Tứ Đại Tài Phiệt: Gặp Gỡ Nhân Vật Lớn Hàng Tỷ

Chương 4: Đối thủ một mất một còn: cây đu đủ cái




Đại học Hong Kong (The. University. of. Hong. KongHKU) Viện Y học

Hòn đảo phía Tây Hong Kong được bao phủ một lớp sương mỏng, vịnh Lindau xinh đẹp là nơi tọa lạc của nhiều trường Đại học nổi tiếng, ngôi trường này xuất hiện sớm nhất hơn hết nó không phải ngôi trường quý tộc bao phủ bởi hơi thở xa hoa phù phiếm. Ngược lại nồng đậm khí thế của tri thức, cùng với phong cách Victoria tràn ngập khuôn viên vườn trường

Vào mùa hè, hồ sen lớn nhất vịnh nhận được nhiều ánh sáng mặt trời tỏa ra những ánh lốm đốm long lanh. Rừng cây bên cạnh tạo thành những bóng râm to lớn, mà chính giữa sân trường chính là thư viện không khí xung quanh ngập tràn mùi thơm mát của hoa cỏ.

Tốp năm tốp ba các sinh viên ăn mặc đẹp đẽ đi lại tấp nập, tiết tấu bước chân nhanh chậm giống như trong phim điện ảnh, mà hướng Tây Bắc Hong Kong là bờ vịnh Victoria thơ mộng, từng đoàn cá bơi lội trong nắng trông rất đẹp mắt.

Ở Viện Y học Hong Kong này nữ giới không có nhiều lắm, trong đó Liên Kiều chính là người đẹp đáng yêu, dường như đã trở thành mục tiêu của các nam sinh trong trường Đại học thèm rỏ rãi, nhất là đôi mắt kia làm người ta ban đầu kinh ngạc sau đó là mê luyến.

Nhưng mà

Cô lại khiến nam sinh trong trường không dám tới gần bơi vì ai cũng biết Liên Kiều —— không chỉ là hậu duệ của Hoàng thất, mà còn là tiểu nha đầu chỉnh người không toàn mạng.

Tránh ra tránh ra ——

Mười giờ sáng thư viện một mảnh an tĩnh bỗng xuất hiện một cỗ âm thanh dồn dập.

Chỉ thấy một cô bé dáng người thon nhỏ, lại ôm một chồng sách như che hết tầm mắt, mà cô cũng chỉ có thể vừa nghiêng người để nhìn đường vừa lớn tiếng la hét để không ai đụng vào mình.

Đụng phải người nào tôi mặc kệ đó ——

Ui da ——

Rầm ——

Lời cô bé còn chưa nói hết đã đụng ngay phải một người sau đó đô ngs sách cao như ngọn tháp đổ rầm rầm xuống đất.

Cô bé đó không ai khác chính là Liên Kiều!

Cô nhìn xuống những cuons sách của mình mượn về rời lung tung trên mặt đất lại nhìn người đụng vào mình, lửa giận bùng lên hai cánh tay nhỏ bé chống hai bên eo.

“Này!! Tôi nói có có mắt chỉ cùng để thở hay sao? Còn có lỗ tai cũng điếc luôn rồi hả?”

( Lưu ý: chỗ này~~ chị Kiều không biết dùng từ nhé chứ không phải ta ed sai đâu~~)

Thật là tức muốn chết mà, tất cả đống sách đó cô phải vất vả loay hoay mãi cả buổi sáng mới mang về được lại bị cái đồ đu đủ cái trước mắt này đụng ngã.

Judy cây đu đủ cái chính là biệt danh mà Liên Kiều âm thầm đặt cho cô ta trong viện Y học, trong Viện Y học này cô ta chính là dôid thủ sống chết một mất một còn với cô, àh không phải là ngực bự và bạn bè của cô ta là đối thủ một mất một còn của cô mới đúng.

Âm thanh của Liên Kiều cơ hồ xé rách không gian yên tĩnh xung quanh thư viện tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía này để xem náo nhiệt.

Judy bị Liên Kiều cướp đi lời nói trước thẹn quá hóa giận trên mặ một khối hồng, cô cũng coi như danh môn vọng tộc vào học ở viện Y học này, cùng nha đầu này là đối thủ sống chết.

“ Cô! Xú nha đầu chết tiệt này ôm nhiều sách như vậy chạy ra khỏi thư viện nhanh như vậy không sợ đụng chết người khác sao? Người bị động là tôi, Ác nhân cáo trạng trước, đây chính là bản lãnh của người trong Vương thất sao?