Tử Di

Chương 167: 167: Giá cao mua sắm




Nàng sau khi quyết định tranh giành liền liên hệ Kiều Sơ Oanh. Châu gia có một thuật pháp truyền tin đặc biệt, tuy nàng mới học được da lông nhưng để lên lạc Châu gia người trong đại điện này vẫn là dư dả.

" Vì sao sư thúc có tím bào?" Bùi Thải bất ngờ hỏi.

" Là giả." Nàng có hai bộ ẩn nấp áo choàng có thể thay đổi màu sắc, vừa lúc hiện tại đem ra giả dạng.

Hai người nhanh nhẹn di chuyển, trải qua người nhìn thấy màu sắc áo choàng đều không tỏ ý kiến. Đến khi đặt chân lên tới tầng ba, cũng chính là phạm vi của các đại thế lực nàng liền thấy Kiều Sơ Oanh chờ sẵn.

Không hổ là Châu gia người, đối với quan sát của mọi người trực tiếp coi như không có gì. Áo choàng gỡ xuống, liền để lộ khuôn mặt tuyệt sắc.

Kiều Sơ Oanh phát hiện có hai người mặc tím bào tiếp cận liền mỉm cười dẫn đường.

Các nàng tiến vào đấu giá thất mới cởi bỏ mũ choàng. Kiều Sơ Oanh liếc nhìn Chung Ly khuôn mặt hỏi:" Lại gây chuyện?"

Chung Ly lắc đầu: " Không phải là do ta quá nhớ tỷ tỷ."

Châu Vĩ Ngân ở một bên nghe hai người đối thoại chỉ ha hả cười.

Chung Ly phát hiện Kiều Sơ Oanh cổ tay xinh đẹp vòng ngọc liền hiểu ra đấu giá vừa rồi thất sắc vòng là nhà ai tài đại khí thô mua được.

" Ngồi xuống đi, thích cái gì liền thẳng tay mua sắm." Châu Vĩ Ngân kêu gọi các nàng.

...

" Người đâu?" Ninh Yết mở ra đấu giá thất đánh số bốn mươi, bên trong sớm đã trống không.

Kim đan kỳ dẫn đường người ở bên cạnh cũng bất ngờ, người rõ ràng đã nhận lệnh bài tiến vào...

" Hừ, chạy trốn thật nhanh." Ninh Yết tức giận, sắc mặt không vui nhìn xung quanh.

Kim đan kỳ thủ vệ thấy vậy im lặng không nói, áp suất không khí dần hạ thấp.

Ninh Thương thấy muội muội ngày thường thông minh lúc này lại mặc kệ hết thảy liền biết nàng đã một bụng khó chịu sắp bùng nổ. Hắn vội cười nói:

" Cảm ơn tiền bối hỗ trợ, đây là chút quà nhỏ mong tiền bối nhận cho. Phía sau nếu phát hiện hai người này hành tung cảm phiền ngài cùng chúng ta chia sẻ." Vừa nói vừa đưa đến một túi trữ vật.

Kim đan kỳ thủ vệ nhanh chóng nhận lấy rồi quay người rời khỏi.

Ninh Yết thấy vậy càng là hít sâu một hơi, cau mày nhìn ca ca:" Hoàng thất chó săn quả thực không coi ai ra gì!"

Ninh Thương hơi liếc nhìn muội muội lắc đầu đáp:" Trở về trước." Dù sao đây cũng là hoàng thất địa bàn, cho dù có gia tộc chống lưng họ cũng cần phải biết giới hạn.

...

Chung Ly bên phía kia lại hoàn toàn không biết bản thân vừa tránh được một cọc chuyện rắc rối.

Lúc này nàng đang nhàn nhã gặm linh quả nghe Châu gia vợ chồng đánh giá các màu bảo vật.

" Tiếp theo đây là một loại mang thuộc tính băng pháp bảo, tên gọi Côn Luân hoàn*."

(hoàn: một loại vòng có lưỡi dao siêu ngắn.)

Lý Thu Nhã trên đài lại tiếp tục giới thiệu:" Đánh số tám mươi bảy vật phẩm, băng thuộc pháp khí, đã đạt đến nửa bước linh bảo, hoàn toàn có thể dùng tu sĩ đan điền nuôi dưỡng, đạt tới linh bảo không xa."

