"Các ngươi ai biết Toái Thạch giới?" Mẹ trẻ hỏi luôn.
"Toái Thạch giới?" Dã Lăng và Thời Đông nhìn nhau, lắc đầu.
"Chưa từng nghe nói qua." "Chưa từng nghe nói qua."
Mẹ trẻ không khỏi cảm thấy thất vọng.
"Đại nhân, Toái Thạch giới ở tại ma giới sao?" Dã Lăng thận trọng hỏi, Thời Đông cũng nhìn về phía mẹ trẻ.
Lại nói, thái độ của Dã Lăng và Thời Đông đối với Tả Mạc mẹ trẻ hoàn toàn khác nhau. Dã Lăng quyết một lòng đi theo Tả Mạc, cảm tháy Tả Mạc có khả năng trở thành Vương chân chính, hắn đối với mẹ trẻ càng tôn kính hơn. Còn Thời Đông thì sao chứ, hắn đối với việc Dã Lăng cho rằng Tả Mạc có thể trở thành Vương còn nhiều nghi vấn, nhưng đối với mẹ trẻ đã từng đánh bại hắn thì lại khâm phụ tận đáy lòng.
"Ồ, các ngươi đi hỏi đi, ai biết Toái Thạch giới là nơi nào không?" Mẹ trẻ nghĩ một chút rồi nói.
Hai người vội vàng tuân mệnh rời đi.
Rất nhanh, hai người đã quay lại.
"Đại nhân, thuộc hạ đã điều tra rõ ràng, thật sự có một nơi gọi là Toái Thạch giới. Nhưng vô cùng xa xôi, nơi đó không có sản vật gì đặc thù, nghe nói là lãnh địa của một vị tên là Tằng Dịch." Dã Lăng cẩn thận bẩm báo, mẹ trẻ chẳng nhẽ lại có hứng thú đối với Toái Thạch giới sao?
Tiểu giới xa xôi cằn cỗi như vậy có giá trị gì chứ?
Dã Lăng và Thời Đông đều thầm nhất trí với nhau rằng, sự nghiệp của Vương phải bắt đầu từ Tiểu Man giới.
Tiểu Man giới chính là nơi trước kia họ sống, có khe hỗn độn, bọn họ có thể nhanh chóng tiến vào Tiểu Man giới. Quan trọng nhất là Tiểu Man giới không có chút chuẩn bị nào, với thực lực của Quy đảo hoàn toàn chiếm đóng không phải là việc khó.
Bọn họ đã từng chứng kiến sức chiến đấu kinh khủng của Chu Tước doanh, hơn nữa theo quan sát của họ, thực lực mỗi đội viên của Chu Tước doanh vẫn đang tăng trưởng với một tốc độ đáng sợ. Sự việc như này không thể tưởng tượng nổi khiến hai người vô cùng rung động. Chu Tước doanh phát triển với tốc độ cao như vậy là cực kì khủng bố.
Tốc độ tiến bộ của Hôi doanh cũng thế.
Ma công khiến bao người ao ước, khi bọn họ cầm trong tay thì như người trong mộng. Mỗi đội viên của Hôi doanh đều như đói như khát, không cần thúc giục đã lao vào tu luyện. Bật cứ một vị ma tộc nào cũng đều hiểu rõ giá trị của bộ ma công này.
Thời Đông cũng nhíu mày, hắn cho rằng đánh Toái Thạch giới không phải là ý kiến hay.
"Đại nhân, Toái Thạch giới đối với chúng ta không có giá trị." Thời Đông tâm cao khí ngạo, là chiến tướng thuần túy, không chút dài dòng nói thẳng ra ý nghĩ của mình, đây cũng là điều khiến trước đây hắn không được trọng dụng.
Dã Lăng thầm kêu không ổn, vừa định mở miệng giải vây cho Thời Đông thì nghe thấy mẹ trẻ nói.
"Giá trị? Ồ, ta không muốn Toái Thạch giới." Mẹ trẻ lắc đầu: "Nhưng ta cần các ngươi đi đón một người."
Đón một người?
Thời Đông mờ mịt không hiểu, Dã Lăng chợt đoán ra.
Trong khoảng thời gian này Dã Lăng chưa từng thấy Vương lộ diện.
Chẳng lẽ…
Để ý thấy sự khiếp sợ trong mắt Dã Lăng, mẹ trẻ mỉm cười: "Đó là Vương của các ngươi, bây giờ đang ở Toái Thạch giới, để cho an toàn nên ta phái một ít người đi đón."
"Vương đang ở Toái Thạch giới!" Mắt Thời Đông trợn tròn, hắn không thể tưởng tượng được tại sao Vương đột nhiên lại chạy tới Toái Thạch giới.
"Chẳng lẽ bên cạnh Vương không có hộ vệ?" Dã Lăng bị dọa chết khiếp.
"Chỉ có cô nương A Quỷ." Mẹ trẻ phất tay.
Dã Lăng như mèo bị dẫm phải đuôi, nhảy dựng lên: "Không có hộ vệ! Ông trời ơi! Sao lại không có hộ vệ! Hộ vệ đâu chứ, hắn là Vương đó! Chúng ta sao có thể để Vương một thân một mình đi đến địa phương nguy hiểm như vậy..."
