Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 388: U Minh tông sao ?




- Linh Nhi, hóa ra tỷ đã cùng với Nhạc Thành thành thân, về sau chúng ta lại có nhiều thêm một người bạn
Lê Tiêu Dao vốn trong lòng không vui nhưng ngoài miệng vẫn không tỏ ra quá lời, khuôn mặt nở ra một nụ cười, cả người tiêu sái tiến tới bên cạnh Nhạc Thành, hai bàn tay nắm cánh tay của Nhạc Thành thanh âm như muỗi kêu vang lên bên tai hắn:
- Hừ, tên hỗn đản, ngươi ở ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt xem ta thu thập ngươi thế nào?
- Nữ nhân này tại sao lại trở nên lợi hại như vậy?
Lúc này, Nhạc Thành có nỗi khổ mà không kêu lên được, bởi vì cả tay lẫn chân của hắn đều bị Lê Tiêu Dao véo mạnh, tuy rằng có chân khí của Kim Long thân thể hộ thân hắn vẫn cảm thấy đau.
Mọi người ở trong thạch bình nhìn thấy hắc bào nam tử bị ba nữ nhân xinh đẹp vây quanh, đầu tiên là Lê Tiêu Dao của Cuồng Sư môn, sau đó là Nam Cung Lạc Nhan của Vạn Kim Môn, vậy hắc bào nam tử kia hẳn là người đứng đầu trong kỳ thi đấu Luyện Khí Sư, Nhạc Thành.
Luyện Khí Sư đối với các thế lực lớn mà nói cho dù không được bọn họ để ý nhiều nhưng vẫn thu thập tin tức, tiểu thư của Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn đồng thời gả cho một nam nhân, loại tin tức này các thế lực lớn đều lưu ý, tuy bọn họ chưa gặp qua Nhạc Thành nhưng thấy như vậy thì đều đoán là hắn.
Nhìn thấy bên cạnh Nhạc Thành có tới ba tuyệt mỹ nữ tử, tất cả đều trở nên hâm mộ.
Mà trong đám người có một sát khí rét lạnh quét về phía Nhạc Thành, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
Đối với hàn ý quét tới người mình này, Nhạc Thành dĩ nhiên đã sớm cảm ứng, lập tức hắn nhìn về phía đó thì thấy ở đó có bốn cường giả Đấu TÔn, còn lại cũng cửu tinh thập tinh Đấu Tông, ở trước chính la một trung niên hán tử, hàn ý chính là do hắn phát ra.
- Người của U Minh tông sao?
Nhạc Thành lập tức đoán ra thân phận của đám người này.
- Tiêu Dao, ở đây nhiều người, ngươi cho hắn một chút mặt mũi đi.
Nam Cung Lạc Nhan nhìn thấy Lê Tiêu Dao hôm nay vô cùng lợi hại thì tiến tới gần hắn mà khẽ nói.
- Hừ, vậy hôm nay ta cho huynh chút mặt mũi, sau này rồi tính.
Dù sao nơi này cũng có nhiều thế lực lớn, Lê Tiêu Dao cũng biết tiếp tục làm vậy sẽ không tốt cho nên đành phải hung hăng liếc nhìn Nhạc Thành một cái, cũng không phải là nàng ăn dấm chua, nàng tức giận là Nhạc Thành nửa năm nay ở tại Hồ Điệp Cốc tìm một nữ nhân như vậy là coi nàng không ra gì.
- Chủ nhân, tên khốn kiếp ngày hôm qua đã ở đây.
Thanh Bối Ma Ngưu từ phía sau lưng tiến tới gần Nhạc Thành mà nói, lúc này Thanh Bối Ma Ngưu, Tứ Sí Ma Ưng Thiên Lang đều nhìn về phía Dương Thiếu Phong, ngày hôm qua nếu như không có lão giả kia ngăn cản thì bọn họ đã đánh đến cùng.
