Tử Di

Chương 11: 11: Trù Thần





Rất nhanh, nàng được mời vào phòng khách nhà họ Lý ngồi, một vị trung niên đại thúc liền ra tiếp đón nàng.

Biết được mục đích đến đây của nàng qua lời thôn trưởng liền nhìn hai người có chút tức giận, một tiểu cô nương có thể mua nhà hắn thuyền lớn?
"Lão thôn trưởng còn cùng tiểu hài tử đến trêu đùa nhà ta đâu!" Hắn tức giận nói.
Chung Ly thấy vậy liền lấy ra một viên dạ minh châu to bằng trái trứng gà đặt lên bàn
" Ta là thành tâm muốn mua, không phải trêu đùa với đại thúc, ngài xem dạ minh châu này có đủ để mua nhà ngài thuyền không?"
Trung niên đại thúc thấy vậy lần này liền thật sự giật mình, nâng viên dạ minh châu xanh lam trên tay liền tục gật đầu - Bán..Bán..Tất nhiên phải bán!
Mua thuyền thuận lợi hơn nàng nghĩ, thuyền lớn nhanh chóng được đưa đến trước mặt nàng.

Tiểu Á đứng trước bờ sông lại một lần há hốc mồm nhìn.

Thuyền lớn làm hai cái tiểu hài tử chúng ta có thể lái được, vì vậy Chung Ly liền mua một gia nhân chuyên lái thuyền của nhà họ Lý đảm nhận trách nhiệm này.

Xe ngựa được kéo lên thuyền nhưng cũng không mấy chiếm diện tích.

Thuyền bắt đầu khởi động tuy ban đầu còn chút chậm, nhưng sau đó cảnh vật nhanh chóng lướt qua trước mắt mọi người.


Chung Ly ngắm nghía một lúc liền buồn chán, chui vào thuyền gian nằm nghỉ ngơi.

Chỉ để lại Tiểu Á phấn khích đi lại không ngừng.

Đến giờ ăn cơm, Tiểu Á vui mừng tìm ra nhà bếp trên thuyền, phát hiện thực phẩm còn rất đầy đủ liền muốn trổ tài nấu nướng.

Chung Ly thấy vậy liền hỏi:
" Ngươi biết nấu ăn?"
" Tiểu thư, ta có nhìn qua đầu bếp khách điếm nấu ăn vài lần.

Ta thấy cũng không khó, tiểu thư chỉ cần ngồi đợi, đồ ăn sẽ được nhanh chóng mang lên."
Chung Ly có chút không tin tưởng mà bị đẩy ra khỏi nhà bếp, nàng liền đứng ở boong thuyền ngắm cảnh, xung quanh chỉ toàn nước, ngắm nữa cũng chỉ thấy vô vị.

Nghĩ nghĩ mới nhớ đến vị kia thuyền trưởng chỉ nhốt mình trong buồng lái, cả buổi đều không thấy xuất hiện.

Đang chuẩn bị đến buồng lái liền ngửi thấy mùi hương của đồ ăn, còn thực hấp dẫn, chuyển chân bước lại phòng ăn thì thấy Tiểu Á đã bày lên bàn vài món ăn.

Thấy nàng liền sung sướng nói:
" Tiểu thư, người liền ngồi xuống, cơm rất nhanh liền đến."
Chung Ly cũng không khách sáo mà ngồi xuống, rất nhanh trong tay liền có một bát cơm nóng hổi.

Gắp thử món đậu phụ chiên ngập sốt đưa vào miệng liền ngon đến mức muốn khóc.

Trên đường từ Đà thành đến đây chỉ có lương khô cứng ngắc và tích cốc đan vô vị đã làm nàng sắp mất đi vị giác.

Hai món còn lại là canh cá và thịt xào rau hẹ nàng đều ăn sạch bách.

Vỗ vỗ cái bụng liền nói:
" Không ngờ tay nghề của ngươi lại tốt như vậy, sao có thể hoang phí đến tận bây giờ?"

" Tiểu thư, là do đồ ăn tốt, Lý gia này còn thực tri kỷ chuẩn bị đồ ăn tươi mới nhét vào nhà bếp, ta cũng chỉ làm làm một chút liền ăn được." Tiểu Á ngượng ngùng đáp.
" Từ bây giờ việc bếp núc giao cho ngươi, quãng đường đến mục đích địa còn cần đi hai tháng nữa, luyện luyện ngươi tay nghề." Nói rồi nàng lăn bước trở về phòng.

Cuộc sống ăn no ngủ kỹ cứ thế diễn ra.

Linh khí ở phàm nhân giới vô cùng loãng cho nên nàng chưa từng thử tu luyện.

Hai tháng qua thuyền chạy rất yên bình, quả nhiên chuyển sang thuỷ lộ là một cái lựa chọn đúng đắn.

A Lân lại kêu nàng ra ăn cơm, lần này còn có vị kia thuyền trưởng, hắn trước đây chỉ tự mình tìm đồ ăn trong nhà bếp.

Nhưng một lần Tiểu Á kéo được hắn thử qua tay nghề, từ đó chúng ta mỗi bữa ăn liền đầy đủ ba người một thú.

Nàng nhìn Tiểu Á khí sắc ngày một tốt, vóc dáng cũng trường ngày một cao.

Mục đích địa liền sắp đến, Chung Ly biết bởi vì chữ trên lệnh bài ngày càng rõ ràng, có thể thấy hai chữ Triết Viễn như ẩn như hiện.

A Lân thấy nàng lại lôi ra lệnh bài liền nhảy lên bàn, nó càng ngày càng béo ú, không ngờ linh thú lại có thể hấp thụ phàm nhân đồ vật tốt như vậy.

A Ly, khẩn trương sao, chúng ta sắp tiến vào tu tiên giới.


Ngươi sắp có thể bắt đầu tu luyện. A Lân vừa liếm miêu chân vừa truyền âm.
Nàng nhìn nó càng ngày càng thấy giống một con miêu, không cần giả dạng mà có thể bày ra dáng vẻ miêu tộc vô cùng nhuần nhuyễn.
" Khẩn trương là có nhưng cũng có chút hối tiếc cuộc sống mấy tháng nay.

Tu tiên giới qua lời cha kể tranh đấu ác liệt, không chết không ngừng hoàn toàn khác xa phàm nhân giới.

Ta không biết mình có thể sớm thích ứng hay không."
Nghe vậy, tiểu miêu liền cho nàng một ánh mắt xem thường.
Cổ chiến trường còn chưa đủ k.ích thích, ngươi ngày ngày triền đấu ma thú mà thập tử nhất sinh.

Mới ở phàm nhân giới vài tháng liền đã mài mòn hết ngươi ý chí chiến đấu?"
Chung Ly vỗ vỗ đầu nó rồi tự tin nói:
" Nhân tính vốn là thứ khó đoán nhất nhưng dù vậy chỉ cần đứng trước vũ lực tuyệt đối thì nhân tính đáng sợ đến mấy đều không thể bày ra, không phải sao.."
Người thú đang nói chuyện thì bỗng dưng ngọc lệnh bài phát ra tia sáng rực rõ, hai chữ trên lệnh bài hoàn toàn hiện ra rõ nét.

Cùng lúc đó, Tiểu Á chạy vào báo cho nàng, đằng trước là nhánh sông đổ ra biển, thuyền của họ đã không thể đi được nữa..