Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 274: Âm mưu của Hắc Độc




Vài ngày nữa lại trôi qua, Tiêu Sơn trải qua vỗ cùng khoái hoạt. Ngày ngày tu luyện cảm ngộ thiên nhiên tìm hiểu ý cảnh. Thời gian rảnh rỗi thì bồi nữ vương Mỹ Đỗ Toa đi dạo phố. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa thực sự mắt ngoài lạnh như băng nhưng trong nội tâm lại nóng bỏng ấm áp. Mặc dù nàng so với Tiêu Sơn lớn tuổi hơn rất nhiều nhưng nàng rất e dè còn hay xấu hổ nữa khiên cho Tiêu Sơn thực sự yêu thương không dứt.

Trong một căn phòng đá nhỏ, một bức tượng mỹ nhân bằng bạc xuất hiện trước mặt của hai người. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn về phía bức tượng được tạo ra giống hệt mình thì vô cùng kinh ngạc. Bàn tay của nữ vương Mỹ Đỗ Toa đưa lên vuốt ve thân thể của bức tượng thì cảm nhận được cảm giác cứng như đá, mát lạnh hoàn toàn giống như cảm giác khi sờ vào sắt thép.

Bàn tay của thanh niên đưa ra vươn nhẹ, bức tượng bắt đầu chuyển động theo những mệnh lệnh của thanh niên. Mà làm cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa có cảm giác đó chính là bức tượng này hoạt động lại sống động giống người không có bất cứ cảm giác cứng nhắc nào. Thanh niên mỉm cười nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Ái thê, nàng cảm giác thế nào?”

Mặc dù làm nhiều ngày ân ái đồng thời mấy trưởng lão trong tộc đều dục hai người thành lễ kết hôn nhưng do nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói cần chờ một thời gian thế nên Tiêu Sơn cũng không có phản bác. Hắn biết trong lòng nàng quyết định quá trình tiến hóa. Nàng sợ mình tiến hóa thất bại nên từ chối việc đưa ra kết hôn. Khi nghe được hắn gọi mình là ái thê thì trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa có chút xấu hổ và ngọt ngào.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa chớp chớp đôi mắt đầy mê hoặc và câu người kia nhìn về phía bức tượng kia nói: “Phu quân, ngươi định tặng thứ này cho ta sao?”

Bàn tay của Tiêu Sơn nhẹ nhàng kéo nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại. Bàn tay trên người nàng nhẹ nhàng vuốt ve. Thật ra sau khi được nếm trái cấm thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa đều rất yêu thích cái cảm giác ở bên cạnh hắn. Nàng phi thường thích cảm giác được Tiêu Sơn ôm vào trong lòng mà vuốt ve. Hắn gật đầu lên tiếng nói: “Thứ này ta tặng cho nàng. Hơn nữa thứ này cũng cực kỳ quan trọng a. Nó chính là kim tiên khôi lỗi. Nó dùng khả năng cắn nuốt lôi điện mà tự tiến hóa bản thân!”

Nghe thấy vậy thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi ngạc nhiên. Nàng nhớ đến cái gì đó? Phải rồi trong khi tiến hóa sau khi thành công rất có thể đưa đến lôi kiếp. Thứ này chẳng phải là muốn nàng dùng tới khi đó hay sao? Nàng cảm nhận được bàn tay Tiêu Sơn vuốt ve nhẹ nhàng trên thân thể của nàng. Đầu của nữ vương Mỹ Đỗ Toa tựa nhẹ lên ngực của hắn cảm nhận dư vị của nam nhân lại nghe âm thanh của hắn tiếp tục nói: “Con kim tiên khôi lỗi này nếu như nàng trở thành chủ nhân của nó thì không cần ta ra lệnh nó cũng sẽ có bản năng tự bảo vệ chủ nhân. Ngoài ra lôi kiếp nếu như có người khác trực tiếp nhúng tay vào thì lôi kiếp sẽ trực tiếp tăng cường. Chính vì thế ta mới định để nàng làm chủ nó!”

Đôi môi đỏ mọng và mê người của nữ vương Mỹ Đỗ Toa hơi mím lại sau đó lên tiếng nói: “Phu quân, cảm ơn ngươi!”

