Tu Chân Thế Giới

Chương 828: Sơ hở




Lê Tiên Nhi nhìn Tả Mạc.

Tả Mạc giống như gặp ma vậy, ngày đêm quan sát chức nữ toa trong tay, tựa như trên mình nó mọc hoa vậy, trầm mê tới vong ngã. Lê Tiên Nhi cảm thấy hơi xấu hổ, nàng có chức nữ toa cũng rất lâu rồi nhưng nàng chưa bao giờ đối xử với nó như vậy cả.

Mấy người khác đã quen với những hành động kì quặc của Tả Mạc.

Có lúc Tả Mạc bỗng ngừng lại, trên tay bất ngờ hiện lên một ngọn lửa sau đó không nói một lời ném tài liệu vào trong đó. Lê Tiên Nhi có thể nhận ra chắc chắn Tả Mạc đã có cảm ngộ gì đó và hắn đang không ngừng thử nghiệm nó.

Sau đó một loạt sự việc ngoài ý muốn phát sinh.

Vụ nổ, khói, độc…

Lê Tiên Nhi vô cùng khiếp sợ nhưng khi nàng nhìn về phía mọi người thì thấy tất cả đều rất bình tĩnh, ai nhập định vẫn nhập định, ai luyện kiếm vẫn luyện kiếm, ai niệm kinh vẫn niệm kinh, bộ dạng như điều vừa xảy ra là hiển nhiên vậy.

Mấy người này…

Lê Tiên Nhi bỗng cảm thấy rất cổ quái, mấy tên gia hỏa trước mặt tựa như một đám quái thai vậy. Đây không phải là lần đầu tiên nàng theo dõi Tả Mạc nhưng đây là lần đầu tiên nàng quan sát đám người Mạc Vân Hải gần như thế này.

Cho nên cảm giác của nàng rất quái dị không thể diễn tả được.

Dần dần cảm giác của Lê Tiên Nhi lại có thay đổi. Đám người kia vô cùng chăm chỉ, mỗi người đều rất chăm chỉ, không làm gì ngoài tu luyện, chưa bao giờ lãng phí bất cứ giây phút nào. Thi thoảng tình cờ có thể thấy Tằng Liên Nhi ngồi uống trà còn những người khác ngoài nghỉ ngơi thì cũng chỉ có tu luyện, thậm chí có mấy người nàng còn chưa bao giờ thấy bọn họ nghỉ.

Trạng thái tu luyện tới điên cuồng này tạo ra một loại áp lực rất ngột ngạt, nàng hầu như không thể thở được.

Bỗng trong đầu nàng hiện ra một ý nghĩ vô cùng đáng sợ.

Nếu toàn bộ Mạc Vân Hải đều như thế thì thật quá đáng sợ!

Mỗi người khi nói về Mạc Vân Hải đều như đang kể một câu chuyện cổ tích. Một loạt kỳ tích đã tạo nên Mạc Vân Hải phồn thịnh như bây giờ. Rất nhiều người cho rằng thành công của Mạc Vân Hải là độc nhất vô nhị, bọn họ là con cưng của trời, thành tựu của bọn có bóng dáng của vận may song hành. Lê Tiên Nhi cũng bị ảnh hưởng bởi lối suy nghĩ này, nếu nghĩ lại quá trình quật khởi của Mạc Vân Hải thì thấy bọn họ đúng là cực kì may mắn.

Thế nhưng trong mấy ngày tiếp xúc với bọn họ ở khoảng cách gần, quan niệm này của nàng đã bị lật đổ hoàn toàn.

Không sai! Thành công của Mạc Vân Hải là độc nhất vô nhị nhưng chuyện này không phải do may mắn mà là không thể tìm được đám người nào như thế này, rất tài năng mà lại tu luyện điên cuồng giống như điên vậy!

Trước đó, Lê Tiên Nhi cho rằng bản thân đã khá khắc khổ rồi. Đúng là ở Thiên Hoàn nàng thật sự rất khắc khổ nhưng hôm nay khi phải so sánh với đám biến thái của Mạc Vân thì nàng tự cảm thấy bản thân còn kém quá xa.

