Bạch Tôn Giả quay người mở một hộp gỗ.
Hộp gỗ có kích thước khoảng mười lăm tấc, trên đó có phù văn lơ lửng, tỏa sáng lấp lánh, đó là phù văn pháp thuật ấp trứng linh thú.
Tống Thư Hàng xoa xoa trán mình, quả nhiên cú giã đầu của Bạch Tôn Giả có vấn đề mà.
- Bạch tiền bối, ngài ấp trứng của linh thú gì đó?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ta cũng không biết. Ta nhặt được quả trứng linh thú này trong một lần mạo hiểm cách đây lâu lắm rồi, nhưng mà… ta cũng quên ta nhặt được nó ở đâu luôn.
Bạch Tôn Giả đáp.
Đời này hắn đã nhặt quá nhiều thứ rồi, không tài nào mà nhớ thứ nào nhặt ở đâu được.
“Linh thú được Bạch tiền bối tìm thấy rồi cất đi sẽ không phải là thần thú đó chứ? Là rồng? Là phượng? Là kì lân, huyền vũ hay là thần thú nào khác đây?
Với thiên phú của Bạch tiền bối thì dù có con thần thú nào bò ra khỏi quả trứng kia, Tống Thư Hàng cũng không kinh ngạc đâu. Bạch tiền bối nhặt được thần thú không phải chuyện lạ gì, Bạch tiền bối không nhặt được thần thú mới là chuyện lạ đời trong thiên hạ.
- Linh thú phá vỏ ra rồi, chúng ta mau nhìn xem nó là con gì đi.
Bạch tiền bối mở chiếc hộp kia ra, phù văn trên hộp tiêu tan, để lộ vật thể màu nâu trong hộp.
Đó là một vật thể hình cầu có lông mềm bao quanh, trông chả liên quan gì đến trứng linh thú cả. Chẳng lẽ quả cầu lông này chính là thần thú nở ra từ quả trứng linh thú mà Bạch tiền bối ấp đó à?
- Sắp phá vỏ rồi.
Bạch tiền bối nói với vẻ chờ mong.
*Nhìn trời* Quả cầu lông này không phải là linh thú mà là trứng linh thú à?
Trứng nhà ai mà lại mọc lông hả?!
Không hổ là giới tu chân. Tuy vụ này chẳng khoa học chút nào, nhưng ngẫm ra thì đầy tính tu chân đấy chứ.
Rốt cuộc hôm nay quả trứng linh thú này cũng được thay đổi vận mệnh rồi.
Bạch tiền bối nhìn thấy hệ thống nuôi dưỡng thần thú mới nhớ ra nó rồi lấy nó ra đây.
Chứ nếu không, Bạch tiền bối giàu nứt đố đổ vách như thế, quả trứng này phải ngủ yên trong góc khuất trí nhớ của ngài bao lâu nữa mới được nhớ ra và thấy ánh mặt trời đây?
Crack Crack
Quả trứng linh thú hình quả cầu lông nứt ra một khe nhỏ, một cái móng vuốt nhỏ xíu vươn từ trong trứng ra. Móng vuốt cũng là màu nâu, có năm ngón chân bé tí.
Móng vuốt của linh thú mới sinh còn lờ mờ như thể chưa định hình xong.
Phần lớn thân thể linh thú là do linh lực tạo thành, cho nên mắt người bình thường không thể nhìn thấy linh thú tồn tại. Trừ khi linh thú cố ý hiện ra thì người thường mới nhìn thấy chúng.
Tu sĩ cũng phải mở nhãn khiếu rồi thì mới có thể nhìn thấy linh thú trong điều kiện bình thường.
Đây là lần đầu tiên Tống Thư Hàng nhìn thấy linh thú mới sinh.
Sau khi vươn một móng vuốt ra thì linh thú nhỏ mới sinh dừng lại. Động tác tách vỏ trứng đã làm hao hết sức lực của nó rồi. Tiếp đó nó phải tích tụ sức lực thêm một lần nữa để chui hẳn người ra.
- Còn không chui ra à? Hay là mình phải gõ vỡ vỏ trứng ra nhỉ?
Bạch Tôn Giả xoa cằm nói.
- Ta thấy mình cứ đợi nó tự phá vỏ ra thì tốt hơn.
Tống Thư Hàng nói.
Trước kia hắn từng nuôi tằm. Khi ngài tằm phá kén phải dựa vào chính sức mình mới được. Nếu cắt kén ra cho ngài tằm thì nó vừa ra khỏi kén một lát đã chết rồi.
- Thế thì cứ kệ nó vậy. Ừm, để ta xem tư liệu của nó xem nào.
Bạch tiền bối cặp kính hệ thống nuôi dưỡng thần thú kia lên.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, hệ thống sẽ mở kĩ năng giám định linh thú nhất phẩm. Thế nhưng linh thú đầu tiên là trường hợp đặc biệt, cấp bậc nào cũng có thể xem được hết.
