"Bọn họ đang tập trung ở một nơi gọi là Quy đảo, nghe nói nơi đó xuất hiện một thế lực muốn tranh đấu cùng chúng ta." Sĩ quan phụ tá không chút cảm xúc báo cáo lại.
"Ồ." Thời Đông vẻ mặt lạnh lùng, từ chối đưa ra ý kiến, chỉ thốt lên một câu, thản nhiên nói: "Như vậy cũng tốt, một lần cho xong, đỡ phiền phức cho chúng ta."
Sĩ quan phụ tá khôn nói gì, hai mắt hơi khép như một tảng đáng đứng ở đó. Cấp trên của mình là một kẻ gan dạ sáng suốt xuất sắc hơn người, không cần hắn phải nhắc nhở.
Thời Đông mặc dù xuất thân thấp kém Đường Ma, nhưng lại có huyết mạch Thiên Không đường lang (bọ ngựa) hiếm có, hắn có thân hình cao gầy điển hình của Đường Ma, khuôn mặt như đao gọt không chút tì vết, con ngươi màu lam giống như những bông tuyết lam sắc, vẻ mặc vĩnh viễn lạnh lùng lãnh đạm.
Đường đao của hắn khác xa so với Đường Ma bình thường, cắm ở bên hông, thân đao eo hẹp thon dài, cơ hồ chạm đất, độ cong của thân đảo rất nhỏ khiến người ta cảm giác đó đao mà không phải là đao, kiếm mà không phải là kiếm.
Nhìn cấp trên đang đứng thẳng, trong lòng sĩ quan phụ tá không khỏi than hẽ, nếu như xuất thân của đại nhân không phải là Đường Ma chỉ sợ đã sớm thăng tiến rồi, tuy đại nhân không thèm để ý nhưng hắn không tránh khỏi mà bất bình thay cho đại nhân.
"Tốc độ hành quân chậm lại." Thời Đông lạnh lùng ra lệnh.
"Vâng." Sĩ quan phụ tá lấy lại tinh thần, hơi trầm tư hắn liền hiểu ra ý định của đại nhân. Đại nhân muốn cho đối phương có thời gian dài để tập kết, như vậy có thể làm giảm thời gian bọn họ phải tìm kiếm, một lần chiến đấu là xong.
Đại nhân rất có lòng tin!
---------------------------
Một lượng lớn tu giả tiến vào Quy Đảo có vẻ hơi ầm ĩ, điều này khiến Quy đảo trở nên vô cùng náo nhiệt.
Tu giả tham gia đa số là tu giả chiến đấu, tràn đầy nhiệt huyết, lại có mấy phần kiệt ngạo bất tuân. Vốn rất khó quản lí nhưng mấy cao thủ kim đan như Vi Thắng, Tông Như, Tạ Sơn ra tay, nhất thời đem những tên gia hoả kia dạy dỗ thật tốt.
Tên nào ngoan cố khó trị bị ném vào kiếm trận, hưởng thụ kiếm trận dày vò. Trong kiếm trận thường xuyên phát ra những tiếng kêu thảm thiết, khiến tu giả vô tình đi ngang qua không khỏi run lên.
Nhất thời, Quy đảo trở nên vô cùng trật tự.
Mỗi tu giả chiến đấu khi tiến vào Quy đảo đều sẽ tham gia tuyển chọn của Huyền Vũ doanh, rất nhanh, bọn họ đã lĩnh giáo được sức mạnh của chiến bộ Quy đảo! Những chiến tu khi tới đây, đa số đều là kẻ có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thực lực không tệ, nếu tới nơi khác hoàn toàn có đủ tư cách tiến vào chiến bộ tinh nhuệ. Thực tế, trong bọn họ có rất nhiều người rời khỏi các chiến bộ tinh nhuệ của các thế lực khác, chạy tới đây để tham gia chiến đấu.
Nhưng chính những tinh nhuệt này sau ngày đầu tiên trải qua tuyển chọn, rất nhiều người tái mặt rời đi.