Vừa dứt lời phía dưới người nhiệt huyết sôi trào, bên cạnh Chung Ly ba người cũng ngay lập tức thú vị.

" Vĩ Ngân, kim đan kỳ sắp tới bản mệnh vũ khí, pháp bảo này phẩm chất thật sự không tồi." Kiều Sơ Oanh gật đầu nói.

Chung Ly nghe hiểu, cũng cảm nhận được Châu Vĩ Ngân trúc cơ hậu kỳ tu vi tràn đầy, hiện giờ chuẩn bị bản mệnh vũ khí là không sớm không muộn.

" Giá khởi điểm tám mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không ít hơn mười vạn linh thạch."

Bùi Thải sớm đã bị giá cả tại đấu giá hội này làm cho đờ đẫn, lúc này lại không có phản ứng gì.

" Một trăm vạn."

" Một trăm năm mươi vạn..."

Giá cả nâng lên nhanh chóng, nụ cười trên môi đấu giá sư càng lúc càng rạng rỡ.

" Hai trăm vạn linh, lại thêm năm viên cực phẩm linh thạch." Không biết là đại thế lực nào ra giá, lập tức khiến cho đại điện xôn xao.

" Lại là cực phẩm, một cỡ trung mỏ linh thạch chỉ có thể sản xuất chưa đến mười viên cực phẩm. Đây là nhà giàu có nào như thế tài đại khí thô." Tiếng ồn ào càng lúc càng lớn.

Lý Thu Nhã trên đài vuốt vuốt tay cầm chuông, tiếng chuông reo vang vọng, lập tức gột rửa cảm xúc bị nhiễu loạn.

" Các vị khách quý, còn có ai muốn ra giá thêm?" Nữ đấu giá sư nhìn quanh một vòng đấu giá hội nói.

" Hai trăm vạn linh, thêm mười viên cực phẩm linh thạch." Kiều Sơ Oanh chậm chạp viết xuống.

Người đầu tiên khởi xướng dùng cực phẩm linh thạch, phía sau người muốn tranh giành tất sẽ phải nâng cao một bậc. Dùng cực phẩm linh thạch đối cực phẩm linh thạch, chỉ có hạ phẩm linh người sớm đã không thể xen vào.

" Lần này chỉ mang theo mười năm viên cực phẩm linh. Nếu hắn tiếp tục tăng số lượng cực phẩm chúng ta liền bại." Châu Vĩ Ngân nhìn Kiều Sơ Oanh.

Rất nhanh bên kia lại có người ra giá:" Hai trăm năm mươi vạn, thêm mười viên cực phẩm."

Kiều Sơ Oanh thở ra một hơi:" May mắn hắn không thêm lên số lượng cực phẩm linh thạch." Chung Ly vừa cắn hạt dưa vừa theo dõi, nàng cũng có chút tò mò phe phái nào sẽ thắng được bảo vật này."

Lúc này, sớm đã nằm ngoài cuộc chơi đấu giá thất hạng ba, bỗng nhiên loé lên ánh sáng. Âm thanh đánh thẳng vào tâm mọi người:" Hai trăm năm mươi vạn, mười năm cực phẩm linh thạch."

Vừa mới thở phào Kiều Sơ Oanh: "..."

Chung Ly cùng Bùi Thải phát hiện gian số hai mươi ba ra giá đều lập tức nhìn nhau. Đây là Tần Xuyên đám người cũng muốn giành lấy bảo vật này.

" Phu quân, cái giá này đã vượt qua pháp bảo giá trị. Chúng ta còn tranh sao?"

Châu Vĩ Ngân ngẫm nghĩ, đột nhiên quay đầu rò hỏi hai người Chung Ly." Gian phòng số hai mươi ba kia là người quen của các ngươi?"

Nàng mấp máy môi, ngẫm nghĩ một chút liền gật đầu:" Là người quen." Không ngờ Châu Vĩ Ngân này lại cẩn thận như vậy, các nàng mỗi một hành động cử chỉ đều sớm nằm gọn trong mắt hắn.

