Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 401: Súc sinh thử xem Vô Thượng Chân Hỏa của ta




Liễu Thanh Thanh thả người tới bên cạnh Nhạc Thành, nhìn thân thể khổng lồ của Hỏa Sư thú mà nàng cũng hít một hơi lạnh.
Chỉ thấy Hỏa Sư thú hiện tại cao tới hơn sáu trăm thước, so với Tứ Sí Ma Ưng còn lớn hơn.
Mà lúc này, đôi mắt của Hỏa Sư thú dài tới hơn mười thước đang nhìn hai người, giống như nhìn hai con kiến vậy.
Hỏa Sư thú rất lớn, đồng thời ngọn lửa mà nó toát ra cũng vô cùng nồng đậm, không gian xung quanh cũng bị nó đốt cháy thành từng đám sương mù.
- Ngọn lửa rất mạnh, quả là không tệ.
Cảm nhận được ngọn lửa nóng bỏng trên người của Hỏa Sư thú, Nhạc Thành lẩm bẩm nói, bây giờ toàn thân Hỏa Sư thú cao thấp đều bao vây một ngọn lửa, loại ngọn lửa này còn mạnh hơn Phần Tâm Thiên Hỏa của Dương Thiếu Phong không ít.
Chỉ là so với lửa của Thần Hoàng tộc thì vẫn còn yếu hơn một chút.
- Hai nhân loại chết tiệt, hôm nay ta phải đốt các ngươi thành tro bụi.
Hỏa Sư thú rất lớn ở trên không trung gào thét một tiếng, thanh âm khiến cho người ta phải đinh tai nhức óc.
- Xoẹt.
Hỏa Sư thú nổi giận đùng đùng nhìn Nhạc Thành và Liễu Thanh Thanh, nó há mồm phun ra một ngọn lửa về phía hai người.
- Cô nương mau lùi lại, để ta đối phó với con súc sinh này là được.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Liễu Thanh Thanh, khóe miệng của hắn nở ra một nụ cưởi, lửa thì Nhạc Thành không hề sợ.
Vô Thượng Chân Hỏa.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, thủ ấn trong tay của hắn đánh ra, Vô Thượng Chân Hỏa chân hỏa ngưng tụ xung quanh người, đồng thời trong tay cũng là một luồng Vô Thượng Chân Hỏa vung về phía Hỏa Sư thú.
- Huynh phải cẩn thận một chút.
Liễu Thanh Thanh nhìn thấy Nhạc Thành đánh về phía Hỏa Sư thú thì sắc mặt hơi trầm xuống, cũng không nghe lời Nhạc Thành lùi xuống, quanh thân nàng xuat hiện một mảng đấu khí, ngay lập tức trong phạm vi xung quanh bao phủ một khí tức đấu khí cuồng bạo.
- Liệt Diễm Thiên Lý.
Liễu Thanh Thanh khẽ kêu lên, lập tức đấu khí ngưng tụ trong tay của nàng tạo ra một biển lửa, biển lửa này ngập trời bao vây Hỏa Sư thú ở bên trong.
Đột nhiên ngọn lửa trên người của Hỏa Sư thú, Vô Thượng Chân Hỏa của Nhạc Thành, tăng thêm biển lửa mà Liễu Thanh Thanh ngưng tụ, ba luồng lửa dung hợp lại làm một.
- Xoẹt.
Biển lửa cuồng bạo mang theo một khí tức nóng bỏng bốc lên trên không trung, ngay lập tức tạo thành một biển lửa rất lớn, đốt cháy xung quanh tạo thành một màu đỏ.
- Súc sinh, thử xem Vô Thượng Chân Hỏa của ta.
Nhạc Thành bố trí một vòng tròn phòng ngự, lập tức Vô Thượng Chân Hỏa vung về phía Hỏa Sư thú. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Cảm thấy ngọn lửa vô cùng lớn do nhân loại ngưng tụ, Hỏa Sư thú liền cảm thấy run rẩy, nó đầu tiên mới cảm nhận được thấy ngọn lửa mạnh như thế, thân thể của nó nhanh chóng lùi lại, Vô Thượng Chân Hỏa chỉ xẹt qua đầu nó.
- Xoẹt.
Vô Thượng Chân Hỏa lại xuyên thấu ngọn lửa tràn ngập trên người của Hỏa Sư thú, lập tức bộ lông màu đỏ của Hỏa Sư thú bị thiêu rụi một mảng.
- Nhân loại đáng chết, ta sẽ không tha cho các ngươi.
Cảm thấy bộ lông trên người của mình bị đốt cháy, Hỏa Sư thú đã chính thức nổi giận, thân thể đùng đùng xông về phía Nhạc Thành, há cái miệng đỏ lòm như muốn nuốt chửng Nhạc Thành vậy.
- Súc sinh muốn chết.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, thủ ấn của hắn đánh ra từ trong biển lửa, ba Ám Ảnh Kiếm bổ về phía Hỏa Sư thú.
Nhìn thấy ba luồng ánh sáng màu vàng này, Hỏa Sư thú cảm nhận được một lực lượng cường hãn, thân thể của nó nhanh chóng lệch đi, cái miệng đóng chặt lại, đôi chân rất lớn nhanh như chớp lao về phía Nhạc Thành.
- Súc sinh thật là giảo hoạt.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, lập tức tâm niệm chuyển động, ba Ám Ảnh Kiếm tạo thành ba luồng sáng màu vàng lại quay lại ở giữa không trung đột ngột bắn về phía Hỏa Sư thú giống như là thiên trụ vậy.
- Keng keng.