Bàn tay Tiêu Sơn nhẹ nhàng vô lên cặp mông săn chắc và trắng tròn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác được mồng truyền đến cảm giác tê dại thì hai má trở nên ửng đỏ. Hắn nâng nhẹ cằm của nữ vương Mỹ Đỗ Toa sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa có vài phần ngượng ngùng đáp lại. Sau một nụ hôn sâu và dài Tiêu Sơn dùng tay gạt đi mái tóc đang phủ lên mặt của nàng mỉm cười nói: “Ngu ngốc! Nàng vốn là lão bà của ta. Ta không đối tốt với nàng còn đối tốt với ai đây. Đều là người cùng một nhà còn nói cái gì cảm ơn hay không? Nếu nàng muốn cảm ơn ta thì…” Vẻ mặt của Tiêu Sơn cực kỳ dâm đãng nói: “Tối nay để ta yêu nàng thật nhiều là được!”

Ai ngờ nữ vương Mỹ Đỗ Toa ngay lập tức đỏ bừng mặt, ánh mắt tràn đầy oán trách nhìn về phía hắn. Tiêu Sơn bất đắc dĩ dùng ngón tay của hắn gãi gãi sống mũi. Hắn chỉnh lại cái quần của mình đem cây côn th*t to tướng đang cương cứng chỉnh lại một chút sau đó nhẹ nhàng hôn nhẹ vào má nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Ánh mắt nhìn về phía con kim tiên khôi lỗi nói: “Nàng chỉ cần dùng một chút máu và linh hồn ký thác lên thân thể con kim tiên khôi lỗi này là được rồi! Tất cả để cho ta là được…”

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa khe khẽ gật đầu, nàng bước về phía bức tượng giống y hệt nàng. Ngón tay đưa vào miệng khẽ cắn, sau đó nàng dùng ngón tay nhỏ một giọt máu lên đầu củ bức tượng. Ngay sau đó một luồng linh hồn lực nhỏ dính lên thân thể bức tượng kim tiên khôi lỗi.

Sau khi nữ vương Mỹ Đỗ Toa lùi lại phía sau thì nàng thấy được một ngọn lửa tù ngón tay Tiêu Sơn bắn ra bên ngoài. Nó ngay lập tức rơi lên thân thể của kim tiên khôi lỗi. Ngọn lửa ngay lập tức bao trùm cả con kim tiên khôi lỗi. Bàn tay của Tiêu Sơn di chuyển theo một thủ thế kỳ lạ. Mấy ánh sáng mang theo ấn ký kỳ lạ đánh lên người của con kim tiên khôi lỗi.

Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm nhận được sự liên kết kỳ lạ giữa mình và kim tiên khôi lỗi. Mặc dù nàng chưa bao giờ gặp phải người tu chân nhưng nàng đoán có lẽ Tiêu Sơn thuộc về người tu chân. Từ trước đến nay mấy loại như kim tiên khôi lỗi hoàn toàn đã thất truyền tại đấu khí đại lục. Trong một cuốn cổ tịch mà nàng đã đọc có nói đến người tu chân. Người tu chân có thể phi thiên độn thổ không gì không làm được so với người tu luyện đấu khí mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trong cùng cảnh giới người tu chân thương so với người tu luyện đấu khí mạnh mẽ hơn nhiều. Ngoài ra người tu chân còn có trận pháp huyền ảo, thuật luyện khí cao siêu cùng luyện đan cao cấp. Dường như không gì không thể.

Tuy nhiên người tu chân yêu cầu lại cao hơn so với tu luyện đấu khí rất nhiều. Đây là những thông tin mà nàng biết về người tu chân. Đoạn sau của người tu chân còn có nhắc đến mấy người khác là tu ma cùng phật tu. Tuy nhiên dữ liệu không còn nhiều nàng chỉ biết tới đây mà thôi. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa thấy được khả năng của Tiêu Sơn như vậy thì nàng đoán hắn chính là người tu chân.

Sau nửa ngày ngọn lửa mới tắt, ánh mắt Tiêu Sơn nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa hỏi: “Thế nào?”

Nữ vương nhẹ nhàng mở miệng nói: “Ừ!” Sau đó nàng thử di chuyển con kim tiên khôi lỗi thấy được kim tiên khôi lỗi có thể di chuyển theo được ý nghĩ của mình thì có chút kinh ngạc. Động tác mềm dẻo giống như con người mà không giống như một cỗ máy.

