Tử Di

Chương 174: Về chất biến đổi




Một con sâu đen trui ra khỏi quỷ đầu, chính là từ lỗ tai bò ra.

Nó tiếp xúc với nền đất liền nhanh chóng sinh trưởng, còn mọc ra hai cái sừng. Miệng cùng răng nanh cũng theo kịp tiến hoá rồi lập tức đào hố chui xuống đất. Rất nhanh từ hốc mắt cùng lỗ mũi của quỷ đầu đều bò ra hắc sâu. Giống như con trước chúng bắt kịp tốc độ sinh trưởng rồi đều biến mất tăm dưới nền đất.

Chung Ly chứng kiến tình hình vội vàng quát lớn Ích Nhiên đang cặm cụi tìm kiếm:" Trận pháp bên dưới lòng đất. Ta nghi ngờ âm khí liên tục bổ sung phần lớn đến chính là từ nơi này."

" Phía dưới?"

Chung Ly lui về sau, cảnh giác nhìn quỷ đầu đã ngừng đập loạn.

" Ngươi có thứ gì có thể kíp nổ?"

Ích Nhiên sờ soạng, từ túi trữ vật lôi ra một con quay.

" Thứ này, phạm vi tương đối lớn."

Chung Ly nhận lấy đồ vật, một chút cũng không chần chờ ném nó đến quỷ đầu vị trí.

Tia lửa sáng chói đâm vào mắt, hai người bị thổi đến đâm mạnh vào trận pháp.

Khói tan đi, quỷ đầu yên lặng nằm dưới hố, có vài con hắc sâu bò ngang qua nó.

Một vài đoạn cốt xám xịt lộ ra ngoài, hắc khí từ đó quanh quẩn không rời.

" Nơi này quả nhiên là hố trôn." Chung Ly cau mày nói.

" Phải...làm sao đây? Như vậy giải trận này chính là không thể." Ích Nhiên bật khóc.

" Ngươi biết một loại quỷ thuật tên gọi Giam Hồn?" Chung Ly nhìn nữ tu họ Ích hỏi.

" Không biết."

" Ngoan, đi đến bốn góc đào lên bốn cái hố, hẳn bên dưới đều sẽ trôn vài hũ tro cốt." Nàng nghiêm túc nói.

Ích Nhiên nghe vậy trắng mặt, muốn lắc đầu từ chối liền bị Chung Ly kề kiếm lên cổ. Hơi lạnh toả ra từ hắc kiếm khiến nàng rùng mình, đáng sợ hơn chính là giọng nói lạnh nhạt của người cầm kiếm:" Đây không phải đang hỏi ý kiến ngươi."

" Huhu nhưng đào lên tro cốt quỷ hồn, sẽ bị âm tà xâm nhập. Ngươi muốn ta đi tìm chết sao?"

" Ngươi tốc độ nhanh một chút trở về sẽ không có vấn đề gì. Phía sau ta lo liệu."

" Được rồi, ta nghe ngươi, mau thu hồi kiếm."

Chung Ly rút lại kiếm, trực tiếp nhảy xuống hố. Sâu thấy có nhân loại xuất hiện tại nó địa bàn liền nhe răng lao đến tấn công.

Hắc kiếm bị hàm răng sắc nhọn cắn đến mức xuất hiện hoả hoa. Chung Ly phát ra linh khí, kiếm khí trực tiếp tước đôi hắc sâu.

Bên trong sâu xuất hiện một con trùng trong suốt, tiếp xúc với không khí nhanh chóng tan thành sương mù.

Chung Ly vội vàng bế khí, tránh cho trong không khí phát tán độc tố.

Tử Đằng muốn ra ngoài đều bị nàng cản lại, đất này vừa độc vừa tà, cắm rễ tại đây trăm hại không lợi. Hiện tại nàng vẫn có thể khống chế tình hình liền không cần đồng bọn mạo hiểm.

Kiếm mang cảnh giới, mênh mông chưa thể chạm tới chân thật. Lúc này nàng vẫn còn quá yếu, nếu có thể thắng trận chiến này có lẽ sẽ có cơ hội đột phá về chất.