Đúng lúc này Hỏa Sư thú không kịp né tránh, thân hình của nó khổng lồ dĩ nhiên là tốc độ bớt nhanh nhạy đi rất nhiều.
- Lực phòng ngự đúng là rất manh mẽ.
Sắc mặt củ Nhạc Thành hơi biến đổi, mặc dù ba Ám Ảnh Kiếm bổ vào trên đùi của Hỏa Sư thú nhưng Hỏa Sư thú cũng chỉ bị ba vết xước mà thôi, ngay cả máu cũng không có chảy ra.
- Gào, hú.
Hỏa Sư thú gào thét đau đớn, mặc dù bị thương không nặng nhưng đau đớn kịch liệt cũng không phải là dễ chịu.
- Xem ra còn phải tiến lên một lần nữa mới được.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói trong lòng, hắn vốn định trực tiếp lấy máu của Hỏa Sư thú, không ngờ da của Hỏa Sư thú thật là quá dày, ngay cả Ám Ảnh Kiếm cũng khó mà xuyên thấu qua được.
- Xoẹt Xoẹt.
Một thanh âm phá hủy vang lên, ngay lập tức có một biển lửa xuất hiện, thân thể của Liễu Thanh Thanh bị ngọn lửa cuồng bạo làm cho bắn xa vài trăm thước, thực lực tứ tinh Đấu Tôn mặc dù cường hãn nhưng so với Hỏa Sư thú thì còn kém hơn nhiều lắm.
- Thanh Thanh, cô nương không sao chứ?
Nhạc Thành hơi biến đổi sắc mặt, thân ảnh của hắn như tia chớp vọt tới bên người của Liễu Thanh Thanh.
- Không có việc gì, Hỏa Sư thú này thật sự quá mạnh mẽ, chúng ta phải nghĩ cách dùng linh hồn lực ngăn cản nó mới được.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói, sắc mặt của nàng hiện tại đã trở nên tái nhợt.
- Cô nương cần phải cẩn thận một chút.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Ta đi ngăn cản nó, không để cho nó trốn thoát.
- Huynh cũng nên cẩn thận một chút.
Liễu Thanh Thanh nhìn Nhạc Thành rồi lập tức nói:
- Đừng tìm nó liều mạng, lực phòng ngự của nó rất mạnh.
- Xoẹt.
Nhạc Thành một lần nữa thả mình tới trước người của Hỏa Sư thú, nhìn thấy thân hình rất lớn của nó, Nhạc Thành cũng cảm thấy hơi đau đầu.
- Nhân loại đáng chết, ngươi dám làm tổn thương ta, ta hôm nay phải nuốt sống ngươi.
Hỏa Sư thú nhìn thấy Nhạc Thành thì nhịn không được mà gầm lên, đôi mắt của nó lạnh lùng nhìn Nhạc Thành chằm chằm.
- Súc sinh, ngươi tốt nhất thành thật một chút, nếu không nghe lời thì cứ chờ mà chịu đựng.
Nhạc Thành nhìn Hỏa Sư thú chằm chằm, trong lòng thầm nghĩ cách lấy vài giọt máu của nó.
- Hừ, ta nuốt sống ngươi.
Hỏa Sư thú khẽ gào thét một tiếng, sau đó thân thể khổng lồ một lần nữa đánh về phía Nhạc Thành.
- Xoẹt.
Thân hình của Nhạc Thành nhanh chóng lùi lại, ngọn lửa của Hỏa Sư thú thật là quá cường hãn, nếu không phải hắn có Vô Thượng Chân Hỏa thì thật khó đối phó.
- Ám Ảnh Kiếm.
Nhạc Thành khẽ ngưng kết thủ ấn, lập tức Ám Ảnh Kiếm từ trong bàn tay đánh ra.
Đã cảm nhận được sức mạnh lợi hại của Ám Ảnh Kiếm Hỏa Sư thú cũng không dám xem thường, hắn lập tức xoay tròn trên không trung, thân hình nhanh chóng lui xuống, đồng thời từ trong miệng phát ra ba luồng lửa tấn công về phía Nhạc Thành.
- Ngươi muốn đùa với lửa, đúng là muốn tìm tới cái chết.
Nhạc Thành trầm sắc mặt xuống, tâm niệm của hắn chuyển động, ba Ám Ảnh Kiếm như tia chớp xẹt lên trên không trung.
- Xoẹt.
Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ thành một trái cầu thật lớn, bổ về phía Hỏa Sư thú.
- Xoẹt.
Cầu lửa cùng với ngọn lửa của Hỏa Sư thú chạm vào nhau, tạo thành một biển lửa ngập trời.
Hỏa Sư thú phun ngọn lửa nóng bỏng ra, nhưng cũng không chặn lại được.
- Xoẹt.
Một tiếng vang thật lớn, ngay sau đó quả cầu lửa đã chạm vào người của Hỏa Sư thú, thân thể của Hỏa Sư thú bị biển lửa của Vô Thượng Chân Hỏa bao vây.
- Ta muốn giết ngươi.
Hỏa Sư thú tuy bị vậy nhưng cũng không rút lui mà gầm gừ từ trên không trung tới
- Ám Ảnh Kiếm, lên cho ta.
Nhạc Thành cũng không để ý tới Hỏa Sư thú mà hơi đổi thủ ấn, ba Ám Ảnh Kiếm một lần nữa tấn công tới người của Hỏa Sư thú.
- Xoẹt.
Ba Ám Ảnh Kiếm dưới sự kiểm soát của Nhạc Thành xoẹt qua.
- Gào hú.
Thân thể của Hỏa Sư thú thê thảm mà gào lên, không ngừng cấp tốc lui lại, đau đớn không chịu được.