Lúc này tại Đông Khơi thành...
Tần Xuyên ngồi xếp bằng trên thao trường một góc, cả người nôn nóng vô vị.
Cách đó không xa Cảnh Bác Văn cùng Bùi Thải song song ngồi, lặng lẽ bảo hộ người đang chờ đột phá.
Tần Xuyên mồ hồi thi nhau tuôn, nhỏ xuống y phục liền lặng lẽ biến mất. Nàng mày nhíu lại, khổ sở mùi vị bao trùm toàn bộ không gian.
Cảnh Bác Văn ngón tay hơi động, muốn đứng dậy tiến lại gần thiếu nữ nhưng nhất thời lại không dám. Từng mảnh vụn ký ức xa lạ xuất hiện, liên kết lại liền thành một cảnh tượng giống như đã từng trải qua.
Cảnh Bác Văn cho rằng đó không phải sự thật mà chính là cảnh trong mơ tiên đoán. Nếu chỉ là dự đoán vậy hắn nhất định không để nó trở thành sự thật.
" Cao Ninh Hiên!" Tần Xuyên cắn răng lẩm bẩm, hai mắt nhắm nghiền, đôi lông mày gần như chạm vào nhau.
Cảnh tượng mà Tần Xuyên cho rằng là kiếp trước lại một lần nữa tái hiện. Cao Ninh Hiên mặc bộ y phục màu đỏ, đầu đội khăn trùm nửa vén lên cao ngạo bước vào nàng bế quan động phủ.Tần Xuyên đang ở quan trọng thời khắc khi đó bị đánh thức, hai mắt hằn từng dải tơ máu nhìn nữ tu tươi cười trước mắt." Tần Xuyên, ta cùng Cảnh ca ca đại hôn, sao ngươi lại trốn ở một góc?"" A, là đang khóc thầm sao? Người trong lòng bỏ rơi, tư vị thật khó chịu đi."
Tần Xuyên khi đó khuôn mặt vô cảm nhưng trong lòng cảm xúc lại kịch liệt nhảy. Máu tươi theo khoé môi chạy xuống, nàng hai mắt khép hờ nhìn mép váy đỏ rực.
Mắt bỗng hoa lên, cảnh tượng lại đột ngột thay đổi, trúc cơ ra vấn đề, tu luyện một đường trắc trở vô cùng.Ngực bị người đạp lên, lại là giọng cười đặc biệt ác liệt, giống như ác mộng dai dẳng không có hồi kết.
Cứ ngỡ sẽ mai chìm đắm như vậy thì Tần Xuyên ở thực tại lại choàng tỉnh, y phục đều đã ướt đẫm, sắc mặt tái nhợt đối mắt cùng Cảnh Bác Văn.
Trên khuôn mặt nam tu lúc này là cảm xúc lo lắng không thể che giấu, miệng mấp máy nói chuyện. Âm thanh ấy vào tai Tần Xuyên lại biến thành vang rội." Xuyên Nhi, có ta ở đây, đây mới chính là thực tại, cảnh tượng trong mơ dù có đáng sợ đến thế nào cũng là giả."
" Ta..." Nàng mấp máy miệng không thể trả lời, nước mắt khó thể khống chết mà chảy xuống. Rơi vào mu bàn tay của nam tu lại giống như nước sôi lửa bỏng.
Cảnh Bác Văn ôm lấy Tần Xuyên, liên tục vỗ nhẹ lưng nàng an ủi:" Không sao rồi, không sao rồi..."
Bùi Thải ở không xa chứng kiến cảnh tượng chỉ có thể thở dài, yên lặng rời khỏi để lại không gian riêng tư cho hai người.
...
Tại Ninh gia...
Cao Ninh Hiên nôn nóng vô cùng, liên tục đi lại trong phòng, trong đan điền một trận lại nối tiếp một trận hoả nóng rực.
Bị ngăn cách với thế giới bên ngoài lâu như vậy, nàng ta sớm đã phẫn uất vô cùng. Trước nay chưa từng bị người đối xử như vậy, ít nhất Quỳ Hoa tông thân phận thân truyền vang rội chính là một tầng bảo hộ kiên cố.
" Sư tỷ, Ninh gia chủ cho mời." Phùng Tú Tú ngoài cửa lên tiếng.
Cửa lập tức bị đẩy mở, Cao Ninh Hiên bỏ lại Phùng Tú Tú biến thành một cơn gió chạy đi. Nàng ta cả người u ám, hắc khí trên trán lại không thể tự phát hiện.
Phùng Tú Tú đứng lại phía sau mỉm cười, con ngươi tràn đầy ý cười chế giễu.
Cao Ninh Hiên đến trước Ninh gia hoa viên đột nhiên dừng lại, quay đầu liền phát hiện một nữ tu thân hình yểu điệu.
Ninh Yết nhìn Quỳ Hoa tông đệ tử, khuôn mặt giữ vững nụ cười ôn hoà, thấy nàng ta dừng lại nhìn mình liền càng là hiền lành đi đến:" Đạo hữu cần gặp gia chủ, để ta đưa đạo hữu một đoạn."
