Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 490: Tập sát




Nhưng mà cũng may người của đội hộ vệ Thanh Long cũng không ít, hơn mười người vây hãm một người khiến cho đội hộ vệ Hoàng Long chịu không ít thiệt thòi, lần nào cũng phải rơi vào thế hạ phong.
Ba mươi vạn hộ vệ đội tập trung vào một chỗ, tràng diện này đồ sộ vô cùng, hấp dẫn không ít chúng nhân, mọi người còn tưởng rằng Nhạc gia đại chiến với Hắc Ám Thần Điện.
Giao thủ ngày càng nhiều, về sau đội trưởng tứ tinh Đấu Tôn của đội hộ vệ Thanh Long đấu với tứ tinh Đấu Tôn của đội hậu vệ Hoàng Long, kết quả hai người bị trọng thương không phân thắng bại.
Chúng nhân của Nhạc gia trong kết giới thấy vậy thì buồn bực không biết đội hộ vệ Hoàng Long và đội hộ vệ Thanh Long tại sao lại đánh nhau.
Các trưởng lão cũng không để ý, hai đội hộ vệ cứ như vậy giằng co trong vòng một tháng.
Ở một tháng này, đội hộ vệ Hoàng Long một chút biện pháp cũng không có, ba mươi vạn hộ vệ Thanh Long, bọn họ không thể làm được gì.
Về sau mấy lần lại giao phong, song phương lại có không ít người bị thương.
Lúc này có một đám hơn mười người, chính là đám trưởng lão phản đối Nhạc Thành.
- Mọi người xem chuyện này phải làm sao bây giờ, bây giờ chúng ta phải tìm biện pháp mới được.
Một trưởng lão áo vàng nói.
- Tộc trưởng bây giờ cũng giúp đỡ nhất mạch của Nhạc Thiên, chúng ta rất khó mà ngăn cản được.
Một trưởng lão áo xám bất đắc dĩ nói.
- Không sai, tộc trưởng cho tên kia tiến vào đội hộ vệ Thanh Long, bây giờ ngẫm lại đã sắp xếp xong xuôi.
Một lão giả thở phì phì nói:
- Ta thấy lần này chúng ta không thể không ngăn cản, nếu như tên tiểu tử kia có thể tiến vào Thúy Phong Cổ Nham thì tên kia sẽ đứng lên đầu chúng ta.
- Vậy làm sao, chẳng lẽ lại giết hắn?
Một lão giả áo tím cất tiếng nói.
- Không sai, phải giết hắn, vì Nhạc gia, vì nhất mạch của Nhạc Tề lão tổ.
Một thanh âm trầm thấp vang lên.
- Đại trưởng lão, ông thật sự quyết định giết tên tiểu tử kia?
Đột nhiên một hắc y lão giả cất tiếng
- Không sai, chúng ta phải làm vậy vì nhất mạch.
Hắc y lão giả cất tiếng.
- Đai trưởng lão, vậy ai sẽ giết tên tiểu tử kia, thực lực của hắn rất không tệ, ít nhất cũng là ngũ tinh Đấu Tôn.
Một lão nhân tóc ngắn cất tiếng nói.
- Tiểu tử kia nếu như tiến vào tỉ thí thì ta phỏng chừng Nhạc Đình tiểu thư và Nhạc Siêu thiếu gia rất khó có thể đối phó, chúng ta trước hết phải giết tên tiểu tử đó, nhất định không thể lưu lại ở Nhạc gia.
Hắc y trưởng lão cất tiếng.
- Chỉ cần giết tên tiểu tử kia là được, chúng ta làm thần không biết quỷ không hay, ta cũng muốn xem tên tiểu tử kia tột cùng có thủ đoạn gì đây?
Đại trưởng lão cất tiếng, toàn thân sát ý tràn ngập.
- Đúng thế, đại trưởng lão tự ra tay, tên tiểu tử kia chết chắc rồi.
Một lão giả cười cười nói.
Ai cũng biết thực lự của đại trưởng lão hiện tại chính là cửu tinh Đấu Tôn, thực lực này ngay cả tộc trưởng và mấy vị lão nhân bế quan cũng có thể chống lại.
Khoảng thời gian tới kỳ tỉ thí của những người trẻ tuổi ngày càng tới gần, Nhạc Thành một lần nữa tu luyện, còn hai mươi ngày nữa là tới.
Một thanh mang bao quanh thân thể của hắn, từ làn da của hắn phát ra kim mang chói mắt, kim mang này vô cùng nồng đậm.
- Hu.
Nhạc Thành thu thủ ấn lại, sau đó thở ra một ngụm trọc khí.
