Tu Chân Giả Tại Dị Thế

Chương 139: Hộ Thần đan




- Nhạc Thành, có thật là ngươi không? Ngươi là người hay lả quỷ.
Yến Hiểu Kỳ kinh hoàng hỏi, bàn tay run run chạm vào khuôn mặt của Nhạc Thành.
- Ngươi nói đi.
Nhạc Thành cười cười mà nói:
- Ta mất hai giờ mới tìm được ngươi, ngươi không muốn cho ta ngồi cạnh ngươi một chút sao?
- Nhạc Thành, đúng là ngươi rồi, ngươi thật sự tới rồi.
Chạm vào khuôn mặt của Nhạc Thành, Yến Hiểu Kỳ đột nhiên cao hứng, sau đó lập tức lao tới ôm Nhạc Thành vào lòng.
- Được rồi, được rồi, chúng ta trước hết đi vào, không chừng có người phát hiện ra.
Nhạc Thành cảm thụ được một luồng u hương mềm mại, không kìm được mà khẽ giật mình.
- A.
Lúc này Yến Hiểu Kỳ mới phát hiện ra hai người đứng ở trướccửa sổ, mình bị hắn ôm như vậy khuôn mặt liền đỏ ửng lên, giống như là một con nai trong lòng không ngừng nhảy loạn.
Nhạc Thành lập tức nhảy từ cửa sổ vào gian phòng của Yến Hiểu Kỳ, trong lòng không khỏi cười khổ.
- Ngươi vào bằng cách nào, ngươi đã tiến vào học viện ma pháp sao?
Yến Hiểu Kỳ khẽ đóng cửa sổ lại, thẹn thùng nói với Nhạc Thành. Cho tới bây giờ nàng vẫn không thể tin được tất cả mọi chuyện là thật sự.
- Hiện tại ta đã vào học viện đấu khí, dự định hai ngày nữa sẽ bế quan nửa năm cho nên tới đây thăm ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, ánh mắt quét quanh Yến Hiểu Kỳ.
Chỉ nhìn thấy trên người của Yến Hiểu Kỳ mặc một bộ váy hồng, trước ngực là bộ ngực sữa đày đặn, khe núi thật sâu nóng bỏng, bờ eo nhỏ mềm mại. Nhạc Thành nhìn thấy vậy thì không kìm được nuốt nước miếng.
- Cha ta đã nói với ngươi chưa?
Yến Hiểu Kỳ nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt yêu kiều.
Yến Hiểu Kỳ ở ma pháp học viện, cha nàng cũng đã nói với nàng chuyện thông gia với Nhạc gia, lúc đó trong lòng nàng vô cùng cao hứng, chỉ là không biết Nhạc Thành cự tuyệt hay không, một nữ hài tử nếu như bị nam sinh cự tuyệt thì xem như chẳng còn gì.
Nhìn thấy tư thế của Yến Hiểu Kỳ, có thể nói là sắc đẹp kim cổ, có thể hình dung.
- Ông ấy nói khi ta đến đấu khí học viện gặp ngươi thì hãy nói ngươi hãy chiếu cố mình cho thật tốt.
Nhìn Yếu Hiểu Kỳ thất thần một lúc Nhạc Thành liền nói.
- Chỉ nói vậy sao?
Yến Hiểu Kỳ không kìm được mà cảm thấy mất mát.
Nhìn thấy biểu tình của Yến HIểu Kỳ, Nhạc Thành liền hỏi:
- Vậy ngươi còn tưởng rằng ông ấy sẽ nói gì với ta nữa?
- Không có gì, ta sẽ chiếu cố mình cho thật tốt.
Yến Hiểu Kỳ mỉm cười nói, không che giấu được mất mát của mình.
- Mặt khác, hôn sự của phụ thân ngươi ta đã đáp ứng.
Nhạc Thành không muốn trêu chọc nữa mà nói.
- Ngươi thật đáp ứng ta sao?
Yến Hiểu Kỳ cao hứng, nhìn thấy Nhạc Thành nhìn mình thì khuôn mặt không kìm được mà ửng đỏ.
- Thế nào, ngươi không phải đồng ý sao? Tại sao lại đỏ mặt vậy?
Nhạc Thành kéo Yến Hiểu Kỳ vào ngực của mình.
Yến Hiểu Kỳ lao vào trong lồng ngực của Nhạc Thành hờn dỗi nói:
- Ngươi xấu lắm, ngươi gạt ta.
- Xoẹt.
Không đợi Yến Hiểu Kỳ nói chuyện, Nhạc Thành hôn lên môi anh đào của nàng.
- Ừ.