" Vậy bỏ đi. Tích chút tiền tài chờ đợi phía sau bảo vật."

Thấy đã không còn người ra giá, Lý Thu Nhã gật đầu tuyên bố:" Côn Luân Hoàn liền thuộc về đấu giá thất số hai mươi ba. Chúc mừng khách quý."

Lần này trở về nhất định được thưởng lớn, nghĩ vậy Lý Thu Nhã càng là nhiệt tình giới thiệu món vật phẩm tiếp theo.

Trong đấu giá thất số hai mươi ba, Tần Xuyên cầm trên tay món hàng trị giá hai trăm năm mươi vạn lẻ mười năm cực phẩm linh thạch có chút không thể tin tưởng.

Hoắc Kiến ở một bên sớm đã nhìn Cảnh Bác Văn bằng ánh mắt kinh dị.

" Tặng ta?" Tần Xuyên nhìn nam tu trầm ổn trước mặt.

Cảnh Bác Văn gật đầu, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nàng.

" Chúng ta cần phải tạm lánh mũi nhọn sao?" Hoắc Kiến thấy hai người không nói chuyện liền cất tiếng rò hỏi.

" Không cần." Cảnh Bác Văn ngồi xuống ghế, tiếp tục nghe đấu giá sư giới thiệu tiếp theo vật phẩm.

Hoắc Kiến ngẫm nghĩ, phải rồi, có nhiều tiền tài như vậy người sao có thể không khiến các đại thế lực suy xét. Người là nhất định sẽ thăm rò nhưng nhìn nam tu họ Cảnh bình tĩnh như vậy hắn lại nhất thời không biết như thế nào phản đối.

Thấy Tần Xuyên ngồi lại vị trí, Hoắc Kiến liền cùng nàng chạm mắt. Thấy sư tỷ phức tạp cảm xúc hiện rõ liền lập tức ngậm miệng.

...

" Đánh số chín mươi mốt vật phẩm, bán thất phẩm đan dược Hoá Anh Đan. Giá khởi điểm 1000 thượng phẩm linh thạch, chỉ dùng thượng phẩm linh đấu giá, mỗi lần tăng giá không ít hơn một trăm."

Lý Thu Nhã dứt lời, đấu giá thất hạng một bắt đầu có người ra giá.

" 1500 thượng phẩm linh."...

" Hoá Anh đan phụ trợ kết anh, các đại thế lực nếu có thể thêm một người nguyên anh kỳ chiến lực tất nhiên cũng sẽ nâng cao một tầng đảm bảo." Cảnh Bác Văn đánh giá.

" Vậy từ giờ phút này liền biến thành chiến trường của nguyên anh kỳ cường giả." Hoắc Kiến cũng nhìn ra mà nhận xét.

...

" Bà bà sẽ ra tay sao?" Kiều Sơ Oanh ngước nhìn phu quân hỏi.

" Châu gia chắc chắn sẽ không để viên Hoá Anh đan này rơi vào tay tam đại gia tộc."

" Hai ngàn thượng phẩm linh thạch."

" Ba ngàn..."

Giá cả chớt mắt đã tăng đến năm ngàn thượng phẩm linh, mỗi một hạng nhất gian đều thay phiên nhau ra giá.

Chung Ly ở một bên như có điều suy tư, Châu gia tài đại khí thô, nếu muốn tranh ắt hẳn tam gia còn lại là không hề có cơ hội. Nhưng..." Tam gia hợp sức tăng giá đan dược, muốn Châu gia giành được bảo vật cũng phải ngậm một miệng đắng*?" Nàng lên tiếng rò hỏi.

*: chịu một cái giá cao chót vót

Thấy Châu Vĩ Ngân sắc mặt lạnh lẽo liền biết bản thân đã đoán trúng. Ăn không được liền khiến kẻ khác cũng phải cắn răng chịu đựng.

" Mười ngàn thượng phẩm linh thạch. Hừ, kẻ nào còn muốn cùng ta tranh vậy liền tự mình nuốt xuống viên Hoá Anh đan này đi." Giọng nói âm trầm cất lên, đại điện đấu giá vừa rồi còn sôi nổi lập tức im bặt.

