Tả Mạc giống như điên, tiếng rít gào trầm thấp phát ra từ trong cổ họng như tiếng dã thú cuồng bạo rống lên.
"Dám đánh anh mày sao… Dám đánh anh mày sao…"
"…Các ngươi chết chắc rồi…"
"…Ta giết các ngươi…"
….
Lúc này Tả Mạc giống như người bị chơi xấu sau lưng, phẫn nộ tìm kiếm tất cả đối tượng có thể công kích. Trạng thái của hắn chuyển từ bị động phòng ngự sang tấn công.
Thủy yêu thuật không phải từ trong sông bay ra sao?
Vậy thì đem tất cả sông ngòi tiêu diệt đi!
Hai tay cắm vào trong sông, mặc dù đang phẫn nộ và cuồng bạo nhưng hắn không mất đi khả năng phán đoán, trái lại điều đó làm hắn có trực giác nhạy bén như dã thú. Chỉ trong nháy mắt, yêu thuật cấu thành nên sông giống như dòng nước hiện ra trong đầu hắn.
Không hề suy nghĩ chút nào, hắn bắt đầu phá giải nó.
Dòng sông cùng với những nham thạch hoa cỏ thường ngày hắn phá giải chẳng khác gì nhau, chỉ khác là quy mô lớn hơn mà thôi.
Sông này là dấu ấn do ai lưu lại? Không Minh Thiên Lưu là gì? Cuộc chiến phá ngục là gì?
…
Kia là cái gì?
Hai mắt đỏ lên, chỉ có chiến ý điên cuồng và sự cố chấp.
Phá giải, phá giải, phá hết!
Sông so với bất cứ thứ gì hắn phá giải trước đây đều phức tạp hơn nhiều, nhưng lúc này sức chiến đấu của hắn vượt xa lúc bình thường. Tâm thần hắn tập trung một cách kì lạ, phản ứng cực kì nhạy bén, trực giác chuẩn xác lạ thường!
Hai tay thọc sâu vào trong dòng nước, mềm mại như rong rêu đung đưa trong nước, quang mang nhàn nhạt xuyên thấu qua làn nước khiến cảnh vật trở nên mông lung mỹ lệ.
Những yêu đứng ngoài nhìn thấy động tác của Tả Mạc không khỏi kinh ngạc đến ngây người.
Ừng ực!
Tiếng nuốt nước miếng vang lên rất rõ ràng giữa không gian yên tĩnh của Mạc Thủy Minh Không. Nhưng lúc này không ai để ý điều đó, bọn họ đều đang tập trung nhìn thân ảnh bên trong trận.
Đương nhiên bọn họ nhận ra được lúc này Tả Mạc giống như con sư tử đang rất tức giận, nó điên cuồng phản kích lại. Chỉ cần không phải kẻ ngốc đều có thể nhìn ra điều đó.
Nhưng…
Lẽ nào tên gia hỏa này không biết đây là ngục chiến trường do Thiên Lưu đại nhân định ra! Đó là Thiên Lưu đại nhân đấy! Thiên Lưu đại nhân được mệnh danh là thủy yêu thuật chi vương, vang danh thiên hạ và có tư cách tiến vào trưởng lão hội đó!
Có loại yêu nào trước di tích do một truyền kì lưu lại như này lại không khỏi cảm thấy nơm nớp lo sợ xem lẫn sùng bái tôn kính chứ?
Thế nhưng thân ảnh cuồng bạo phẫn nộ ở trong trận kia dưới con mắt của họ càng trở nên chói mắt, chói mắt đến nỗi khiến bọn họ không thể tin được.
Hắn đang vì điều gì mà phẫn nộ? Tại sao hắn lại phẫn nộ? Là vì Thiên Lưu đại nhân sao…
Cuồng vọng!
