Biệt Hàn khó nén vẻ mệt mỏi hiện lên ở khóe mắt, nhưng con mắt lại như đoàn hỏa diễm đang rừng rực thiêu đốt.
Lấy tốc độ nhanh nhất trong mười ngày!
Trong thời điểm thời gian quý báu này, thời gian nghỉ ngơi cũng chỉ có hai canh giờ, thân thể hắn thật sự mệt mỏi rã rời đến cực điểm nhưng tinh thần lại phấn kích dị thường.
Tả Mạc đã tạo ra một thế thắng lợi khiến cho Ma tộc không ngừng lao vào, hy vọng có thể tham gia tràng tu ma chi chiến. Đối với Công Tôn Sai cùng Biệt Hàn bọn họ rất hữu dụng, những Ma tộc kia đối với Lãnh Sơn giới vô cùng quen thuộc. Bọn họ tại vùng kia từng có thời gian sinh hoạt rất lâu nên đối với địa phương ấy rõ như lòng bàn tay.
Nhất là trong đó có một gã hướng đạo chỉ cho bọn họ một con đường nhỏ cực kỳ bí ẩn.
Con đường này tuyệt đại bộ phận đều giấu trong hang động sâu mấy chục dặm, hang động bên trong liên miên vô số, dài mấy vạn dặm như mạng nhện tương thông lẫn nhau. Bên trọng tràn ngập âm hàn chi khí, yêu thú tinh quái nguy hiểm đến cực điểm. Nếu người không quen thuộc cứ thế xông vào thì tám chín phần mười chết ở bên trong.
Nhưng tại nơi nguy cơ tứ phía chỗ ở sâu trong hang động có một cái khe hỗn độn thông tới Lãnh Sơn giới mà không ai biết tới.
Không ai biết được giá trị của lộ tuyến bí ẩn này so với Công Tôn Sai và Biệt Hàn, hai người bọn họ đối với thủ đoạn của Tả Mạc bội phục sát đất. Nhìn qua cũng không có kỹ thuật quan trọng, vậy là lại giúp cho bọn họ đề thăng tốc độ.
Lãnh Sơn giới là nơi Giang Triết phá được sớm nhất tại Ma Giới, bây giờ đã thành đại bản doanh của Huyền Không tự tại Ma giới. Ở nơi này có lượng lớn tiếp tế nhưng quan trọng nhất là cái khe hỗn độn thông tới Huyền Không tự.
Lúc trước Công Dã Tiểu Dung tiêu sái như thế nhưng từ khi cái khe hỗn độn rơi vào trong tay Mộc Hi thì liền chạy như chó nhà có tang.
Cái khe hỗn độn là trọng yếu nhất.
Nhất là khi thâm nhập vào Ma giới, một khi cái khe hỗn độn thất thủ thì như mất đi đường lui mất đi cơ hội trở lại.
So với Công Dã Tiểu Dung bừa bãi mà nói thì Giang Triết càng thêm âm trầm cẩn thận, đối với loại yếu địa này sao hắn có thể ngồi mà không nhìn? Ở Lãnh Sơn Giới, hắn bày ra tầng tầng lớp lớp phù trận làm cho Lãnh Sơn giới trở thành một nơi vô cùng kiên cố.
Công Tôn Sai cùng Biệt Hàn lúc trước cũng không có chủ ý đánh tới Lãnh Sơn giới.
Theo bọn họ, cứ vòng quanh tìm kiếm chiến cơ mới thật sự là vương đạo. Đi qua cứ điểm phòng thủ quan trọng như vậy mà lấy cứng đối cứng thì cùng với chết không có gì khác biệt.
Công Dã Tiểu Dung đối với việc Ma Phàm chết không chịu ra cũng không có biện pháp nào, chỉ có thể buồn bã rời đi. Bất luận một chiến bộ nào đối diện với cứ điểm rút cổ không ra thì dù có phù triện hoàn thiện cũng không làm gì tốt hơn được.
Đối diện với cơ hội tuyệt hảo như vậy mà không thể nắm bắt, vậy Công Tôn Sai không phải là Công Tôn Sai và Biệt Hàn cũng không phải là Biệt Hàn rồi!