Kim tiên khôi lỗi có thể hấp thu du li năng lượng từ trong không khí mà tự bổ sung năng lượng cho bản thân. Tuy nhiên nó cũng có một nhược điểm nhất định đó chính là nếu như hết năng lượng hoạt động thì nó sẽ rơi vào trạng thái ngủ đông. Nói đúng hơn nếu như ngươi đem nó chiến đấu cạn kiệt năng lượng mà không cho nó phục hồi năng lượng vậy thì nó không có cách nào có thể hoạt động được. Ngoài ra nó có thể tự học hỏi sau mỗi lần chiến thắng bị thua. Đây là một cỗ máy không bao giờ biết đau đớn không bao giờ biết khuất phục. Nhiệm vụ duy nhất của nó chính là mệnh lệnh của bản thân vì vậy nó chỉ có nhiệm vụ duy nhất đó chính là thực hiện nhiệm vụ của bản thân cho đến chết.

Thấy được nữ vương Mỹ Đỗ Toa điểu khiển kim tiên khôi lỗi có dáng vẻ giống như tiểu hài tử bắt được trò chơi vậy thì Tiêu Sơn phì cười một cái. Ngay sau đó tiến về phía bên cạnh nàng đem eo nàng ôm lại về phía sau. Đầu hắn kề cận cổ của nàng, sau đó hắn nhẹ nhàng mở lời nói: “Lung Linh vài bữa nữa ta sẽ ra ngoài một chuyến!”

Nghe thấy lời của Tiêu Sơn thì Mỹ Đỗ Toa giật mình kinh ngạc. Ngay sau đó nàng mới lên tiếng tò mò hỏi: “Cái gì? Ngươi muốn ra ngoài? Ngươi muốn đi nơi nào?”

Tiêu Sơn nhẹ nhàng hôn lên má của nữ vương Mỹ Đỗ Toa sau đó lên tiếng nói: “Lần này nàng quyết định tiến hóa ta cũng không có phản đối nàng tiến hóa. Ta đã xem cổ tịch của tộc xà nhân có nói đến nàng. Ở trên đó viết, nếu khi nữ vương Mỹ Đỗ Toa đạt tới đỉnh cao của Đấu Hoàng, nếu đủ cơ duyên liền có thể dùng một loại Dị hỏa để tiến hóa kỳ dị, sau khi tiến hóa Nữ vương Mỹ Đỗ Toa không chỉ có thể tự do chuyển thành hình dạng con người, hơn nữa thực lực cũng như nước tràn vào thành, Nàng đúng là không cho phu quân nàng bới lo a?”

Nghe được lời này thì nữ vương Mỹ Đỗ Toa cắn nhẹ hàm răng sau đó khuôn mặt có hơi chút sầu khổ nói: “Phu quân, xin lỗi ngươi!”

“Được rồi!” Tiêu Sơn lại nhẹ nhàng hôn lên mặt của nữ vương Mỹ Đỗ Toa rồi mới nhìn nàng tràn đầy yêu thương nói: “Phu quân tôn trọng quyết định của nàng, làm một lão công thì phải tận lực phục vụ lão bà của mình không phải sao?” Bàn tay của Tiêu Sơn bắt đầu vuốt ve cặp ngực phong mãn của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.

“Ư, ha…” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đỏ mặt sau đó thở dốc, nàng phản bác nói: “Phu quân, dừng lại đi! Bây giờ còn sơm a!”

“Hắc…” Tiêu Sơn cười cực kỳ dâm đãng sau đó mới mở miệng nói: “Làm sao có thể đây! Vài ngày nữa ta rời đi rồi. Nàng cũng không thể từ chối ta như vậy a!” Nói xong hắn trực tiếp đem nữ vương Mỹ Đỗ Toa đè xuống mặc cho nàng phản đối. Chỉ một lúc sau trong phòng đá phát ra âm thanh rên rỉ trầm thấp của nữ nhân đồng thời tiếng thở dốc của nam nhân.

Lãnh địa bộ lạc Hắc Xà.

Trong một ngục tối toàn bộ bằng đá. Trong phòng giam có chứa một số đám nam nhân nhân loài. Hắc Độc nhàn nhã ngồi trên ghế để cho mấy nữ nhân nhân loài đang ngậm lấy cây côn th*t của hắn mà liên tục phun ra nuốt vào. Ánh mắt của hắn hờ hững như không nhìn về phía mết tên nam nhân đang quỳ xuống dưới đất.