Bạch Tôn Giả đeo kính nhìn chằm chằm vào quả trứng hình cầu lông, một lát sau, hắn buồn bực nói:
- Hừm, ta không có quyền vào giai đoạn nhiệm vụ tiếp theo.
Tống Thư Hàng:
- …
- Thất sách. Lúc nãy ta nối liền tinh thần lực của mình với tinh thần lực của ngươi, rồi lập một tài khoản nhỏ tên Bạch dưới tài khoản chính Bá Đạo Tống Nhất. Như vậy thì tài khoản con nhỏ Bạch cũng có thể sử dụng được các chức năng của hệ thống nuôi dưỡng thần thú và tiến hành nhiệm vụ. Nhưng không ngờ là quyền hạn chức năng của tài khoản nhỏ này lại bị giới hạn bởi tài khoản chính, tài khoản chính có chức năng gì thì tài khoản nhỏ mới có chức năng đó. Nếu ta muốn mở chức năng giám định linh thú thì buộc phải chờ tài khoản chính Bá Đạo Tống Nhất hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, có được quyền hạn giám định linh thú cái đã. Hệ thống của Như Hỏa đạo hữu làm tỉ mỉ thật, đúng là đại thất sách.
Bạch Tôn Giả tháo kính xuống rồi đưa cho Tống Thư Hàng.
- Thế buộc phải chờ ta hoàn thành nhiệm vụ tân thủ đã à?
Tống Thư Hàng hỏi.
- Ừ, ngươi phải ấp một quả trứng linh thú, mở chức năng rồi nói sau. Thư Hàng, ngươi ấp thử một quả trứng linh thú đi.
Bạch tiền bối nói đoạn ngồi xổm một bên xem con linh thú trong quả cầu lông cố gắng phá vỏ.
- Nhìn mỗi cái móng vuốt, chẳng nhận ra nó là con gì nữa.
- Được rồi, vậy để ta ấp một quả trứng linh thú thử xem.
Tống Thư Hàng lấy một quả trứng kiếm cổ vô hình từ trong thế giới hạch tâm và lấy luôn cả Linh Thú Ấn Kí ra. Bao giờ kiếm cổ vô hình phá vỏ mà ra, hắn có thể phối hợp pháp môn thuần thú của Tam Thập Tam Thú Thần tông với Linh Thú Ấn Kí để thu phục nó luôn.
Chuẩn bị xong, Tống Thư Hàng đeo kính hệ thống nuôi dưỡng thần thú lên.
Sau đó, một thông báo hệ thống xuất hiện trên giao diện của Tống Thư Hàng:
“Nhiệm vụ tân thủ: Tìm một quả trứng linh thú rồi ấp nở nó (đã hoàn thành)
Mở chức năng giám định tư liệu linh thú; Nhận phần thưởng phương pháp chế biến thức ăn thông dụng cho linh thú nhất phẩm.Phương pháp chế biến đã được gửi trực tiếp đến không gian cá nhân của kí chủ, xin chú ý kiểm tra và nhận lấy.”
Tống Thư Hàng:
-..
Bạch tiền bối ấp nở quả cầu lông kia là hoàn thành nhiệm vụ tân thủ cho hắn luôn à?
Hắn quay người lại nhìn vào quả trứng linh thú như quả cầu lông kia.
Đúng lúc này thì hệ thống lại thông báo:
“Phần thưởng tân thủ sửa đổi: Số lần giám định tư liệu linh thú bỏ qua đẳng cấp x1, Số lần giám định tư liệu linh thú bỏ qua đẳng cấp x1.”
Crack.
Đúng lúc này, quả trứng linh thú hình cầu lông bên cạnh Bạch Thu Tuyết bị phá vỡ hoàn toàn, một luồng sáng màu nâu hóa thành từng tia sáng chui ra khỏi trứng linh thú.
Sau đó, những tia sáng đó ngưng tụ trước mặt Bạch tiền bối, biến thành một con linh thú nhỏ mới sinh.
- Ủa? Đây chẳng phải là chuột túi sao?
Tống Thư Hàng nhìn chằm chằm vào con linh thú mới sinh nọ.
Tấm lưng cường tráng, cái đuôi to thô, trông y hệt như chuột túi vậy.
Chuột túi: Động vật có túi, là loài động vật nhảy được cao và xa nhất trong các loài có vú.
Con linh thú trước mặt họ chỉ khác chuột túi ở đỉnh đầu và lưng. Trên đầu nó có một chiếc sừng nhọn hoắt, lưng thì có phiến xương gồ lên như khủng long phiến sừng.
- Ta cũng chưa nhìn thấy linh thú có hình dáng như thế này bao giờ. Quả nhiên không phải là linh thú trong giới tu chân Hoa Hạ à?