Nhất thời trong lòng rất nhiều yêu hiện ra chữ này, bọn họ không thể tin lại có một kẻ hậu bối dám dũng cảm dùng thái độ này đối với ngục chiến trường do Thiên Lưu đại nhân định ra! Không, cái này không phải là chống lại, đây là khiêu khích!
Không sai, đây chính là khiêu khích!
Trời ơi! Lại có kẻ dám khiêu chiến Thiên Lưu đại nhân sao!
Đám yêu bị ý nghĩ này làm cho khiếp sợ, ngơ ngác nhìn vào trong trận.
Nam Nguyệt không chú ý tới Xích lão sư ở bên cạnh đang há hốc mồm, ánh mắt nàng chỉ tập trung vào bàn tay của Tả Mạc đang thọc sâu vào lòng sông. Đến tận khi nàng thấy hai tay sáng lên quang mang vạn phần quen thuộc thì đôi mắt không khỏi mở trừng ra.
Đại nhân đang…Phá giải!
Chỉ một giây, đầu óc nàng trống rỗng. Nhưng rất nhanh nàng đã có phản ứng trở lại và không hề để ý biểu hiện của bản thân lúc này như thế nào, nàng kiềm chế sự kinh hoàng trong lòng, môi trắng bệch ra do bị hàm răng cắn phải, hai mắt mở trừng trừng nhìn vào bàn tay kia!
Giống như bàn tay kia có ma lực không bình thường vậy.
Nếu đại nhân thực sự có thể phá giải yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân…
Nàng không dám nghĩ tiếp nhưng nàng biết rõ, sự việc trước mắt là cơ hội ngàn năm khó gặp. Có thể tận mắt nhìn thấy đại nhân phá giải yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân, dù cho không thành công nhưng với nàng đó cũng là cơ hội cả đời chỉ thấy một lần!
Bỗng nhiên trong miệng cảm thấy ngọt ngọt, hoá ra nàng căng thẳng quá nên đã cắn nát môi mình. Nhưng điều này cũng không khiến sự căng thẳng trong lòng nàng giảm bớt đi, nhìn quanh thấy có người đang thi triển kí lục yêu thuật (camera) ghi lại tất cả, nhất thời nàng tỉnh ngộ, bản thân thật ngốc, căng thẳng đến quên cả việc dùng yêu kí lục thuật.
Trong yêu thuật có kí lục yêu thuật chuyên dùng để ghi lại, nó giống như thận ảnh ngọc giản của tu giả nhưng kí lục yêu thuật có thể lưu lại trong thức hải của yêu nên rất thuận lợi.
Nàng vội vàng dùng kí lục yêu thuật ghi lại, chuẩn bị cho bản thân về sau từ từ tìm hiểu.
Những suy nghĩ khác đã khiến nàng cảm thấy bớt căng thẳng không ít, cuối cùng nàng cũng bình tâm được. Thông qua quang mang trên tay đại nhân, trong đầu nàng rất nhanh lướt qua yêu thuật tương ứng, rất nhanh, vẻ mặt nàng vừa bình tĩnh lại một lần nữa lộ ra vẻ hoảng sợ.
Tiểu yêu thuật!
Hết thảy đều là tiểu yêu thuật!
Nam Nguyệt thấy rất rõ ràng, hơn mười loại quang mang sáng lên, nàng đều có thể phán đoán ra tiểu yêu thuật tương ứng. Khi đã nhìn rõ điểm này, nàng càng thêm ngây dại.
Chẳng nhẽ… Đại nhân định lấy tiểu yêu thuật để phá giải yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân sao?
Lúc trước đại nhân dùng tiểu yêu thuật đánh tan hoả yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân đã khiến nàng cảm thấy kinh sợ vô cùng, tuy rằng nàng cảm thấy kinh sợ nhưng vẫn có thể chịu đựng được. Dù sao Thiên Lưu đại nhân lấy thuỷ yêu thuật mà nổi danh, hoả yêu thuật thì chưa ai nghe nói qua. Nhưng đại nhân lại muốn dùng tiểu yêu thuật để phá giải thuỷ yêu thuật của Thiên Lưu đại nhân, điều này khiến cho Nam Nguyệt nhất thời trở nên ngây ngốc.