Nghĩ là làm, nàng nhanh nhẹn phát ra kiếm chiêu, liên tiếp chặt đứt hắc sâu. Có con vì tiến hoá rất tốt đã trở lên cứng hơn sắt thép, nàng chỉ có thể đánh bay nó ra xa rồi khởi động lưới điện cản lại.

Thời gian trôi qua vài phút, phía trên Ích Nhiên đã truyền đến tiếng động. Chung Ly nghe thấy tiếng bước chân vội vã liền nhảy lên khỏi miệng hố.

Ích Nhiên đang chạy đến suýt chút nữa va vào nàng, bốn góc lúc này quả nhiên đều đang đặt một hũ tro.

Bên trên miệng hũ đều rán một lá bùa, tuy nhiên âm khí đã có chút không thể khống chế thoát ra ngoài. Có lẽ thứ này tuổi đời đã rất lâu, trận văn bên trên đều đã dần mất đi linh khí mà phai nhạt.

" Viết đều là cổ xưa ngôn ngữ, ta đọc không hiểu."

Chung Ly điểm vào giữa mày Ích Nhiên, một tia lôi điện chạy khắp nữ tu thân thể. Phát hiện sau gay cùng bắp tay phải ẩn giấu âm khí liền lao đến đánh tan.

Ích Nhiên bỗng nhiên rùng mình, vội vàng ôm chặt lấy bả vai.

Chung Ly không tiếp tục cùng người này nói chuyện, cả người bật lên không trung. Dưới chân Phỉ Thuý kiếm rực rỡ muôn màu, vững vàng nâng đỡ người phía trên.

Kiếm trong tay khuấy động, linh khí tạo thành một vòng xoáy bị kiếm khí phát ra liên tục đảo loạn.

Lôi điện va chạm vào nhau liền xuất hiện những vụ nổ nhỏ, giống như mất đi khống chế.

Khuôn mặt bình tĩnh Chung Ly vẫn đang liên tiếp thêm lên kiếm khí, đến khi quần áo bắt đầu xuất hiện vết máu nàng mới buông tay.

Một quả cầu lôi to lớn bay lên không trung, lôi điện loạn xạ đấu đá phát ra cột lôi dữ dằn đánh xuống phía dưới.

Nàng thoát khỏi Phỉ Thuý kiếm xoay mình, hắc kiếm vươn ra chém mạnh vào lôi cầu.

Lôi cầu tốc độ quay tròn cũng vì vậy càng trở lên khủng bố, lôi đánh ra ngoài đều va chạm mạnh đến trận pháp.


Bốn góc bốn hũ tro đều rung động mạnh mẽ, có một hũ do bị lôi đánh trúng liền nứt ra một khe hở. Tro màu đen chảy ra ngoài, giống như tự có sinh mệnh bò đến hai người.

Chung Ly rút ta một lá phong phù ném đến, tro lập tức bị đánh tan.

Nàng ném xong phù cũng không rảnh rỗi, một lần nữa nhảy xuống hố hất văng lên quỷ đầu.

Nó hai mắt nhắm nghiền mở ra, vẫn đen ngòm nhìn chằm chằm Chung Ly. Nàng không sợ hãi tung người đạp văng nó vào giữa trung tâm lôi kích.

Bùm...

Vụ nổ từ trên không càn quét khắp nơi, cũng khiến cho bốn hũ tro đồng loạt vỡ vụn.

Trận pháp cũng vì vậy gặp phải biến cố, âm khí mất đi khống chế liên tục thoát ra. Từng bóng người đen ngòm chạy ra ngoài, từ thú đến người đều đủ.

Oán niệm mạnh mẽ phát ra, khiến hai nữ tu trong trận ôm chặt đầu ngã quỵ.

Có vài bóng người màu đen muốn lao đến cắn xé nhân loại máu thịt liền đều bị tro trong bốn bình đã vỡ cuốn lấy lôi về.

Chung Ly thử lấy ra Lung Hồn chuông đã lâu không sử dụng. Chuông lắc mãi cũng không thể phát ra âm thanh.

