Chuyển nhà là một việc vô cùng cực khổ thế nên khi chuyển hết mọi thứ vào không gian Kỳ Phong mệt thở không ra hơi luôn, cũng tại hắn vừa tỉnh lại đã tính đến chuyện chuyển nhà nên mới thế.
Hắn biết gần đây có một dòng suối nhỏ nên mang gà ra suối gần đó làm sạch sẽ, tìm một bãi đất trống chuẩn bị làm món gà nướng.
Nhớ trước đây hắn cũng là dân đam mê du lịch mạo hiểm, cấm trại trong rừng qua đêm là chuyện thường xuyên, đây cũng là thú vui của hắn nên việc nấu nướng dã chiến đối với hắn là am hiểu nhất.
Ướp qua chút gia vị tự chế rồi đem mấy loại rau thơm mà hắn tìm được nhét hết vào trong bụng gà sau cùng quét lên một lớp mật ong, chờ một lúc cho gia vị ngấm rồi gác lên hai cái chạc cây chuẩn bị sẵn để nướng.
Khoản mười lăm phút sau mùi hương ngào ngạt toả ra bốn phía thu hút không ít thú rừng nhưng vì ánh lửa nên chỉ dám đứng ở cách xa để nhìn
Nhớ hôm mà hắn xuyên qua tìm nguyên liệu để nấu nướng mà tìm mãi không thấy nguyên liệu gì, đến ngày thứ hai thì hắn đã chịu không nỗi phải ra ngoài tìm nguyên liệu, may mà tìm được rồi còn để cho hắn tìm tới tổ ong nữa vậy là món nướng của hắn thật tuyệt hảo, lúc này mới để Kỳ Phong cảm thấy thoả mãn.
“Sột soạt…”
Một con vật đang rụt rè từ từ tiến về phía hắn, là một con hồ ly lông đỏ rất đẹp, Kỳ Phong nghĩ gia hoả này không sợ lửa cũng không sợ người nha haha…hay là lừa đi theo mình cho có bạn nhỉ. Kỳ Phong nhìn về phía chú hồ ly lông đỏ đang tiến về phía mình, nhìn vào đôi mắt tròn to linh động của nó “ách…đẹp quá, màu hạt dẻ nha nhưng sau nhìn thế nào cũng không thấy giống mắt động vật nhỉ”, Kỳ Phong nhanh chóng quăn suy nghĩ này ra sau đầu, hắn đang nghĩ làm thế nào dụ bạn nhỏ này đi theo hắn thôi.
Nói là làm, thấy bạn nhỏ còn không có tới gần Kỳ Phong vẫy tay với nó.
“Ngươi muốn ăn gà nướng”.
“Chi..chi..”
Vừa nói Kỳ Phong cũng vừa ôm chú hồ ly vào lòng vừa dụ dỗ nó.
“Ta hiểu là muốn nha, vậy thì đến đây đi ta cho ngươi ăn, nhưng ta có một điều kiện, ngươi muốn ăn gà ta nướng thì phải đi theo ta làm bạn với ta nha đổi lại ta sẽ làm món gà nướng thơm ngon cho ngươi có được không?”
Kỳ Phong còn không biết động vật ở thế giới này đáng sợ đến thế nào, có thể một tát đánh bay hắn dễ dàng thì hắn tuyệt đối sẽ không dám chạm ngay vào tiểu hồ ly này mà là đề phòng tiểu gia hoả nhìn tựa hồ rất đáng yêu này mà không có chút phong bị nào như bây giờ.
“Chi..chi..”
“Ngươi vậy mà nghe hiểu lời ta nói, thật là con vật thông minh nha”.
Nhìn tiểu hồ ly nhu thuận trong lòng mình Kỳ Phong lấy làm thích thú.
“Vậy là đồng ý hả, tốt quá”.
“Giới thiệu chúc nha, ta tên là Huỳnh Kỳ Phong, ngươi cả người mà đỏ vậy ta đặt tên cho ngươi nha: Ngươi sau này gọi tiểu Hoả nha”.
“Chi..chi..phản đối..phản đối”.
“Ừ ta biết là ngươi thích tên này mà, tên ta đặc rất đẹp đúng không”.
Kỳ Phong vừa nói vừa hôn chụt lên mặt nó.
Chia cho nó cái đùi gà, gia hoả này vậy mà không sợ nóng cầm ăn ngay.
Bún mũi nó một cái mắn yêu: “Mi đúng là cái đồ tham ăn ha ha ha…”
Dụ được tiểu hoả gia nhập làm bạn Kỳ phong giờ cũng không ngại cô đơn nữa, buồn thì có tiểu Hoả, mặt kệ nói nó nghe có hiểu không cũng không sao, hắn nghe hiểu là được.
Đưa tiểu Hoả cùng theo vào không gian Kỳ Phong quyết định nghỉ ngơi thật tốt, hắn muốn chuẩn bị rèn luyện cùng tu luyện trong không gian đến luyện khí kỳ tầng năm mới ra không gian tiến vào rừng tiếp tục ma luyện.
Đời trước cha hắn bỏ mặt không quan tâm đến hắn để hắn tự do muốn làm gì thì làm, hắn cũng chán nản nên không chuyên một môn nào mà chỉ học những môn mình thích, mà cũng chỉ là học chơi thôi nhưng lạ là hắn lại tiếp thu rất nhanh những gì sư phụ dạy và vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn đến nỗi sự phụ còn khen hắn là kì tài luyện võ, cũng nhờ được rèn luyện mà hắn không ít lần tránh thoát bọn bắt cóc.
