Trực giác của Tả Mạc vô cùng chuẩn xác.
Ma văn hôi sắc bên ngoài cơ thể lóng lánh quang mang kì dị, như đang chuyển động lại như đang nhuyễn động. Xung quanh Tả Mạc bỗng sinh ra cuồng phong mãnh liệt, khí lưu vỡ vụn tựa như vô số thanh đao thật nhỏ cắn nát tất cả mọi thứ xung quanh. Mặt đất, nham thạch, đá tảng đều bị những vụn khí lưu này cắt thành từng mảnh nhỏ!
Trong chớp mắt, mặt đất dưới chân Tả Mạc bị khí lưu cắt thành một chiếc hố to sâu hơn năm mươi trượng.
Tả Mạc vẫn đang đứng lơ lửng trong không trung, không chút động đậy.
Bỗng, một tiếng rống trầm thấp dường như là ở dưới lòng đất phát ra!
Vừa rồi đám hôi long rống lên như thủy triều khiến người nghe không khỏi sởn tóc gáy, da đầu tê dại còn tiếng rống này lại như kèn lệnh từ thời viễn cổ, mang theo sự náo nhiệt và tang thương của thời gian từ sâu trong lòng đất vang lên.
Tâm thần Tả Mạc rung lên dữ dội.
Không biết vì sao, một cảm giác khó diễn tả bằng lời tràn ngập trong lòng hắn.
Không những hắn mà ngay cả Vũ Soái ở đằng xa cả người cũng run lên, trên mặt cũng thoáng hiện ra vẻ mờ mịt.
Ngay khi mọi người còn đang thất thần thì ma văn bên ngoài cơ thể Tả Mạc nhanh chóng biến hóa, hư ảnh ma văn lặng lẽ hiện lên bên ngoài cơ thể Tả Mạc.
Ngay sau khi hư ảnh mơ hồ này xuất hiện, trong nháy mắt khí tức hung lệ tàn bạo tràn ngập khắp nơi. Khi mọi người còn đang thất thần thì thân thể đưa ra phản ứng bản năng nhất, run lên!
Vô thức run rẩy! Run rẩy không thể khống chế!
Dưới luồng khí thế hung ác bá đạo này, cả người bọn họ như đóng băng, thân thể run lên vì lạnh.
Rống!
Sóng dữ đột nhiên bùng nổ, ầm ầm cuốn tất cả đi, mọi người như vừa phải chịu một đòn rất nặng.
Thái dương trên trời bỗng rực sáng, đáp lại tiếng rống giận của hư ảnh. Mười vầng mặt trời ở trên cao chuyển động một cách rất chậm rãi, lực lượng tinh thuần đầy mạnh mẽ được tạo ra từ những vận chuyển huyền ảo này.
Tả Mạc là người đầu tiên bình thường trờ lại, hắn không quên bản thân đang ở trong nguy hiểm, hơi vô ý chút thì ngay cả cơ hội trở mình cũng không có.
Mỗi khi thân thể có biến hóa gì đều sẽ hiện lên vô cùng rõ ràng trong đầu hắn. Hắn biết rõ, bất luận một chi tiết nhỏ nào đều có khả năng trở thành yếu tố then chốt quyết định sinh tử của bản thân, hắn cần phải từ trong đó tìm kiếm cơ hội vô cùng mơ hồ kia.
Những biến hóa này có rất nhiều thứ hắn không giải thích được, bất luận là thái dương tinh loại hay nghịch long trảo đều đại biểu cho sức mạnh cao cấp hơn, vượt qua nhận thức của hắn. Nhưng hắn vẫn nhớ rất kĩ không bỏ qua chút nào.
Hư ảnh mơ hồ tỏa ra khí tức kinh khủng khiến hồn phách của hắn run lên theo bản năng.
Lúc bừng tỉnh hắn liền nhìn thấy một cự thú sừng sững như núi tỏa ra khí tức hung tàn, bóng râm khổng lồ che phủ hoàn toàn thân hình bé nhỏ của Tả Mạc, áp lực nó tạo ra khiến hắn cảm thấy hít thở vô cùng khó khăn.
