Tu Chân Thế Giới

Chương 786: Túng Hỏa Phạm




Hai gã Đỉnh giai chiến tướng hóa thành hai luồng quang mang nóng rực đang giằng co trên bầu trời.

Luồng quang mang mầu đỏ sẫm chính là Nộ Diễm của Biệt Hàn, còn cơn sóng dữ không ngừng bành trướng chính là Thâm lam của Thường Vũ Sinh.

Trận chiến đã đánh tới tình trạng như này đã nằm ngoài dự đoán của Biệt Hàn hay Thường Vũ Sinh. Bản thân Biệt Hàn cũng là một Đỉnh Giai Chiến Tướng bài danh thứ mười của cả Tu Chân Giới. Vì vậy không ai dám đánh giá thấp thực lực của hắn. Không những thế, một loạt diễn biến như biến hóa của Nghiệt Bộ, hay Biệt Hàn biết chiến pháp Ma tộc, cùng với thần binh cụ trang hệ chiến tướng 'Túng Hỏa Phạm' mầu hồng như Nộ Diễm đang mặc trên người hắn. Tất cả mọi thứ đó đều mang cho mọi người sự trùng kích thật lớn. Cứ mỗi khi mọi người nghĩ rằng con bài tẩy cuối cùng của Biệt Hàn đã lộ thì hắn lại lật thêm một con bài tẩy khác cao thâm hơnl

Đồng thời mọi người cũng đánh giá thấp thực lực của Thưởng Vũ Sinh. Nếu chỉ nhìn những biểu hiện của y đến lúc này cũng thấy y cực kì xuất sắc, chắc chắn y có thực lực Đỉnh Giai Chiến Tướng. Lần này y bị lâm vào hoàn cảnh chật vật như vậy chỉ vì đối thủ của y là Biệt Hàn.

Tuy y bị lâm vào tình trạng chật vật, nhưng không phải y không có cơ hội chiến thắng.

Tuy hiện tại, Biệt Hàn đang chiếm thế thượng phong nhưng chưa hẳn chiến thắng của hắn đến như một tất yếu.

Đây chính là thời khắc của trận chiến cuối cùng!

Người phát động tấn công trước là Thưởng Vũ Sinh. Thân hình của y lóe lên rồi xuất hiện không xa Biệt Hàn. Vô số lam mang sáng chói mắt giống như dòng nước lũ đang đổ xuống đầu Biệt Hàn như muốn nhấn chìm hắn.

Dường như Biệt Hàn cũng đoán trước được tình huống này. Chỉ thấy hắn vươn tay vỗ về phía trước.

Chưởng mang mầu hồng trên tay hắn giống như một cự chưởng được chế tạo từ những ngọn nộ diễm đỏ tươi đập về phía dòng nước lũ mầu lam.

Rầm!

Vô số mảnh quang mang vỡ nát bắn ra bốn phía xung quanh rồi rơi lả tả như mưa.

Tốc độ của hai người cực nhanh khiến mọi người chỉ nhìn thấy hai tia chớp mầu hồng và lam đang di chuyển với tốc độ nhanh kinh người. Hai tia chớp không ngừng va chạm rồi lại tách ra.

Rầm rầm rầm!

Cả chiến trường tràn ngập những thanh âm đinh tai nhức óc, giống như những tiếng sét đánh liên miên không dứt.

Mỗi lần hai người va chạm đều bắn ra những tia lửa nhỏ văng ra bốn phía, tạo thành những chùm quang mang mầu hồng và lam sáng chói mắt khuấy động không khí xung quanh.

"Lực lượng thật mạnh mẽ!" Lê Tiên Nhi cũng không nhịn được mà buông lời thán phục. Hai người trong màn sáng kia chính là hai hiện hữu không giống người. Mỗi lần bọn họ va chạm vào nhau giống như hai viên lưu tinh đâm đầu vào nhau.

Những Chiến tướng của Ma tộc đều được có được sức mạnh của toàn Chiến bộ. Bọn họ đều có thực lực mạnh mẽ khiến các cường giả cũng phải cảm thấy mình vẫn còn thua họ.

