Thu thập một chúc Huỳnh Kỳ Phong đi ra nhà gỗ cũng gọi đến tiểu Hoả. Tiểu gia hoả này mới có mấy tháng không gặp mà giờ đã tròn vo thế này rồi a “Kỳ Phong cảm thán không thôi”, nhìn lại không gian một lúc Kỳ phong mới biết được tiểu Hoả vậy mà sử lý sạch đám động vật có trong không gian, hắn mà còn không tỉnh lại gia hoả này có lẽ sẽ phá tan luôn nhà gỗ mất.
Hắn vốn bế quan tu luyện trong nhà gỗ quên luôn tiểu Hoả, vốn nghĩ rằng có đám động vật kia tiểu Hoả sẽ không lo bị đói nên hắn mới yên tâm tu luyện giờ nhìn lại “ách…nhóc con kia cũng quá tham ăn đi”
Mà nghĩ cũng lạ, thường khi tu luyện chưa đến Ích Cốc thì cơ thể vẫn có cảm giác đói và vẫn phải ăn uống như người thường nhưng từ lúc hắn bế quan đến khi kết thúc tu luyện cũng trải qua bốn tháng thời gian mà không cần ăn uống, thật kỳ lạ.
“Ọc..ọc..”
“Không nhắc đến thì thôi nhắc đến đúng là thấy đói thật, tiểu Hoả ta muốn đi ra ngoài ngươi đi cùng ta không?”
“Chi..chi..”
“Haz…tiểu Hoả đến khi nào ngươi mới biết nói a”
“Vậy chúng ta trước đi săn thôi”
“Chi..chi..”
Một người một Hồ ra khỏi không gian cùng tiến vào rừng.
Sau khi một người một Hồ giải quyết xong hai con gà rừng cùng một con thỏ Kỳ Phong bắt đầu thu thập lên đường.
Để Kỳ Phong đứng ngẩn ra là hắn không biết đường nha.
Kỳ Phong nghĩ đằng nào cũng phải ra khỏi đây thôi thì chọn đại hướng Nam đi.
…….
Nhìn hai bóng dáng một người một thú xuyên rừng nhanh như bay đó chính là Huỳnh Kỳ Phong cùng tiểu Hỏa lúc này đã rời đi được một tháng.
Huỳnh Kỳ Phong hiện tại đã tháo túi cát khỏi chân và đang lướt như bay trên những ngọn cây, còn tại trên mặt đất tiểu Hỏa cũng nhanh không thua kém gì chủ nhân của nó.
Thật ra lúc đầu Kỳ Phong không định cho tiểu hỏa đồng hành với hắn vì sợ gia hỏa này vào rừng sẽ chạy mất, để kỳ phong quan sát mấy ngày tiểu Hỏa thế mà không chạy nên hắn mới cho nó tuỳ thân đi theo, mà cũng là vì để cho tiểu Hỏa cùng rèn luyện một phen, mà để cho Kỳ Phong vui vẻ là gia hỏa này thế mà bắt được không ít thú rừng nha, tất cả đều bị Kỳ Phong chuyển hết vào không gian.
Không những thế mà Kỳ Phong còn phát hiện ra một kinh hỉ nữa đó là tiểu Hỏa vậy mà còn có khả năng phun lửa nha, hắc hắc…kể từ đó tiểu Hỏa ngoài nhiệm vụ dẫn đường, đi săn còn có thêm một nhiệm vụ nữa đó là nhuốm lửa.
Thật ra kỳ phong cũng chỉ để tiểu Hỏa đi luyện tập bắt những động vật nhỏ yếu hơn nó mà thôi còn lại đa phần đều là Kỳ Phong ra tay.
Nhớ có lần Kỳ Phong gặp phải Tật Phong Lan, Kỳ Phong không biết cấp bật của nó nhưng hắn đánh không lại, tiểu hỏa cũng không làm được gì nó, biết là gặp phải yêu thú có cấp bật cao hơn mình nên Kỳ Phong cũng không ham chiến nữa mà quyết định tránh đi nhưng vẫn không nhanh bằng nó, tiểu Hoả vì hộ chủ còn bị ăn mấy đao gió của nó nữa nên lúc này Kỳ Phong mới thi triển tầng thứ nhất Sơ Khai Chi Địa tạm thời vây khốn nó trong một giới còn chưa hoàn thiện đầy đủ đó.