Bất luận yêu đang đứng xem ở bên ngoài hay là Nam Nguyệt lúc này đầu óc đều trống rỗng nhưng điều đó cũng chẳng ánh hưởng gì tới Tả Mạc ở trong trận.
Hắn không cố ý sử dụng tiểu yêu thuật mà do phá giải yêu thuật hắn chỉ biết dùng tiểu yêu thuật mà thôi. Ngay từ đầu phá giải yêu thuật, Bồ yêu dạy hắn chỉ có một cách đó là dùng tiểu yêu thuật. Hơn nữa Bồ yêu còn nổ lớn rằng, bất luận yêu thuật nào đều có thể dùng tiểu yêu thuật để phá giải.
Điều này khiến Tả Mạc ngộ nhân, phá giải yêu thuật nên dùng tiểu yêu thuật.
Mà những sông ngòi vắt ngang trước mặt, hắn chỉ nhìn thấy một chút yêu thuật phức tạp cho nên không chút do dự theo thói quen bắt đầu phá giải yêu thuật.
Lúc này trong thức hải Bồ yêu cũng trợn mắt há mồm, khuôn mặt tuấn tú với nụ cười đầy tà khí lúc này đã trở nên si ngốc, tròng mắt thiếu chút nữa thì rớt ra ngoài.
Trong đầu hắn chỉ có một ý niệm, tên gia hoả này lại dùng tiểu yêu thuật để phá giải…
Kết cấu sông ngòi ở đây so với những yêu thuật Tả Mạc gặp ở Mạc Thuỷ Minh Không đều phức tạp hơn rất nhiều, bên trong mơ hồ còn có quy tắc thuỷ yêu thuật cực sâu.
Nhưng trong mắt Tả Mạc thì bản chất không có gì khác nhau, chỉ phức tạp hơn một ít thôi.
Tả Mạc đang trong trạng thái cuồng bạo bỗng gặp phải nan đề, phản ứng của hắn một lần nữa nằm ngoài dự đoán của Bồ yêu. Hắn không những không xao động mà ngược lại giống như con hùng sư gặp được đối thủ ngang tài, ý chí chiến đấu trong phút chốc tăng cao!
Hắn chủ động xuất kích, vô tình điều này làm hắn chiếm thế chủ động.
Quang mang ở hai tay không ngừng biến ảo, tần suất biến ảo ngày càng nhanh, nhanh đến mức khó có thể nhận ra. Tốc độ thi triển tiểu yêu thuật ở hai tay hắn không ngừng tăng lên, trong thời gian ngắn đã vượt quá tốc độ nhanh nhất lúc bình thường của hắn.
Tả Mạc không hề biết điều đó.
Nhưng hắn biết rất rõ, bằng vào tốc độ này là chưa đủ để phá giải sông ngòi trước mặt.
Tả Mạc không ngừng dùng tiểu yêu thuật trùng kích, lập tức sông ngòi cũng phản kích lại. Chỉ thấy sông ngòi trước mặt hắn đột nhiên sáng lên quang mang nhàn nhạt, giống như một cái quang mang đang phiêu phù trong không trung.
Tả Mạc kêu lên một tiếng đau đớn, hai mắt càng trở nên đỏ hơn.
Vừa rồi năm cái thuỷ yêu thuật lặng yên không tiếng động từ trong sông ngòi đi ra, hắn suýt nữa bị ám toán trúng. Tả Mạc đang cuồng bạo càng thêm nổi giận, không nói hai lời, tần suất thi triển tiểu yêu thuật ở hai tay không ngừng gia tăng.
Tốc độ thi triển tiểu yêu thuật của hắn lúc này đã nhanh gấp đôi so với tốc độ nhanh nhất lúc bình thường!