Nhìn Dã Lăng kích động nói linh tinh, tay chân vung loạn khiến mẹ trẻ rất ngạc nhiên.
Đến tận bây giờ bọn họ chưa từng nghĩ tới điều tương tự, trừ phi là xung phong ở trên chiến trường. Trong mắt mẹ trẻ, Tả Mạc giống như tiểu cường vậy (sống dai như gián), có được sinh mệnh vô cùng cường hãn, hơn nữa tính cách còn gian trá giảo hoạt, tầng tầng lớp lớp thủ đoạn, dù cho đánh không thắng thì việc chạy trốn cũng không thành vấn đề.
Trừ phi gặp phải tình huống đặc thù, nói chung, rất ít người lo lắng tới an toàn của Tả Mạc.
"Không gọi là một mình." Mẹ trẻ yếu ớt bổ sung một câu: "Còn có A Quỷ."
"A Quỷ cô nương?" Mắt Dã Lăng như muốn lồi ra vì phẫn nộ: "A Quỷ cô nương rất nhu nhược…"
A Quỷ nhu nhược… Trán mẹ trẻ không khỏi đổ mồ hôi, nhìn thấy Dã Lăng như muốn nổi xung, hắn vội vàng cắt ngang: "Cho nên cho nên, ta quyết định phái các ngươi đi đón, ta tin các ngươi sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ này!"
"Ta, Dã Lăng, sẽ lấy tính mạng bản thân ra để bảo vệ vinh quang của Vương!"
Dã Lăng lớn tiếng phát thệ!
Mẹ trẻ cố gắng nuốt nuốt nước miếng, phần tử cuồng nhiệt thật đáng sợ!
Bỗng Thời Đông chen vào nói: "Mẹ trẻ đại nhân!"
Mẹ trẻ đại nhân…
Khóe mắt mẹ trẻ xếch lên, mắt nheo nheo, ngượng ngùng cười, nhìn qua thì rất vô hại.
Chưa từng có ai dám trước mặt hắn gọi "tên hiệu" này… Chưa từng có ai! Tên gia hỏa chết tiệt này…
Thời Đông đáng thương, bởi vì nghe đám người Ma Phàm mở miệng là mẹ trẻ, tưởng rằng tên thật của mẹ trẻ là "tiểu nương", tự nhiên không chút lo lắng gọi.
Ngay cả Dã Lăng khôn khéo như vậy khi nhìn thấy mẹ trẻ mỉm cười cũng không phát hiện ra, Thời Đông thật thà sao có thể phát hiện ra chứ?
Hắn nói tiếp: "Nói như vậy, thuộc hạ kiến nghị trước tiên nắm giữ Tiểu Man giới!"
"Tiểu Man giới?" Mẻ trẻ ngẩn ra.
"Chính là giới trước đây chúng ta sống, chỉ là một tiểu giới không có thế lực nào quá cường đại." Thời Đông chậm rãi nói: "Chỉ có chiếm lĩnh Tiểu Man giới chúng ta mới có thể đảm bảo đường lui không bị cắt."
"Sư huynh biết truyền tống trận." Mẹ trẻ nói.
"Đại nhân vẫn chưa biết." Lần này nói chuyện là Dã Lăng, hắn đã từng chưởng quản hậu cần, đối với phương diện này vô cùng hiểu rõ: "Loại truyền tống siêu xa này yêu cầu rất hà khắc, hơn nữa cực kì nguy hiểm. Nhược điểm của nó là sinh ra ba động rất lớn, sẽ khiến cường giả giới này phát hiện ra."
Mẹ trẻ nhíu mày: "Nam Nguyệt Thương Trạch dùng chính là truyền tống loại này."
"Có thể nói giới kia của họ không có cường giả lợi hại." Dã Lăng bình tĩnh lại phán: "Đại nhân, quan niệm về lãnh địa trong ma tộc rất lớn, bất cứ hành vi xâm phạm lãnh thổ nào cũng gây ra chiến tranh. Những cường giả này chỉ cần trong nháy mắt truyền tống trận hơi quấy rầy chút sẽ khiến mục tiêu truyền tống bị lệch đi. Truyền tống cự ly siêu xa, sai một li đó chính là thập tử vô sinh. Tu giả và yêu ma đối chiến nhiều năm chưa từng dùng thủ đoạn tương tự thế."
"Giờ thì em đã hiểu thuốc fucaca diệt trừ giun như thế nào." Lúc này mẹ trẻ mới hiểu.
Dù sao hắn cũng xuất thân từ thôn quê, rất nhiều thứ không rõ. Nghĩ lại cũng đúng, trước khi có thiên liệt tai ương, mọi người đều đang liều mạng tranh đoạt Đô Thiên Huyết giới, có lẽ là do nguyên nhân này.
Mẹ trẻ trầm ngâm không nói, như vậy, chiếm lĩnh Tiểu Man giới đã trở thành nhiệm vụ cấp thiết lúc này. Khe hỗn độn trở thành thông đạo đi tới ma giới, phải nằm trong tay bọn họ mới có thể yên tâm được.