……
Sáng sớm hôm sau Kỳ Phong dậy thật sớm thay bộ đồ mà hắn tự nhận là đồ thể thao do hắn tự chế, mặt vào bộ đồ thể thao, làm nóng cơ thể, lắp bốn túi cát hắn lấy từ không gian tầm khoản một ký mỗi túi vào hai bên chân tay, sau khi cột chặt hắn bắt đầu chạy bộ từ nhà gổ lên đỉnh núi, lúc đầu cứ chạy một đoạn là phải dừng lại thở dốc do cơ thể này quá yếu gây nên.
Vài ngày sau hắn đã có thể chạy một mạch từ nhà gỗ đến chân núi mới nghỉ một lần, một tháng sau đó đã có thể duy trì năm vòng chạy mới nghỉ một lần, đến bây giờ thì thể lực Kỳ phong đã tốt hơn trước không biết bao nhiêu lần, có thể một phần là nhờ nước hồ tái tạo căn cốt cho hắn.
Trải qua lần thập tử nhất sinh Kỳ Phong không dám đặt chân vào trong hồ do bị ảnh hưởng từ lần cải tạo thân thể trước đó, nhưng không may cho Kỳ Phong là hôm trước hắn đang đứng gần bờ hồ quang sát cây tử liên hoa thì cái đám động vật mà hắn đem hết vào không gian lần trước không biết tại sao lại kích động chạy loạn đến chỗ hắn mà hắn vì tránh né không để bị đụng mà ngã nhào vào trong tử hồ thế nào lại quên mất mình biết bơi nên đã uống hết mấy ngụm nước mới hoàn hồn bơi vào bờ, lên bờ mới biết là do tiểu Hoả gây chuyện.
Do thời gian dài chỉ chú tâm vào rèn luyện quên luôn tiểu Hoả, tiểu Hoả là do đói bụng làm loạn, còn đám động vật cũng là do hắn chuyển chúng vào không gian rồi quên luôn để chúng nó quá tự do hoạt động, thế là từ hôm đó hắn khoanh lại một khu vực riêng làm nơi nuôi thả động vật thông thường rồi giao cho tiểu Hoả quản lý còn hắn thì tiếp tục chuyên tâm tu luyện.
Chuyện do đám động vậy gây ra lần này không phải hắn không có thu hoạch gì mà là ngược lại để hắn kinh hỉ không thôi.
Vốn dĩ tử hồ gây đau đớn vẩn còn ám ảnh trong lòng hắn vậy mà lần này rơi vào trong hồ hắn lại không vấn đề gì ngược lại uống mấy ngụm nước còn làm hắn cảm thấy cả người càng thêm nhẹ nhàn khoan khoái, bao nhiêu mệt mỗi trong luyện tập cơ hồ tan biến hết làm cho Kỳ Phong hắn mừng không thôi.
Vốn định rèn luyện thân thể trước rồi mới bắt đầu tu luyện công pháp nhưng từ nay tu luyện hắn không còn lo lắng nữa rồi, sau khi rèn luyện đến cực hạn hắn có thể lợi dụng nước hồ hồi phục thể lực rồi tiếp tục tu luyện công pháp, thật tuyệt.
…
Ngồi trên giường theo tư thế hành công, mới vận chuyển một vòng chu thiên theo Thiên Địa Hoàng Quyết mà thôi hắn lặp tức dừng lại, Kỳ Phong kinh ngạc há hóc mồm, “chuyện gì vậy, dòng chân khí cuồn cuộn chảy trong căn mạch của hắn đây là có chuyện gì”, “hắn mới vận chuyển một vòng chu thiên có được không, sau có khả năng cảm thụ được linh khí a” Kỳ Phong nghĩ.
Cảm thụ cơ thể không có gì không khỏe Kỳ Phong tiếp tục vận chuyển một vòng chu thiên vừa để ý thì thấy có một luồn tử khí khi hắn hành công sẽ từ khắp thân thể hắn toả ra rồi dung nhập lại vào căn mạch của hắn.
Kỳ Phong là người thông minh, hắn lập tức hiểu ra vấn đề là căn cốt của hắn được tử hồ tái tạo nên vẩn còn tích luỹ một phần tử khí trong cơ thể, hiện tại khi hắn bắt đầu tu luyện thì dòng tử khí tích tụ này phân tán vào kinh mạch nhờ Thiện Địa Hoàng Quyết mà chuyển hoá thành chân khí cho hắn tu luyện, Kỳ Phong nghĩ đây là cái giá được trả khi mà hắn lúc trước ăn không ít khổ đi.
Để Kỳ Phong không biết là nếu hắn tu luyện không phải là Thiên Địa Hoàng Quyết là cao cấp nhất công pháp mà hiện tại không tìm được ở thế giới tu chân này, công pháp này có thể hút nguyên khí trong thiên địa chuyển hoá thành linh khí chính mình dùng.
Nếu mà là Kỳ Phong chọn một hệ thấp giai công pháp khác mà không phải Thiên Địa Hoàng Quyết thì có lẻ chờ đợi Kỳ Phong chính là tử vong không thể nghi ngờ vì tử khí không được chuyển hoá sẽ gây sơ cứng căn mạch của hắn từ đó sẽ không còn có cơ hội tu luyện nữa mà chịu kiếp người phàm nhưng những việc này Kỳ Phong bây giờ còn chưa biết mà.