Cũng không phải nàng chưa từng gặp qua Chiến tướng của Ma tộc, hơn nữa chiến pháp của Ma tộc từ trước đến nay đều như vậy, nhưng lực lượng mà hai người trước mắt thể hiện ra vẫn khiến nàng rung động sâu sắc.

Nàng cũng là một trong những cường giả đỉnh giai của Thiên Hoàn, cho nên bản thân nàng cũng có thực lực cường hãn tuyệt luân (vượt lên mọi người. Tuy nhiên chiến lực mà hai người kia đang biểu hiện cũng khiến nàng ấn tượng sâu đậm mãi.

Không ngờ Chiến tướng có thể mạnh đến mức như vậy!

Sắc mặt Công Dã Tiểu Dung cũng trở lên ngưng trọng hẳn:"Nếu xét về phương diện hung hãn thì chiến pháp của Ma tộc đứng đầu. Thế nhưng thực lực của hai người này cũng rất hiếm thấy trong Ma Tộc!"

Bên trong màn sáng, tốc độ công kích của hai người càng lúc càng nhanh. Nhanh đến mức người ta chỉ còn nhìn thấy hai tia chớp mầu lam và hồng đang không ngừng di chuyển giữa không trung.

Lê Tiên Nhi khẽ kêu lên:"Bọn họ đang tiến bộ!"

"Tiến bộ sao?" Công Dã Tiểu Dung cũng sững sờ.

"Ừ, hai người đều đang tiến bộ." Thực lực cá nhân của Lê Tiên Nhi rất cao, cho nên nàng có thể nhìn thấy rõ ràng hơn trong những trận chiến đấu sinh tử như thế này.

Công Dã Tiểu Dung cũng nhanh chóng hiểu ra: " Bọn họ đều là những người thích hợp với loại chiến pháp này. Bất kể là Biệt Hàn hay Thưởng Vũ Sinh, cơ hội để họ dùng chiến pháp như này lúc bình thường là cực nhỏ. Sau trận chiến này, Biệt Hàn sẽ trở lên cực kì đáng sợ. Còn Ma Soái liên minh sẽ bị tổn thất thảm trọng. Chỉ một trận chiến thôi mà đã bị tổn thất hai vị chiến tướng đỉnh giai, thiệt hại này e rằng đến cả chúng ta cũng không thể chịu được"

Quan hệ giữa Thiên Hoàn và Ma Soái liên minh không tệ, tuy bên ngoài không qua lại nhiều lắm nhưng trong bóng tối hai bên trao đổi với nhau rất nhiều. Công tử Hi rất ái mộ Lê Tiên Nhi nhưng Lê Tiên Nhi hôm nay không còn là Lê Tiên Nhi của năm xưa nữa.

Hiện tại Lê Tiên Nhi chính là một trong những nhân vật trọng yếu của Thiên Hoàn, cho nên nàng không cần phải dùng phương pháp hôn nhân chính trị để trợ giúp Thiên Hoàn.

Lê Tiên Nhi suy nghĩ một lúc rồi nói:"Lần này Mạc Vân Hải cũng tổn thất không nhỏ. Sau khi trận chiến này kết thúc thì quân số của Nghiệt Bộ cũng chỉ còn một nửa"

"Chỉ dùng một nửa Nghiệt Bộ để đổi lấy tính mạng hai đỉnh giai chiến tướng. Đúng là rất đáng giá"Công Dã Tiểu Dung không hề do dự nhận xét.

Dường như Lê Tiên Nhi nghĩ tới một vấn đề nào đó. Nàng liền hỏi:"Nghiệt Bộ là một chi chiến bộ hết sức kì quái, nếu như bị tổn thất thì phải bổ sung bằng cách nào?"

Công Dã Tiểu Dung sững sờ trong giây lát rồi hiện ra vẻ mặt mừng như điên nói:"Đúng vậy! Không có phương pháp bổ xung thiệt hại cho Nghiệt Bộ. Hơn nữa hiện tại bọn chúng cũng bị đánh cho tàn phế. Kể cả Biệt Hàn có kiện thần binh cụ trang kia cũng không thể xây dựng lại Nghiệt Bộ! Không có Nghiệt Bộ thì thực lực của Biệt Hàn sẽ giảm đi rất nhiều! Những chiến pháp của Biệt Hàn phải có chi chiến bộ kì quái không nên tồn tại như Nghiệt Bộ mới có thể phát huy được!"