- Huynh nói tên áo trắng kia sao, hắn là người của công hội Luyện Dược Sư, hắn dám đến quấy rầy ta và Lạc Nhan, ta đuổi cũng không đi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Nghe thấy lời nói của Thanh Bối Ma Ngưu, Lê Tiêu Dao nhìn về phía Dương Thiếu Phong, hơi bực tức nói.
- Cái gì, hắn quấy rầy các nàng sao?
Nhạc Thành nghe thấy lời nói của Lê Tiêu Dao thì trên mặt xuất hiện một hàn ý, điều này giống như là chạm phải điều tối kỵ của hắn.
Nhạc Thành, cũng không phải là quấy rầy chỉ là người này hơi chán ghét mà thôi, chúng ta không để tâm tới hắn là được, ở đây người không ít, huynh đừng làm điều lỗ mãng.
Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói, thấy hàn ý của Nhạc Thành, nàng không khỏi run lên.
- Yên tâm đi, ta sẽ không làm điều lỗ mãng.
Thu hồi lạnh lãnh ý, Nhạc Thành cát tiếng nói.
- Tứ trưởng lão, tam trưởng lão, nhị trưởng lão, mọi người đều đến sao?
Nhìn thấy các vị trưởng lão của Vạn Kim Môn tiến tới Nhạc Thành liền cất tiếng chào hỏi. Lần này cuồng sư môn cùng vạn Kim Môn trung các là có thêm ba vị trưởng lão đi theo, hai nàng hữu là cùng nhau kết bạn, hơn nữa Nam Cung lạc nhan tổng cộng nhưng chỉ có thất vị đấu tôn cường giả, nhạc thành cũng là biết vì cái gì lê Giang Nam cùng Nam Cung hiên để hai nàng đi ra , loại đội hình này quả thực rất cường hãn.
- Vì bảo hộ tiểu thư cho nên mấy lão già này dĩ nhiên phải tới.
Vài vị lão giả mỉm cười, trước mặt Nhạc thành bọn họ không dám thất lễ, thực lực của Nhạc Thành xem ra còn trên cả bọn họ.
- Sưu sưu sưu.
Mọi người đang nói chuyện với nhau thì ở giữa không trung có một thanh âm xé gió truyền tới, lập tức một đám mây đen xuất hiện, hai mươi phi hành ma thú gào thét mà tới.
- Ma thú ngũ giai Thanh Vũ Điêu.
Nhạc Thành đánh giá hai mươi phi hành ma thú trên không trung.
- Các vị khách quý, xin mời mọi người lên lưng ma thú này để tới Tuyệt Tình cốc.
Lúc này ở trên Thanh Vũ Điêu đều nhảy xuống một đệ tử của Tuyệt Tình Cốc, thực lực của bọn họ đều là nhất tinh cho tới tam tinh Đấu Tông.
Trầm Linh, Lê Tiêu Dao, Nam Cung Lạc Nhan cùng với bốn người Nhạc Thành thấy vậy cũng leo lên lưng một con Thanh Vũ Điểu, thoải mái ngồi trên đó.
"Các vị khách quý, chúng ta yếu tám canh giờ tả hữu mới đến tuyệt tình cốc, còn thỉnh các vị khách quý bao hàm." Một gã tuyệt tình cốc nữ đệ tử đãi mọi người ngồi xong sau nói, thanh âm tuy rằng mềm mại, nhưng là cũng đủ ở đây sở hữu mọi người là nghe rành mạch.
- Sưu sưu sưu.
Gần hai mươi con Thanh Vũ Điểu liền cất cánh phi hành ở trên không với tốc độ vững vàng, mọi người ngồi ở trên ghế cảm thấy có chút lay động.
Nhạc Thành ở trên lưng Thanh Vũ Điểu liền nhớ tới công hội Luyện dược sư, người của Luyện dược sư dĩ nhiên là gây bất lợi cho mình, xem ra mình có cơ hội thì đầu tiên không thể buông tha cho tên nam tử áo trắng kia.
