Tu Chân Thế Giới

Chương 53: Đại Lực hoàn




Đông Phù.

"Diêm lão bản, lần sau nếu còn có tuyết hồ vĩ thảo, ngàn vạn lần nhớ cho ta biết." Một vị lão nhân quân áo hoa lệ ân cần dặn dò.

Trên khuôn mặt tròn của Diêm Nhạc, ý cười nồng đượm: "Nhất định nhất định. Vương lão bản yên tâm, nhất định lưu lại cho ngài."

"vậy là được." Vương lão bản hài lòng gật đầu, lập tức hâm mộ nói: "Quý môn thật đúng là người tài xuất ra liên tiếp, hiện tại này cả linh thực phu cũng có, sau này phải nhờ nhiều hơn."

Diêm Nhạc thầm đắc ý, mặt không lộ ra chút gì, xua tay lia lịa: "Vương lão bản nói thế nào chứ, tệ môn còn cần ngài chỉ điểm nhiều hơn."

Hai người khách sáo một hồi, Diêm Nhạc mới tiễn Vương lão bản ra khỏi tiệm.

"Linh thực phu quả nhiên là linh thực phu a." Về tơi trong cửa hàng, Diêm Nhạc vừa lòng thỏa ý cảm khái. Hắn hiện tại hết sức vui mừng vì ngày đó mình vừa vặn gặp Tả Mạc, nếu không, có bị môn phái khác cướp đi hay không, cũng khó nói. Cứ thế này tiếp tục, môn phái lại sắp nhiều ra một phần tài nguyên, mà càng trọng yếu hơn là, lực ảnh hưởng của môn phái tại Đông Phù sẽ tăng nhiều. Đến lúc đó Vô Không kiếm môn cso tuyệt thế thiên tài như vi thắng, có linh thực phu như Tả Mạc, lại có Lý Anh Phượng thiện trường kinh doanh, bản môn trong tay họ sẽ truyền thừa rất tốt.

Lý Anh Phượng nhìn thấy hết thảy tỏng mắt, thừa dịp sư phụ tâm tình tốt, nàng nói giúp Tả Mạc: "Đúng vậy, sư phụ ngươi xem, chúng ta gần đây buôn bán tốt hơn trước không ít. Sư huynh Tả Mạc xuất lực không nhỏ."

Diêm Nhạc vốn là nhân tinh, nào nghe không hiểu lời đồ đệ của mình, cười ha ha nói: "Ngươi không cần thay sư huynh Tả Mạc của ngươi nói lời, ta biết các người cảm tình tốt."

Hắn không thèm để ý nói: "Người trẻ tuổi, tỏa tỏa nhuệ khí, không phải việc xấu. Tả Mạc sư huynh ngươi, có vẻ dễ nói chuyện, trong tâm can lại là người rất chấp ảo quật cường. Nhưng lại có một sư phó cực kỳ háo thắng, ha ha, thú vị thú vị."

Diêm Nhạc không biết nghĩ tới chuyện gì, cười lớn ha ha.

Lý Anh Phượng giận dữ nói: "Nhưng sư huynh rốt cục vẫn là linh thực phu, khảo hạch kiếm pháp, sao không thi tiểu vân vũ quyết? Đây không phải là cố ý ăn hiếp người?"

"ha ha, đồ nhi chớ nóng giận. Bản môn là môn phái tu kiếm, không thi kiếm, thì cái gì? Yên tâm, có chúng ta tại, tự nhiên không khiến hắn quá chịu ủy khuất. Nhưng tài nghệ không bằng người, ném chút khổ sở là khó tránh." Diêm Nhạc vẻ mặt nghiêm túc: "Kiếm tu chúng ta, theo đuổi bản tâm, chính là không tiến tắc vong! Ngươi phải nhớ kỹ, kiếm tu, là chuyện nghịch thiên! Hắn là linh thực phu, nhưng nếu tại môn phái kiếm tu, phải hiểu được đạo lý này."