Một lúc sau Hắc Độc trực tiếp kéo nữ nhân nhân loài kia ngồi lên người của mình. Nữ nhân nhân loài liên tục nhún nhảy lên xuống để cho cây côn th*t to tướng của hắn ra vào nơi hang động của mình. Đôi mắt của Hắc Độc nhắm lại thưởng thức sau đó nhìn về phía nam nhân nhân loài lên tiếng hỏi: “Trong các ngươi ai muốn trở thành tự do?”

Nghe được lời của Hắc Độc thì mấy nam nhân cúi đầu xuống phía dưới đất thì cực kỳ kinh ngạc. Tất cả đều ngẩng đầu lên nhìn về phía nam nhân trước mặt này. Nếu như mọi người để ý thì tên thiếu nữ nhân loài này có vài phần khá giống với nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Khuôn mặt xinh đẹp, bộ ngực cao vút, vòng eo thon thả đồng thời cặp mông vểnh cao săn chắc. Hai tay của Hắc Độc bụm lấy mông nàng sau đó để nàng liên tục nhún nhẩy đem cây côn th*t ra vào nơi tư mật của nàng.

Tuy nhiên mấy tên nam nhân lại không có biểu hiện gì dù hương diễm ở trước mặt cự kỳ mãnh liệt. Họ bị ngược đãi trong nhiều ngày nên không còn chút sức lực nào có thể ngóc nổi lên cây côn th*t của mình. Tuy nhiên khi họ nghe được mình có thể tự do thì tất cả đều mắt sáng lên. Hắc Độc lên tiếng nói: “Chỉ cần các ngươi giúp bản thống linh mỗi việc bản thống lĩnh sẽ để cho các ngươi tự do!”

“A” Mấy vị nam tính nhân loại ngạc nhiên nhìn về phía nhau. Ngay sau đó một người hô lên: “Thống lĩnh đại nhân, mời nói ta nhất định có chết không từ!” Ngay sau đó mấy người cũng hô hào lên như thế.

Thấy mấy tên nam tính nhân loài biểu hiện như vậy thì Hắc Độc thỏa mãn mỉm cười. Trong bàn tay của hắn tràn đầy nhấp nháp dịch vị do hạ thể của nữ nhân nhân loài kia tiết ra. Trong tay hắn cầm mấy viên đan dược, mấy viên đan dược này còn dính đấy nhớp nháp của âm dịch mà nữ tử tiết ra. Hắc Độc trực tiếp nem về mấy tên nam nhân kia. Nhiều tên túm lấy thì cảm giác đươc dịch vị âm nguyên dính nhớp nháp trong tay của mình. Có một vài tên không bắt kịp còn dính đầy chất bẩn hôi thối của nền đất. Hắc Độc lạnh giọng nói: “Không muốn chết thì nuốt chúng vào!”

Mấy tên nam tính cố gắng bỏ đi cái ghê rợn từ viên đan dược. Ở viên đan dược này họ ngửi thấy mùi thum thủm đồng thời hơi khắm. Một số tên bịt mũi lại ngửa đầu lên đem nó vuốt vào trong bụng của mình. Nhiều tên không nhịn được đem trực tiếp nôn ra ngoài.

Ánh mắt của Hắc Độc quét qua mấy tên thủ vệ đồng thời nhìn về phía mấy tên nhân loài đang nôn ra ngoài. Thấy Hắc Độc nhìn về phía mình thì mấy tên hộ vệ gật đầu tiến tới ngay lập tức đưa đao lên đem đầu của hắn ta chém xuống. Cái đầu bay lơ lửng trong không trung, máu tươi cuồng phún ra ngoài.

“A” Mấy tên nhân loài không nhịn được kinh hô lên một tiếng. Ngay cả nữ nhân cả người đầy mồ hôi cũng kinh hãi mặt mũi tái mét.