Đây là…
Bỗng hư ảnh thoát khỏi người Tả Mạc bay lên không trung.
Long!
Long chân chính!
Thân ảnh mơ hồ lại mang theo long tức thuần khiết nhất, trong nháy mắt khi nó bay lên trời, khí tức của vạn thú chí tôn giống như viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, những rung động chầm chầm khuếch tán ra.
Không ai biết, toàn bộ động vật của cả giới này đều đang quỳ xuống đất, run lên cầm cập!
Nhưng trong mắt Tả Mạc, nó tỏa ra không phải là long khí mà là sát ý âm lãnh hung lệ, tựa như long trảo sắc bén tráng kiện kia nhỏ ra một giọt máu đen.
Sát ý thuần túy nhất!
Giờ khắc này ngay cả ba ngàn tơ phiền não cũng lựa chọn lùi bước, ngoại trừ mấy sợi tơ to nhất thì các sợi tơ khác đều buông nghịch long trảo ra.
Mất đi một lượng lớn trói buộc, nghịch long trảo không chút do dự thể hiện ra sự mạnh mẽ và hung tàn của nó!
Tốc độ của long ảnh cực nhanh giống như một tia sét lóe lên rồi biến mất, căn bản không thể nhìn thấy được đường đi của nó.
Cùng lúc đó, một vầng mặt trời trở nên vô cùng nóng bỏng đột nhiên rơi từ trên trời xuống, nó kéo theo một vệt lửa với thế lôi đình vạn quân ầm ầm gào thét đánh về phía hôi ảnh!
Rống!
Hôi ảnh bỗng gào lên một tiếng, sát khí đạt tới cực đỉnh, từ đầu đến cuối bình tĩnh không sợ hãi lao về phía mặt trời đang rơi xuống.
Sát ý thuần túy tựa như đao mang sắc bén nhất, không chút kỹ xảo chém tới.
Tốc độ của song phương đều rất nhanh.
Hai tia sáng một kim một hôi vô cùng chuẩn xác gặp nhau ở đường cắt ngang chân trời.
Ầm!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc khiến cả giới rung lên!
Không có bùng nổ, không có sóng khí, chỉ có mỗi tiếng động phát ra mà đã có uy thế kinh khủng như vậy.
Mọi người chỉ cảm thấy kim quang trước mặt đột nhiên rực sáng, vô cùng chói mắt, tầm mắt trở nên trắng xóa. Nhưng rất nhanh quang mang liền tan biến, tầm mặt lại khôi phục như thường, lúc này mọi người mới phát hiện ra khắp trời hoa lửa như mưa.
Một vài hoa lửa bị gió thổi bay phiêu phù trong không trung.
Đây mới chỉ là bắt đầu.
Chín vầng mặt trời trên không trung, một vầng rồi lại một vầng ầm ầm rơi xuống!
Thùng thùng!
Mỗi lần âm thanh vang lên là thân thể Tả Mạc không kìm được chấn động. Chỉ thấy mũi miệng mắt tai của hắn đã chảy máu. Bất luận là thập ô thiên giới hay hư ảnh hình rồng đều có quan hệ trực tiếp tới hắn. Khi song phương chiến đấu như kiểu ngọc nát đá tan, thân thể Tả Mạc không thể thừa nhận được lực phản phệ này.
Nếu là vào trước đó thì thân thể hắn không thể chịu được bất cứ một chút dư âm nào.
May mà thân thể hắn đã trải qua cường hóa nhưng ngay cả như vậy thì mỗi lần va chạm, thân thể hắn đều phải chịu tổn thương nặng nề. Sức mạnh trong cơ thể không thể khống chế nhưng thân thể bị tổn thương là thực không thể chối cãi.
Mỗi lần va chạm đều kinh tâm động phách khiến toàn bộ giới rung lên!
