật của nàng là một thiếu nữ xuất thân từ vùng núi xa xôi hẻo lánh, sa chân vào con đường mua bán xác thân mới có địa vị nơi phố thị phồn hoa. Vì lẽ đó mà màu xám nhạt trở nên quá mức hoa lệ, căn bản không hợp với tạo hình nhân vật này.

Đại khái là vì cũng từng trải qua tình huống như nhân vật, nên khi thử vai nàng không có nhiều áp lực, thể hiện khá tốt. Dù sao chuyện bán thân này tuy rằng không đáng để hãnh diện, nhưng Thẩm Doãn cũng coi như 'có kinh nghiệm'.

"Chọn cô ấy."

Đạo diễn Quách Duệ ngồi ở giữa nói, cầm bút lên chỉ vào ảnh chân dung của Thẩm Doãn định một câu.

Mặc dù biết đã sớm an bài xong nhưng Thẩm Doãn vẫn thấy vui vẻ trong lòng, nàng vừa mới chuẩn bị cúi người chào nói cảm ơn thì bỗng một giọng nói khác vang lên.

"Khoan đã."

Thẩm Doãn ngước mắt nhìn, người nói chính là một cô gái trẻ, bảng tên trước mặt nàng đề bốn chữ lớn BIÊN KỊCH DANH NHẠC.

"Nhân vật Tiếu Nhu theo nguyên tác không được đẹp cho lắm, hình tượng của cô này theo em thấy lại hợp với vai Thu Ly hơn."

Quách Duệ tán thành gật gật đầu, "Đúng thật, đủ xinh đẹp ma mị cuốn hút."

Phó đạo diễn Điền Hoa ở bên cạnh cười góp ý, "Nhưng Danh lão sư à, ứng cử viên cho vai nữ chính không phải đã định ra từ hôm qua rồi sao?"

"Quách đạo cảm thấy thế nào?"

Quách Duệ bị gọi đến tên khẽ mỉm cười, ngoại hình anh ta tao nhã, ánh mắt thâm trầm, là một anh-chú có phong cách phong trần lãng tử. Chỉ nhìn ngoại hình nhất định sẽ cho rằng giới tính thứ hai của Quách đạo là Alpha, vô cùng mị lực. Nhưng trên thực tế đây lại là một vị Omega đã kết hôn, Thẩm Doãn nghe Donny nói con của anh ta cũng cỡ tuổi Đại tiểu thư, đều đi du học trường cao cấp nhất ở nước ngoài.

"Có xem qua vai Thu Ly chưa?"

Thẩm Doãn gật gật đầu, tim nhảy lên thình thịch, tiến triển không tưởng tượng nổi này đúng là khiến người ta không kịp chuẩn bị gì.

"Vậy thì thử một lần xem, cảnh ba, màn hai, được chứ?"

Thẩm Doãn lật đến trang đó, kịch bản giấy trắng mực đen rõ ràng không biết tại sao vào đúng lúc này lại trông như chữ của người ngoài hành tinh, vô cùng khó hiểu tối nghĩa. Nàng buộc mình phải tập trung tinh lực nhìn sơ qua một lần, sau đó gật đầu thật mạnh.

Biểu diễn rất nhanh đã kết thúc, không giống như trước đó.


Lần này đáp lại nàng, chỉ có sự trầm mặc.

Máu huyết sôi trào trong nháy mắt nguội đi, Thẩm Doãn cúi đầu, nỗ lực trấn an quả tim đập quá nhanh của mình.

"Tiếc quá, diễn xuất hơi kém."

Quách đạo tiếc nuối lắc lắc đầu, ngẩng đầu cười ôn hòa với Thẩm Doãn, "Được rồi, cô về đi."

"Vâng thưa Quách đạo."

Thẩm Doãn quay về trước mặt một đám lão sư cúi người chào cảm ơn, xoay người tính rời khỏi, mới vừa bước ra vài bước, đạo diễn Quách Duệ nói với theo.

"Cho tôi gửi lời thăm Diệp tổng nhé."

*

Sau khi Diệp Lam nghe Thẩm Doãn kể lại, phản ứng nhàn nhạt, "Ra vậy, thế quay phim cần tốn bao nhiêu thời gian?"

"Không rõ ạ, vẫn chưa có thông báo, nhưng phân cảnh nhân vật của em cũng không nhiều, cùng lắm một tháng là có thể hoàn thành."

Nhưng một tháng này đều phải theo đoàn làm phim chạy khắp trời Nam biển Bắc, Thẩm Doãn trước nay chưa từng rời khỏi thành phố này, đột nhiên phải rời đi lâu như vậy, nàng lén lút liếc nhìn phu nhân vẫn đang ngồi trên sofa xem văn kiện, sâu trong nội tâm, vẫn có cảm giác không nỡ.

"Một tháng." Diệp Lam trầm ngâm một tiếng, "Ai theo hỗ trợ em?"

"Chu tỷ nói chị ấy có việc, không thể đi cùng, cho nên để trợ thủ của chị ấy là chị Milan đi cùng em."

"Ừm, đến đó em nhớ phải chăm sóc bản thân cho tốt." Diệp Lam dừng một chút, "Chị sẽ gọi điện thoại cho em."

Thẩm Doãn nở nụ cười ngọt ngào, "Vâng~"

*

Lúc ly biệt là đầu tháng mười một, trời trở lạnh, nơi quay phim lại là phương Bắc. Sau khi vào đoàn phim Thẩm Doãn bắt đầu cảm nhận rõ sự khác biệt khi quay phim AV và quay phim điện ảnh, không chỉ nhân số và quy mô lớn hơn nhiều mà quan trọng là nội dung vô cùng nghiêm cẩn, yêu cầu đối với diễn viên cũng vô cùng nghiêm khắc.

Nàng vướng không ít NG, một là do thực lực bản thân quả thật không đủ; hai là khi diễn cảnh thân mật với nam chính, tuy chỉ diễn sơ qua không cần làm thật nhưng khi nam chính tới gần thì thần thái lẫn thân thể Thẩm Doãn đều hiện ra sự chống cự lặng thầm.

Vì chuyện này, đạo diễn Quách Duệ đã nói nàng rất nhiều lần, cuối cùng thậm chí còn nổi giận.

Ngay trước mặt toàn thể nhân viên đoàn phim, quở trách nàng làm lỡ tiến độ của mọi người, liên lụy tất cả mọi người phải theo nàng tăng ca làm việc.

Trợ lý Milan ở một bên lo lắng như kiến bò trên chảo nóng, bên này Thẩm Doãn là chim hoàng yến được phu nhân che chở, bên kia là đạo diễn Quách Duệ danh nổi như cồn, cô ta không dám đắc tội đạo diễn, chỉ nói giúp Thẩm Doãn hai câu, lại lo nhóc con kia lát nữa sẽ hổ thẹn mà khóc.

Thẩm Doãn không khóc, chỉ đỏ vành mắt, trợn mắt lên, cố gắng để nước mắt không chảy xuống. Nàng không xuất thân từ gia đình nghệ sĩ truyền thống, chưa từng qua trường lớp đào tạo chính quy, nàng biết khả năng diễn xuất của mình không tốt.

Quách đạo nói không sai, những lời đó đều là sự thật.