Hai người đã thống nhất rằng Biệt Hàn sẽ tới hấp dẫn ánh mắt Giang Triết còn Công Tôn Sai lặng yên đánh lén Lãnh Sơn giới. Nhưng tính toán lại cuối cùng quyết định một kích chí mạng này sẽ do Biệt Hàn hoàn thành. Một mặt, Biệt Hàn cùng Huyền Không tự có ân oán trong đó, về phương diện khác Biệt Hàn so với Công Tôn Sai có hiểu biết rõ ràng nhất về các chiến tướng của Huyền Không tự.
Biệt Hàn biết rõ Giang Triết có bao nhiêu lợi hại, hắn cố ý dặn dò Công Tôn Sai nghìn vạn lần không thể chậm tốc độ hành quân. Giang Triết khứu giác cực kỳ linh mẫn, nếu như Công Tôn Sai hành quân chậm lại thì Giang Triết nhất định sẽ phát hiện ra.
Công Tôn Sai y như Biệt Hàn nói, một đường đi vô cùng vội vã.
Biệt Hàn càng tập hợp sức lực đẩy nhanh tốc độ hành quân.
Hành quân với tốc độ cao trong thời gian dài cũng khiến Biệt Hàn cảm thấy tiêu hao đến đỉnh điểm. Nhưng vừa nghĩ tới mấy năm nay tại Huyền Không tự cực khổ, nhìn thấy Nghiệt bộ chất phác mà vô tri vô giác bên cạnh, thân thể mệt mỏi rã rời của hắn tuôn ra một cỗ lực lượng chống đỡ, hắn tiếp tục đi tiếp.
"Chính là hang động này!" Hướng đạo vui mừng kinh hô, hắn vô cùng hưng phấn, có thể tự mình tham gia tràng chi chiến có một không hai, một chùy dứt điểm, hắn chỉ cảm thấy cả người mình run rẩy.
"Đi!" Biệt Hàn phun mạnh ra một chữ, thần sắc cuồng nhiệt.
Hướng đạo hết sức kính nể nhìn Biệt Hàn. Vì không để người khác chú ý bọn họ không có lựa chọn ma kỵ, những ngày hành quân này thể lực hắn sớm đã tiêu hao hầu như không còn, lộ trình phía sau hầu như đều là Nghiệt bộ cõng hắn đi.
Chiến bộ này quả thực như ma tượng, không biết mệt mỏi là gì, quá đáng sợ!
Nhưng khi nghĩ đến việc chiến đấu kế tiếp, trong lòng hắn không khỏi sinh ra một cỗ hào khí.
Hắn mang theo Biệt Hàn cùng Nghiệt bộ rẽ ngang rẽ dọc cấp tốc tiêu thất trong cái khe sâu.
Đao mang phá không!
Bất luận Ma tộc nào tận mắt thấy Tiếu Ma Qua chiến bộ trong đầu không khỏi hiện lên bốn chữ, chiến trận nghiêm chỉnh như sát khí hóa thực chất đều khiến người ta ấn tượng thật sâu.
Nhất là cái chiến bộ này có tốc độ hành quân cao nhất, đầy trời nổi lên tiếng gió thổi nức nở khiến người ta da đầu tê dại.
Khi chiến bộ đáng sợ bắt đầu tăng tốc giống như nước lũ trong nháy mắt khiến mọi người đều minh bạch rằng tràng chiến tranh này hết sức căng thẳng.
Dọc đường không có thế lực nào dây dưa, bọn họ trầm mặc chú ý chờ đợi trận chiến tranh này bắt đầu.
Giang Triết nhìn thoáng qua dò xét trạm canh gác phát tới tình báo không khỏi than nhẹ: "Tới thật nhanh!"
Giang Triết hiểu rằng Biệt Hàn đã nhận thấy ý đồ kéo dài của bọn họ, liền lấy tốc độ nhanh nhất đi tới, hiển nhiên không để cho Giang Triết đủ thời gian. Nhưng Giang Triết cũng không quá mức khẩn trương, tới bây giờ mọi bố trí của hắn cơ bản đã hoàn thành.
Những bố trí này cũng chỉ là để cho bọn hắn tăng thêm phần thắng mà thôi.
