Quý Thần Hi ở bên cạnh Lưu Lăng nhỏ giọng nói nhỏ: "Nếu như anh không muốn công ty chữa bệnh Quý thị nuốt hết bệnh viện Cửu Long của anh, nếu như anh không muốn Tô Tô thu hồi đất đai hiện tại của bệnh viện Cửu Long, anh nên biết làm thế nào."
"Anh!" Lưu Lăng cực kỳ hoảng sợ.
"Tôi là Elroy, tên tiếng Trung của tôi gọi Quý Thần Hi, tôi nghĩ, Quý thị anh cũng không xa lạ"
"Tại sao tôi phải giúp anh."
"Anh có thể lựa chọn phá hư, nhưng anh cũng đừng quên, anh khác với Sophie, cô ta là công chúa vương thất Thụy Điển, còn có chống lưng mạnh mẽ ở phía sau, mà anh, cái gì cũng không còn, cũng không có gì cả. Hôm nay anh có thể tuyên cáo thân phận của Tô Tô, thậm chí có thể đặt chuyện hãm hại cô ấy, ngày sau, đừng trách tôi không nể mặt!"
Lưu Lăng nuốt xuống nước miếng mắc ở cổ họng, hít thở nặng nề, cẩn thận ngẩng đầu nhìn Quý Thần Hi.
Một đôi con ngươi lạnh màu xanh, giống như một lưỡi dao sắc bén xuyên thấu bình phong che chở anh ta, đâm vào nơi mà trong lòng anh không đề phòng nhất, làm anh ta không dám chất vấn lời nói của Quý Thần Hi.
"Vị này đến từ Trung quốc Lưu Lăng tiên sinh, vị này chính là của Tô Mạt tiểu thư bên cạnh Elroy điện hạ. . . . . ."
"Bạn!"
Lưu Lăng cắt đứt lời nói của Sophie, gật đầu đối với những ngừơi ở chỗ này, cố gắng giả bộ ra dáng vẻ buông lỏng: "Tôi là bạn của cô gái xinh đẹp bên cạnh điện hạ Elroy, rất vinh hạnh biết các vị."
Bốn cô gái trong đó bao gồm công chúa Sophie đều không có nghĩ qua Lưu Lăng sẽ lâm trận trở quẻ, không hẹn mà cùng thấp giọng hầm hừ: "Anh!"
Lưu Lăng gật đầu một cái với Quý Thần Hi, tránh né bốn người tám con mắt, cũng không quay đầu lại mà đi ra nơi yến tiệc, như là một bữa tiệc hoà bình và bình thường.
Lúc đầu đám ngừơi qúy tộc đều đang nhìn anh ta, sau đó thì chuyển ánh mắt sang cô gái Trung Quốc trong ngực điện hạ Elroy.
Có một Tử tước tuổi trẻ khá lớn mật nhìn lên nhìn xuống đánh giá Tô Mạt, rồi hỏi: "Điện hạ, vị tiểu thư này bên cạnh ngài là ai?" [ Tử tước (nhà quý tộc xếp cao hơn nam tước và thấp hơn bá tước)]
Quý Thần Hi trừng mắt liếc bốn người Sa Sở Văn, ngược lại ôm Tô Mạt cẩn thận tránh khỏi mảnh ly bể trên đất, đi qua bên cạnh tay vịn thang lầu, cười kiêu ngạo: "Vị này là Tô Mạt tiểu thư, là cô gái Elroy tôi kiếp này nhận định, tôi thích nhất, cô ấy cũng sẽ là Vương Phi tương lai của tôi, nữ chủ nhân tương lai Eros."
Vừa dứt lời, hội trường xôn xao một trận.
"Không thể nào, Cô gái kia là vị hôn thê của điện hạ?"
"Bốn vị hôn thê của Điện hạ không phải là đứng ở bên cạnh ư, chẳng lẽ cô gái này là thứ năm?"
"Không đúng không đúng, tôi nghe cậu tôi nói, mấy ngày trước điện hạ đã cùng với mấy vị tiểu thư kia giải trừ hôn ước."
"Chẳng lẽ cô gái này mới là vị hôn thê chính thức của điện hạ?"
"Nhất định là vậy, nếu không điện hạ sao lo lắng cho cô ấy như vậy."
"Nhưng cô gái Trung Quốc này cũng không phải là quý tộc nh."
"Vậy thì có quan hệ gì, chông của công chúa Shirley cũng không phải là quý tộc ấy. . . . . ."
Vốn là yến tiệc yên tĩnh lại biến thành bàn luận xôn xao, Quý Thần Hi giương tay lên, hội trường lập tức yên lặng.
"Tô Mạt, là vợ mà tôi nhận thức duy nhất, công nhận duy nhất, trừ lần đó ra, bất kỳ cô gái nào cũng không có liên quan tới tôi!"
"Oa -- thật là lãng mạn"
"Điện hạ thật là đẹp trai."
Khí thế trời sanh của Quý Thần Hi đè lại hội trường, một hồi lâu, từng trận tiếng vỗ tay tuôn ra nhiệt liệt.
"Anh nói rồi, mặc kệ phát sinh bất cứ chuyện gì, anh đều sẽ vì em mà vươn mình ra."
Tô Mạt nghe Quý Thần Hi nhẹ giọng thì thầm ở bên tai mình, thì một loại cảm giác được đặt tên là hạnh phúc bao phủ toàn thân.
