Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 788: Chật vật mà chạy




Dịch Thiến cùng với Thượng Quan Uyển Nhi lúc này mới biết ở Cực Viêm địa nguy hiểm cỡ nào, hai nàng nếu như không phải vận khí tốt thì đã phải chết từ lâu.
- Mọi người đừng gần lại.
Nhạc Thành mỉm cười đồng thời sau đó hắn biến đổi thủ ấn, Vô Thượng Chân Hỏa trong nháy mắt đã hóa thành hỏa diễm bao bọc mọi người vào bên trong.
- Ầm ầm ầm.
Ba đoàn hình người Thái Dương Chân Hỏa hung hăng đánh vào Vô Thượng Chân Hỏa, Vô Thượng Chân Hỏa kịch liệt chấn động, giống như là muốn sụp đổ.
- Phụt.
Khoé miệng của Nhạc Thành chảy ra một vết máu, ba luồng Thái Dương Chân Hỏa đánh về phái hắn khiến cho Nhạc Thành tiêu hao không ít pháp lực.
- Thiên Long Phục Ma trận.
Không quan tâm tới vết máu ở miệng, thủ ấn của Nhạc Thành sau đó liền biến hóa, Nhạc Thành hi vọng rằng Thiên Long Phục Ma Trận có thể vây khốn Thái Dương Chân Hỏa này.
- Phụt phụt.
Nhạc Thành lại phun ra một ngụm máu tươi, lúc này Nhạc Thành cực kỳ suy yếu, pháp lực của hắn như muốn tiêu hao không còn nữa.
- Nhạc Thành, không sao chứ?
Yến Hiểu Kỳ, Yêu Huyên, Tôn Thi Thi ba người liền chạy tới bên cạnh của Nhạc Thành, nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của Nhạc Thành mọi người kinh hãi không thôi.
- Chủ nhân, người không có chuyện gì chứ, hiện tại chúng ta nên làm gì?
Đại Song cùng với Tiểu Song còn có Yêu Cơ đám người tới cạnh Nhạc Thành mà nói.
- Ta không sao.
Nhạc Thành khẽ nói, đồng thời ánh mắt của hắn cũng trở nên ngưng trọng, Nhạc Thành cũng biết rằng đây không phải là lần đầu tiên mình gặp phải nguy hiểm như vậy, không ngờ sau khi nhốt Huyền Huyết Linh chi vào Hạo Thiên Tháp lại gặp phải bốn đạo Thái Dương Chân Hỏa này, những Thái Dương Chân Hỏa này thật sự là lợi hại.
- Xoẹt xoẹt.
Tất cả mọi người đều bị Vô Thượng Chân Hỏa bao phủ, bốn đoàn Thái Dương Chân Hỏa lúc này cũng bao bọc công kích về phía Vô Thượng Chân Hỏa.
- Xoẹt xoẹt.
Bốn đạo Thái Dương Chân Hỏa thôn phệ, Vô Thượng Chân Hỏa tựa hồ như đã không trụ nổi.
- Đáng chết, chịu không nổi.
Sắc mặt của Nhạc Thành trở nên vô cùng trầm trọng, bốn đạo Thái Dương Chân Hỏa, Nhạc Thành biết rằng mình không có cách nào chống đỡ nổi.
- Không có biện pháp, không bằng trốn qua một bên, Thái Dương Chân Hỏa này rất lợi hại.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó hắn miễn cưỡng ngưng tụ một thủ ấn, Hạo Thiên Tháp bắt đầu xoay tròn, Nhạc Thành để Hạo Thiên Tháp bao bọc Vô Thượng Chân Hỏa sau đó biến hóa thành mấy chục thước, bao bọc mọi người vào bên trong.
- Xoẹt.
Sau đó tất cả mọi người đã tiến vào trong Hạo Thiên Tháp.
- Hạo Thiên Tháp, đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mà lúc này ở trước đại điện của Hạo Thiên Tháp, thủ ấn của Nhạc Thành biến đổi, Hạo Thiên Tháp ở bên ngoài hiện tại cũng bị bốn luồng Thái Dương Chân Hỏa bao vây.
- Xoẹt xoẹt.
Một luồng lực lượng khổng lồ bao vây lấy Thái Dương Chân Hỏa, từ trên bầu trời một mảng thanh mang trở nên tràn ngập.