"Nếu nói như vậy thì chẳng lẽ Mạc Vân hải không thu được chút lợi ích gì trong cuộc chiến tranh này?"Trên mặt Lê Tiên Nhi cũng hiện lên vẻ nghi ngờ:"Vậy vì sao bọn họ lại phát động cuộc chiến này? Hơn nữa, tại sao Biệt Hàn lại không biết đến vấn đề nghiêm trọng như thế này?"

Khuôn mặt đang tươi cười của Công Dã Tiểu Dung cứng đờ lại.

"Nhất định bọn họ có cách để bổ xung quân số cho Nghiệt Bộ" Trong giọng nói của Lâm Khiêm mang đầy vẻ khẳng định. Có thể nói, sự chú ý và hiểu biết về Tả Mạc của hắn hơn xa những người khác. Trong suy nghĩ của hắn, chắc chắn Tả Mạc sẽ không đưa ra những quyết định có hại như vậy.

Tiết Đông nhíu mày: "Chẳng lẽ bọn họ dám bắt binh sĩ Ma tộc để luyện chế thành binh sĩ Nghiệt Bộ sao? Đây chính là điều kiêng kị a, nếu như bọn họ dám làm chuyện này thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng. Ở Mạc Vân Hải, số lượng ma tộc sinh sống rất đông đúc. Nếu Tả Mạc dám làm điều này thì đám người Ma Tộc đó sẽ không thể nào để yên cho đâu"

"Không phải như vậy"Lâm Khiêm lắc đầu: "Ta rất hiểu Tả Mạc, hắn không bao giờ phạm phải sai lầm chí mạng đó đâu, chắc chắn hắn còn có phương pháp khác "

"Còn có biện pháp nào khác sao?"Tiết Đông cũng cảm thấy hiếu kì (tò mò), nói về chiến tranh thi gã đúng là một người lợi hại nhưng nói về phương diện này thì gã hiểu biết rất ít.

"Ta cũng không biết." Lâm Khiêm thản nhiên lắc đầu: "Nhưng ta có thể khẳng định, chắc chắn bọn họ có biện pháp khác"

"Nếu nói như vậy thì Biệt Hàn đúng là một kẻ vô cùng đáng sợ rồi"Tiết Đông nhìn vào màn sáng trước mặt. Trong mắt gã sôi trào chiến ý. Kiểu chiến đấu đỉnh cấp như này mới là đã nghiền, nếu có thể tự mình tham gia chiến đấu như vậy là khoái cảm cỡ nào a.

Chiến đấu của hai bên đã bước vào giai đoạn gay cấn.

Dường như hai người bọn họ không hề biết đên mệt mỏi. Cả hai chỉ giữ nguyên tiết tấu công kích điên cuồng, bọn họ vứt hết những kĩ xảo trong chiến đấu, mỗi lần va chạm đều là lấy cứng chọi cứng!

Tiết tấu tốc độ cao và điên cuồng như vậy đã kéo dài hai canh giờ.

Mọi người cũng không còn nhìn rõ thân ảnh của hai người.

Chỉ nghe thấy tiếng nổ không dứt bên tai và hào quang đang phát tán xung quanh. Sắc mặt đám thám tử của những môn phái khác đang đứng ở chỗ xa xa quan sát trận chiến cũng trắng bệch. Để an toàn hơn,bọn họ đã lùi rất xa chiến trường vậy mà vẫn cảm nhận được mặt đất dưới chân mình rung rung và trên đầu mình là những luồng khí cuồng bạo phát ra từ vụ nổ.

Hai tên biến thái!

Trong lòng bọn họ tràn ngập sợ hãi!

Lần đầu tiên Biệt Hàn sử dụng loại chiến pháp này trong thực chiến. Chiến đấu trực diện như vậy khiến hắn có cảm giác vui sướng tràn trề. Điều này khiến huyết dịch toàn thân hắn như muốn bốc cháy.