Nhưng chiến đấu cùng với Biệt Hàn có cấp bậc chiến tướng thì không cần khống chế quá nhiều nhân tố, những bố trí này chắc gì đã sử dụng tới. Hắn chỉ tu bổ kẽ hở các nơi, Ma giới bọn họ chiếm lĩnh không ít, Biệt Hàn có thể có rất nhiều lựa chọn để công kích.
Hắn biết rõ các sư huynh sư đệ thủ vệ ở mấy giới khác bọn họ tuyệt đối không phải đối thủ của Biệt Hàn. Trong toàn bộ các phòng tuyến chỉ có hắn là có thể kiềm chế Biệt Hàn.
Sách lược của hắn cũng là như thế, hắn tới đối phó với Biệt Hàn còn đem Công Tôn Sai giao cho đồng môn khác. Chỉ cần hắn thành công cuốn lấy Biệt Hàn để những người khác hợp lực bắt Công Tôn Sai sẽ cùng quay lại vây Biệt Hàn cùng Nghiệt bộ.
Giang Triết biết rõ tính khí Biệt Hàn, chỉ cần có cơ hội tuyệt đối sẽ cùng mình quyết chiến.
Bỗng nhiên một con kim sắc hạc giấy bay vào trong tay hắn.
Giang Triết trong lòng máy động, kim sắc hạc giấy là đại biểu cho mệnh lệnh tối trọng yếu trong môn phái, chẳng lẽ môn phái xảy ra đại sự?
Hắn mở hạc giấy vội vàng xem lướt qua mấy hàng, trán liền nhăn lại.
Khi nhìn thấy Tịch Chính sư thúc tổ thì Giang Triết cũng không nhịn được vẻ kinh ngạc trên mặt, trong lòng hắn như nổi lên kinh đào hãi lãng. Hai gã Phản Hư kỳ đem theo một nhóm cao thủ tiến nhập Lãnh Sơn giới!
Rốt cuộc phát sinh sự tình gì?
Giang Triết trong lòng mơ hồ có chút dự cảm không tốt. Đối với bất kì môn phái nào mà nói thì khi đưa tinh nhuệ ra hết không lưu lại một tia dư lực đều sẽ có một ít nguy hiểm.
Tuy rằng hắn không tin sẽ có người động thủ với môn phái nhưng mà cái cách không lưu lại dư lực này lại khiến bản thân hắn mâu thuẫn.
Nhưng hắn không phải là chưởng môn!
Hắn bất đắc dĩ cười cười, lập tức khuyên bản thân mình nếu không phải sự tình cực điểm trọng yếu thì chưởng môn cũng sẽ không xung động như vậy.
Nhưng mà…
Tả Mạc thần săc nghiêm túc, Hắc Tâm bảo tiền trong tay hắn hoàn toàn thay đổi, lỗ vuông trung ở trung tâm Hắc Tâm bảo tiền đỏ sậm như nhiễm huyết, cái tên Hồng Tâm bảo tiền càng thêm chuẩn xác hơn.
Bảy mai Hồng Tâm bảo tiền rải rác trên một cái xác rùa.
Vốn Tả Mạc cũng không nghĩ tới cái xác rùa ném trong xó xỉnh của giới chỉ. Hắn lại một lần nữa luyện chế Hắc Tâm bảo tiền, hắn cảm thấy Hắc Tâm bảo tiền tuy biến hóa thần diệu nhưng uy lực có chút yếu khó có thể một kích trí mạng được.
Đối với Tả Mạc mà nói cái nhược điểm này khiến hắn đối với Hắc Tâm bảo tiền có chút chướng mắt. Nếu đã dự định luyện chế lại một lần nữa vậy thì đương nhiên phải cải biến cái này ở một điểm. Hắn lục lọi trong giới chỉ tìm kiếm tài liệu thích hợp.
Thẳng đến khi ánh mắt rơi vào khối xác rùa này hắn không khỏi hai mắt sáng ngời.
Xác rùa tỏa ra ba động yếu ớt của thần lực. Đối với Tả Mạc trước đây mà nói thì khó mà phát hiện ra nhưng lấy thực lực hiện tại của Tả Mạc thì nhận ra ngay khối xác rùa này có chỗ bất phàm. Tia thần lực ba động tuy rằng yếu ớt nhưng lại cực kỳ tinh thuần.