Mấy người Tả Mạc vô cùng khắc khổ, bọn họ giống như bị bức tới đường cùng và khi đó thì tiềm năng được bộc lộ ra, mọi người đều vô cùng nghiêm khắc với bản thân.

Một người như thế thì không có gì nhưng một quần thể như thế thì lại làm người ta cảm thấy khiếp sợ.

Điều này làm Lê Tiên Nhi cảm thấy rất xúc động, lần đầu tiên nàng ý thức được bản thân đang phải đối mặt với một đám người đáng sợ như thế nào!

Trong số đó người nàng quan tâm nhất chính là Tả Mạc.

Tả Mạc là lão đại của Mạc Vân Hải, hắn sẽ quyết định tương lai của Mạc Vân Hải, là địch nhân quan trọng của Thiên Hoàn, hơn nữa nàng luôn có một cảm giác rất đặc biệt về Tả Mạc.

Mình cũng thật lợi hại, tiện tay làm vài cái hạc giấy đã tạo ra một kẻ uy danh hiển hách đứng đầu Mạc Vân Hải.

Trên mặt Lê Tiên Nhi không kìm được hiện ra một nụ cười vui vẻ.

Nhưng rất nhanh nàng không thể cười nổi nữa bởi vì nàng đã thấy một phôi thô hiện ra trong tay Tả Mạc.

Phôi thô này cực kì thô ráp và bất quy tắc, thành phần chủ yếu là đồng xanh, nàng còn thấy hắn pha trộn rất nhiều loại tài liệu vào trong đó.

Đối với những môn phái bình thường thì việc luyện khí chính là phương tiện để làm ăn nhưng đối với Thiên Hoàn thì nó lại là một phương thức tu luyện vô cùng quan trọng.

Thông qua quá trình luyện khí thì lĩnh ngộ đối phù trận cũng tăng mạnh, khả năng vận dụng thần lực cũng tăng, chỉ Thiên Hoàn mới có pháp môn như vậy. Đây cũng là lí do vì sao Thiên Hoàn có thể lũng đoạn việc buôn bán pháp bảo của tu chân giới. Mỗi người bọn họ đều tinh thông luyện khí, đây chính là điều đáng sợ nhất.

Lê Tiên Nhi chính là người nổi bật trong số đó, trình độ của nàng đứng thứ nhất thứ nhì trong lớp đệ tử trẻ.

Nhưng khi nàng nhìn thấy Tả Mạc luyện khí thì nàng vô cùng sốc.

Ngay từ đầu trên tay Tả Mạc đã dùng một ngọn lửa màu vàng và nàng không để ý tới điều này. Mãi tới khi Lê Tiên Nhi phát hiện ra bất cứ tài liệu nào vất vào trong đó thì trong nháy mắt liền biến thành nước thì nàng mới chú ý tới.

Vừa để ý thì nàng lập tức phát hiện ra ngọn lửa màu vàng này rất bất phàm.

Thần diễm!

Đó là thần diễm!

Vượt qua hỏa diễm cấp mười, cần phải dùng thần lực thôi động mới được gọi là thần diễm. Toàn bộ Thiên Hoàn chỉ có đại trưởng lão mới có thần diễm, thần văn thiên hỏa của đại trưởng lão chính là thần diễm!

Trừ đại trưởng lão ra thì toàn bộ Thiên Hoàn lớn như vậy không ai nắm giữ được thần diễm, ngay cả Lê Tiên Nhi cũng chỉ nắm giữ tiếu giai nhân cửu phẩm chân hỏa, đó là một loại hỏa diễm màu hồng nhạt mỹ lệ, đấy cũng là do Thiên Hoàn bỏ ra rất nhiều tâm lực mới có thể tìm được.

Thần diễm, Tả Mạc lại có thể nắm giữ thần diễm!

Nàng vô cùng sốc, nhất là khi nàng nhìn thấy thủ pháp của Tả Mạc, tràn ngập cảm giác hoang dã, hoàn toàn không có một chút mỹ cảm nào, cảm giác cổ quái không thể diễn tả hiện ra trong lòng nàng. Nhưng thủ pháp không tuân theo quy tắc, không có chút mỹ cảm nào của Tả Mạc lại không ảnh hưởng tới việc luyện khí của hắn vì nó quá tinh chuẩn!