Kỳ Phong biết Sơ Khai Chi Địa miễn cưỡng hình thành chỉ có thể vây khốn nó trong vòng nữa khắc như thế cũng đủ hắn cùng tiểu Hỏa đào tẩu rồi. Nhưng thi triển một giới không gian này cũng gần như rút hết linh lực của hắn.
Ôm lên tiểu Hỏa Kỳ Phong lập tức vận khởi Thiên Địa Hoàng Quyết đến cực hạn dồn linh lực xuống chân lướt nhanh như bay. Ra khỏi phạm vi trăm dặm về sau Kỳ Phong mới từ từ chậm dần trở lại cũng là lúc hắn đến cực hạn, tìm một chỗ an toàn bày ẩn nấp trận sơ cấp che chắn tạm hắn lặp tức ôm tiểu Hoả tiến vào không gian.
Kiểm tra tình trạng thương tích của tiểu Hỏa, may mà gia hoả này cũng chỉ bị thương nhẹ nhưng phải băng bó cầm máu nếu không bị thương nhẹ cũng thành bị thương nặng vì vết thương hở bị đao gió chém chảy máu rất nhiều.
Huỳnh kỳ Phong nhìn tiểu Hỏa vì chắn đao cho hắn mà bị thương hắn rất là cảm động, lấy ít nước trong Tử Hồ cho tiểu Hỏa uống “cũng may ngươi uống được nước trong Tử Hồ, yên tâm vài ngày là vết thương sẽ khỏi thôi”
Nước trong Tử Hồ ngoại trừ có tác dụng tu luyện thân thể cũng đồng dạng có tác dụng chữa thương, mặc dù mấy vết thương nhỏ này của tiểu Hỏa không cần uống nước Tử Hồ thì với thể chất Hoả Huyết Hồ của nó cũng sẽ nhanh lành lại nhưng thời gian lành sẽ lâu hơn so dùng nước Tử Hồ mà thôi.
Hiện giờ Kỳ Phong thật sự không muốn ở lại đây chút nào, hắn chỉ muốn nhanh nhanh rời đi nơi này vì nếu như hắn đoán không sai thì đây có khả năng là địa bàn của con Tật Phong Lan kia vì lúc đào tẩu mặt dù rất gấp cũng để hắn nhận ra xung quanh khu vực rộng lớn ngoài khu vực vây khốn Tật Phong Lan không có động vật nào khác sinh sống, rất sợ Tật Phong Lan sau khi thoát khỏi vây khốn của hắn sẽ theo mùi máu đuổi tới đây, hắn mặt dù trốn trong không gian nhưng không thể cứ bị giam giữ trong không gian của chính mình mãi như thế được.
“Cảm ơn ngươi, tiểu Hỏa “
“Hắn đây là thật lòng nói tiếng cảm ơn, hắn hiểu lúc đó tình cảnh rất nguy hiểm vậy mà tiểu Hoả còn...Kỳ phong cảm thán”
“Chi...chi”
Ở trong không gian vài ngày cũng tốt, hắn cũng cần khôi phục lại tu vi. Kỳ phong cũng uống một ngụm nước Tử Hồ hồi phục chúc thể lực. Một lần ngưng tụ tầng thứ nhất Sơ Khai Chi Địa kia làm cho Kỳ phong gần như cạn kiệt linh lực, sắp xếp cho tiểu Hỏa thỏa đáng sau hắn cần phải bế quan.
Năm ngày sau, thu công thở ra một ngụm trọc khí Kỳ Phong cũng khôi phục tu vi, để Huỳnh Kỳ Phong vui mừng là hắn không những khôi phục tu vi mà lần này trong họa được phúc hắn vậy mà tăng lên một tầng cảnh giới đến Luyện Khí chín tầng trung kỳ.
Trong vòng sáu tháng từ Luyện Khí bảy tầng đỉnh phong lên Luyện Khí chín tầng trung kỳ, chuyện này nói ra chỉ sợ cũng chẳng có ai tin là thật chứ đừng nói chi hắn là người trong cuộc còn muốn không tin nữa là.
Kỳ Phong biết hắn tu luyện nhanh một phần là do Tử Hồ trong không gian cải tạo thân thể một phần là ở công pháp tu luyện của hắn, mà đây chính là đại bí mật không thể để người khác biết hắn là thật không muốn bị người nhớ thương đâu.