Gần hai mươi con thanh vũ điểu, cũng là gần hai mươi thế lực lớn, tuy rằng một môn, một tông hai cốc mới là những thế lực mạnh nhất ở Huyền Thiên Nội Lục nhưng những thế lực khác cũng không hề kém, các thế lực tầm trung cũng có tới hai cường giả Đấu Tôn.
Đấu tôn cường giả ở toàn bộ huyền thiên đại lục đều là khó có thể nhìn thấy mà hiện tại nơi này chính là có gần năm mươi người, Nhạc Thành không khỏi là có chút ngạc nhiên, từ đó có thể thấy sự cường đại của Huyền Thiên nội lục, nếu Huyền Thiên đại lục có một đấu tôn thôi thì trên cơ bản là tồn tại vô địch rồi.
- Linh Nhi, lần này lễ trưởng thành của nữ tôn Tuyệt Tình cốc có gì xảy ra muội có biết không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi Trầm Linh.
- Nữ tôn của Tuyệt Tình cốc chính là người thừa kế chức vị cốc chủ, đồng thời cũng chính là đệ tử có thiên phú tốt nhất trong cốc, địa vị chỉ dưới cốc chủ.
Trầm Linh cất tiếng nói tiếp:
- Nữ tôn từ khi sinh ra cũng có một số yêu cầu đặc biệt, Hồ Điệp Cốc yêu cầu thân thể thuần âm mà Tuyệt Tình cốc thì yêu cầu thân thể thuần hỏa, bởi vì nữ tôn của Tuyệt Tình Cốc đều tu luyện tuyệt kỹ đấu kỹ Liệt Hỏa chưởng.
- Chỉ là nữ tôn này trưởng thành khi chỉ mới mười sáu tuổi, xem ra niên kỷ so với muội còn ít hơn.
Trầm Linh tiếp tục nói.
- Linh Nhi, lễ trưởng thành của nữ tôn là gì vậy?
Lê Tiêu Dao tựa hồ như đã quên ghen tỵ với nàng, tò mò hỏi Trầm Linh.
- Ta cũng nghe nói qua, lễ trưởng thành của nữ tôn chính là để cho cốc chủ và các trưởng lão tiền nhiệm nhận thức sau đó xuất cốc tu luyện.
Nam Cung Lạc Nhan cất tiếng nói:
- Tuy nhiên thực lực phải đạt ngoài tứ tinh Đấu Tôn mới được.
Trong lòng Nhạc Thành thầm suy nghĩ, mới mười sáu tuổi đã là tứ tinh Đấu Tôn, người này đúng không phải là người, thiên phú quá là yêu nghiệt.
- Lạc Nhan, cái này không đủ lễ trưởng thành nữ tôn đại biểu cho nữ tôn có thể xuất cốc tự do tôi luyện, đồng thời cũng có thể tìm người xuất giá.
Trầm Linh mỉm cười sau đó hơi nhìn Nhạc Thành.
- Tuyệt Tình cốc không phải không cho nam nhân tiến vào sao, tại sao lại cho nữ tôn xuất giá?
Nhạc Thành nhất thời tò mò.
- Huynh chẳng lẽ không nhìn thấy các thế lực lớn hơn phân nửa là người tuổi trẻ sao?
Trầm Linh cất tiếng nói tiếp:
- Huynh cho rằng nữ tôn xuất giá dễ dàng? Cho dù nữ tôn có coi trọng huynh chọn huynh cũng không thể đi ra khỏi Tuyệt Tình cốc, hơn nữa nghe nói trong Tuyệt Tình cốc có một Hỏa Sư thú lợi hại phi thường, chưa có người nào có thể chế phục nó, mà nữ tôn ở lễ trưởng thành phải thu phục nó, nghe nói nữ tôn lần trước chọn một bát phẩm sơ giai luyện dược sư giúp thu phục Hỏa Sư thú cuối cùng bị thiêu thành tro tàn, mặc dù trên người có dị hỏa nhưng vẫn không đáng là gì.