Bốn đoàn người khổng lồ xoay trên không trung, sau đó biến mất trong không gian, biến mất vô hình, vô cùng quỷ dị.
Ở dưới mặt đất, trong đại điện của Hạo Thiên Tháp, sắc mặt của Nhạc Thành hiện tại đã trở nên trắng bệch, từ trong trữ vật giới chỉ hắn móc ra vài viên đan dược mà nhét vào trong bụng, đan dược vừa rơi xuống bụng, Nhạc Thành liền thở ra một hơi thật dài.
- Tất cả mọi người đã an toàn rồi, ta muốn điều tức khôi phục một lát.
Nhạc Thành nhìn mọi ngươì rồi từ từ nói, lúc này tất cả mọi người đều ổn định tinh thần.
Nói xong Nhạc Thành cũng không nói gì nữa, hắn bắt đầu khoanh chân điều tức, đây là lần đầu tiên hắn cảm thấy chật vật như vậy.
Mọi người nghe Nhạc Thành nói xong thì mới thở ra một hơi, thấy Nhạc Thành điều tức bọn họ cũng không mở miệng nói gì để khỏi quấy rầy Nhạc Thành điều tức.
Có linh khí nồng đậm của Hạo Thiên Tháp, Nhạc Thành bắt đầu từ từ khôi phục, trải qua trận chiến này Nhạc Thành bắt đầu tiêu hao chân khí, cuối cùng cộng thêm sự tấn công của bốn đạo Thái Dương Chân Hỏa, pháp lực của Nhạc Thành cũng tiêu hao không còn gì.
Huyền Huyết Linh Chi bị Nhạc Thành vây ở trong Hạo Thiên Tháp
Lúc này ở trong hư không, Huyền Huyết Linh Chi biến thành mộ tiểu cô nương đáng yêu bay qua sơn mạch, lúc này trong một mảng vô hạn hư không, nàng ta không có biện pháp gì thoát khỏi địa phương quỷ dị này.
Cuối cùng tiểu cô nương này biết rằng mình nhất định sẽ bị nhốt ở đây thì khuôn mặt trở nên tức giâ, bàn tay nhỏ nhắn công kích lên bầu trời, tất cả lực lượng rung động khuếch tán.
Ở trong một nơi tại sơn mạch, thời gian từ từ trôi qua, ở xung quanh có không ít đan dược và trữ vật giới chỉ và thiên cấp đấu kỹ, nhứng thứ này chính là những cường giả Đấu Thánh lúc trước để lại.
Mà lúc này có không ít người ở trong vùng núi, bọn họ mạo hiểm tiến vào hi vọng chiếm được đan dược và giới chỉ ở trong truyền thuyết.
Nhìn thấy hai người nhất tinh Đấu Thánh ở bên trong, tất cả mọi người đều kinh khủng.
Chẳng qua lòng tham không ít, một số cường giả không nhịn nổi mà vận khí lên.
- Thanh Sơn, ngọn lửa kia thật kinh khủng, năm trăm năm trước chúng ta đã gặp qua có thể thiêu chết cả cường giả Đấu Thánh.
Ở bên ngoài sơn mạch, tại một nơi trên bầu trời, Long Dược của Toan Nghê tộc nói với Thanh Sơn lão tổ.
- Không sai, tuy nhiên bây giờ không giống như lúc trước, hai ngày qua ta đã cùng với một hỏa nhân giao thủ qua, ngọn lửa này ta cũng không có cách nào hóa giải, thiếu chút nữa là bị nó nuốt chửng.
Thanh Sơn lão tổ cất tiếng nói.
- Chẳng lẽ hỏa nhân kia tu luyện có thể tiến bộ thực lực sao?
Long Dược kinh ngạc hỏi.
- Ta cũng đoán như thế mới đùng, bằng không hỏa nhân kia làm sao có thể tăng thực lực như vậy, hơn nữa ngọn lửa kia cũng giống như ngọn lửa Cực Viêm Thiên HỎa, có thể là phân thân của Cực Viêm Thiên Hỏa.
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ, ở trong sơn mạch kia có không ít đan dược thần dị, chẳng lẽ cứ như thế mà bỏ qua hay sao?
Long Dược cất tiếng hỏi Thanh Sơn lão tổ.