Không có kĩ xảo, không có suy nghĩ dư thừ. Chỉ đơn giản là va chạm thô bạo trần sì!

Túng Hỏa Phạm trên người hắn cũng nóng rực như hỏa diễm khiến thần lực trong cơ thể hắn không ngừng được kích thích. Càng lúc cơ thể càng trở lên nóng rực, điên cuồng truyền vào trong Túng Hỏa Phạm rồi ầm ầm thiêu đốt thành Nộ Diễm bốc ra. Từng luồng Nộ Diễm uốn lượn dọc theo thân giáp khiến hỏa diễm trên thân giáp cháy lên hừng hực. Cuối cùng tập trung lên tay Biệt Hàn rồi hóa thành công kích.

Đây chính là thiết kế đặc biệt mà Tả Mạc dành riêng cho Túng Hỏa Phạm của Biệt Hàn.

Ý tưởng của Tả Mạc cũng hết sức đơn giản, cho nên công năng của Túng Hỏa Phạm cũng rất đơn giản. Chỉ cần Biệt Hàn thiêu đốt thần lực thì thần lực trên thân giáp lại càng cuồng bạo từ đó đề cao uy lực của nó.

Thực ra Biệt Hàn cũng không phải một đỉnh giai cường giả chân chính. Tất cả sức mạnh của hắn đều đến từ Chiến bộ. Đối với Biệt Hàn thì sự tinh tế của thần lực không có giá trị quá lớn. Hắn chỉ cần phương pháp công kích trực tiếp và đơn giản nhất. Yêu cầu của hắn cũng khá đơn giản, chỉ cần công kích có uy lực cường hãn là đủ. Điều này sẽ giúp hắn có thể xuất ra được một kích trí mạng trong những thời khắc mấu chốt như lúc này.

Thần lực sau khi thiêu đốt đã trở lên cực kì cuồng bạo thích hợp với những công kích trực tiếp và đơn giản.

Nhưng những luồng thần lực cuồng bạo này có yêu cầu người sử dụng phải có ý chí cực cao, còn Biệt Hàn lại luôn luôn tỉnh táo đến mức cố chấp. Cho nên hắn rất thích hợp để sử dụng Túng Hỏa Phạm.

Những thần trang đã đạt tới cấp thần binh cụ trang mà có công năng càng đơn giản thì uy lực của nó lại càng khủng bố.

Túng Hỏa Phạm cũng giống như cái tên của nó, cuồng bạo và kiệt ngạo(), chỉ có Biệt Hàn mới khống chế được nó.

Sự tỉnh táo đến cố chấp của Biệt Hàn lại phát huy tác dụng một lần nữa. Mặc dù hai bên đang va chạm ở tiết tấu cao độ, khiến toàn thân hắn như bị bốc cháy, nhưng hắn vẫn nhạy cảm phát hiện ra công kích của Thưởng Vũ Sinh đang từ từ yếu đi.

Không hề do dự, Biệt Hàn lại tăng tiết tấu công kích.

Ở phương thức va chạm trực tiếp như thế này thì hai bên không có đường né tránh, cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài tấn công. Biệt Hàn chủ động tăng nhanh tiết tấu công kích khiến Thưởng Vũ Sinh cũng phải tăng theo.

Va chạm của hai bên càng lúc càng khốc liệt.

Những cao thủ lợi hại đang đứng trước màn sáng cũng phát hiện ra, đây chính là thời điểm cuối cùng của cuộc chiến. Bất giác bọn họ đều ngồi thẳng người quan sát.

Bỏ qua tất cả những kĩ xảo, khi va chạm chỉ có sự thô bạo và trực tiếp. Vì vậy nếu bên nào không theo kịp tiết tấu thì cán cân thắng lợi sẽ nghiêng về bên còn lại.