Lý Anh Phượng nghe thấy khó hiểu, một lúc sau, yên lặng không nói, vẫn đứng nguyên chỗ. Diêm Nhạc thấy nàng như vậy, khẽ cười, cũng không kinh nhiễu nàng, trực tiếp tiến nội đường.

Đột nhiên, có người đẩy cửa tiến đến.

"Đại lực hoàn ta cần có hàng không?" Người đến mở miệng hỏi.

Lý Anh Phương lập tức giật mình, tỉnh lại, vội nói: "có hàng có hàng."

Người đến không khỏi lộ vẻ hớn hở: "có bao nhiêu?"

"20 viên."

"Quá tốt! Ta muốn tất." Người tới lập tức nói.

Lý Anh Phượng phản ứng cực nhanh, nàng lưu tâm, lắc đầu: "Ta chỉ có thể bán cho ngài 15 viên."

Người tới không vui: "vì cái gì không thể bán hết cho ta?"

Lý Anh Phượng vẻ mặt bình tĩnh nói dối: "Năm viên còn lại có người muốn rồi."

"Được rồi." Người tới cũng hết cách, hắn đương sơ chỉ đặt mua 10 viên: "vậy bán ta 15 viên." Hắn lập tức sảng khoái trả tinh thạch, lấy đại lực hoàn, vội vã rời đi.

Lý Anh Phượng nhanh chóng thu lại 5 viên đại lực hoàn, đầu óc xoay chuyển thận nhanh. Người này xem trọng đại lực hoàn như thế, nhất định đại lực hoàn có gì đó bất đồng tầm thường, thị trường đại lực hoàn lại có thể mở rộng. Nếu không, cũng chỉ có thể bán cho mình hắn.

Nàng quyết định đem đại lực hoàn cho chuyên gia dược viện giám định một phen. Tuy cần trả một khoản phí dụng không nhỏ, nhưng có thể hiễu rõ rốt cục đai lực hoàn sư đệ sáng tạo ra có hiệu dụng gì.

Ngô Minh ôm lấy đại lực hoàn mua được, tâm tình vui sướng.

Cũng không biết là ai đặt tên, thật là khó nghe, đan dược tốt như vậy, lại có một cái tên dế nhũi như thế, thật là phá hư đan dược. Hắn thầm đắc ý, may mà mình mẫn cảm với hỏa linh lực, nếu không lần trước khẳng định bỏ qua.

Lần trước hắn vô tình phát hiện viên đan dược liền ngửi được mùi hành hỏa đạm đạm trong đan dược. Hắn trời sinh mẫn cảm hành hỏa, khí tức hành hỏa trong đan dược tuy nhạt, nhưng khá tinh thuần, hắn không chút do dự mua xuống.

Sau khi phục dùng, càng vui mừng phát hiện, hỏa hành khí tức trong đan dược đạm đạm lại là thái dương tinh khí.

Hỏa, một trong ngũ hành, tại Thiên Nguyệt giới, kiếm tu tu giả kiêm tu hỏa siêu quá bốn hành khác cộng lại. Vô luận là luyện khí, hay luyện đan, hay là luyện thực, đều không thoát khỏi hỏa. Ví dụ thường thấy, như ly hỏa, đây cũng là hỏa chủng (mồi lửa) phổ thông nhất. Mà các loại hỏa chủng kì dị được truy cầu. Phẩm giai hỏa chủng càng cao, luyện chế sự bán công lần (tốt gấp nhiều lần), thành phẩm luyện chế ra càng thêm tinh thuần.

Kim ô hỏa xuất từ thái dương, là hỏa chủng xếp vào cấp 4.

Nhưng mà, kim ô hỏa từ thái dương mà ra, sao có thể nhiếp lấy, sao có thể ôn dưỡng, pháp môn này là bí mật bất truyền của các môn phái. Huống hồ kim ô hỏa cấp 4 bạo liệt khó thuần, cực dễ thương thân, cho nên người có thể luyện kim ô hỏa cực ít.

