Ích Tử Văn liên tiếp bại lui, khắp người gặp phải vô số thương tích. Nhìn nam tu còn nhàn nhã trước mắt, hắn giơ đao chém tan một đoá hoả liên.
" Ngươi không tồi, đao - pháp song tu, hẳn chính là thiên tài cẩn thận bồi dưỡng trong gia tộc." Giọng nói giống như nghiến răng cất lên.
Ích Tử Văn không hề hoang mang chặn đứng Hồi Hoàn cổ muốn đánh lén trả lời:" Ngươi sao lại không phải, Hồi Hoàn cổ chủ nhân sao có thể là kẻ tầm thường." Loại cổ này muốn nuôi dưỡng chính là cần hiến ra toàn bộ thân thể, đan điền sẽ bị thứ quái quỷ này từ từ gặm cắn. Đau đớn phải chịu đựng thường nhân là không thể nhịn, hơn nữa trước khi cổ trưởng thành, chủ nhân cổ sẽ không thể tu luyện, dùng phàm nhân thân liên tục cung cấp dinh dưỡng cho cổ. Nên mới nói, người trước mắt là kẻ có ý chí nghị lực phi thường lại đối với bản thân vô cùng hung ác.Thật sự đáng sợ!
" Biết rõ như vậy? Ngươi là Ích gia người!" Từ Bá Hoành cười lớn hỏi.
Ích Tử Văn lần này không đáp, chỉ chăm chú tránh đi dày đặc hoả liên đang lao tới. Trong tay đao liên tục hoạt động, đánh tan đối thủ thuật pháp lại nhanh chóng kết ấn thúc giục phong thuật.
Từ Bá Hoành miệng cho dù cười nhưng ánh mắt lại vô cùng sắc lẹm, đánh giá mỗi một động tác ra đòn cùng tránh né của Ích Tử Văn. Hắn chờ đợi thời cơ, một kích có thể kết liễu đối thủ. Trong tay nắm chắc một con toàn thân xanh lam trùng, cẩn thận trộn lẫn trong hoả thuật ném đi.
Một đoá xanh biếc hoả liên theo gió lao tới, Ích Tử Văn giống như có điều phát hiện vội cách xa đoá kỳ dị liên này. Từ Bá Hoành thấy vậy lập tức không vui, trong tay hoả thuật thuận thế đổi sang trái ngược thuộc tính. Gần trăm băng tiễn sắc nhọn lao đến bao vây Ích Tử Văn. Nhân cơ hội đối thủ đang không rảnh tay đối phó hắn lại vỗ nhẹ tay gọi về đoá xanh lam liên. Búng tay, Ích Tử Văn ngay tức khắc bị ép đụng độ đoá liên ẩn giấu băng trùng này.
Song trọng công kích khiến Ích tu sĩ rơi vào tình thế nguy hiểm, phong thuật giúp giảm bớt một phần băng tiễn nhưng lại không thể thổi bay đoá dai dẳng liên kia. Chém đi một lượt sắc nhọn băng trước mặt, lam liên đã tiếp cận hắn rất gần ở phía sau lưng.
Đang lúc cắn răng nín nhịn, muốn chịu chút đau khổ đề lùi về thì Ích Tử Văn cảm nhận rung động mạnh phía sau lưng. Hắn sau gáy cứng ngắc, nhưng đau đớn trong tưởng tượng lại không xuất hiện.
Còn chưa kịp quay đầu hắn đã nghe thấy tiếng kêu của Từ Bá Hoành:" Chung! Ly!"
Chung Ly chém nát đoá lam liên, nhìn trùng bay ra khỏi lớp nguỵ trang liền tiện tay đập nát. Lập tức kiếm của nàng bắt đầu kết tinh băng sương nhưng chịu đựng chút lôi lực cũng liền tan vỡ. Thứ trùng này hẳn mang chính là băng độc, vừa rồi nếu họ Ích đụng trúng chính là sẽ mất hết năng lực hành động.Từ Bá Hoành kia thủ đoạn thật sự nhiều.
Nàng đỡ dậy Ích Tử Văn đã kiệt lực ngã xuống đất, một chút mặt mũi cũng không để cho họ Từ.Từ Bá Hoành thấy Chung Ly bỏ ngoài tai hắn kêu gọi liền bắt đầu bực bội. Tay trái cùng phải mỗi bên xuất hiện một loại pháp thuật công kích, băng cùng hoả, nhất cử lưỡng tiện tặng cho đối diện hai người.
Chung Ly híp mắt, con ngươi đen láy nhìn thuật pháp đang lao nhanh tới. Tay trái đặt lên vai Ích Tử Văn, ấn xuống muốn liều chết người này.
Một tay cầm kiếm, khí tức mãnh liệt không hề sợ hãi đối đầu kẻ điên họ Từ. Họ Từ thật ra khá quen thuộc, lúc trước người của nàng từng vô tình nghe thấy có kẻ kêu Tạ Ngọc bằng dòng họ này.