Nàng đang muốn gia tăng thêm linh khí thì đột nhiên chuông vỡ vụn. Mảnh vụn đâm vào da thịt đau đớn khiến nàng lập tức tỉnh táo.

Hai mắt quan sát xung quanh cảnh tượng hỗn độn, kiếm mang phát động, một vòng xoáy lôi điện lao ra liên tục phá tan hắc bóng người.

Giống như một lưỡi cưa, nó đi đến đâu hắc người liền trực tiếp tan rã.

Chung Ly đỡ dậy Ích Nhiên, đưa vào người này thân thể tia lôi điện. Người dần tỉnh táo lại, sống lưng vì bị lôi điện trải qua mà cứng nhắc.

" Trận pháp đã đi đến hỗn loạn. Ngươi cố gắng tìm ra sơ hở, chúng ta cùng công phá."

Ích Nhiên che lại miệng, vội vàng lấy ra la bàn cùng trận bàn tính toán. La bàn kim xoay tròn không có dấu hiệu dừng lại. Chung Ly nhìn kỹ nó, hai mắt theo kịp la bàn tốc độ.

Dừng... chỉ 1 giây kim đã khựng lại.

Nàng không chần chờ giơ tay đập mạnh, kim vững vàng dừng lại ở một phương hướng.

Tóm theo Ích Nhiên còn đang chăm chú tính toán trận bàn, lưỡi cưa lôi điện quay về mũi kiếm. Nàng phát lực đưa nó ra ngoài, trận pháp rách ra một đường, linh khí mỏng manh cố gắng chen một chân vào trận.

Ích Nhiên hai mắt phát sáng khởi động trận bàn, đồ án phức tạp bị đẩy ra ngoài. Hai người thuận thế lao ra khỏi trận, trực tiếp lao đến một đám tà tu đang đợi sẵn.

Chung Ly một tay tóm lấy Ích Nhiên, tay còn lại đã phát động sức lực. Nàng ra khỏi, chân thuận thế đạp ngã hai người, tay giáng xuống một đòn trí mạng trực tiếp tiễn đi một tên.

Máu văng tán loạn, cũng khiến tà tu xung quanh từ kinh ngạc biến thành tức giận biểu cảm.

Quả nhiên trận pháp rung động đã kéo đến sự chú ý của tà tu bên ngoài.

Tà tu nhanh chóng ra tay, vô số quỷ thuật cùng tà thuật lao đến hai người.

Chung Ly nhanh nhẹn ném ra ba lá sương mù phù, lập tức vây lấy chiến cuộc.

Pháp thuật đâm vào nhau liền xuất hiện âm thanh bùm bùm.

Chung Ly ghì lấy vai Ích Nhiên nằm rạp xuống đất. Dùng một tay di chuyển tiến về phía trước. Thời gian từ lúc bắn ra đạn tín hiệu đến giờ hẳn cứu viện người đang chạy đến.

Hiện giờ có thể làm chính là kéo dài thời gian cùng bảo toàn tính mạng.

Cho dù là bọ ngựa đứng giữa một đàn kiến cũng sẽ bị cắn xé đến chết.

Bên cạnh Ích Nhiên không dám rời khỏi nàng, vội vàng dùng tay cùng chân nhanh chóng tăng lên tốc độ.

Sương mù duy trì không được lâu, các nàng cần trước khi nó toàn bộ tan biến, chạy khỏi chiến đấu phạm vi.

...

Chung Ly tay chạm dưới đất bỗng dừng lại di chuyển, mặt đất cát bụi truyền đến cảm giác nóng hổi. Hiện giờ giống như hoả nguyên tố đã phát tán khắp khu vực này. Một giọt mồ hôi chảy từ chóp mũi xuống, tiếng xèo xèo của thuỷ va chạm với hoả quen thuộc.

Ích Nhiên vẫn đang ra sức bò, hai ống tay bên ngoài y phục đều bị nướng cháy. Các nàng hiện giờ chính là đang nằm trên một cái chảo.