Hô hấp của Yến Hiểu Kỳ đột nhiên trở nên dồn dập, bàn tay trắng như ngọc của nàng khẽ ôm lấy cổ của Nhạc Thành, một luồng hơi ngọt ngào từ từ truyền tới.
Nhạc Thành cố nén dục hỏa đi ra sau ma pháp học viện. Bây giờ Nhạc Thành đã là người nổi tiếng, đi bất kỳ đâu cũng sẽ có lời bàn uận, cho nên Nhạc Thành trực tiếp đi vào trong phòng đan dược.
Sau khi bố trí một cấm chế xong, Nhạc Thành móc ra một Vạn Thú lô và Hộ Thần Đan, lần này Nhạc Thành muốn luyện chế lục phẩm đan dược.
-Xùy.
Nhạc Thành rót hai luồng Vô Thượng Chân Hỏa vào trong Vạn Thú Lô, một lát sau dưới sự luyện chế của Vô Thượng Chân Hỏa, dược liệu đã hóa thành linh dịch.
Hộ Thần đan dù sao cũng là lục phẩm đan dược, đối với thực lực của Nhạc Thành thì muốn luyện chế ra cũng phải rất tốn công sức.
Sau khi luyện hóa ra các loại linh dịch, Nhạc Thành muốn đem tất cả các linh dịch đó tụ thành đan, như vậy mới phát huy dược hiệu lớn nhất.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành liền biến đổi, hai luồng Vô Thượng Chân Hỏa ngưng tụ lại, linh dịch tiến vào trong Vạn Thú Lô. Vô Thượng Chân Hỏa mạnh hơn một chút thì sẽ thiêu hủy linh dịch, yếu hơn một chút thì cũng sẽ không thể tụ thành đan, Nhạc Thành lúc này không dám chủ quan liền dùng toàn bộ tinh thần khống chế.
Cũng may thực lực của Nhạc Thành hiện tại không còn như trước nữa nên nhanh chóng luyện chế ra một viên đan dược.
Sau đêm đó, ở trong Vạn Thú Lô đã xuất hiện một mảng đỏ thãm, trong hồng quang có thanh quang không ngừng lóe ra, hơn nữa thanh sắc quang mang ngày càng sáng, một luồng linh khí rất lớn tràn ngập phòng luyện đan.
- Linh khí thật là nồng đậm.
- Linh khí từ đâu tới vậy?
Không ít học sinh ở trong Đan dược hệ ngửi thấy linh khí nồng đậm đều chia ra tìm nơi phát ra linh khí.
- Hình như là trong đan dược thất của Nhạc Thành.
Mọi người chia nhay tìm kiếm cuối cùng phát hiện ra thì kinh ngạc, chẳng lẽ Nhạc Thành luyện chế đan dược cao cấp Lục phẩm đan dược sao?
Thanh mang ở trong Vạn Thú lô càng ngày càng sáng, bỗng nhiên một ngón tay màu ãnh của hắn lao ra khỏi Vạn Thú Lô, thủ ấn của Nhạc Thành ngưng kết, sau đó một luồng Vô Thượng Chân Hỏa cũng nhanh chóng xuất hiện.
- Đã thành công.
Nhìn Vô Thượng Chân Hỏa bao bộc hộ thần đan, trên khuôn mặt của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, luyện chế đan dược lục phẩm khó hơn đan dược ngũ phẩm rất là nhiều, thời gian cũng lâu hơn một chút.
- Xoẹt.
một thanh mang chói mắt phát ra, lập tức bao bọc vô thượng chân hỏa, thanh mang đột ngột thu về, bao phủ toàn bộ dược thất, một thanh sắc quang mang xuất hiện, đan dược sáng loáng đã xuất hiện ở trong tay của Nhạc Thành.
- Hộ Thần Đan, đúng là hộ thần đan.
Linh hồn lực chuyển động, thân hình của Yêu Huyên xuất hiện trước mặt Nhạc Thành.
- Không phải ngươi nói rằng lần thứ nhất ngươi tiêu hao không tí Linh hồn lực sao.
Nhạc Thành nhìn linh hồn lực ngưng tụ thành thân hình của Yêu Huyên thì không kìm được mà chảy cả nước miếng.
- Ngươi mê đắm nhìn ta làm gì, nếu mà ngươi dám nghĩ loạn với ta thì ta sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi.
Yêu Huyên trừng mắt liếc nhì Nhạc Thành:
- Đưa Hộ thần đan cho ta, ta muốn tu luyện ba tháng, ba tháng này ngươi đừng quấy rầy ta.
- Yên tâm, sáng mai ta mới muốn bế quan, ta không quấy rầy ngươi đâu.
Nhạc Thành đưa cho Yêu Huyên rồi nói.
