Tứ Đại Đại Náo Học Đường

Chương 38: Hội thao




- ------//-------

Dù là có chuyện khủng bố gì đã xảy ra, các chàng và các nàng vẫn là những đứa học sinh bình thường có hơi đặc biệt một chút  của ngôi trường Thiên Vương. Tuần này ai ai cũng tranh thủ luyện tập cho đợt thi sắp tới, các học sinh trở nên năng động hẳn hoi, và họ cũng vậy. Về phía tứ đại của chúng ta, mọi chuyện vẫn vô cùng bình thường như bao ngày vô cùng bình thường khác, còn các chàng, trừ hai vị bị thương một phải vào viện, một phải ra nước ngoài  chữa trị ra thì mọi việc không có gì đáng lo ngại.

- -Buổi chiều cuối tuần, sau khi luyện tập cho hội thi sắp diễn ra vào ngày hôm sau, cả bọn tứ đại lẽo đẽo đi về

" ngày mai M.Duy xuất viện, tuần sau T.Phước sẽ về nước... "- T.Băng vừa đi vừa ngẫm

" hơiz... chiến tranh khốc liệt "- A.Vũ tặc lưỡi, lắc đầu, vẻ mặt rất ư là thương cảm

" vậy mai mày có định đi đón M.Duy xuất viện không? "-T.Băng quay sang hỏi

Ái Vũ chắp tay sau lưng mà rằng- " nào có liên quan gì mà chụy phải đi, mai chụy còn phải giành giải nhất môn bắn cung nữa đó "- ánh mắt hướng về phía T.Di. T.Di đưa ánh mắt lười nhác đáp lại con bạn, khẽ thở nhẹ rồi nói-" ờ ờ... chờ xem "  

" ê Thanh, còn mày "- T.Băng

" tao làm sao? "- T.Thanh nhướng mày

" hôm T.Phước của mày về có định đi đón không? "- T.Băng cười cười, trong lời nói cũng đầy hàm ý

" của tao lúc nào, chắc... không đi "

" Tại sao lại vậy, nghe nói là vì cứu mày nên mới như vậy mà? "- Ái Vũ ăn nói thản nhiên, để ý thấy không ai thèm nói gì nữa nên nhìn thử nhỏ Băng có biểu hiện gì, nhỏ Băng chỉ nhún vai rồi lặng lẽ nhìn chỗ khác. Ồ, vậy cô nàng đã nói gì không nên nói rồi, mà bản thân đã nói gì sai sao? 

T.Thanh là không biết nên trả lời kiểu gì nên im hẳn, T.Di cô bạn khẽ cười, T.Thanh lãnh đạm nay cũng vướng vào ái tình. Sau đó T.Di lại tự giật mình rung khẽ một cái, hai tay chà chà như đang ở Pháp vào mùa đông, lẫm bẫm " ghê quá ".

Cái bóng của bốn đứa trong chiều hoàng hôn cứ nhấp nhô in trong mặt sân, hai đứa đi bìa cứ im im nghe 2 đứa đi giữa loi nhoi loi choi mãi đến khi lên xe và phóng về.

- - hôm sau... --

Buổi sáng thứ bảy, ngôi trường Thiên Vương trước nay yên tĩnh, mang bầu không khí khá căng thẳng của một ngôi trường cao cấp, nay được khoác lên mình một bầu không khí vui tươi mới mẻ và một màu sắc năng động đầy nhiệt huyết, ồn ào bởi những tiếng nhạc sôi động. Học sinh trong bộ đồng phục thể dục tấp nập khắp sân vận động của trường. Đồng hồ lớn của trường điểm 3 tiếng thông báo đã 7h, các học sinh bắt đầu xếp hàng theo bản tên lớp.

Ở cuối hàng của lớp có mấy đứa vô trễ mà còn nhoi nhoi, T.Băng với Ái Vũ còn tranh thủ gặm sanwich,  Thiên Thanh và Thiên Di cũng không kìm được mấy cơn ngáp ngắn ngáp dài, xem ra hồi tối mấy nàng thức khá trễ. Còn phía mấy chàng, Anh Dũng thì đang trên sân khấu chuẩn bị phát biểu, chỉ có Thanh Nhã và Minh Duy đang đứng cạnh mấy nàng, Duy mới xuất viện lúc tối, mà bây giờ còn tranh thủ vào trường xem thi, Thiên Phước thì còn chưa về.