Giờ đây bọn họ đã lĩnh giáo được sự cường đại của chiến bộ Quy đảo!
Kỉ luật nghiêm khắc chưa từng nghe thấy, cường độ tu luyện kinh khủng, rất nhiều người một ngày cũng không duy trì nổi. Lúc này những tu giả đó mới hiểu, hai trăm chiến tu ngày trước đều là chiến tu thuộc chiến bộ phổ thông trên Quy đảo, Quy đảo căn bản không có khái niệm chiến bộ tinh nhuệ.
Cùng với tiêu chuẩn vô cùng cao của Huyền Vũ doanh là phúc lợi khiến người ta vô cùng đỏ mắt.
Mỗi người khi được tuyển chọn đồng thời thông qua tu luyện chiến trận liền được phát một bộ đồ tứ phẩm. Phải biết rằng, bộ đồ tứ phẩm trên người Chu Tước doanh đã khiến bao kẻ đỏ mắt, bây giờ lại chỉ cần hoàn thành tu luyện liền được phát một bộ đồ tứ phẩm, chuyện tốt như thế chạy đi đâu để tìm đây?
Nhất thời khí thế trong Huyền Vũ doanh cao ngất trời.
Tả Mạc hiểu rõ, trong thời gian ngắn tới không thể trông cậy vào Huyền Vũ doanh. Một chi chiến bộ muốn thành hình cần phải có thời gian. Hơn nữa thành phần của Huyền Vũ doanh rất phức tạp, các loại tu giả đều có, muốn bọn họ tu luyện chiến trận cần phải đầu tư không ít.
Cũng may lần này có chỗ dựa, ngoại trừ chiến tu còn có ba vị bạch ngân chiến tướng. Có được sự trợ giúp của ba vị bạch ngân chiến tướng, Ma Phàm thoải mái hơn nhiều. Cho dù vậy, dựa theo phỏng đoán của mẹ trẻ, Huyền Vũ doanh có thể tham gia chiến đấu tối thiểu phải mất một năm.
"Chúng ta đã điều tra rõ, đội ma quân này có khoảng ba ngàn người, sức chiến đấu đáng kể." Công Tôn Sai hồn nhiên không thèm để ý nói.
Bị ảnh hưởng bởi Bồ yêu, hai chữ "đáng kể" phun ra từ miệng tiểu tử này tương đương với việc khá khó.
"Bọn họ đang giảm tốc độ, đại khái muốn cho chúng ta có thời gian tụ tập, sau đó một kích tất sát." Mẹ trẻ cười cười.
Nhìn thấy điệu cười của mẹ trẻ, mấy kẻ xung quanh bỗng rùng mình, mẹ trẻ nổi giận rồi!
Có người trên mặt lại lộ vẻ hả hê, yêu ma quỷ quái gì, chọc mẹ trẻ, hắc hắc hắc…
"Đánh như thế nào?" Thúc Long dứt khoát hỏi.
Thúc Long rất hiểu sở trường và sở đoản của mình, luận về mưu kế, thiết lập mai phục, ngầm giở trò, vân vân…, hắn còn kém mẹ trẻ mười vạn tám ngàn dặm, cho nên hắn dứt khoát vất mấy thứ này ra khỏi đầu.
Mẹ trẻ lười biếng nói: "Chi bằng chúng ta trực tiếp đánh tới? Ta không tin thực lực của chúng mạnh hơn Chu Tước doanh!"
Trong giọng lười biến của mẹ trẻ tràn ngập niềm tin, hiển nhiên mẹ trẻ đã bị ý đồ của chiến tướng đối phương kích động.
Ý nghĩ điên cuồng này khiến chư tướng trong Chu Tước doanh nóng lòng muốn thử. Người khác chống lại ma quân còn có chút tâm lý e sợ, nhưng đối với Chu Tước doanh mà nói thì ma quân chẳng là cái thá gì! Ở Đô Thiên Huyết Giới bọn họ đã gặp qua ma quân, cũng chỉ như vậy mà thôi. Tình hình lúc này của Chu Tước doanh rất tốt, thực lực của bọn họ tăng mạnh, lòng tin được đẩy lên tới cực điểm.