Hiệu quả lập tức hiện ra!
Sông ngòi đang bình tĩnh bỗng kịch liệt ba động, yêu đang xem chỉ thấy sông ngòi trước mặt Tả Mạc đột nhiên run rẩy kịch liệt, giống như một con rắn đau đớn giãy dụa thân thể, liều mạng giãy dụa.
Phản kích của sông ngòi gia tăng.
Chỉ thấy bên trong sông ngòi bỗng nhiên sinh ra vô số bầy cá trong suốt, những bầy cá này hình dạng khác nhau, toàn thân trong suốt và do nước cấu thành, ở bên trong sông ngòi như có như không, rất khó để phát hiện.
Những bầy cá này đông vô số kể, ngay sau khi sinh thành liền điên cuồng đánh về phía hai bàn tay Tả Mạc đang cắm sâu ở trong sông ngòi.
Tâm thần tập trung cao độ khiến Tả Mạc nhận ra biến hoá của sông ngòi nhưng hắn cảm thụ hoàn toàn khác so với người đứng xem. Những bầy cá đang điên cuồng đánh về phía hắn chỉ là do yêu thuật tạo nên sông ngòi sinh ra biến hoá mới.
Hắn không những không cảm thấy sợ hãi trái lại còn vô cùng phấn khích, điều này nói lên phương hướng phá giải của hắn không hề nhầm lẫn, điều đó khiến sông ngòi cảm thấy nguy hiểm nên mới có hành động điên cuồng như này.
Đến đây đi, con đ*!
Máu nóng chảy lên đầu khiến chiến ý của Tả Mạc đạt tới cực điểm, hai tay thi triển tiểu yêu thuật càng thêm điên cuồng, tốc độ một lần nữa tăng cao!
Hai tay hoá thành một đoàn hư ảnh, không thể nhìn rõ mười ngón tay, thần thức và chỉ pháp lúc này phù hợp một cách lạ thường, ngón tay biến hoá rất nhỏ thì thần thức tự động làm ra biến hoá tương ứng.
Chỉ thấy tốc độ hai tay của hắn nhanh kinh người, từng đạo quang mang bay ra, từng loại quang mang này đánh về phía bầy cá, ba hoặc năm quang mang hỗ trợ lẫn nhau, thậm chí có khi là vài chục quang mang tạo thành một cái lưới nghênh đón bầy cá.
Tả Mạc cảm thấy vui sướng không nói nên lời, tiểu yêu thuật như trở thành bản năng của hắn, thi triển không gặp chút khó khăn nào!
Nhưng hắn không đắm chìm trong cảm giác vui sướng đó, lúc này trong mắt hắn chỉ có một mục tiêu, phá giải! Phá giải hết!
Hắn muốn đem sông ngòi chết tiệt này phá giải hết!
Dám đánh anh sao!
Chết đi!
Tất cả chết đi!
Nhanh! Nhanh nữa lên!
Bỗng nhiên tốc độ hai tay có chút giảm xuống, nếu như quay chậm lại sẽ phát hiện ra động tác thuần thục lúc trước giờ đây đã có chút chậm lại. Nhưng mà thời gian dừng lại rất ngắn khiến người ta khó có thể phát hiện ra.
Chính bởi cực ngắn ngừng lại này khiến quang mang luôn luôn bao phủ hai tay thành một bỗng từ từ tách ra.
Hai luồng hư ảnh, hai luồng quang đoàn điên cuồng biến ảo!
Sông ngòi vốn đang kịch liệt run rẩy đột nhiên bất động, giống như con rắn lớn đang không ngừng giãy dụa đột nhiên trong nháy mắt thân thể trở nên cứng đờ!
Sông ngòi chảy xiết xung quanh đột nhiên ngừng chảy.
Thời gian giống như dừng lại, toàn bộ sông ngòi của ngục chiến trường lúc này trở nên cứng đờ, im lặng bất động.
Thế Giới Tu Chân