Thủ pháp của Tả Mạc vô cùng tinh chuẩn, tinh chuẩn tới mức Lê Tiên Nhi là đệ tử Thiên Hoàn khi nhìn thấy cũng phải cảm thấy xấu hổ.

Nhưng giờ phút này Lê Tiên Nhi lại không có thời gian để xấu hổ, nàng đang nhìn chằm chằm vào tác phẩm thô ráp không thể thô ráp hơn trong tay Tả Mạc.

Nó thô ráp không thể thô ráp hơn, hình thù bất quy tắc, vô cùng xấu xí.

Nhưng Lê Tiên Nhi lại đang nhìn chằm chằm vào nó, không thể nào rời mắt đi được, trong lòng nàng tràn ngập cảm giác kinh sợ.

Chức nữ toa!

Nàng lại có thể cảm nhận được khí tức của chức nữ toa phát ra từ tác phẩm xấu xí kia!

Đả kích mãnh liệt làm nàng vô cùng thất vọng, không khỏi thất thanh hô lớn: "Làm sao có thể!"

Cùng lúc đó mọi người đều mở to mắt, hơi kinh ngạc nhìn phôi thô trong tay Tả Mạc, bọn họ có thể cảm giác được một luồng thần lực ba động rất khẽ phát ra từ phôi thô này, giống như là nó đang thở vậy.

Một lần nữa trên mặt Tả Mạc lại hiện ra vẻ đắc ý: "Thần văn Thiên Hoàn, quả nhiên danh bất hư truyền!"

Thu hoạch mấy ngày này thật sự quá nhiều, vượt quá sức tưởng tượng của Tả Mạc. Chức nữ toa là tác phẩm đỉnh cao của Thiên Hoàn, bên trong đó có rất nhiều phù trận và thần văn trọng yếu của Thiên Hoàn.

Tả Mạc biết những thứ này rất trân quý, một khi hắn tiêu hóa được những phù trận và thần văn này thì trình độ luyện khí của Mạc Vân Hải trong thời gian tới sẽ tăng mạnh về chất.

Giá trị của nó là không thể so sánh.

Mặc dù trên tay Tả Mạc chỉ là một phôi thô nhưng nó chính là lý giải của Tả Mạc đối với thần văn Thiên Hoàn.

"Nó phát ra ba động của thần lực." Vi Thắng tò mò hỏi.

"Ừ, giống như kiện thần binh của Thiên Hoàn, bản thân thứ đồ chơi này có thể sinh ra thần lực, rất thú vị." Tả Mạc giải thích.

"Bản thân có thể sinh ra thần lực?" Tằng Liền Nhi lập tức có hứng thú, xuất thân từ ma tộc nên nàng vô cùng chấp nhất về sức mạnh, vừa nghe thấy có thứ sinh ra được thần lực thì giống như cá mập ngửi thấy máu: "Có thể sử dụng trên người không?"

"Có thể." Tả Mạc gật đầu: "Thiên Hoàn đã dùng rồi nhưng ta cần có thời gian."

"A, Thiên Hoàn." Ánh mắt Tằng Liên Nhi không khỏi nhìn về phía Lê Tiên Nhi, ánh mắt đó mang theo cảm giác khó tả làm Lê Tiên Nhi cảm thấy có chút sợ hãi.

Rất nhanh, mọi người liền thôi không hóng hớt nữa, ai tu luyện thì tiếp tục tu luyện, ai nhập định thì tiếp tục nhập định.

Phôi thô bỗng nát vụn, những tài liệu cấp thấp này căn bản không thể thừa nhận được thần lực, dù chỉ là một chút thần lực cũng có thể khiến nó nát bấy.

Tả Mạc không thèm để ý, trong tay hắn bỗng có thêm một ngọc giản, rất nhanh hắn đã ghi chép lại những tâm đắc của mình.

Ghi chép xong Tả Mạc mới nhắm mặt nhập định, liên tục tập trung tìm hiểu trong vài ngày làm hắn cảm thấy có chút mệt mỏi. Vừa nghỉ ngơi trong đầu hắn theo thói quen bắt đầu sắp xếp lại mọi chuyện.