Cầm lấy Hộ Thần Đan, Yêu Huyên nhịn không được mà mừng rỡ, có Hộ Thần Đan thì mình có chính thành nằm chắc tiến hóa lên thành sáu cánh, lúc đó mình có thể khôi phục thân thể, không cần ở trên thân hình của hắn nữa.
- Ngươi sau khi tiến hóa thực lực rất mạnh phải không?
Nhạc Thành hỏi với Yêu Huyên, nghe nói bát sí linh mãng tiến hóa lên tám cánh thực lực vô cùng khủng bố.
- Ngươi hỏi điều này làm gì?
Yêu Huyên trừng mắt nhìn Nhạc Thành.
- Hẳn là có thể chống lại Cửu Tinh Đấu hoàng, nếu như dốc toàn lực thì chống lại nhất tinh Đấu Tông cũng không phải là không thể, ngươi không định bảo ta đi giúp ngươi điều gì chứ. Ta chỉ đáp ứng sau khi khôi phục bảo vệ ngươi một năm.
- Có thể chống lại nhất tinh đấu tông.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
- Vậy là tốt rồi.
Yêu Huyên mỉm cười nói, sau đó
Nhạc Thành thu dọn một phen rồi thu hồi các cấm chế ở phòng đan dược. Nhạc Thành nhìn thấy không ít học viên ở Đan Dược hệ đang nhìn mình, Nhạc Thành cũng không để ý tới mà rời khỏi nơi này.
Sau khi tìm được hai người Yên Nhiên và Hân Nhi, Nhạc Thành cũng biết tình hình của Phá Quân bang, hai ngày nay Phá Quân bang có không ít người tới xin gia nhập, một số còn là học viên cũ. Về phần thẻ linh của nhóm người Quách Dương, sau khi gia nhập Nhạc Thành bọn họ liền được trả lại.
Nhạc Thành đối với người Thanh Long Bang ra tay hung ác đã khắc ghi trong lòng mọi người, bất kể ai cũng không muốn trêu chọc đến sát tinh này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mặt khác Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình cũng luyện chế đan dược đem đi bán, đổi lấy thẻ linh để đi vào trong phòng tu luyện.
Sau chuyện này, Nhạc Thành liền để Tử Điện Mãng ở trong Phá Quân Bang, Tử Điện Mãng thu nhỏ thân hình lại, âm thầm bảo vệ đám người hân Nhi, mặt khác Khiếu Thiên Hổ sau khi hộ tống nhóm người Thác Ni Tư Trần Bưu cũng sẽ về, có Tử Điện Mãng và Khiếu Thiên hổ bảo vệ chúng nữ, Nhạc Thành cũng vô cùng yên tâm.
Sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành rời khỏi Phá Quân bang tới phòng tu luyện, lần này mục tiêu của hắn chính là bế quan nửa năm. Đây chính là thời gian bế quan dài nhất khi Nhạc Thành đến Huyền Thiên Đại lục.
- Nhạc Thành, ngươi đến rồi sao?
Nhạc Thành vừa đến phòng tu luyên thì một vị trưởng lão cười với hắn. Nhạc Thành gần đây danh khí tăng lên làm cho các vị trưởng lão cũng không dám coi thường.
- Chào trưởng lão.
Nhạc Thành cười cười, sau đó liền móc ra một viên đan dược mà nói:
- Đây là một chút thành ý, xin trưởng lão chiếu cố.
- Nhạc Thành, ngươi quá khách khí, ta thật xấu hổ.
Trưởng lão vừa nói vừa xin lỗi, đồng thời khong khách khí nhận lấy đan dược trong tay của Nhạc Thành thì thấy đó là tứ phẩm cao cấp đan dược, giá trị không hề nhỏ.
Thu hồi đan dược lại, trưởng lão nói với Nhạc Thành:
- Nhạc Thành hôm nay ngươi vừa vặn tới, tiến vào gian phòng chữ Thiên mà tu luyện, hiệu quả còn tốt hơn gian phòng chữ địa.
- Vậy xin đa tạ trưởng lão.
Nhạc Thành cười cười, một viên đan dược tứ phẩm cao cấp đổi lấy một gian phòng chữ Thiên cũng đáng, mục đích của Nhạc Thành lần này chính là tiến vào gian phòng chữ Thiên tu luyện, nơi đó chính là nơi linh khí nồng đậm nhất.
Dưới sự suất lĩnh của vị trưởng lão, Nhạc Thành tiến vào trong gian phòng chữ Thiên mà tu luyện, hiệu quả quả nhiên là tốt hơn rất nhiều, Nhạc Thành cảm nhận linh khí ở đây vô cùng nồng đậm.