"Chỉ cần Hôi doanh là có thể quét ngang Tiểu Man giới." Thời Đông ngạo nghẽ nói, hắn ngẩng đầu không chút né tránh ánh mắt của mẹ trẻ, tràn ngập chiến ý!
Hôi doanh bây giờ so với trước đây không biết đã mạnh hơn bao nhiêu lần! Thời Đông vốn là chiến tướng cao nhất ở Tiểu Man giới, chỉ là thực lực chiến bộ dưới trướng không thể đứng đầu, cho tới nay, nhiệm vụ nguy hiểm gian khổ nhất đều do hắn làm. Ma hạ binh sĩ không ai không là lão binh có kinh nghiệm chốn sa trường, chỉ do bị giới hạn bởi thiên phú và công pháp, sớm đạt tới đỉnh phong nên khó tiến thêm được.
"Đại nhật khổ vệ" xuất hiện như một chiếc chìa khóa đối với những kẻ có kinh nghiệm thực chiến vô cùng phong phú này, trực tiếp đưa bọn họ bước vào cảnh giới hoàn toàn mới.
Bọn họ không chút chậm trễ đều đột phá!
Nguyên nhân chính là thế khiến Thời Đông dám "to mồm" nói ra những lời kia.
Mẹ trẻ hơi trầm ngâm rồi quyết đoán nói: "Tốt! Thời Đông xuất chiến Tiểu Man giới, khe hỗn độn do Huyền Vũ doanh thay, Dã Lăng và Thúc Long mang theo một ít hảo thủ của Vệ doanh đi Toái Thạch giới. Ừ, mấy người Nam Nguyệt cũng cùng đi."
Hôi doanh đều là ma tộc, bọn họ đột nhiên quay giáo chiếm đóng sẽ không làm sao. Nếu như là Chu Tước doanh ngược lại sẽ khiến Tiểu Man giới có chung kẻ địch, sự tình ngược lại càng thêm phiền phức.
Dã Lăng Thời Đông tuân lệnh.
Mệnh lệnh của mẹ trẻ rất nhanh được truyền đạt xuống.
Toàn bộ bánh răng của Quy đảo đều được chuyển động, điên cuồng quay.
Tính cách của Thời Đong tuy có chút cao ngạo nhưng không ngốc. Hắn biết bản thân đã dám mạnh miệng trước mặt mẹ trẻ thì nhất định phải làm được.
Phải làm sao mới hoàn thành tốt được?
Đó chính là phải nhanh!
Càng nhanh càng tốt!
Những thế lực lớn của Tiểu Man giới đều không ngời tới, bọn họ đã bị chốt hạ.
Trong yên lặng, khe hỗn độn thay quân, Ma Phàm tuy rất muốn tới tiền tuyến nhưng mệnh lệnh của mẹ trẻ bọn họ tuyệt đối không dám cãi.
Lên đường trước tiên không phải Thời Đông mà là Dã Lăng và Thúc Long tạo thành một nhóm. Bọn họ thừa dịp lúc Tiểu Man giới chưa có loạn tiến vào đó, sau đó xuất phát đi Toái Thạch giới.
Nhân số của nhóm Thúc Long không đông, chỉ khoảng trăm người, Dã Lăng đề nghị bọn họ giả trang thành thương đội.
Cho dù chỉ có trăm người nhưng không ai không phải tinh nhuệ. Nam Nguyệt Thương Trạch Minh Quyết tử, mấy người này hiển nhiên có, cao thủ của Vệ doanh cũng đi hết, A Văn cũng đi, ngoài ra còn có năm tên hoa yêu.
Dã Lăng là ma tộc, mấy người Nam Nguyệt là yêu tộc, Thúc Long A Văn tu luyện ma công, hoa yêu tu luyện yêu thuật.
Đội ngũ như thế không ai không tin. Yêu ma lưỡng tộc quan hệ rất tốt, giống như đồng minh cùng tiến, dân chúng giao lưu càng nhiều, tại địa bàn của ma tộc có thể trông thấy yêu tộc.
Ma công của Vệ doanh, yêu thuật của hoa yêu, trình độ đều rất thâm hậu, trên người không có chút khí tức nào của tu giả, hoàn toàn là yêu ma thuần khiết nhất.
Đến bây giờ Tiểu Man giới vẫn chưa nhận được tin Thời Đông đã phản bội, lúc đầu bọn họ phái hai người đi cũng chỉ là muốn thăm dò, không quá để ý tới. Hơn nữa khe hỗn độn luôn được thủ vệ bởi Hôi doanh, tự nhiên không ai nghi ngờ.
Cảnh sắc hoàn toàn khác so với tu chân giới, đám người Thúc Long không khỏi được mở rộng tầm mắt.
Do lo lắng sự an toàn của Tả Mạc, trong lòng nóng như lửa đốt, bọn họ nhanh chóng xuất phát đi Toái Thạch giới.
Nhưng khoảng cách tới Toái Thạch giới quá xa xôi, bọn họ cần có thời gian.