Có thể thấy rõ tốc độ của Thưởng Vũ Sinh càng lúc càng chậm. Luồng ánh sáng quanh thân y cũng ảm đạm đi nhiều, thần trang trên người y cũng bị đánh tan thành những mảnh nhỏ khiến da thịt của y lộ ra ngoài. Bên trên phần da thịt lộ ra ấy có thể thấy vô số những vết thương nhỏ.

Công kích của Biệt Hàn càng sắc bén hơn.

Công kích của hắn từ bốn phương tám hướng ập vào Thưởng Vũ Sinh khiến Thưởng Vũ Sinh không ngừng lung lay như khắp đổ vỡ.

Cứ mỗi lần hai bên va chạm, quầng sáng quanh thân Thưởng Vũ Sinh lại chấn động rồi lại nhạt đi một phần.

Cục diễn giữa hai bên đã biến thành như vậy, những người sáng suốt đều có thể nhìn ra được thắng bại đã phân.

Bỗng dưng trong mắt Biệt Hàn lóe lên một đạo hàn quang(vẻ lạnh lùng), tốc độ của hắn tiếp tục tăng thêm một lần nữa!

Thường Vũ Sinh không thể theo kịp tiết tấu khiến toàn thân y như bị một ngôi sao băng đâm thẳng vào chính diện.

Rầm!

Lam mang bay tán loạn!

Thường Vũ Sinh như bị thiên thạch đâm trúng. Y trực tiếp rơi thẳng xuống mặt đất khiến mặt đất bị thủng thành một lỗ to.

Còn Biệt Hàn biến thành một luồng hỏa tuyến (đường lửa)phi vào trong hố.

Khi thân ảnh hừng hực Nộ Diễm của Biệt Hàn xuất hiện trên bầu trời thì trên tay hắn đã có thêm thân thể một người nữa.

Thường Vũ Sinh đã chết. Mặc dù đã chết nhưng khuôn mặt y vẫn bình tĩnh như lúc còn sống.

Những người ở trước màn sáng cũng mất đi hứng thú bàn chuyện. Khi tận mắt nhìn thấy hai vị Đỉnh Giai Chiến Tướng vẫn lạc chỉ trong thời gian ngắn như vậy thì ai cũng đều bị chấn động mạnh.

Biệt Hàn lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, Nộ Diễm đỏ tươi bao phủ thân thể hắn. Ánh mắt hắn vẫn lạnh như băng không một tia cảm xúc.

Sau khi xác nhận Thường Vũ Sinh đã chết, hắn đáp xuống bên cạnh hố to, rồi để thi thể của Thường Vũ Sinh vào trong hố. Hai tay hắn khẽ vẫy. Bốn bề miệng hố ầm ầm nổ tung, bùn đất rơi xuống như mưa chôn vùi thi thể Thường Vũ Sinh.

Sau khi làm xong tất cả, Biệt Hàn đứng dậy quay mặt về phía chiến trường.

Trên chiến trường chỉ còn lại một nửa thành viên Nghiệt Bộ đang đứng.

Bỗng nhiên Biệt Hàn duỗi tay phải ra. Từ trong tay hắn phóng ra vô số ngọn lửa. Những ngọn lửa này bay múa rồi chui thẳng vào thi thể những thành viên nghiệt Bộ đang nằm dưới đất. Chỉ trong nháy mắt, tất cả đám thi thể ấy đều hóa thành tro bụi. Nhưng ở trong mỗi đống tro tàn đều có một hạt châu mầu đỏ.

Biệt Hàn khẽ vẫy tay một cái, những hạt châu mầu đỏ trong đống tro tàn như bị triệu hồi. Tất cả bay vào trong tay hắn rồi biến mất không chút tung tích.

Sau khi thu thập xong, bỗng nhiên Biệt Hàn đứng yên rồi nhìn sang bốn phía. Ánh mắt lãnh khốc vô tình của hắn khiến mọi người trước màn sáng đều cảm thấy sát cơ vô tận.

Bỗng nhiên hắn làm một động tác mà mọi người không thể ngờ đến.

Ánh mắt lãnh khốc của hắn nhìn thẳng vào màn sáng, bàn tay hắn giơ lên kề vào yết hầu rồi nhẹ nhàng vẽ ngang một đường!

Lễ cắt yết hầu!