Trời đất bao la, chỉ có Thần Hi mới là ngừơi đàn ông có thể vĩnh viễn bảo vệ cô, yêu cô say đắm mà thôi. . . . . .
Ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt màu lam của anh, chớp động tia sáng dịu dàng.
Nước mắt, gần như nếu không nghe lời sẽ tràn ra.
Tô Mạt vội vàng cúi đầu: "Lưu manh, lưu manh xấu xa."
Quý Thần Hi ôm eo của cô dẫn cô rời khỏi cầu thang, đứng ở gần cửa sổ, trứơc rèm cửa sổ dày nặng che giấu náo nhiệt quanh mình, ở trên mặt cô hôn một cái: "Xấu xa đến đựơc trong lòng em đi, không phải sao?"
Không thuận theo nên nện cho anh một cái, cô nói câu đi toilet, rồi nâng váy xoay người đi tới hướng phòng trang điểm.
Bốn cô gái nhìn thấy một màn mới vừa rồi, tức giận gần như áp đảo lý trí.
Công chúa Sophie hung ác nói với Sa Sở Văn: "Không phải cô nói là hết thảy đều không có vấn đề sao? !"
Sa Sở Văn hờ hững, nhàn nhạt đáp lại: "Ngàn tính vạn tính, lòng người khó đoán, cũng không có ai ngờ tới Lưu Lăng lại đột nhiên trở quẻ."
Để cho Lưu Lăng vạch trần thân phận ly hôn của Tô Mạt, lại toàn lực bôi nhọ cô ta, để cho cô ta mất đi quyền lợi trở thành vợ của Elroy, đây vốn là một mưu kế rất tốt, nào ngờ tên Lưu Lăng đó lại dám lâm trận phản bội họ.
Thanh Thủy Hoà Nhã thở dài: "Làm sao bây giờ?"
"Nếu ngừơi ngoài không nhờ vả được, thì chúng ta tự mình ra tay."
"Cô có biện pháp gì?"
Trong mắt Sa Sở Văn tóe ra tia sáng ác độc: "Theo tôi được biết, lúc công chúa Shirley trưởng thành lên ngôi thì mang một vương miện gọi là Snow white, mà vương miện này kể từ khi công chúa Shirley rời khỏi Eros thì không có người thấy, mà là đựơc bệ hạ Nors cất giấu."
Juli gật đầu một cái: "Snow white, tôi biết, nghe nói là dùng ngọc trai và đá quý cao cấp nhất khảm thành, còn là tín vật của nữ chủ nhân Eros. Năm đó bệ hạ Nors đem vương miện này tặng cho công chúa Shirley cũng đã đưa tới bất mãn cực lớn của quý tộc, cuối cùng bởi vì bệ hạ Nors dùng thủ đoạn đè xuốn dư luận g, cho nên vương miệng Snow white này vốn nên do hoàng hậu đeo liền thay đổi thành công chúa Shirley."
"Không sai, nếu năm đó công chúa Shirley không có mang đi nó, hiện tại bà ta trở về nước, nhất định bệ hạ Nors sẽ lấy vương miện này ra đưa cho công chúa lần nữa." Sa Sở Văn khép hờ mắt, cười lành lạnh nói: "Tôi đã mua được thị nữ trong Eros, cô ta nói cho tôi biết, công chúa Shirley tối nay sẽ mang Snow white lần nữa."
Sophie không hiểu ý tứ Sa Sở Văn: "Tuy vậy, chúng ta có thể làm cái gì?"
"Nếu như, một cô gái có thân phận thấp hèn thấy tiền sáng mắt mà trộm vương miện của công chúa Shirley, cô nói nói, cô gái như vậy còn có thể trở thành Vương Phi của Eros sao?"
"Ý của cô là, chúng ta lấy vương miện ra, gài tang vật là Tô Mạt trộm?" Juli suy nghĩ một chút, lại lắc đầu: "Nhưng mà vương miện là một đồ trang sức không nhỏ, muốn thần không biết quỷ không hay mà đặt nó ở trên người Tô Mạt, dừơng như rất không có khả năng."
"Nếu cô biết Snow white, hẳn là biết vương miện này tại sao gọi cái tên này chứ."
Juli trực giác gật đầu: "Snow white ý là Bạch Tuyết, cho nên vương miện này gọi là Bạch Tuyết, cũng là vì ở trên nóc vương miện khảm một viên đá qúy trắng độ tinh khiết cao nhất toàn thế giới. Trọng lượng hình dáng của nó cũng không quá lớn, nhưng mà toàn thế giới cũng chỉ có một viên, cho nên cực kỳ trân quý, vương thất Eros lấy được viên đá quý này, cũng điêu khắc thành hình lục giác, giống như bông tuyết từ bầu trời bay xuống, cho nên được đặt tên Snow white."
"Không tệ, chúng ta không cần trộm cả vương miện, chỉ cần lấy viên đá qúy kia xuống đặt ở trên người Tô Mạt, thì đại công cáo thành."
Bốn cô gái liếc mắt nhìn lẫn nhau, đều hơi gật đầu.
Muốn lấy Snow white đối với các cô tiểu thư nhà giàu quen thuộc châu báu mà nói quả thật dễ như trở bàn tay, Tô Mạt, tối nay, cô hãy chờ sự trả thù của chúng tôi đi!