" Ngươi là nữ nhi của Ninh gia?" Cao Ninh Hiên mở miệng.
" Đúng vậy, vậy nên hẳn là Ninh Yết có mặt mũi dẫn đường cho đạo hữu chứ?" Ống tay áo vung lên liền vượt trước Cao Ninh Hiên rời đi.
Phát hiện nữ tu họ Cao đã tự giác đi theo phía sau, Ninh Yết trên môi nụ cười thu lại, hai chân nhanh nhẹn bước đi. Mau một chút, phía sau người nôn nóng khó nhịn rồi đâu.
Nàng ta môi mím lại, ngọn lửa dưới đáy mắt không thể che giấu. Vừa rồi nói chuyện cùng Ninh gia chủ bên cạnh còn có Ninh Yết kia, Cao Ninh Hiên là đầu tiên bị uy hiếp.
Có thể rời khỏi Ninh gia nhưng quan hệ hợp tác tông môn cùng gia tộc này Cao Ninh Hiên phải đứng ra đảm bảo. Danh tiếng trước nay là thứ nàng ta vô cùng quan tâm, nếu lan truyền ra ngoài đệ tử thân truyền Thanh Hà bị Quỳ Hoa tông Cao Ninh Hiên ỷ thế hiếp người, trước mặt đông đảo tu sĩ muốn ép người vào chỗ chết, vậy...quan hệ hai tông...Nếu Phùng Tú Tú ở đây có lẽ sẽ nói rằng biết trước nhưng vẫn làm, lúc này lo lắng sợ hãi đã muộn.
Hơn nữa Ninh gia ra điều kiện sẽ hỗ trợ nàng ta mọi mặt ở Đông vực, có một đại gia tộc đứng sau lưng cũng coi như là một điều kiện mê người. Vị thế của nàng ta tại Quỳ Hoa tông như vậy cũng sẽ có thêm một tầng bảo đảm.
Nhưng cảm giác bị nắm thóp thực sự khiến người ta căm phẫn, hơn nữa còn đến từ thế lực bản thân từ đầu vẫn luôn cho rằng thấp hơn một bậc.
Đang suy nghĩ thì một âm thanh kéo Cao Ninh Hiên quay lại hiện thực:" Sư tỷ, chúng ta trở lại tông môn sao?"
Nhìn Phùng Tú Tú nam nhan kinh diễm trước mặt, cảm xúc tích tụ khó nhịn thời gian này liền bùng nổ.Ba bước dồn thành một, đi đến tát mạnh vào mặt nam tu.
Cái tát vang rội đến mức vài đệ tử Ninh gia ngang qua đều phải ngoái đầu lại nhìn. Cho dù là như vậy Cao Ninh Hiên cũng chẳng chút nào e ngại mà tiếp tục chút giận. Đối với Ninh gia nàng ta mặt mũi đã sớm toàn bộ ném đi cho nên chút cái nhìn cùng thể diện sớm đã tại nơi này buông bỏ.
Phùng Tú Tú bị sỉ nhục thành quen, lúc này bị Cao Ninh Hiên không nương tay đánh liền vừa lúc bày ra bộ dạng nhẫn nhục chịu đựng.
Ninh Yết từ xa quan sát bất giác nhíu mày, nhìn khuôn mặt nam tu yếu đuối có chút khinh thường. Nhưng khi nhìn đến ánh mắt người này, nàng lại thấy có chút kỳ lạ." Diễn kịch sao?" Tự lẩm bẩm sau đó nhanh nhẹn bước đến nơi đang diễn ra vở kịch.
Bàn tay giơ lên của Cao Ninh Hiên bị bắt lấy, nàng ta thong thả ngoái đầu nhìn người muốn ra mặt cho chính nghĩa." Ninh tiểu thư thật nhàn rỗi, còn muốn can thiệp vào việc ta dạy dỗ hạ nhân."
" Hạ nhân? Cao đạo hữu nói đùa, theo ta được biết người này nào phải hạ nhân mà là ngươi sư đệ."
Cao Ninh Hiên bật cười, rút tay về bóp lấy cằm Phùng Tú Tú, kéo cả khuôn mặt hắn lộ rõ trước mặt Ninh Yết." Ninh tiểu thư là hài lòng với khuôn mặt này sao, lại muốn ra mặt bảo vệ tiện nam này."
Phùng Tú Tú nghe vậy một cái chớp mắt nhíu mày nhưng sau đó lại lặng lẽ điều chỉnh thành cảm xúc hoảng sợ." Sư tỷ, chúng ra trở về được không, Tú Mỹ sẽ phục vụ người thật tốt..."
Lời nói phát ra ngoài chứa đầy ý vị mập mờ, vào tai Cao Ninh Hiên lại khiến nàng ta có phần chán ghét. Vội vàng thả ra Phùng Tú Tú, lập tức lấy khăn chà lau hai tay, ánh mắt nhìn nam tu dưới đất giống như đang xem đồ vật kinh tởm.