Hắc Độc đầy tức giận cùng oán độc nhìn về phía nàng quát: “Tiếp tục nhún nhảy cho bản thống lính!” Hắn vỗ một cái cực mạnh vào mông của nữ nhân nhân loài phát ra tiếng ba cực lớn. Trên mông nàng xuất hiện bị đánh đỏ bừng mơ hồ xuất hiện cả vết máu. Nữ nhân nhân loài hét thảm một tiếng sau đó cắn răng lại tiếp tục nhún nhảy trên cây côn th*t to tướng của Hắc Độc. Mặc dù toàn thân đau đớn, cả người tràn đầy mồ hôi bị Hắc Độc chơi nàng cũng không có cảm giác sung sướng mà tràn đầy nhục nhã và đau đớn nhưng nàng muốn sống. Nàng muốn sống không muốn chết. Nàng cắn răng chịu đựng…

Ánh mắt Hắc Độc quét về phía cái xác nói: “Đúng là phết vật! Loài người đúng là động vật thấp hèn và ti tiện. Bản thống lĩnh không ngờ hắn lại yếu đuối như vậy. Người như vậy chết đi là tốt nhất đỡ bản thống lĩnh mất hứng.” Sau đó Hắc Độc nhìn về phía đám người còn lại vung tay lên một đám túi đồ vừa đủ số người ở đây. Hắn lạnh nhạt nói: “Nhiệm vụ của các ngươi là đem thứ này nhanh chóng đưa cho Dược Hoàng của vực Hắc Giác. Bản thống lĩnh đã để đủ lộ phí cho các ngươi trong đó. Đúng rồi các ngươi nên biết một điều tốt nhất các ngươi không muốn chạy trốn. Vừa rồi thứ mà các ngươi uống chính lả độc dược của bản thống lĩnh tự tay chế. Nếu như không có một luyện dược sư đạt đến lục phẩm thì các ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ…”

“Các ngươi có bốn mươi ngày để có thể đến vực Hắc Giác đưa thư cho Dược Hoàng sau đó trở lại nơi này. Nhớ các ngươi chỉ có bốn mươi ngày mà thôi! Đến khi đó mà các ngươi còn không có trở về vậy thì sẽ độc phát, toàn thân bốc ra mủ tanh hôi, khắp ngươi ngứa ngáy đến điên cuồng. Các ngươi sẽ sống không bằng chết trong vòng bảy ngày. Kết quả các ngươi sẽ độc phát bỏ mình!”

Nghe được lời của Hắc Độc thì mấy vị nam nhân nhân loài ở đây khuôn mặt trở nên tái sanh tái mét. Họ kinh hãi nhìn về phía nhau. Hắc Độc cười lạnh nhìn về phía mấy tên nhân loài này nói: “Còn không cút cho bản thống lĩnh!”

Mấy tên nam tính nhân loài giật mình vội vã cầm lấy túi tiền sau đó vội vã chạy ra bên ngoài. Hắc Độc nhìn về phía cái xác nói: “Mau giải quyết chỗ này cho bản thống lĩnh!”

“Vâng!” Mấy vị hộ vệ khom người. Tất cả đều đem cái xác rời đi.

Hiện giờ chỉ còn duy nhất Hắc Độc cùng với vị nữ tính nhân loài xinh đẹp kia mà thôi. Ánh mắt của Hắc Độc tràn đầy dâm tà nhìn về phía vị nữ tính tộc xà nhân này nói: “Nữ vương bệ hạ, ngươi cảm thấy thế nào? Sung sướng sao? Để bản thống lĩnh cho ngươi dục tiên dục tử a!” Nói xong hắn bế nữ nhân nhân loài nên sau đó thả nàng xuống đất. Hoàn toàn không để ý đến việc nàng rơi xuống đất mà kêu đau.

Bàn tay của Hắc Độc nhấc vểnh mông của nữ nhân nhân loài kia nên. Cái cây côn th*t của hắn tràn đầy gân guốc đen trùi trũi. Hắn mạnh mẽ đâm vào nơi tư mật của nữ nhân nhân loài. Va chạm mạnh đến mức nữ nhân nhân loài hét lên: “A”. Cú va chạm do thành thịt mạnh đến mức phát ra một tiếng: “đét!”

Miệng của Hắc Độc phun ra đầy lời dâm dục: “Đ*t này, đ*t này… Sướng không hả nữ vương bệ hả? Đ*t này, đ*t này… Tiền vốn của bản thống lính đủ lớn đấy chứ? Hahaha… đ*t này, đ*t này…”

Tại vực Hắc Giác, học viện Già Nam…

“Không thể nào! Không thể nào! Chuyện này không thể nào là sự thật được!” Khuôn mặt của một vị thiếu nữ xinh đẹp trở nên tái mét.