Đến đây đến đây! Mặt đối mặt, đao thật thương thật làm một trận đi!
Rất nhiều người hận không thể gào to một tiếng!
"Không được!" Tả Mạc trừng mắt nhìn mẹ trẻ.
Không phải hắn không có lòng tin đối với chiến lực của Chu Tước doanh, chỉ là loại chiến đấu trực diện này, mặc dù thắng thì cũng tổn thương tới mức kinh người. Mỗi người thuộc Chu Tước doanh đều theo hắn từ rất lâu, làm sao hắn có thể bắt bọn họ cứng đối cứng với kẻ địch chứ?
Làm ăn lỗ vốn không thể làm!
"Chúng ta phải dùng thương vong nhỏ nhất mà dành được chiến thắng." Tả Mạc tình ý sâu xa nói, thấy mọi người còn có ý kiến, lập tức nói: "Mục tiêu của chúng ta là đánh bại đám ma quân này, không cần diệt sạch, chỉ cần đánh chúng chạy về ma giới, chúng ta có thể phong toả khe hỗn độn là được. Đừng quên, một khi thắng lợi rồi, chúng ta còn cần khí lực để chỉnh đốn Vân Hải giới, lẽ nào các ngươi muốn người khác hưởng thành quả của mình?"
Đầu óc mọi người đang hừng hực lúc này mới tỉnh táo trở lại, không sai, một trận thắng, Vân Hải giới chính là của bọn họ rồi, nếu như không có lực lượng để khống chế, vậy không phải máy áo cưới cho người khác sao?
"Không ai tin tưởng chúng ta có khả năng đánh bại ma quân. Bây giờ các thế lực lớn đều nhanh nhanh rời đi, Vân Hải giới đang rơi vào trạng thái trống rỗng, đối với chúng ta mà nói thì đây là một cơ hội tuyệt hảo. Chỉ cần có thể nắm bắt tốt, sau này Vân Hải giới chính là của chúng ta!"
Chư tướng xung quanh hắn đều tập trung lắng nghe, trên mặt lộ vẻ hưng phấn. So sánh với ma quân thì việc chiếm lĩnh Vân Hải giới càng làm bọn họ cảm thấy hưng phấn hơn.
Tả Mạc trầm giọng nói: "Vân Hải giới là một địa phương không tồi. Nơi này vô cùng hẻo lánh, không có thế lực nào nổi trội, tứ cảnh thiên cũng không chú ý tới đây. Hơn nữa bây giờ khắp nơi xuất hiện tai ương thiên liệt, bọn họ ốc còn không mang nổi mình ốc, không có thời gian tìm tới chúng ta gây phiền phức đâu. Đây chính là thời cơ tốt nhất của chúng ta."
Chư tướng sống lưng thẳng tắp, đè nén sự kích động trong lòng. Bọn họ một đường theo Tả Mạc lênh đênh trôi giạt, cực kì khao khát một nơi có thể ổn định phát triển. Ngay cả kẻ luồn trầm ổn như Vi Thắng nghe thấy những lời này của Tả Mạc, không khỏi liên tục gật đầu.
"Cho nên, lần này mục tiêu của chúng ta rất rõ ràng. Đầu tiên, đánh bại ma quân đồng thời phong toả khe hỗn độn. Thứ hai, nhân cơ hội tiếp quản giới hà, chiếm Vân Hải giới."
Quang mang chớp động trong mắt Tả Mạc, tay phải nắm chặt nện xuống, một luồng khí phách đột nhiên thể hiện ra.
Trong vô thức, mọi người không khỏi hào hùng kêu lên một tiếng: "Vâng!"
Tả Mạc ngừng nói, những lời vừa rồi khiến hắn cảm thấy có chút kích động. Tỉnh táo lại, hắn cảm thấy mình thật lớn mật. Từ đầu, hắn không có ý định này, cho tới khi hắn nhìn thấy số lượng tu giả tham gia Quy đảo, bỗng nhiên nảy sinh ý tưởng này, liên tục suy nghĩ trong mấy ngày, hắn đưa ra quyết định này.