Ninh Yết chứng kiến toàn bộ vở kịch, có chút thú vị nhìn nam tu đang cúi mặt, không cùng hắn nói chuyện mà quay sang Cao Ninh Hiên:" Cao đạo hữu nếu đối với Ninh phủ tham luyến như vậy, không nỡ rời đi liền có thể ở lại. Chúng ta gia tộc đối với đạo hữu vẫn luôn chào mừng."
" Hừ, còn ở đó làm gì, trở về." Cao Ninh Hiên sau khi nghe Ninh Yết ý trong lời nói uy hiếp liền tức giận quay người rời khỏi.
Phùng Tú Tú vội vàng đứng dậy, cúi đầu nói lời cảm tạ với Ninh Yết rồi nhanh chóng theo phía sau hắn sư tỷ.
Ninh Yết nhìn bóng lưng hai người, sắc mặc trầm tư, bị ca ca từ sau vỗ vai mới giật mình thu hồi suy nghĩ.
" Sái Hồng Văn mang theo Sái Hồng Chiêu đến phủ tạ lỗi, muội cùng ta gặp mặt." Ninh Thương nhìn muội muội giật mình cũng không gặng hỏi. Biết người em gái này trước nay nhiều mưu ma chước quỷ, có lẽ vừa rồi là đang nảy ra chủ ý gì. Dù sao Cao Ninh Hiên kia ra vấn đề hắn một chút cũng không quan tâm, hắc khí trong cơ thể nàng ta hiện giờ hắn vẫn có thể khống chế được.
" Hừ, ca ca bằng hữu cùng người tình nhỏ đến tận cửa liền tự mình giải quyết, dù sao muội không liên quan." Nói rồi muốn phất tay áo rời khỏi liền bị Ninh Thương giữ lại.
" Chúng ta Ninh gia đắc tội Chung đạo hữu, Sái Hồng Chiêu kia cũng là một lý do. Nhân cơ hội này giải quyết không phải tốt."
" Chung Ly kia cũng đâu có ở Ninh gia, huynh muốn giải quyết ra sao nàng ta cũng không thể biết."
" Chung Ly không phải theo lời muội nói cử người theo dõi nhất cử nhất động của Ninh gia, chúng ta hành động tất nhiên nàng sẽ biết."
" Ca nghe nhầm, ta nói nàng ta theo dõi là nhất cử nhất động của Cao Ninh Hiên, lại không phải Ninh gia. Hơn nữa Cao Ninh Hiên đã rời khỏi, tất nhiên người của Chung Ly cũng theo đó rời đi tầm mắt."
Ninh Thương: "..."
Ninh Yết nhìn ca ca nghẹn lời, bất giác thở dài:" Ca ca đối với Chung Ly kia quan tâm thật nhiều, thân phận nàng ta không phải ca đã biết, người như vậy muốn ép kết giao là không thể."
Ninh Thương lắc đầu:" Không phải là ép kết giao mà là xoá bỏ khúc mắc."
" Vậy được rồi, ta cùng ca đi gặp huynh muội họ Sái."
Thấy muội muội đồng ý, Ninh Thương tâm trạng rất tốt nhanh chóng phân phó cho người tiến vào.
Nhìn người huynh trưởng này nôn nóng như vậy, còn nghĩ sắp gặp chính là hắn người tình trong mộng.
' Ít nhất chuyện họ Sái phải truyền đến tai Chung Ly kia mới không lãng phí một màn này. Cho dù là ca ca bằng hữu cũng không thể sánh bằng nữ nhân kia, thật đáng sợ.' Ninh Yết lắc đầu nghĩ.
...
Cao Ninh Hiên sau khi rời khỏi cửa lớn Ninh gia liền va phải một nam tu. Đều là tu luyện người nếu không cố tình chính là sẽ không trùng hợp như vậy.
Cao Ninh Hiên đang tức giận liền càng phẫn nộ, trừng lớn mắt đầy sát ý nhìn kẻ mới cố tình va vào mình.
Sái Hồng Văn sững sờ nhìn nữ tu bước ra khỏi Ninh gia, nhan sắc tuyệt mỹ cùng khí thế này ắt không phải hạng xoàng xĩnh cho nên hắn mới cố tình muốn làm quen với nàng.
Phùng Tú Tú theo phía sau nhìn ánh mắt nam tu, có chút cười khẩy trong lòng nhưng ngoài mặt không hề biểu lộ cảm xúc. Lại có kẻ bị túi da của Cao Ninh Hiên đánh lừa, rất thú vị.
" Cô nương xin thứ lỗi cho tại hạ bất cẩn, đã làm cô nương hoảng sợ, tại hạ Sái Hồng..."
" Cút!" Cao Ninh Hiên quát lớn, hai mắt như xem sâu kiến nhìn đôi huynh muội họ Sái.
Sái Hồng Chiêu cùng Sái Hồng Văn kinh ngạc nhìn nữ tu hung dữ lướt qua, đều có chút chột dạ hoảng sợ.
Nếu Chung Ly ở đây có lẽ sẽ vỗ tay khen ngợi đôi huynh muội này, một bộ tư duy gây hoạ cùng làm quen người giống hệt nhau, thật không hổ là máu mủ ruột thịt.