Đau đớn không đến như nàng tưởng, mặt đất chợt nóng chợt lạnh giống như trêu đùa con người.

Cho dù không còn nóng nhưng hoả nguyên tố sớm đã làm tiêu tan hết sương mù.

Nhìn đám ta tu trợn mắt hung ác cùng cười cợt xung quanh, Chung Ly thật sự muốn gục xuống đầu.

Cách nàng chỉ hai sải tay Ích Nhiên cũng đang cúi gằm mặt, cả người nằm bẹp dưới nền đất, có lẽ nàng ấy đang khóc cũng có lẽ là đang tuyệt vọng.

Chung Ly chật vật bò dậy, nhìn nam tu cách đó không xa, cả người bị khí tức mờ ảo bao vây, cuối cùng hiện rõ dáng người.Hắn thật ra rất tuấn tú, tóc đen búi gọn, ngũ quan thâm thuý. Đặc biệt chính là nụ cười, phải nói làm sao? Dung túng!Đứng trước kẻ đột nhập còn giữ được tâm thái như vậy, đây là loại người đáng sợ đến mức nào?

Có lẽ là rất tự tin đi!

Chung Ly quan sát người này, cũng đón nhận ánh mắt đánh giá của hắn.

" Ngươi, không hổ là người của hắn.".???.Nói chuyện trừu tượng như vậy? Ai là hắn, liên quan gì tới nàng!

" Không phải, ta là ta, càng không phải là người của ai." Chung Ly đáp.

" Ngươi hiểu ta nói?" Hắn chậm rãi thẳng người, mắt sáng lên hỏi.

" Hiểu thì sao, không hiểu thì sao? Còn có thể thả chúng ta đi?"

" Không được, ngươi có thể giữ lại nhưng nàng ta.......phải chết."

Liên quan gì ta??? Ích Nhiên hoảng hốt lẩm bẩm, nhìn sang Chung Ly, ánh mắt lo sợ cầu cứu.

Ta cũng bất lực, ngươi nhìn ta có ích gì? Chung Ly yên lặng thở dài.

" Ngươi, không giống bọn chúng." Nàng cố gắng bắt chuyện.

Nam tu bật cười nhìn nàng:" Là không giống, ta cũng cảm thấy vậy."

" Đúng vậy, ngươi tuấn tú hơn, trộn lẫn cùng đám tạp nham này không phải đang hạ thấp bản thân?"

" Con đàn bà, cẩn thận ngươi cái miệng." Một trẻ tuổi nhưng lưng còng tà tu gầm gừ nhìn nàng. Nói hắn trẻ tuổi bởi vị khuôn mặt này tuy biến dạng nhưng vẫn có thể nhìn ra đường nét cùng biểu cảm giống hệt tiểu hài tử. Nếu hắn không ngẩng mặt có lẽ người lướt qua đều nghĩ người này là một ông lão.

" Ngươi đã làm gì lão ăn xác?" Có người lại tiếp tục lên tiếng.

" Không làm gì, không tin người tiến vào kiểm tra" nàng ngay thẳng khuôn mặt đáp.

" Hừ, nhị lão gia, khuyên ngài đừng nên bị túi da này mê hoặc. Sớm giết nàng ta không phải xong chuyện, lúc sau linh căn không phải sẽ...."

Ọc...ọc...Máu tươi từ mũi và cổ họng của người này liên tục chảy ra, khiến hắn bị chính mình máu tươi làm cho chết nghẹn.

Xác người nặng nề ngã xuống, xung quanh tà tu biểu cảm đều hưng phấn lao vào tranh giành người chết trên người đồ vật.

Chung Ly yên lặng đứng, nhìn quen thuộc Hồi Hoàn cổ bò ra từ đỉnh đầu người chết, nàng đã biết lời chưa nói hết của kẻ vừa rồi.

Hồi Hoàn cổ, lần này đã đụng trúng chủ nhân của nó. Người trước mắt, so với đám tà tu xung quanh thì chính là tồn tại ác liệt nhất.

Cướp đi tư chất sao? Người này hẳn chính là nguồn cơn của tất cả vấn đề.