Cho nên, khi Ngô Minh phát hiện đại lực hoàn uẩn hàm chút thái dương tinh khí, lòng vui sướng có thể đoán được. Càng khiến hắn vui mừng là, một tia thái dương tinh khí, nó tính chí dương, lại ôn hòa vô hại, súc dưỡng trong thân thể, hắn không ngờ không có chút cảm giác khó chịu.

Hắn như được chí bảo, đem thái dương tinh khí ôn dưỡng trong thân thể, tuy nó bất quá chỉ là một sợi cực nhỏ, cách hình thành kim ô hỏa kém xa. Nhưng chỉ cần có thể mua đủ nhiều đại lực hoàn, thái dương tinh khí không ngừng tăng lên, kim ô hỏa chỉ còn là thời gian mà thôi. Nào sợ không cách nào hình thành kim ô hỏa, nhưng thái dương tinh khí chí thuần chí dương, tan vào các loại hỏa chủng khác, cũng có thể tăng lên phẩm giai của hỏa chủng.

Kim ô hỏa không phải tinh thạch có thể mua được.

Lần này mua 15 viên đại lực hoàn, hắn tâm tình cực tốt. Sau khi hấp thu 15 viên đại lực hoàn, thái dương tinh khí trong thân thể hắn cũng tăng cường thật lớn. cách hình thành kim ô hỏa còn rất sớm, nhưng cũng là tiểu thành, hắn hiện tại chỉ hi vọng người khác không phát hiện loại chỗ tốt của đại lực hoàn này.

Chẳng qua, hắn cũng biết cách nghĩ của mình có chút không thực tế, người khác cũng không ngốc. Đại lực hoàn hẳn là một loại đan dược mới sáng tạo ra, cho nên mới để mình nhặt tiện nghi, nhưng rất nhanh dược tính chắc sẽ bị người khác thăm dò rõ, đến lúc đó muốn mua nữa, bằng giá này là không được.

Một tia tinh thái dương tinh khí, liền vượt quá giá cả hiện tại của nó.

Bất quá hắn đã đi trước người khác, huống hồ nhà hắn cũng có chút của ăn của đê, cũng không sợ.

Thức hải, Tả Mạc cảm giác có chút xa lạ, một thời gian không tới, bên trong biến hóa rất lớn. Diện tích thức hải so với trước lớn hơn rất nhiều, lửa đỏ yêu diễm như cỏ dại mọc điên cuồng, cao lên một đoạn lớn. Ngôi sao trong không trung tựa hồ càng xa xôi, nhưng càng thêm sáng ngời chói mắt. Băng hà hàn khí càng lạnh hơn mấy phần, băng tinh bên trong hạt hạt nát vụn, sóng triều lưu động thanh thê so trước kinh người hơn nhiều.

"hoàn hảo, ngươi không có quá ngốc, chọn một bộ kiếm quyết thích hợp với ngươi." Bồ yêu miễn cưỡng.

Tả Mạc nghe rất rành mạch.

"Nói thật, thiên phú tu kiếm của ngươi thực không thế nào. Nếu là sư huynh kia của ngươi, bị kiếm ý chém mười lần, dự đoán có chút linh ngộ, hai mươi lần, có thể đạt tới trình độ của ngươi hiện tại, ngươi bị chém hơn ngàn lần, mới tới bước này, he he." Bồ yêu không chút khách khí.

Tả Mạc không chút rung động.

"Chẳng qua, thiên phú ngũ hành của ngươi không tồi." thanh âm Bồ yêu đột nhiên biến xa vời thâm thúy: "trên đời này, vĩnh viễn chỉ có thích hợp hay không, không có mạnh nhất."

"ly thủy kiếm quyết này không tính thứ tốt, nhưng rất hợp với ngươi." Bồ yêu tán thưởng một câu hiếm thấy.