Suy nghĩ nửa ngày trời hắn mới nhớ lại cái xác rùa này là lúc đầu hắn tại Thái Dương thần điện cướp đoạt được. Hắn vội vàng kiểm tra lai lịch của cái xác rùa trên Hoàng Kim diệp thi chợt giật nảy mình. Cái xác rùa này năm đó được tế tự của Thái Dương bộ lạc dùng để bói toán, là bản mạng quy xác đồ đằng của Hải quy bộ lạc bị Thái Dương bị tiêu diệt, sau này cái xác rùa được nộp lên thần điện. Trên mặt nó có vết ám khói do tế đàn hỏa thần năm đó gây nên.
Tuy rằng trải qua vạn năm nhưng cái xác rùa vẫn hoàn hảo y nguyên không hao tổn gì. Hải quy bộ lạc tu luyện chính là thần lực thủy thuộc tính nhưng ở trong vô số năm thần hỏa luyện hóa thì Thần Dương thần lực đã sớm xâm nhập vào nó mỗi chỗ một ít.
Thủy hỏa lưỡng tính lấy phương thức kỳ lạ mà dung hợp lại cùng một chỗ.
Nếu như năm đó có thể nhìn thấy nước lửa tương dung kỳ lạ như vậy thì Ly Thủy Kiếm quyết của Tả Mạc không biết muốn lên mấy phẩm giai!
Mỗi một khối bảo tiền ngoài lam trong hồng trên mặt phủ đầy hoa văn. Trái lại, vết tích ám khói trên xác rùa lại tiêu thất, trở nên trắng tinh như ngọc không một tia tì vết.
Bên trong xác rùa có một vũng nước trong suốt, quang hoạt như gương.
Đây đích thị là Lam nhân lệ.
Nhưng kỳ lạ nhất chính là xung quanh mỗi một tiền trên mai quy đều phân bố một vòng hỏa tinh nhỏ như Thiên Phản Tinh Mạch Luân.
Bảy tiền trên mai quy mang theo một dòng hỏa tinh tại mặt nước trên cái xác rùa quay tròn cuồn cuộn rất đẹp mắt.
Cái này chân chính là kiện đỉnh giai pháp bảo đầu tiên của Tả Mạc!
Phẩm giai phân chia của pháp bảo phổ thông đã vô pháp dùng cho cái này. Pháp bảo lấy Địa ma binh làm thai, viễn cổ đồ đằng bộ lạc làm nền, lấy yêu thuật làm vỏ bọc, Lam nhân lệ làm hồ, dùng phương pháp luyện khí của tu giả luyện chế thành. Pháp bảo như vậy đã vượt qua sự hiểu biết của Tả Mạc.
Pháp bảo thành hình trong nháy mắt, Tả Mạc liền cảm thấy vô cùng vui sướng trong lòng.
Mà ngay tại lúc này trên đỉnh đầu bọn họ mây đen râm rạp, điện xẹt ngang dọc chằng chịt.
Một đạo thiểm điện hạ xuống, ngọn núi phía trên Tả Mạc trong nháy mắt hóa thành bột mịn!
Lại một đạo thiểm điện hướng đỉnh đầu Tả Mạc đánh tới, một mai quy tiền bỗng từ trên mặt nước bay lên đỉnh đầu Tả Mạc, chỉ thấy lỗ vuông đỏ sẫm kia bỗng sinh ra một cỗ hấp lực.
Thiểm điện trong nháy mắt chìm vào trong lỗ vuông.
Quy tiền không chút động đậy tựa như đạo thiểm điện vừa rồi chỉ là huyễn tượng mà thôi.
Mây đen trên đỉnh đầu như bị chọc giận, từng đạo thiểm điện như rắn quay cuồng xé rách bầu trời, không ngừng hướng quy tiền trên đầu Tả Mạc đánh tới.
Trong âm thanh ầm ầm dày đặc tiếng sét chỉ thấy hoa văn bên ngoài cái xác rùa nổi lên từng điểm ngân sắc.
Nó không ngờ lại hút thiểm điện!