Chả nhẽ Từ Bá Hoành này chính là có liên quan đến nàng bằng hữu?
Kiếm cương đơn thuần, lướt qua hai màu pháp thuật, thẳng lăng lăng, một đường đập tan tấn công của kẻ thù. Khí thể chẳng hề suy giảm lao thẳng đến nam tu hẵn còn đang mang theo cáu giận khuôn mặt.
Kẻ này luôn coi mình là tâm điểm, chịu chút phớt lờ cùng coi thường liền chịu không nổi. Tâm thái này tu luyện đường ngang ngõ tắt hẳn rất hợp ý hắn. Dù sao nuôi dưỡng Hồi Hoàn cổ chính là khiến người đời sáng mắt, ác với nhân lại càng hơn nữa độc với bản thân.
Từ Bá Hoành bị kiếm cương đánh tới liền dùng tay cản, xương ống tay lập tức vỡ nát. Máu tươi tích tụ dưới lớp da, hắn thâm đen hai tay buông thõng, máu tươi trì trệ tuôn ra từ đầu ngón tay. Một kiếm của nàng trực tiếp phế bỏ hai tay đối thủ.
Chung Ly hiên ngang mà đứng, nhìn pháp tu liệt tay hẵn còn chưa thể tin tưởng. Hắn hai mắt trừng lớn, tơ máu giăng kín khiến đôi con ngươi đỏ sẫm. Tiếng hét lớn phát ra từ cổ họng, máu tươi cũng theo đó phun ra như suối.
Điều đáng kinh ngạc là hắn miệng phun huyết nhưng khí sắc lại ngày một tốt. Làn da che giấu đi từng múi cơ đang hoạt đồn cật lực, không, có lẽ là đang có thứ gì đang hoạt động trong hắn da thịt.
Hồi Hoàn cổ đột ngột xuất hiện, trực tiếp ngự trị trên đỉnh đầu Từ Bá Hoành. Con cổ trùng này hành tung bất thường, chỉ khi họ Từ trọng thương mới xuất hiện. Đây hẳn là muốn dùng cổ liều chết với nàng!
Chung Ly giương kiếm đề phòng, cũng không đợi đối thủ đại chiêu hoàn thành nàng đã lập tức vung kiếm. Khí lưu quét qua mặt đất, cỏ cây lập tức bị ép đến đổ rạp. Chung Ly hai mắt sáng ngời, linh khí bức người mang theo nhuệ khí bùng nổ lan đến tận đuôi mắt.
Một kiếm này nàng đánh ra là toàn hộ sức lực, không hoa mỹ cầu kỳ cũng không mang theo cảm xúc. Chỉ duy nhất một kiếm, thẳng tiến không lùi, cứng cỏi đơn thuần - kiếm cương điểm xuất phát.
Từ Bá Hoành cả người tắm huyết, cổ trùng bao lấy hắn hai cánh tay nâng lên. Hoả quỷ dị cùng băng lạnh lẽo vụt khỏi cổ tay, cũng phá nát hắn dây thần kinh cuối cùng đang níu kéo. Từng múi cơ bong tróc, xương cốt đã bị đập nát liền giống như cát đá rơi xuống.
Chung Ly nhìn hai luồng ánh sáng mạnh mẽ, mắt có chút nóng rát hơi khép lại. Nhưng đáy mắt bùng lên sát ý đều giấu không nổi. Kiếm cương cùng thuật pháp đối trọi, tu vi kẻ kia là dùng cổ trùng đôn lên, lúc này cho dù là dị hoả hay dị băng đều không được thích đáng củng cố. Chỉ đáng tiếc người bị hắn cướp đi linh căn, rơi vào tay một kẻ như vậy chính là lãng phí.
" Linh căn ném đi hắn sẽ ác độc hơn tìm kiếm lại, chỉ khi chết rồi điểm mấu chốt này mới có thể bị phá vỡ. Kẻ này! Nhất định phải giết."
Chung Ly lao đến, Sát kiếm theo sau kiếm cương chém đến đỉnh đầu đối thủ. Kiếm cương sớm đã như trước đánh tan đại chiêu, lúc này đã không còn hai tay liền trực tiếp xuyên thủng ngực họ Từ.
Hồi Hoàn cổ rung cánh, rít gào đối đầu với Sát kiếm của nàng. Va chạm tạo ra làn sóng dữ dội, cổ trùng toàn thân vàng kim bám lấy nàng kiếm. Không biết từ khi nào, đống sâu trên người Từ Bá Hoành đã tiếp cận được hắc kiếm. Hồi Hoàn cổ tránh được một kiếp liền bay trở về chủ nhân, nhanh nhẹn nhập vào.
Chung Ly nhìn trùng càng lúc càng nhiều, muốn phủ kín hắc kiếm, môi lập tức mím chặt. Hắc kiếm truyền đến rung động giống như uỷ khuất khiến nàng cùng lúc không vui.
Vung kiếm hất ra cổ trùng, trên tay linh lực bao trùm truyền thẳng đến hắc kiếm. Lôi phủ kín đốt cháy số lượng không nhỏ cổ trùng.