Liên tục mười lần, thái dương tinh loại và nghịch long trảo không còn bất cứ chút sức lực nào nữa, lực phản phệ mà thân thể Tả Mạc phải chịu đựng đã đạt tới trạng thái vô cùng kinh khủng.
Ma văn hôi sắc bên ngoài cơ thể giống như thanh sắt bị vặn đi, hỗn loạn bất kham.
Mưa lửa khắp trời một lần nữa hội tụ thành mười vầng mặt trời nhưng không thể so với trước kia được, hình dạng của chúng đã nhỏ lại mấy lần, không còn sáng bóng như trước mà đã ảm đạm đi nhiều, giống như mười hạt châu không chút thu hút, một lần nữa chìm vào trong cơ thể Tả Mạc.
Va chạm kinh thiên động địa vượt xa những gì Tả Mạc biết.
Trước mặt sức mạnh tựa như thiên địa, Tả Mạc không thể làm gì được.
Nhưng chiến đấu vẫn chưa kết thúc, hai tên kia mặc dù nguyên khí đã đại thương nhưng một lần nữa lại biến cơ thể Tả Mạc thành bãi chiến trường. Lần xung kích này không có uy thế như vừa rồi nhưng luận độ hung hiểm thì hơn xa lúc trước.
Ánh sáng của thái dương tinh loại đã ảm đạm đi nhiều nhưng nhiệt lưu vẫn không ngừng cuồn cuộn chảy ra. Tả Mạc nhạy cảm thấy nhiệt lưu do thái dương tinh loại phóng ra đã yếu hơn trước rất nhiều.
Còn khí tức của nghịch long trảo cũng yếu đi nhiều.
Chiến trường là mười ma văn thái dương.
Lực lượng song phương không ngừng suy yếu đi, Tả Mạc kinh hỉ phát hiện ra sức mạnh bị áp chế mơ hồ đã có dấu hiệu buông lỏng.
Nhưng thân thể hắn bị hao tổn càng ngày càng nghiêm trọng, theo lực lượng song phương không ngừng suy yếu tổn thất, chúng nó đã không còn dư sức để nuôi dưỡng thân thể Tả Mạc. Mà thanh đằng huyền thủy vẫn bị áp chế, mặc dù đã có dấu hiệu buông lỏng nhưng vẫn không thể nhúc nhích được.
Tả Mạc hơi lo lắng, hắn biết rõ theo lực lượng hai tên này không ngừng suy yếu rốt cuộc hắn cũng sẽ thu lại được quyền khống chế cơ thể nhưng chỉ sợ cho đến lúc đó thân thể hắn đã tràn ngập lỗ hổng, căn bản không thể chữa trị được.
Không thể chờ tới tận lúc đó!
Áp chế dần yếu đi, tâm thần Tả Mạc cũng đã khôi phục lại được linh động của ngày thường, hắn không chút chần chừ, quyết đoán hành động.
Nhất định cần phải làm gì đó!
Trên tay hắn vẫn còn một lá bài chưa lật đó chính là định phách thần quang. Đến lúc này, bất luận thế nào hắn đều phải thử xem. Thân thể hắn sắp tới mức hỏng hết rồi.
Mục tiêu của hắn là nhắm vào ma văn thái dương, ma văn thái dương ở mi tâm.
Mặc dù ma văn thái dương so với lúc trước đã ảm đạm hơn nhiều nhưng bên trong vẫn tràn ngập nhiệt lưu do thái dương tinh loại phát ra, nghịch long trảo phía ngoài với khí thế hung ác không ngừng va chạm với ma văn thái dương này.
Lực lượng song phương không ngừng tấn công và kích động.
Định phách thần quang đột nhiên xuất hiện.
Hai loại lực lượng không hề chuẩn bị trước trong nháy mặt bị định trụ, vừa rồi còn kích động không nghỉ, lúc này ma văn thái dương lại vô cùng yên tĩnh.
Nhưng biến hóa sau đó lại nằm ngoài dự đoán của Tả Mạc.