Bỗng trái tim hắn đập mạnh một cái, mở choàng mắt, tại sao mình lại có thể quên một chuyện quan trọng như thế chứ?!

"Có một chuyện rất quan trọng, ta sơ ý quên mất." Tả Mạc trầm giọng nói.

Những người khác một lần nữa mở mắt, tất cả đều nhìn về phía Tả Mạc.

"An toàn của Chung Đức ảnh hưởng tới thành bại lần này của chúng ta, nếu như Thiên Hoàn ra tay với Chung Đức thì chúng ta sẽ rơi vào thế bị động." Vẻ mặt Tả Mạc đầy ngưng trọng.

Bắt được Lê Tiên Nhi, vui sướng khi học được thần văn của chức nữ toa làm Tả Mạc suýt chút nữa vấp phải một sai lầm trí mạng.

Với thực lực bây giờ của bọn họ, cao thủ Thiên Hoàn muốn đoạt Lê Tiên Nhi từ trong tay bọn họ là việc không tưởng. Nhưng nếu mục tiêu là Chung Đức thì lại không ổn chút nào!

Mặc dù Chung Đức có đại quân bảo vệ nhưng chỉ cần đối phương có đầy đủ quyết tâm và huy động đủ cao thủ thì tuyệt đối có khả năng lẻn vào trong quân trướng của chiến bộ. Chung Đức thiếu cao thủ đỉnh giai bảo vệ, bình thường thì điều này không quá to tát nhưng vào thời điểm then chốt như này thì sẽ trở thành một mối nguy hiểm khôn lường.

Mà Chung Đức chỉ cần bị làm sao thì tình thế đang rất tốt đẹp sẽ sụp đổ trong nháy mắt.

Sắc mặt mọi người đều trở nên ngưng trọng, Vi Thắng đứng dậy nói: "Ta đi."

Tả Mạc khẽ thở phảo nói: "Làm phiền sư huynh rồi. Bất luận thế nào sư huynh cũng không được rời khỏi Chung Đức nửa bước."

"Được." Vi Thắng không nói nhiều xoay người rời đi.

Tả MẠc vô cùng yên tâm, có đại sư huynh là người nói được làm được, chỉ cần hắn đồng ý thì bất luận phát sinh chuyện gì cũng sẽ tuyệt đối không rời xa Chung Đức.

Có đại sư huynh bảo vệ, chung quanh lại có vô số chiến bộ, Thiên Hoàn muốn bắt Chung Đức đã là nhiệm vụ bất khả thi.

Tâm Lê Tiên Nhi chợt trùng xuống.

Sơ hở này của Tả Mạc nàng cũng đã phát hiện ra. Chỉ cần Thiên Hoàn có thể bắt được Chung Đức thì sẽ lập tức chuyển bại thành thắng. Không ngờ Tả Mạc nhìn thì rất dương dương tự đắc vậy mà cũng là kẻ cẩn thận.

Nàng biết rất rõ về Vi Thắng, cao thủ số một của Mạc Vân Hải, được công nhận là thiên tài có thể phân tranh cao thấp với Lâm Khiêm. Xuất thân từ kiếm phó, từng bước một tạo nên sự kiên nhẫn của Vi Thắng, ý chí giống như sắt thép, là thần tượng của tất cả kiếm tu, tất nhiên là trừ Côn Luân.

Một người như vậy mà bảo vệ bên cạnh Chung Đức, lại thêm Uyên Lao chiến bộ hung hãn không sợ chết mà muốn bắt Chung Đức vậy đó chính là nhiệm vụ bất khả thi.

Nghĩ lại Tả Mạc cũng thấy sợ, thiếu chút nữa thì ôm hận ngàn thu.

Hắn thầm cảnh giác, chẳng biết tại sao trong lòng hắn vẫn luôn cảm thấy có thứ gì đó rất nguy hiểm.

Suy nghĩ một chút hắn liền quyết định tiên hạ thủ vi cường.

Hắn liên hệ với Công Tôn Sai.

"Bắt đầu kế hoạch đi!"