Nhìn bốn phía xung quanh, hắn phát hiện trên mặt mỗi người đều lọ ra vẻ chờ mong, tinh thần hưng phấn, mọi người đều tràn đầy tinh lực. Chiến ý sôi sục hướng về phía trước, trên mặt sự hưng phấn mong đợi toát ra vô cùng rõ ràng.
Tả Mạc đột nhiên hiểu ra.
Mục tiêu xác định ra khiến mọi người tập trung thành một khối, bọn họ càng có thêm động lực và sự nhiệt tình, bọn họ sẽ không giống như trước kia nữa, sống mà không có mục tiêu.
Đội ngũ như được sinh ra lần nữa!
Không hiểu sao trong lòng Tả Mạc cảm thấy hổ thẹn và áy náy, tới tận hôm nay bản thân mới xác định cho mọi người một cái mục tiêu, thực sự không đủ tư cách làm thủ lĩnh.
Không ai để ý tới sự hổ thẹn của Tả Mạc, tất cả mọi người đều đang chìm đắm vào trong mộng đẹp.
"Đã như vậy, chúng ta phải sửa lại kế hoạch rồi." Mẹ trẻ đầy đẩy tóc mai mây trên trán, khuôn mặt trắng nõn hiện ra hai má ửng đỏ, giống như nam hài đang ngượng ngùng gì đó, tươi cười nói: "Nơi chúng ta có thể lợi dụng rất nhiều. Khe hỗn độn xuất hiện quá đột ngột, ta tin rằng ma quân cũng chưa chuẩn bị đầy đủ. Bọn họ có thể không ngừng thắng lợi chỉ bởi vì chiến bộ của Vân Hải giới quá yếu, còn mọi người thì lại sợ hãi ma quân. Đối với chúng ta thì hai ưu thế này không tồn tại. Hơn nữa chúng ta là tác chiến tại chỗ, bọn họ là đường dài viễn chinh, chúng ta càng có ưu thế."
Mọi người chú ý lắng nghe, tất cả đều cảm thấy được sự chân thật hiếm có trong giọng của mẹ trẻ, lần này mẹ trẻ cũng bị đại nhân kích động rồi!
"Chúng ta vô cùng quen thuộc với hoàn cảnh, điểm này có thể lợi dụng được. Giống như truyền tống trận, chúng ta có thể điều tra rõ vị trí truyền tống trận tới các nơi, nhưng vậy chúng ta có thể tiến vào hậu phương của kẻ địch, sau đó tập kích."
Mẹ trẻ nói tiếp: "Nhưng chúng ta cần chặt đứt thông đạo giữa đối phương và ma giới, nếu như đối phương có thể cầm cự lâu dài, điều này rất không có lợi đối với chúng ta."
Đến đây mọi người gật đâu lia lịa, Tả Mạc nhìn mẹ trẻ thong dong, không khỏi cảm khái, giờ đây mẹ trẻ thật có phong độ của một vị đại tướng!
Mẹ trẻ đưa hai ngón tay ra: "Kế hoạch tác chiến của ta rất đơn giản. Phái một đội ngũ cuốn lấy ma quân, lại phái một đội ngũ tập kích khe hỗn độn, phỏng toả khe. Chỉ cần phong toả khe, trận chiến này chúng ta đã thắng một nửa. Lúc này đối phương sẽ có hai sự lựa chọn, một là tiếp tục tiến quân, hai là quay đầu chạy về ma giới. Khả năng thứ hai rất lớn, chúng ta có thể thiết kế một chiến trường ở vùng phụ cận khe hỗn độn, đầu đuôi giáp công, diệt sạch họ."
Tả Mạc trầm tư suy nghĩ, cảm thấy không có gì sơ hở liền nói thẳng: "Phải làm thôi!"
"Dạ!" Mọi người rầm rầm trả lời!