Vốn Tả Mạc cho rằng hai luồng sức mạnh này do không ngừng xung kích, không ngừng mai một, không ngừng tiêu hao nhưng sự thực đã chứng minh cho hắn thấy mọi việc không phải như thế. Khi hai luồng sức mạnh tựa như kẻ thù sinh tử bị định trụ, Tả Mạc mới phát hiện ra, có rất nhiều điểm sáng đang lơ lửng xung quanh ma văn thái dương.
Loại lực lượng này Tả Mạc không nhận ra.
So sánh với nghịch long trảo và thái dương tinh loại bá đạo cuồng bạo thì những điểm sáng xa lạ kia lại vô cùng ôn hòa ngoan ngoãn. Cơ hồ tâm niệm Tả Mạc vừa động thì chúng liền chìm vào trong huyết nhục của hắn.
Biến hóa sau đó khiến Tả Mạc mừng như điên.
Những lực lượng ôn hòa vô hại này dường như rất có hiệu quả trong việc trị liệu bồi bổ, khi chúng vừa tiến vào thì những huyết nhục nát nhừ của Tả Mạc liền khôi phục lại như kì tích.
Hơn nữa, huyết nhục đã khôi phục dường như có chút khác biệt so với lúc trước.
Nhưng lúc này Tả Mạc không rảnh để nghiên cứu kĩ vấn đề này, còn có chín ma văn thái dương khác đang xảy ra chiến đấu kịch liệt.
Lòng tin tăng mạnh, Tả Mạc không ngừng chỉ huy định phách thần quang chuyển hướng sang ma văn thái dương khác.
Định phách thần quang quả nhiên lợi hại, chỉ cần bị nó chiếu phải dù cho chiến đấu kịch liệt đến đâu cũng lập tức bị định trụ.
Tả Mạc cố gắng tìm kiếm lực lượng sinh ra sau khi hai luồng sức mạnh kia va chạm với nhau, không ngừng dung nhập nó vào trong huyết nhục của bản thân, hiệu quả cực kì tốt.
Khi ba ma văn thái dương bị định phách thần quang định trụ thì bất luận là nghịch long trảo hay thái dương tinh loại đều ý thức được có gì đó không ổn, hai luồng sức mạnh này lập tức lui lại.
Ầm!
Thân thể Tả Mạc bỗng chấn động, một lần nữa hắn đã dành lại quyền khống chế cơ thể.
Vô cùng vui sướng vì sống sót sau tai nạn, trong giây phút này hắn thậm chí mừng tới phát khóc.
Nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh trở lại, vào lúc này có sự việc quan trọng hơn cần hắn làm.
Những lực lượng xa lạ mới sinh ra đang lơ lửng xung quanh ma văn thái dương!
Tả Mạc tham lam đem từng chút lực lượng mới sinh ra này dung nhập vào trong huyết nhục, không lãng phí chút nào. Những điểm lực lượng này vô cùng ngoan ngoãn, trong nháy mắt liền tan rã không còn chút dấu vết.
Thân thể Tả Mạc với tốc độ mắt thường có thể thấy được đang khôi phục lại.
Thân thể sắp hỏng mất của hắn vậy mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã hoàn hảo như lúc đầu. Không, không phải hoàn hảo như lúc đầu mà dường như còn có biến hóa mới gì đó.
Thần lực, linh lực, ma văn, thần thức, những lực lượng quen thuộc một lần trở lại trong cơ thể, sự tự tin tràn ngập khắp cơ thể. Lực lượng là gốc rễ của niềm tin, không có lực lượng thì cái gọi là lòng tin kia chỉ là bèo không rễ mà thôi.
Không gì có thể so sánh khi tự tin quay lại!
Nhưng đúng vào lúc này, Tả Mạc bỗng chú ý thấy ba ngàn tơ phiền não đang có biến hóa. Ngay từ đầu, ba ngàn tơ phiền não đã đứng ở thế trung lập, không tham gia cuộc chiến giữa thái dương tinh loại và nghịch long trảo nên lúc này dị động của nó là vô cùng bắt mắt.
A!
Đây là…