Tả Mạc mở lớn lỗ tai, chỉ sợ sót mất một câu đôi lời. Bồ yêu mỗi câu mỗi chữ, hắn đều tự động chuyển thành tinh thạch.

"ly, trong bát quái, thuộc hỏa, lại là ly hỏa. nhưng thiên hạ vạn vật, âm dương hai phần, dương giả vi hỏa, âm giả vi thủy. Ly thủy, người lập nên bộ kiếm quyết này, rất thú vị." Đại khái là vì thu đủ tinh thạch, Bồ yêu biểu hiện ra sự nhẫn nại chưa từng có.

"Bộ kiếm quyết này, đi lộ số của thủy, nhưng là, ngự thủy nhược hỏa." Bồ yêu bình phán một câu: "Cách nghĩ đúng, nhưng chỉ là ngoại hành, khó trách chỉ là cấp 3."

Chẳng qua bồ yêu ngẩng đầu lên, nhìn Tả Mạc, bổ sung; "nhưng cho ngươi luyện, còn là dư dả có thừa."

Rất nhanh, Tả Mạc liền phát giác tiêu sáu viên tinh thạch cấp 3 đều đáng giá.

Những kiếm quyết thâm ảo mờ mịt, dưới sự giảng giải của Bồ yêu, đều rất thô thiển dễ hiểu.

Một lúc lâu sau, Bồ yêu bắt đầu tổng kết: "Tốt rồi, hẳn là xong. Điều gì nên giảng đều đã giảng, ngươi muốn tái luyện hay không, cũng do ngươi quá ngu xuẩn."

"vậy là xong?" Tả Mạc nghe rất chăm chú, vô ý hỏi lại.

"xong rồi."

"ngươi không phải nói nó có rất nhiều lỗ hổng sao?" Tả Mạc truy vấn.

Bồ yêu lộ ra nụ cười mê người: "Dịch vụ tu sửa kiếm quyết, ngươi cần trả phí. Xem ở bạn hàng quen, ta giảm giá cho ngươi, chỉ cần 100 viên tinh thạch cấp 3, ta đối nó thành cấp 4. Nếu là cấp 5, cần 1000 viên tinh thạch cấp 3."

100 viên tinh thạch cấp 3….

Tả mạc khoogn chút do dự lùi ra thức hỉa. Phía sau hắn, Bồ yêu cười rất vui sướng.

Tả Mạc rời đi thức hải, ở trong sơn cốc tìm một chỗ trống, hắn đặc ý tuyển chọn nơi cách linh điền khá xa.

Đạo lý Bồ yêu nói rõ ràng, tổng kết lên chỉ một câu: ngự thủy nhược hỏa. Nói trắng ra là dừng ngự hỏa phương pháp tới ngự thủy. Tả Mạc phát hiện bộ kiếm quyết này thích hợp mình, thanh phi kiếm duy nhất trên tay hắn là Băng tinh kiếm cấp 3. Băng, bản chất là thủy. Hắn lĩnh ngộ kiếm ý, cũng là thủy triều kiếm ý của sư thúc Tân Nham, cũng liên quan tới thủy.

Mà bản chất bộ Ly THủy kiếm quyết, chính là thủy!

Chẳng lẽ lão thiên cũng thấy La Ly không thuận mắt?

Tả Mạc cười hắc hắc âm trầm.

Hắn rất nhanh thoát ra khỏi phán đoán, đạo lý dù có minh bạch, kiếm quyết vẫn cần phải luyện. Làm sao ngự thủy như hỏa, hắn cũng lờ mờ vô tri.

Ba tháng!

Hắn chỉ có thời gian ba tháng!

Trong não hiện lên ánh mắt không thèm để ý của La Ly cùng vẻ vênh váo của Hách Mẫn, Tả Mạc bất giác nắm chặt tay.

Ngay cả một bước đều đi chẳng qua, mình làm sao đi tìm đáp án được?