Trong một căn phòng khá lớn. Một đám người đang tụ tập trung với nhau ở nơi này. Một thanh niên với khuôn mặt cực kỳ anh tuấn nhìn về phía vị thiếu nữ xinh đẹp kia lên tiếng nói: “Sư tỷ, thế nào? Tại sao ngươi lại không tin tưởng đây! Lời của sư phụ mà ngươi vẫn muốn trái ý sao?”

Khuôn mặt của vị thiếu nữ lên tiếng nói: “Không thể nào! Làm sao mà sư phụ có thể ra mệnh lệnh này cho được!” Hàm răng của thiếu nữ cắn chặt lại với nhau, khuôn mặt đỏ bừng nhìn về phía thanh niên có khuôn mặt tuấn lãng và mái tóc màu bạch kim với vẻ mặt đầy tự tin kia nói: “Giả! Đây hẳn là giả! Làm sao sư phụ có thể cho ra mệnh lệnh như vậy! Đúng là giả, đây nhất định là giả!”

Thanh niên có mái tọc bạch kim bình thản đáp lại: “Sư tỷ Tiêu Hạm, đây do chính sư phụ truyền đến còn là sai được sao?”

Khuôn mặt của Tiêu Hạm hoàn toàn tái lại ngay sau đó nàng chỉ về phía thanh niên này nói: “Bạch Thanh Ngọc ngươi lấy được thứ này từ đâu ra. Không thể nào sư phụ truyền mệnh lệnh như vậy. Đây căn bản chính là giả. Bạch Thanh Ngọc có phải ngươi hay không làm giả lệnh bài này?”

Khóe miệng Bạch Thanh Ngọc cong lên, hắn cười nhạt nói: “Tiêu Hạm sư tỷ ngươi quên thứ nhất chính là ta không biết luyện khí a. Ta chỉ biết luyện đan mà thôi. Ngoài ra thứ này một số vị sư huynh sư đệ ở đây có thể luyện chế nhưng thủ pháp của sư phụ cùng ấn ký của ngài thì ai có thể làm giả đây. Sư phụ đã ra mệnh lệnh như vậy chẳng lẽ sư tỷ còn vẫn cho rằng là giả. Ngoài ra mọi sở tác sở vi của ta có thể qua mắt được sư phụ hay sao? Sư phụ không có đối với ta động thủ chẳng lẽ sư tỷ ngươi vẫn chưa nhìn ra gì!”

Thân mình của Tiêu Hạm run lên bần bật, hai hàm răng cắn lại với nhau. Nàng cứ nghĩ được rằng mình có thể lấy được lý do hắn phạm vào môn quy để thao túng hắn. Ai ngơ sư phụ của nàng lại đưa đến một lệnh kỳ lạ vậy: “Toàn lực hỗ trợ Bạch Thanh Ngọc kết hôn với Hổ Gia. Bất cứ ai ngăn cản tìm cách loại bỏ!” Mệnh lệnh này ra khiến cho Tiêu Hạm hoàn toàn không có bất cứ đề phòng nào. Cả thế giới của nàng giống như sụp đổ.

Khuôn mặt của Tiêu Hạm trở nên tái xanh tái mét: “Làm sao có thể? Không thể như vậy được?” Tiêu Hạm liên tục run run lẩm bẩm những từ này.

“Ý nghĩ của sư phụ không phải chúng ta đoán được đấy! Sư tỷ ngươi vẫn dừng việc ngươi làm đi. Nếu như sư phụ biết được ngươi có ý định ngăn cản việc này ta không biết được sư phụ sẽ giận ngươi đến mức nào đâu!” Nói xong hắn không để ý đến Tiêu Hạm nhìn về phía mấy vị thanh niên khác thì cười nói: “Vậy sau này nhờ các vị sư huynh và sư đệ chiếu cố rồi!”

Mấy thanh niên thấy như vậy thì khom người hành lễ: “Nhất định, nhất định rồi!” Họ cười đối với Bạch Thanh Ngọc. Một người trong đó cười nói: “Chúc mừng sư đệ rồi!”

“Sư huynh khách khí!” Bạch Thanh Ngọc hoàn lại lễ, trên khuôn mặt hiện lên sự vui vẻ. Tuy nhiên hắn phát hiện ra được trong mắt của Tiêu Hạm xuất hiện sự oán độc và không cam lòng. Trong lòng Bạch Thanh Ngọc khe khẽ phát ra tiếng thở dài.