Mười ngàn thượng phẩm linh thạch, cái giá này chưa chắc có người thứ hai dám bỏ xuống mua một viên đan dược bán thất phẩm.

Hai vợ chồng Châu gia sắc mặt cùng vì vậy mà không tốt, Chung Ly đoán người vừa mới lên tiếng chính là Châu gia tu sĩ nguyên anh kỳ dẫn đầu đoàn xe bọn họ.

" Mười ngàn thượng phẩm linh thạch, phía sau tranh đấu Huyền Vũ tác phẩm chúng ta chưa chắc có phần thắng." Châu Vĩ Ngân lắc đầu thở dài.

Hoá Anh đan không thể rơi vào tay thế lực nào khác ngoài Châu gia nhưng áp đáy vật phẩm còn chưa ra, tiêu nhiều tiền tài như vậy lúc sau lợi thế liền không còn trọn vẹn. Cho dù mang nhiều tiền như thế nào cũng không thể bỏ xuống Châu gia một nửa gia tài, thần thú phân tranh còn ở phía sau, các gia tộc ắt đều sẵn sàng con át chủ bài.

...

" Cảm ơn đại gia rất nhiều, đấu giá hội tiếp theo đây liền sẽ mở ra trình tự mới, chính là dùng vật đổi vật." Lý Thu Nhã cất tiếng.

Nữ đấu giá sư dứt lời, người bên dưới ồn ào càng rõ ràng. Nếu dùng vật đổi vật, phía sau phân tranh tu sĩ nào cũng đều có thể có cơ hội.

" Áp đáy thứ nhất đấu giá phẩm, là một kiện thất phẩm pháp y, dùng chính là ngàn năm tằm vương tơ còn có lông vũ chu tước bện thành, gọi đây là một kiện tiên y cũng không sai. Mặc nó vào liền có thể chịu được nguyên anh trung kỳ trí mạng đòn tấn công, ngoài ra dưới nguyên anh trung kỳ thần thức rà quét đối với tiên y căn bản là vô hiệu. Người bán muốn đổi lấy thất phẩm đan lô. Nếu các vị khách quan nhưng có thất phẩm lò luyện hoặc là tương đương bảo vật liền có thể trao đổi."

Thất phẩm đổi thất phẩm, nghe thì có vẻ là một cái giá tương đương. Nhưng thực tế lại trái ngược hoàn toàn, thất phẩm lò luyện đan chính là hiếm có bảo vật, dùng để bồi dưỡng luyện đan sư dĩ nhiên sẽ hưởng trăm lợi hơn là đổi lấy một kiện pháp y thất phẩm.

Trước mặt mọi người lúc này bỗng xuất hiện một mảnh giấy, giấy nhan sắc đen tuyền, đưa thần thức vào liền có thể viết xuống loại bảo vật muốn trao đổi. Tất nhiên người không muốn liền không sao, tu sĩ nào cũng đều có bí mật cùng yêu thích riêng.

Hắc giấy biến mất, các nàng phòng bốn người ai cũng đều không có hứng thú trao đổi. Nếu kiện pháp y này có thể dùng linh thạch mua xuống có lẽ nhiệt tình của Châu gia phu thê sẽ cao hơn rất nhiều. Là gia tộc thành viên nhất định phải biết phân tích lợi hại của việc trao đổi, chủ nhân tiên y kia chưa chắc có thể đổi lấy đồ vật mong muốn.

" Liệu hắn có muốn hạ giá, thất phẩm đan lô đổi lấy cũng thật quá đáng."

Chung Ly lắc đầu: " Người có thất phẩm pháp y cũng sẽ không bị tầm thường bảo vật che mắt. Trở về với chủ nhân có lẽ chính là số phận của nó."

Giống như nàng phán đoán, quả nhiên tiên y bị thu về. Trên đài Lý Thu Nhã đấu giá sư mỉm cười, tiếp theo nói chuyện:" Tiên y không thể tìm được tân chủ nhân nhưng rất cảm ơn vị khách quý này đã cho chúng ta mở mang tầm mắt, thật sự là một bộ xinh đẹp pháp y."

" Cũng không để các vị chờ đợi, tiếp theo đấu giá hội áp đáy thứ hai vật phẩm, mời các vị cũng chiêm ngưỡng."