Mang thẻ Linh cắm vào, Nhạc Thành bày ra một cấm chế rồi khoanh chân ngồi xuống, lẩm bẩm nói:
- Nửa năm sau không biết ta có thể đột phá tới Tích Cốc hậu kỳ không.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Nhạc Thành liền đắm chìm trong tu luyện, vận chuyển Hỗn Nguyên Chân Kinh tâm pháp, nồng đậm linh khí nhanh chóng chuyển thành chân khí tinh thuần nhất đầu nhập vào trong đan điền của Nhạc Thành.
Trong đan điền của Nhạc Thành không ngừng hấp thu chân khí.
Cứ như vậy, Nhạc Thành hoàn toàn tiến nhập vào trong trạng thái tu luyện, bây giờ Nhạc Thành đã trở thành một hài nhi cực đói, những linh khí kia giống như là sữa tươi của mẫu thân vậy.
Hôm nay đã là ngày thứ ba Nhạc Thành bế quan, Khiếu Thiếu Hổ hiện tại đã quay lại Đấu khí học viện. Tử Điện Mãng đưa cho Khiếu Thiên Hổ mấy viên đan dược, đây chính là Nhạc Thành lưu lại cho hắn.
Tư Mã Yên Nhiên, Tô Hân Nhi, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, bốn nười cũng bế quan trong phòng tu luyện bảy ngày, trong bốn nữ tử thì chỉ có Tư Mã Yên Nhiên vốn có thẻ linh nửa tháng, nhưng sau đó Nhạc Thành đã đưa cho bốn cô gái số thẻ linh gấp ba.
Nhìn thấy thực lực của Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Tô Hân Nhi còn cao hơn cả mình, Tư Mã Yên Nhiên cũng ganh đua trong lòng.
Danh khí của Phá Quân Bang hiện tại đã lên rất cao, một số tam tinh đấu vương, thậm chí là tứ tinh Đấu vương cũng gia nhập. Chỉ là Nhạc Thành đã để lại lời nói, muốn gia nhập Phá quân bang thì sau này rời khỏi đấu khí học viện vẫn phải là người của Phá Quân Bang, nếu không chịu thì sẽ không được gia nhập, điều này khiến cho rất nhiều người không muốn vào nữa, tuy nhiên hiện tai Phá Quân Bang cũng đã có hơn một trăm người.
Mấy hôm trước, Âu Dương Phiên Tình, Đỗ Mật Nhi còn có Tư Mã Yên Nhiên luyện chế ra không ít đan dược bán cho Phá Quân Bang, những đan dược này đều là đan dược tứ phẩm, bán giá trị rất cao.
Ở vạn dặm ngoài Thanh Dương môn, hiện tại Nhạc Thành đã uể oải tiến vào trong mật thất của Thanh Dương môn mà tu luyện một tháng, mục tiêu của nàng hiện tại chính là đột phá đến cảnh giới giống như su tổ, tìm Nhạc Thành mà đòi lại nỗi nhục nhã mà hắn gây lên cho mình.
Giấy không bọc được lửa, cái tin Nhạc Thành ở Thanh Dương môn đã truyền tới Lập Anh Trấn, Nhạc Tử Sơn nghe thấy tin tức này thì uất ức ba năm toàn bộ dược giải khai. Bây giờ Nhạc gia ở Lập Anh Trấn có danh khí rất cao, mà Nhạc Thành rời khỏi Lập Anh Trấn không bao lâu đã cùng với Thất Tinh Nguyên Bảo tông kết đồng minh, Nguyên Bảo tông cũng nói, nếu ai gây bất lợi cho Nhạc gia thì họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Sát Lập Anh Trấn chính là một trấn chính là Hoàng Sơn trấn, danh khí không hề nhỏ, Dịch gia ở Hoàng sơn trấn là một đại thế gia, tuy nhiên sau khi chuyện của Nhạc Thành ở Thanh Dương môn truyền ra, những người xung quanh đều đoạn tuyệt hợp tác buôn bán làm ăn với Dịch gia.
Nguyên nhân rất đơn giản, tất cả đều cảm thấy Dịch gia thật thái quá, chuyện của Nhạc Thành ở Thanh Dương môn đã là một cái tát lớn đối với Dịch gia, tất cả đều cho rằng đây là báo ứng của họ.
Đối với kết quả này, người của Dịch gia cũng bất đắc dĩ vô cùng, tuy nhiên sự tình đã vậy bọn họ cũng vô phương phản hồi.
Trong hoàng cung của Khoa Ốc đế quốc, ở nơi phồn hoa nhất, nơi này có diện tích rất lớn, kiến trúc trong đó cũng vô cùng xa xỉ sang trọng.