Trong khi đó, tất cả học sinh khác đều đứng nghiêm túc ngay ngắn theo hàng theo lối để nghe ban tổ chức đọc thể lệ, những lời chúc lời hoan nghênh các thứ,nhưng hẳn là không phải vì tinh thần thể thao mà mấy cô tiểu thư trường Thiên Vương lại kiên nhẫn đứng nghe mấy lời nhàm chán dài liên miên thế này, mà là vì học sinh đại diện lên tuyên thệ là chàng hotboy Anh Dũng vạn chị em mê, cho nên ai cũng mong nghe được giọng nói " muốn nghe cũng không nghe được " của Anh Dũng. Sau cùng thầy thể dục cũng kết thúc bài phát biểu bằng một lời chúc gì đó và một tràng pháo tay nồng nhiệt, Anh Dũng được giới thiệu lên phát biểu, cậu điềm đạm bước lên bục, chỉ khẽ đưa mắt nhìn sơ phía dưới, cả trường ( mà đa số là giọng nữ ==) đã hú hét ồn ào

" xời ơi kinh chưa "- T.Băng  bịch tai lại

" mê trai quá thể rồi mấy cái con người này.."- Ái Vũ khoanh tay lắc đầu

- Anh Dũng đẹp trai quá aaaaa....-

- ngầu quá điiiiii...-

- ù paaaa, i love youuuuu...-

" e-hèm... kính thưa ban giám hiệu, các thầy cô và các bạn học sinh,..... "- Giọng trầm nhẹ nam tính của nam thần nhẹ vang khiến cả trường phải im lặng lắng nghe, hay đúng hơn là thưởng thức, vì bình thường cũng hiếm khi được nghe, các bạn nữ cứ mụ mị, u mê đắm chìm trong nhan sắc và chất giọng lôi cuốn kia...

" xời ơi... ghê quá, thật kinh khủng, một bầu trời giả tạo "- T.Băng thật sự không thể kiềm chế, cô vừa nhai vừa quắn quéo như đang đứng giữa thời tiết của bắc cực

" thật lừa tình, mấy tên con trai không ai tốt hết "- Ái Vũ lăm le 2 cậu bạn đứng cạnh 

M.Duy cùng gương mặt vô tội vạ khẽ lắc đầu

" chỉ có cậu ta là như vậy thôi "

" trời ơi tin được hông?! "- T.Băng đá điểu

" thử không? "- T.Nhã cười cười

" xí, ai thèm "- T.Băng không dám nhìn cái con người đập chai ngời ngời kia, quay đi chỗ khác

" còn tên này, bị như vậy sao không ở nhà mà còn vô đây thi thố cái gì "- Ái Vũ đang muốn quan tâm, nhưng lại nói năng như trách móc, chỉ là ểm đang ngại đó mà

" tôi chỉ vào xem thôi, nhưng mà ổn rồi cám ơn cậu "- Duy mỉm cười dịu dàng, nụ cười làm thổn thức trái tim thiếu nữ

" cám ơn cái gì chứ "- Vũ lẩm bẩm quay đi nhìn chỗ khác, đang thắc mắc bản thân có hỏi han gì đâu mà cảm ơn, rồi trưng cái nụ cười đó, thật đẹp trai chết.

Thì nàng quay đi, chàng cũng hơi tiết một xíu vì không nói chuyện được nhiều. Đành tiếp tục quay lên nghe thằng bạn đang phát biểu trên sân khấu. Còn T.Di và T.Thanh ngoan ngoãn đứng một chỗ, không phải là không soi nói hay quậy phá, mà là do 2 nàng lười... chắc do đêm qua thức khuya!?

".... kính chúc cho hội thao của chúng ta thành công tốt đẹp.. tôi xin hết "- A.Dũng phát biểu xong, từ từ đi xuống dưới hòa vào đám đông đến nơi các chàng đang đứng

" òa xúc động quá, cuối cùng cũng xong rồi, huhu cảm động chết mất, oh ye oh ye "- T.Băng vương vai vương cổ, nhảy nhót tưng tưng đầy thoải mái, tràn trề hạnh phúc và sinh lực, nhưng mấy con bạn thân lại né xa như sợ ai đó biết tụi nó thân với nhỏ này, bạn có tâm:v

< ở một diễn biến khác > " yea.. chúc cho hội thao thành công tốt đẹp "- một lời chúc chẳng tí tốt lành nào vang lên, nơi đó có 3 người đang hào hứng và một người đang rấm rức rối ren hoang mang lo lắng, tất cả biểu hiện đều xuất hiện qua ánh mắt và bàn tay rịn đầy mồ hôi của cô