Vụn than từ kiếm rơi xuống đất cũng là lúc Từ Bá Hoành chạy trốn. Hắn trước ngực có một lỗ thủng, Hồi Hoàn cổ đang không ngừng nhả ra dịch màu trắng kết nối lại hắn da thịt.
Chung Ly: "..." Chữa thương cũng thật cmn kinh tởm.
Nàng không chần chừ lập tức đuổi theo, nhìn Từ Bá Hoành hướng đi, đây là muốn nhập vào tà tu đàn.
Châu Vĩ Thành cùng tà tu đang chiến đấu, không để ý có thêm một con chuột nhập đàn. Chung Ly đuổi tới, bóng dáng họ Từ đã biến mất trong đám tà tu.
Châu Vĩ Thành phát hiện nàng liền vừa đánh vừa thích đáng tiến đến bên cạnh." Làm gì đến đây? Quay lại nghỉ ngơi, chú ý ngươi thương thế. Ở đây chiến đấu đã có người lo lắng."
" Ca, kẻ cầm đầu đám tà tu này vừa mới lẩn vào, hắn đang bị thương nặng cần nhanh chóng tìm ra tiêu diệt." Chung Ly đáp lời.
" Tu vi thế nào?"
" Thất thường."
"?" Châu Vĩ Thành kinh ngạc nghe nàng trả lời.Chung Ly biết đây không phải lúc tâm sự liền nhanh gọn nói:" Không đến kim đan, còn có thể đánh, nếu không nhanh chóng người sẽ chạy thoát."
Châu Vĩ Thành gật đầu: " Được, vậy cùng ta xông qua."
Chung Ly không nói nhiều, rút kiếm theo phía sau Châu Vĩ Thành. Tà tu nhìn hai tu sĩ gan lớn lao vào giữa chúng vòng vây liền đồng loạt tấn công.
Chỉ thấy nàng ca ca vung tay, mặt đất cùng không khí lập tức xuất hiện băng, người cũng vì thế cử động cứng ngắc. Chung Ly nhìn kỹ, phát hiện trong tay Châu Vĩ Thành là một con bướm nhỏ, toàn thân lấp lánh.
Hắn phất tay, bướm liền bay đến đậu trên đầu một tên tà tu gần nhất, lập tức tên này giống như tượng băng vỡ vụn. Máu thịt bên trong cũng đã cứng ngắc đông đá.
Sát thương này chính là diện rộng, Châu Vĩ Thành để lại người cho điệp chơi đùa, bàn tay lớn tóm lấy cổ áo Chung Ly chạy băng băng.
Càng tiến tới, hung ác tà tu càng nhiều, đều bị một tay thuật pháp của hắn làm cho trì trệ. Tà tu đánh chưa tới người đã đi mất, chỉ có thể trợn tròn trăm mắt nhìn Chung Ly hai người chạy đi.
" Là kẻ nào?" Châu Vĩ Thành trầm ổn hỏi.
" Là hắn!" Chung Ly giơ kiếm chĩa về một kẻ đang thẫn thờ bước đi. Nói là thẫn thờ nhưng bước chân của hắn vô cùng nhanh, nếu không nhanh nàng đã không để hắn có cơ hội chạy thoát xa như vậy.
Châu Vĩ Thành đặt xuống Chung Ly, cả người biến thành một cơn gió đánh đến kẻ đang chạy trốn.
Chung Ly cũng không nhàn rỗi, giơ kiếm chặn lại tà tu đang tràn đến. Lôi chiếu sáng cả một vùng, cản trở đám viện quân của tà tu kia.
Nhàn rỗi được hai giây, nàng lập tức quay đầu nhìn về phía Châu Vĩ Thành. Cảnh tượng khiến nàng kinh ngạc không thôi, lơ đễnh đã bị tà tu hung ác tóm lấy bả vai kéo vào trung tâm.
Kiếm trong tay còn chưa đợi chủ nhân định hình, đã chém đến bàn tay khô khốc đang muốn xuyên qua đầu nàng. Chung Ly tỉnh táo ngay tức khắc, bàn tay siết chặt đến mức gân xanh giăng kín. Nàng giống như sát thần giết chóc bốn phương, kiếm chém xuống tương tự với bổ dưa, từng đợt từng đợt.
Có lẽ là do thấy nữ tu này quá hung ác, còn điên hơn cả bản thân nên tà tu xung quanh bắt đầu xuất hiện lui ý.
Chung Ly nhìn tà tu không biết vô tình hay cố ý để lộ ra một khe hở liền không ham chiến lách mình vượt qua.
Không có kẻ đuổi theo, nàng thuận lợi nhìn đến cảnh tượng khiến nàng kinh ngạc không thôi vừa rồi.
Châu Vĩ Thành vẫn đang chiến đấu, chỉ là đối thủ không phải Từ Bá Hoành từ đầu nàng nhận định mà là một kẻ mang gương mặt của...Tạ Ngọc.