Bạch tiền bối vươn tay ra sờ đầu chuột túi rồi véo nhẹ cái sừng nhỏ của nó.
Chuột túi nhỏ tỏ vẻ hưởng thụ, miệng phát ra tiếng kêu trong veo.
Lúc này, trên kính mắt của Tống Thư Hàng hiện lên kết quả giám định: Linh thú biến dị Cách Đấu Thú, linh thú biến dị do con người nuôi cấy ra; cấp bậc: Không. Đây là một loại linh thú biến dị có khả năng đánh giáp lá cà cực kì xuất sắc. Linh thú được nuôi dưỡng bằng công kháp khác nhau sẽ bồi dưỡng ra các cảnh giới khác nhau. Nó có trí tuệ cực cao trong chiến đấu, khi làm nũng với chủ nhân thì thích dùng đuôi và chân sau để tiếp xúc thân mật cùng chủ nhân. Thời kì đầu có thể nuôi bằng thức ăn linh thú nhất phẩm thông dụng.
- Bạch tiền bối, con linh thú mà ngài ấp ra là linh thú biến dị tên là Cách Đấu Thú, có năng lực cận chiến cực cao. Thời kì đầu chỉ cần dùng thức ăn linh thú nhất phẩm để nuôi là được. Mặt khác, cho nó luyện công pháp khác nhau có thể bồi dưỡng ra phẩm cấp cảnh giới khác nhau.
Tống Thư Hàng thuật lại thông tin giám định cho Bạch Tôn Giả nghe.
- Dùng công pháp khác nhau à, nói cách khác, con Cách Đấu Thú này tu luyện được công pháp sao?
Bạch Tôn Giả có điều suy nghĩ.
Tống Thư Hàng đánh giá con chuột túi nhỏ này một chút. Khi làm nũng thì thích dùng đuôi và chân sau để tiếp xúc thân mật với chủ nhân à? Nó sẽ cọ như chó con ấy hả? Hắn đã tưởng tượng ra chuột túi dùng đuôi cọ chủ nhân thế nào rồi, nhưng còn chân sau thì cọ kiểu gì được?
Chỉ một thoáng sau, Tống Thư Hàng đã biết con Cách Đấu Thú kia dùng chân sau để làm nũng với chủ nhân như thế nào.
Khi Tống Thư Hàng đánh giá con linh thú chuột túi thì nó cũng ngẩng lên quan sát hắn.
Đôi mắt của Cách Đấu Thú đẹp như ngọc bích. Nhìn thấy Tống Thư Hàng, nó hưng phấn lắm. Nó vui vẻ nhảy từ chỗ Bạch Tôn Giả ra bên cạnh Tống Thư Hàng.
Nó hít hít Tống Thư Hàng một cái rồi kêu lên mừng rỡ.
-??
Tống Thư Hàng chẳng hiểu ra làm sao.
- À, có thể là khi ta ấp nó thì tinh thần lực luôn đồng nhất với ngươi, cho nên con Cách Đấu Thú này cũng nhận ngươi là một trong hai chủ nhân luôn đấy.
Bạch Tôn Giả nghĩ ngợi rồi nói.
Tống Thư Hàng:
- Nhìn trời!
Cách Đấu Thú vui vẻ nhảy một vòng quanh Tống Thư Hàng, sau đó nó xoay người lại, ra sức vung cái đuôi thô to.
Chát!
Tống Thư Hàng cảm thấy đầu gối mình trúng đòn.
Với chiều cao của Cách Đấu Thú, khi nó vung đuôi thì cái đuôi quật ngay vào đầu gối hắn.
… Sức thằng ranh này còn mạnh hơn cả Thông Nương!
Đây chính là “dùng đuôi tiếp xúc thân mật với chủ nhân” ấy à? Đây mà là cách làm nũng ấy hả?
Con thú nhỏ kêu lên từng tiếng trong trẻo vui tươi rồi nhìn Tống Thư Hàng với vẻ mặt lấy lòng. Đúng là làm nũng thật rồi.
Chát Chát Chát
Thú con không ngừng vung đuôi quất chan chát vào đầu gối của Tống Thư Hàng.
Tống Thư Hàng:
- …
Ta nói nè nhóc, ngươi có thể đổi cách làm nũng khác được không?
Tống Thư Hàng cũng chỉ nghĩ trong lòng thế thôi.
Vậy mà con Cách Đấu Thú chuột túi có cảm ứng tâm hồn với chủ nhân kia lại đổi cách làm nũng khác thật.
Nó lùi lại một bước, dùng cái đuôi tráng kiện chống xuống đất. Thế rồi nó nhấc hai chân sau cũng cường tráng không kém lên.
Hai chân nhanh chóng vung ra, đạp thẳng vào cẳng chân của Tống Thư Hàng.
Đau vãi!
Đây chính là cách làm nũng thứ hai của Cách Đấu thú chuột túi.