Nhạc Thành mở mắt, hai sợi tinh quang bắn ra, quỷ dị khiến cho người ta phải kinh hãi.
Trải qua hơn một tháng tu luyện, Nhạc Thành hiện tại đã tiến bộ tu vi không ít, chỉ là vẫn chưa đạt tới Phân Thần trung kỳ, bất quá trong vòng một tháng, thực lực của Nhạc Thành dĩ nhiên là có tiến bộ.
- Xuy xuy. Nguồn: http://truyenfull.vn
Thủ ấn của Nhạc Thành lại nghiêng nghiêng biến đổi, Âm Dương Kiếm trong chớp mắt đã hiện ra trước người của hắn.
- Phân ra.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa biến đổi, trong miệng lại phát ra thanh âm xoẹt xoẹt.
Âm Dương Kiếm tác động, vượt khoogg ian bay ra, bảy chuôi kiếm lập lánh đã hiện ra trước mặt Nhạc Thành.
Rốt cuộc cũng có thể phân ra bảy thanh.
Nhạc Thành nhìn bảy thanh Âm Dương Kiếm trước mắt mà mỉm cười nói.
Một lát sau, thủ ấn của Nhạc Thành cất lên, hắn thu Âm Dương Kiếm lại.
- A, là ai đây, thực lực rất mạnh.
Vừa thu hồi Âm Dương Kiếm Nhạc Thành đã biến sắc, thần thức của hắn cảm nhận được thực lực của đối phương không tầm thường.
Nhạc Thành đang suy đoán thì sắc mặt biến đổi, hắn lẩm bẩm:
- Đáng chết.
- Đã đến thì ra đây đi.
Thân ảnh của Nhạc Thành như điện lập tức ra khỏi đình viện.
Mà lúc này Nhạc Thành mới phát hiện bên trong đình viện chính là một khối hư vô, cả tòa đình viện trống rỗng một mảng.
Nhạc Thành chăm chú nhìn xung quanh, sau đó hắn bố trí một đạo hộ thân cương quyển.
Bây giờ Nhạc Thành cũng biết có người muốn tìm mình, cho nên hắn mới ở đình viện phong bế, bây giờ có xảy ra chuyện gì bên ngoài cũng không biết.
- Xoẹt.
Không gian phía trước của Nhạc Thành trở nên chấn động, ngay lập tức hắc y lão giả đã hiện ra trước mặt hắn.
- Ngươi là Nhạc Thành?
Hắc y lão giả chăm chú nhìn Nhạc Thành mà cất tiếng hỏi.
Nhạc Thành nhìn lão giả phía trước, lão giả này tóc ngắn, trong mắt sát ý tràn ngập, thực lực người này xem ra còn cao hơn cả so với Hôi Ma.
- Không sai, ngươi tới giết ta?
Nhạc Thành biến sắc mà hỏi.
Cửu tinh Đấu Tôn thì sao, Nhạc Thành trong lòng dự định nếu không đánh lại thì cũng có thể trốn vào trong Hạo Thiên Tháp, lão già này cũng đừng hòng làm gì được hắn.
Chỉ là Nhạc Thành cũng không có ý định làm vậy, mặc dù tiến vào trong Hạo Thiên Tháp lão giả này không làm gì được mình nhưng nếu như bị phong bế không gian xung quanh thì cũng thật phiền toái.
- Hừ, xem ra ngươi khá thông minh, nếu ngươi trước kia cút khỏi Nhạc gia thì hôm nay sẽ không có kết cục này.
Hắc y lão giả cất tiếng:
- Trước khi ngươi chết ta muốn cho ngươi biết ta chính là Nhạc Chi Thu, đại trưởng lão.
- Thật không, ngươi muốn giết ta thì kết cục của ngươi cũng không được tốt.
Nhạc Thành nhìn Nhạc Chí Thu phía trước, trong mắt hơi biến đổi, hắn thầm nghĩ làm sao có thể thoát thân.
- Đừng hòng, ta đã bố trí không gian ở trong thành, ngươi đừng hòng chạy thoát.
Nhạc Chí Thu cất tiếng nói.
-Hừ, nếu như muốn giết ta thì ngươi còn kém.
Thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng đánh tới.
- Âm Dương Kiếm.
Thủ ấn của Nhạc Thành lại lóe lên, kiếm mang lập lòe trên không trung.
- Có chút thủ đoạn, nhưng mà ngươi chết chắc rồi.
Sắc mặt của Nhạc Chí Thu trầm xuống, sau đó hắn chăm chú nhìn Nhạc Thành phía trước.